Thân Làm Đội Trưởng, Cần Phải Lạnh Lùng

Chương 22





Trong nhà còn có khách nên mẹ Ngu không có nhiều thời gian an ủi con trai bảo bối. Ngu Chiếu Hàn cũng chỉ là nghẹn đến khó chịu, muốn tìm người nào đó để phàn nàn, sau khi phàn nàn xong thì ngoan ngoãn quay về phòng, không quấy rầy mama nữa.

Ngu Chiếu Hàn ngồi trước máy vi tính tự bế. Hình nền máy vi tính trong nhà là một bức ảnh đồng nhân của Thiên nga đen —— nữ sát thủ cao quý lãnh diễm dưới ngòi vẽ của họa sĩ có trí tưởng tượng phong phú đã biến thành Cô bé quàng khăn đỏ trong truyện cổ tích. Nàng đội một cái mũ chùm màu đỏ, trước ngực buộc một cái nơ con bướm, súng ngắm được vẽ thành một bó hoa hồng nở rộ.

Thiết lập tính cách chính thức của Thiên nga đen là một mafia vô cảm, chỉ trong những bức họa đồng nhân này, nàng mới có thể có một mặt đáng yêu như vậy.

Ngu Chiếu Hàn rất thích bức đồng nhân này. Anh đã từng nói với Dạ Phong, nếu như anh có thể dùng Thiên nga đen đoạt được chức vô địch thế giới, trở thành FMVP, anh nhất định sẽ thiết kế cho nàng một bộ quần áo như thế này.

Trong lòng Ngu Chiếu Hàn vô cùng hoảng loạn. Anh lang thang khắp các diễn đàn trò chơi một cách không có mục đích, có không ít bài đăng trong nhóm riêng đang thảo luận về việc điều chỉnh anh hùng lần này.

【 Chúc mừng Thiên nga đen đã rơi vào cống rãnh by ông đây bị bắn bể đầu 】

【 Có sao nói vậy, cái hình thức “Hơi lắc lư tự động” chỉ có ảnh hưởng ở cấp cao, ở cấp thấp người ta muốn thể hiện thì vẫn thể hiện thôi 】

【 Ít nhất thi đấu không lấy ra được, những đội ngũ có C dựa vào cái này có thể đi ngủ rồi —— không sai, tui đang nói đến R. H cùng Lawman 
chapter content



【 Mong đợi Shine tay súng tín ngưỡng! 】

【 Tín ngưỡng có tác dụng chó gì, thi đấu điện trừ không có gì ngoài chiến thắng 】

【 Thời đại của bắn tỉa đã kết thúc, ngày sau không còn là tay súng hộ quốc 】

Tay súng hộ quốc, là danh hiệu năm Ngu Chiếu Hàn mười bảy tuổi đã nhận được. Năm ấy, anh được tuyển vào đội tuyển quốc gia, đại diện cho quốc gia tham gia chinh chiến World Cup. Trong trận đấu bán kết, khi mà người hâm mộ gần như đã tuyệt vọng, anh dựa vào Thiên nga đen từng súng từng súng bảo vệ địa điểm mục tiêu, tạo ra kỳ tích ba đánh bốn, tiễn đối thủ một mất một còn là Hàn Quốc quay về nước.

Ngu Chiếu Hàn đột nhiên ngồi thẳng người, mở ứng dụng trò chơi ra, tiến vào máy chủ thử nghiệm. Anh chọn trường bắn tập như thường lệ, chỉ thấy sau khi Thiên nga đen tiến vào trạng thái bắn tỉa, màn hình hơi lay động, tâm ngắm mô phỏng hiệu ứng bị ảnh hưởng bởi tốc độ gió, sau 05 giây mới ổn định lại.

Ngu Chiếu Hàn cần phải giảm bớt 05 giây này.

Anh luyện tập ở trường bắn cả một buổi chiều, tỉ lệ bắn trúng không quá khác biệt so với trước đây. Bia ngắm trong trường bắn thử vừa ngu vừa nát, chỉ cần có kĩ năng đều co thể thắng được, muốn thí nghiệm hiệu quả vẫn cần phải đánh thực tế.

Máy chủ thử nghiệm có số lượng hạn chế, chủ yếu đều là người chơi xếp hạng cao (người chơi cao cấp). Ván đầu tiên mà Ngu Chiếu Hàn đã gặp luôn một tuyển thủ chuyên nghiệp.

Thrones-Caps: 【Shine? Đối diện chính là bản thân Shine sao? 】

Ngu Chiếu Hàn không quen ID này, nhưng cũng có chút ấn tượng với cái tên trước ID đó.Thrones là một đội hạng hai, mùa giải trước đã giành được chức vô địch hạng hai, năm nay chỉ cần tìm được một bố đường đồng ý giao phí chỗ ngồi là có thể được một ghế tạm thời chơi ở giải hạng nhất.

R. H-Shine: 【. 】

Cái dấu chấm này khiến cho Caps xác định đối diện chính là bản thân Shine. Trong đội Caps chủ yếu đánh vị trí súng ngắn thích khách, trong Thrones có vai trò như một cái đùi lớn. Cậu ta rất thích bắt chước phong cách của Timeless, bởi vậy mới nhận được danh hiệu “Timeless nhỏ”. Anh bạn nhỏ này thi đấu quá thuận lợi ở giải hạng hai, được khen ngợi đến không biết trời cao đất rộng, nhìn thấy tuyển thủ nổi tiếng cũng chỉ cảm thấy người ta chỉ là vô cùng xinh đẹp cùng may mắn, còn kỹ thuật thì chưa chắc đã trâu bò như fans khoe khoang.

Trong các ván đầu bình thường, các tuyển thù chuyên nghiệp thường sẽ được chăm sóc đặc biệt, ván này chính là một ví dụ. Đối diện có Caps dẫn đầu, bốn người đồng thời nhắm vào Ngu Chiếu Hàn. Ngu Chiếu Hàn gần như không có cơi hội th ở dốc, nhưng anh vẫn kiên trì cầm súng bắn tỉa, chính là để cho bản thân mình nhanh chóng thích ứng với 05 giây kia.

Caps cầm anh hùng đặc trưng của mình —— Ninja. Ninja là thích khách có tốc độ nhanh nhất trong game, cũng là anh hùng khó bắn trúng nhất với tay bắn tỉa. Trong trận giao tranh toàn đội đầu tiên, Ngu Chiếu Hàn chỉ bắn trúng thân thể của Caps, bị Caps còn nửa máu giết ngược lại.

Sau khi Ngu Chiếu Hàn ngã xuống, Caps thảnh thơi mà ngồi xuống cạnh thi thể của anh, còn phát ra hai biểu tình:

【 Xin lỗi 】

【 Tui rất xin lỗi 】

Ngu Chiếu Hàn không để ý đến, tiếp tục thử nghiệm bắn tỉa. Caps lấy được tài nguyên của toàn đội, sau khi gây nhiễu thành công, liên tiếp lấy được đầu của Ngu Chiếu Hàn cùng vú em.

Thrones-Caps: 【ez 】

Ngu Chiếu Hàn nheo mắt lại.

ez là viết tắt của “easy”. Caps đang muốn nói cho anh biết, ván này rất “easy”, cậu ta chơi vô cùng dễ dàng.

Đấu cờ còn chưa kết thúc, nói chuyện quá sớm đó người anh em.

Sau khi sống lại, Ngu Chiếu Hàn không giống như hai lần trước tìm vị trí cao để bắn tỉa, mà đứng ở chỗ dễ thấy nhất, hoàn toàn là bộ dáng mặc người xâm lược.

Rất nhanh, Caps nhào tới lần thứ hai. Ngu Chiếu Hàn không bấm máy, mà đem súng ngắm đổi thành súng lục, chỉ dùng xạ kích bình thường, một phát bắn luôn vào gáy của Caps.

Một súng khóa đầu.

Một phát đạn của súng trường bắn tỉa đã có thể giết được một tên da giòn, mười phát đạn của súng lục cũng có thể.

Sau một tiếng hét thảm, Ninja ngãn xuống bên giày cao gót của Thiên nga đen.

【R. H-Shine đã tiêu diệt Thrones-Caps 】

R. HShine: 【ez? 】

Mãi đến tận khi đội của Ngu Chiếu Hàn giành được chiến thắng, Caps cũng không còn nói chuyện nữa.

Tuy rằng thắng ván đấu, nhưng Ngu Chiếu Hàn lại ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Thiên nga đen hiện tại của anh ngay cả thích khách như Caps cũng không đánh bại được, làm sao có thể đem ra trong trận thi đấu chính thức được chứ.

Ngu Chiếu Hàn cố ý tìm kiếm thông tin của Caps, nhìn thấy danh hiệu “Tiểu Timeless”, thiếu chút nữa cười ra tiếng.

Chỉ bằng Caps, xứng so sánh với em trai Timeless của anh sao? Ngu Chiếu Hàn cầm điện thoại di động lên gửi tin nhắn cho Thời Độ.

Shine: 【 Có rảnh không 】

Timeless: 【? 】

Shine: 【 Đến phiên bản thử nghiệm solo với tôi 】

Timeless: 【 Em không 】

Shine: 【? 】

Timeless: 【 Trừ phi anh chúc em năm mới vui vẻ, đồng thời chúc bù sinh nhật lần trước. 】

Anh có nói! Nhưng mà em không nghe thấy thôi!

Shine: 【 Năm mới vui vẻ 】

Shine: 【 Sinh nhật vui vẻ 】

Timeless: 【 Anh muốn tập bắn tỉa? 】

Shine: 【 Ừ 】

Timeless: 【 Muốn em đánh thế nào 】

Shine: 【 Đánh như thi đấu 】

Timeless: 【 】

Timeless: 【 Anh chắc chắn chứ? 】

Thời Độ cũng chơi Ninja. Hình tượng Ninja trong game không khác lắm so với trong hoạt hình của Nhật Bản, toàn thân đen kịt, sau lưng đeo đao, mang mặt nạ, chỉ để lộ ra đôi mắt có một vết sẹo dài cắt ngang qua. Tuy rằng phía nhà phát hành không chịu cho Ninja lộ mặt nhưng phần lớn người chơi đều tin chắc rằng anh ta là một mỹ nam.

Cũng cùng là người chơi Ninja, so với Thời Độ, Ninja của Caps chỉ là một tên ngốc mới ra khỏi làng Tân thủ. Thời điểm bị đao chém chết lần thứ 18, vàng mắt của Ngu Chiếu Hàn đã không kiềm được mà đỏ lên.

Thực ra anh có thể nhịn thêm được một lúc nữa, nhưng mà đây chính là nhà anh mà, anh cũng không cần quá sức như vậy, nếu không anh có thể nhịnh đến sau khi bị giết 36 lần mới khóc.

“Tại sao không nói chuyện, ” Giọng nói của thanh niên truyền từ tai nghe ra, mang theo một chút trêu chọc: “Chẳng lẽ là bị em giết khóc?”

Ngu Chiếu Hàn lạnh lùng đọc từng chữ: “Sao có thể.”

Thời Độ nở nụ cười: “Tiếp tục?”

Ngu Chiếu Hàn không chút do dự: “Tiếp tục.”

Thời Độ: “Anh đã rất tốt rồi. Dưới cơ chế kiểu này mà còn có thể giết ngược lại em nhiều lần, toàn bộ liên minh cũng chỉ có mình anh thôi.”

Ngu Chiếu Hàn: “Tôi tình nguyện lúc này bị cậu hành hạ đến chết cũng không muốn bị thích khách khác gi3t chết trên sàn thi đấu.”

Thời Độ yên lặng hai giây, sau đó nở nụ cười: “Được, vậy em sẽ cố gắng ôn nhu một chút.”

Ngu Chiếu Hàn dùng mu bàn tay lau nước mắt, bị đánh đến khóc vẫn còn muốn chơi: “Không cần.”

Mùng 5 Tết, Ngu Chiếu Hàn vừa rời giường đã thu dọn hành lý của mình. Khác tới nhà chúc tết quá nhiều, anh không thể nào an tâm huấn luyện nên anh quyết định về căn cứ luyện thêm. Mẹ Ngu không nỡ rời xa con trai, khuyên anh ở nhà thêm hai ngày nữa.

“Để nó đi đi.” Ba Ngu hừ lạnh, “Gặp phải khó khăn nên đi giải quyết, chuyện có thể dựa vào chăm chỉ để giải quyết thì không phải là chuyện gì lớn.”

Mẹ Ngu giận dữ: “Con trai một năm mới ở nhà được mấy ngày chứ? Ông có thể bớt tranh cãi chút được hay không.”

Ngu Chiếu Hàn đã quyết ý, mama cũng không ngăn được. Biết dì nấu ăn trong căn cứ đến mùng 7 mới đi làm, mẹ Ngu xếp một thùng đồ ăn để anh mang về căn cứ, tất cả đều là những thứ bình thường anh thích ăn.

Ngu Chiếu Hàn mang theo một thùng đầy tình thương của mẹ về căn cứ, bỏ đồ ăn vào tủ lạnh, sau đó đâm đầu vào phòng huấn luyện.

Trong căn cứ chỉ có một mình anh, không có ai đến quấy rầy. Tai nghe cũng được đeo lên, ai cũng không thèm nghe.

Ngoài việc luyện tập những anh hùng khác, Ngu Chiếu Hàn còn muốn làm quen với cơ chế mới của Thiên nga đen, vừa ngồi xuống là luyện từ sáng đến tối. Nếu như không phải mẹ anh gọi điện nhắc nhở anh nhớ ăn cơm tối, anh cũng không có cảm giác mình đã đói bụng.

Ngu Chiếu Hàn hoảng hoảng hốt hốt ra khỏi phòng huấn luyện, đến phòng giải khát rót cho mình một cốc Americano không đường. Lúc về anh đi ngang qua tấm gương đặt trong phòng khách, đột nhiên ngừng lại.

Trong căn cứ có quá nhiều trạch nam, một khi đắm chìm vào huấn luyện thì còn có người không tắm rửa suốt hai, ba ngày. Lão Đàm để một cái gương ở trong phòng khách là muốn nhắc nhở mọi người (chủ yếu là Lục Hữu Sơn), cần phải chú ý đến hình tượng cá nhân, rảnh rỗi thì chải đầu cạo râu cho sạch sẽ.

Ngu Chiếu Hàn nhìn bản thân mình ở trong gương —— trên người mặc một cái áo màu đen cài cúc kín kẽ, nước da tái nhợt, tay cầm một cốc cà phê đen, lạnh lùng mà trưởng thành, kiên định mà cẩn trọng.

Chờ chút, anh đang làm gì vậy? Trong căn cứ chỉ có một mình anh, không ai nhìn anh giả ngầu, sao anh còn muốn uống thứ đồ chơi này chứ?

Ngu Chiếu Hàn như vừa tình khỏi giấc mộng. Anh cầm di động lội lại tin nhắn trong nhóm chat, lội đến phần thống kê kỳ nghỉ của các thành viên trong đội của lão Đàm. Trừ anh ra, những người khác đến tận mùng 7 mới về.

Một cảm giác hưng phấn nhanh chóng lan tràn khắp cơ thể anh. Ngu Chiếu Hàn cực kỳ tiêu sái đổ cốc cà phê không đường xuống dười bồn rửa bát, ba bước thành hai nhanh chóng lên tầng, vọt vào gian phòng của mình, không kịp chờ đợi mà mở két sắt ra.

Thời Độ mới ăn tối không lâu mà giờ đã cảm thấy đói bụng. Cậu lấy một hộp sữa đậu nành từ trong tủ ra, chuẩn bị giải quyết thì nhận được tin nhắn của Ngu Chiếu Hàn.

Shine: 【 Đăng nhập tài khoản 】

Timeless: 【… Lại đánh? 】

Hôm nay bọn họ đã đánh suốt một buổi chiều.

Shine: 【 Thời gian gấp rút. 】

Timeless: 【 Bây giờ còn đang nghỉ hè 】

Shine: 【 Cậu chỉ còn lại một năm nghề nghiệp thôi 】

Đầu ngón tay của Thời Độ dừng lại, một câu “Chờ em ăn xong món tráng miệng” còn chưa kịp gửi ra đã nghe thấy mẹ mình ở phòng khách gọi cậu: “Tiểu Độ, tới đây một chút, baba con tìm kìa.”

Thời Độ đáp một tiếng: “Vâng.”

Trong phòng khách, ba Thời đang ngồi trên ghế sô pha lật một tập tài liệu, thấy con trai tới, đưa tài liệu ra, ra lệnh: “Ký tên.”

Thời Độ mất tập trung nói: “Cái gì vậy.”

Mẹ Thời nói: “Là tài liệu cho con du học.”

Thời Độ nhíu mày: “Con giải nghệ? Sao con không biết vậy.”

Ba Thời không vui nói: “Thái độ này của con là sao?”

Thấy hai ba con bắt đầu có xu hướng cãi nhau, mẹ Thời vội nói: “Ba mẹ đã hỏi rõ, mùa giải năm nay của (Địa điểm mục tiêu) sẽ kết thúc vào tháng 10, con khai giảng vào đầu tháng 9, cũng không kém là bao. Ba mẹ trước tiên liền quyết định chuyện con đi du học, miễn cho đến lúc đó làm lỡ thời gian nhập học.”

Thời Độ nở nụ cười: “Ý của ngài là, con không cần đánh một tháng cuối cùng?”

Mẹ Thời khuyên nhủ: “Chỉ là một tháng mà thôi, không ảnh hưởng.”

Thời Độ quăng tài liệu trên tay xuống bàn uống nước: “Không ký.”

Ba Thời trầm mặt xuống: “Mày lặp lại lần nữa?”

Thời Độ theo ý ba mình mà lặp lại một lần: “Con nói, con không ký.”

Ba Thời vỗ bàn đứng dậy, chỉ vào cửa lớn tức giận nói: “Vậy mày chút ra khỏi nhà ngay cho tao!”

Thời Độ nhún nhún vai, xoay người rời đi. Mẹ Thời vội vã đuổi theo: “Này, Tiểu Độ, Tiểu Độ —— “

Thời Độ ở cửa lớn dỗ nửa ngày, cuối cùng cũng coi như dỗ được mẹ cậu quay về. Chỗ tốt của thành niên chính là thẻ ngân hàng không cần bị người giám hộ quản lý nữa, dù cho ba cậu có chặt đứt nguồn kinh tế của cậu, cậu chơi chuyên nghiệp cũng có thể kiếm được tiền nuôi sống bản thân mình.

Thời Độ đang suy xét xem có nên ra quán net suốt đêm không, lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi xe thì phát hiện ra mình vẫn chưa trả lời lại tin nhắn của Ngu Chiếu Hàn.

Shine: 【 Người đâu? 】

Đêm đông ở Bắc Kinh quá lạnh, Thời Độ lười đánh chữ, trực tiếp gửi giọng nói qua: “Em thật thê thảm mà đội trưởng Ngu ơi, cùng ba cãi nhau một trận, bị đuổi ra khỏi cửa.”

Shine: 【. 】

Thời Độ ngẩng đầu nhìn đèn đường, trong giọng nói mang theo ý cười: “Không an ủi em một chút sao?”

Shine: 【 Sẽ không, kiến nghị cậu tìm người khác 】

Thời Độ cũng chỉ là thuận miệng nói, nào dám thật hi vọng B-King đến chữa trị: “Chờ em nửa giờ, em tìm một quán net.”

【Shine chia sẻ phòng trực tiếp của [ Là Mật Mật nha ]: Nếu như anh trai không vui, vậy đến tâm sự với em đi ~ 
chapter content

chapter content



Timeless: 【? 】

Shine: 【 Loại cậu thích, tiểu mỹ nhân thích làm nũng 】

Timeless: 【. 】