Thần Tiên Cũng Có Giang Hồ

Quyển 1 - Chương 38: Kế hoạch mở rộng



AdsGiấu kim phiếu trong lòng, Trùng Trùng chưa bao giờmong chờ sáng sớm đến như bây giờ, trời vừa sáng đã kéo Yến TiểuẤt và Dung Thanh Hoa Lạc đến đợi trước cổng thành Lâm Hải, cửa thànhvừa mở thì lập tức xông vào thành tìm tiền trang (ngân hàng tư nhân)đổi kim phiếu.

 Yến Tiểu Ất đã xem qua bức cam kết kia, nói támchín phần là thật, bởi vì trước kia hắn có thấy qua dấu đóng củariêng Tây Bối Liễu Ty. Từ đó, xem ra kim phiếu cũng có khả năng làthật. Chính vì việc này mà Trùng Trùng hưng phấn không thôi, hận không thể lập tức biếtđược tin tức chính xác, chứ không phải nàng vội đi đổi tiền.

 Mười châu ba đảo dùng vàng bạc làm đồng tiềntrao đổi, nhưng trừ phi là làm ăn to, chứ đời thường thì sử dụng bạclà nhiều. Bạc thì giống với những gì Trùng Trùng đã biết, là tínhtheo “lượng”, còn vàng thì khác, kim nguyên bảo là đơn vị tiền tệ cốđịnh, một kim nguyên bảo có thể đổi một lượng bạc nhất định, cho nêntrong buổi đấu giá dây treo điện thoại nàng nghe thấy những thương nhângiàu có kia ra bao nhiêu bao nhiêu kim nguyên bảo, chứ không phải là baonhiêu bao nhiêu lượng hoàng kim. Ở đây còn có một loại đồng tiền trôngnhư tiền dao tiền xẻng thời kỳ Thương Chu, dùng để làm tiền lẻ.

 Những thứ này đều kẻ thống trị mười châu ba đảo―― Bắc Sơn Vương đã định ra, Bắc Sơn là họ của hắn, còn về tên thìbá tánh không dám gọi thẳng, vì đó là tên cấm kỵ của hoàng tộc,Trùng Trùng không tìm hiểu được, mà Yến Tiểu Ất và Dung Thành HoaLạc trước đây căn bản là không quan tâm chuyện dân gian, bởi vậy nêncũng không biết.

 Thân là người giàu nhất phái Thiên Môn, đây làlần đầu tiên Trùng Trùng lĩnh hội được tình cảnh lưu thông tiền tệcủa thế giới này, cũng lần đầu tiên hiểu sâu sắc vì sao Tây BốiLiễu Ty được gọi là người giàu nhất mười châu ba đảo. Lúc ở thànhCách Hải nàng như là nhà quê lên tỉnh, hoa cả mắt, cái gì cũng khôngđể ý, nhưng ở thành Cách Hải hơi chú ý chút, nàng đã phát hiệntất cả các cửa tiệm lớn nhất ở đây, trên bảng hiệu đều viết một chữ “Liễu”, đây là con chữđầu tiên nàng học được ở thế giới này, còn khắc sâu vào trong đầuhơn hai chữ “Khước Tà” trên tảng đá tàng kiếm nữa.

 Thảo nào hắn rộng rãi như vậy, dám lấy kỹ việngiàu nhất đi mua một sợi xích không đáng cái giá đó! Nhã Tiên Cưđúng là rất giàu, nhưng chút tiền đó với hắn mà nói thì không đánglà bao, người ta nói có gan mới dám làm giàu, cho nên hắn mới dámtuỳ ý lấy Nhã Tiên Cư ra hằn học với Hoa Tứ Hải, hắn chính là ôngtrùm của giới tài chính, nói không chừng có thể dùng tiền chi phốihệ thống chính trị của nhân đạo.

 Nếu ma đạo đúng là có âm mưu, vậy thì thật làquá đáng sợ rồi. Xâm lược kinh tế luôn luôn sâu xa và triệt để hơnnhững cuộc xâm lược khác.

 Nhưng mặc kệ ra sao, tình hình thích ứng củanàng đối với thế giới này vẫn rất không tệ, nhanh như vậy mà đãtrở thành người có của. Sư phụ khó tính có tu vi cao như vậy, địavị tôn quý như vậy, nhưng ngay cả nghèo đến rớt mồng tơi hắn cũngkhông làm được, bởi vì hắn chả có lấy cái áo tơi, vậy thì làm saomà có mồng tơi để rớt được?

 Cái khó khăn là, con số trên kim phiếu của nàngquá lớn, mang mệnh giá một vạn kim nguyên bảo, nghe nói đây là lãitrong hai năm của một quán ăn tốt nhất ở Phụng Lân Châu. Những tiềntrang nhỏ ở thành Lâm Hải căn bản là không thể đổi cho nàng, còntiền trang lớn thì đều là của Tây Bối Liễu Ty, vậy thì đồng nghĩavới việc tiết lộ hành tung rồi. “Muội đã biết tên hồ ly chết tiệtđó không có lòng tốt rồi mà, hắn còn có chiêu dự bị nữa!” Có tiềnmà không tiêu được làm Trùng Trùng phẫn nộ bất bình.

 Yến Tiểu Ất và Dung Thành Hoa Lạc nghe TrùngTrùng mắng Tây Bối Liễu Ty là “hồ ly chết tiệt” suốt đường đi, khôngkhỏi cảm thấy buồn cười.

 Yến Tiểu Ất nói: “Hay là chúng ta đừng đổi tiềnnữa, vẫn là mau chóng bay đi Tụ Quật Châu đi.”

 “Vậysao được. Tiền mà không tiêu thì sẽ làm mất giá trị của tiền, bấtcứ thứ gì cũng đều có giá trị, nhất định phải thực hiện hết mớiphải.” Trùng Trùng nói những lời Yến Tiểu Ất nghe không hiểu, nhưngcâu sau thì hắn hiểu rồi, bởi vì Trùng Trùng nói: “Hơn nữa, chúng tabắt buộc phải đi bộ ở dân gian, vậy mới có thể thăm dò được tin tứccủa ma đạo, không phải sư huynh nói bọn chúng có âm mưu sao? Lúc ởthành Cách Hải, nếu không phải chúng ta tổ chức buổi đấu giá đóthì làm sao biết ma đạo tụ tập rất nhiều ở Phụng Lân Châu chứ?”

 Nàng nói như là cây ngay không sợ chết đứng vậy,lại có sức mạnh ở cả hai phương diện lý luận và chiến lược, YếnTiểu Ất hoàn toàn không còn lời để nói. Vì vậy Dung Thành Hoa Lạcđề ra ý kiến: “Tìm kiếm đá Chân Hỏa là chuyện vô cùng cấp bách,thăm dò tung tích của ma đạo cũng không thể chậm trễ, chúng ta dứtkhoát chịu thiệt một chút, mang kim phiếu này đi một tiền trang đổi,đổi được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.”

 Làm gì mà chịu thiệt một chút chứ, đây làthiệt rất lớn đó, lãng phí tiền như vậy quả thật là đồng nghĩavới phạm tội. Nàng đã tìm qua vài tiền trang nhỏ, nhiều nhất cũngchỉ đổi được một nửa, nếu mà kêu nàng đổi như vậy, hoàn toàn chính là nửabán nửa tặng.

 “Sưtỷ, như vậy cũng không được.” Trùng Trùng tuỳ ý bịa một lý do: “Chủtiền trang vô duyên vô cớ có được khoản tiền lớn ngoài ý muốn nhưvậy, khó tránh khỏi sẽ khoe khoang, tên hồ ly chết tiệt đó tai mắtđông đúc, rất nhanh sẽ nghe ngóng được tình hình, đến lúc đó hànhtung của chúng ta vẫn sẽ bị tiết lộ như cũ.”

 “Vậyý sư muội như thế nào?” Yến Tiểu Ất nói: “Sư muội phải mau chóngquyết định, bây giờ là thời kỳ biến cố, chúng ta phải mau tìm đượcđá Chân Hỏa, đúc lại Khước Tà Kiếm mới được.”

 Trùng Trùng ngồi đó suy nghĩ, cảm thấy cách duynhất không bị thiệt tiền chính là tìm hai ba tiền trang cùng đổi,nhiều nhất thì trả phí giao dịch cao chút cho bọn họ là được. Nhưngnếu làm như vậy thì phải dây dưa với nhiều tiền trang, lắm thầynhiều ma, sớm muộn gì cũng bị tiết lộ, sau đó những tiền trang nhỏnày chia tiền không đều nhau, ầm ĩ lên quan phủ, đồng nghĩa với việcnói thẳng cho Tây Bối Liễu Ty biết bọn họ đang ở đâu, vậy thì khôngbằng đi tiền trang của hắn đổi tiền luôn cho trực tiếp.

 Nàng không muốn Tây Bối Liễu Ty chỉ cần xem sổsách đổi tiền thì đã biết như rõ bàn tay hành động của bọn họ,điều đó biểu hiện nàng không đủ trí lực, nhưng nàng lại không muốnbị thiệt khoản tiền lớn như vậy, nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ còn mộtchiêu cuối cùng. Chiêu này tuy nguy cơ rất lớn, nhưng suy cho cùng thìngười ở đây thành thực hơn người ở thế giới của nàng nhiều. Nếusớm muộn gì cũng thiệt, vậy nàng thà thiệt lớn chút, nhưng đổi lấymột cơ hội, nói không chừng nghiệp lớn làm giàu của nàng sẽ lạitiến triển đột phá, tương lai còn có thể đấu với Tây Bối Liễu Tytrên thương trường, xem bộ não hiện đại của nàng có thể đè bẹp bộóc hồ ly của hắn hay không.

 “Muộicó một chiêu, chắc chắn hai người sẽ không biết.” Nàng nghiêng đầunhìn sư huynh và sư tỷ, trên mặt trưng ra nụ cười vừa quái dị vừanham hiểm, “Muội sẽ tìm một tiền trang nhỏ không quá thu hút, ông chủphải tương đốithành thật và có hoài bão làm ăn lớn. Muội đưa kim phiếu cho hắn, xemhắn có thể đổi được bao nhiêu bạc. Muội làm vậy không phải vì khôngmuốn lấy lượng tiền thừa, cũng không phải muốn hắn trả từ từ chomuội, mà là xem như bỏ vốn đầu tư cho hắn, qua đó tính xem số vốncủa muội chiếm tỷ lệ bao nhiêu trong tổng tiền vốn của tiền trang. Nhưvậy, hê hê, đồng nghĩa với việc muội là một nửa, hay là hơn một nửabà chủ rồi.

 Đương nhiên tiền trang sẽ tiếp tục để ông chủ đólàm ăn, nếu làm tốt, muội có thể tiếp tục rót thêm vốn vào, haingười phải biết là cái tiền trang cần chính là vốn, vốn càng nhiềunghĩa là sẽ thu hút càng nhiều khách đến, sau đó là lời càngnhiều, thôn tính càng nhiều tiền trang khác, thực hiện kế hoạch mởrộng sự nghiệp của phái Thiên Môn, từng bước một nuốt chửng địa bànlàm ăn của Tây Bối Liễu Ty, cuối cùng dồn hắn ra khỏi giới tài chính, như vậy là hắn đãcó thể cút ra khỏi Phụng Lân Châu rồi.”

 Trùng Trùng như nằm mơ giữa ban ngày mà mô tảtương lai làm tỷ phú Bill Gates giới tiên hiệp viễn vông của mình, YếnTiểu Ất và Dung Thành Hoa Lạc ở một bên tuy nghe không hiểu cái gìmà vốn, thôn tính, giới tài chính gì đó, nhưng hiểu là những thứnày sẽ gây bất lợi cho Tây Bối Liễu Ty.

 Nàng lại nói tiếp: “Tiếc là laptop IBM của muộikhông ở đây, không là muội đã có thể phân tích tình hình kinh tế chohai người rồi, để hai người có ấn tượng trực tiếp hơn.”

 “Khôngcần chi tiết, sư muội muốn làm sao, sư huynh cũng ủng hộ.” Yến TiểuẤt nói.

 Hắn vẻ ngoài là người hòa nhã vững vàng, nhưngnội tâm lại rất nhiệt tình và nhạy cảm, bình thường ở trên núi luôncó cảm giác đè nén, vị thất sư muội này lại làm hắn thấy thoảimái, có cảm giác tri âm.

 Trùng Trùng lừa gạt đến vị đội trưởng tiểu độinày gật đầu như băm tỏi, nên vui vẻ đi đầu tư cho tiền trang đầu tiênở thế giới kiếm tiên, vậy mà còn rất thuận lợi, tuy chỉ lấy đượcngân phiếu và ngân lượng tương đương với bốn ngàn kim nguyên bảo, nhưngnàng đã thành công trở thành bà chủ lớn đứng sau của một tiền trangtên là Có Một Tiền Trang.