Thẩm Khê

Chương 166: Giúp anh giặt sạch



"Biết rồi.. Biết rồi."

Thẩm Khê xua xua tay, nếu anh rể đã biết nhiệm vụ của mình cũng hoàn thành, xoay người tin tưởng lui lại.

"Em đi xuống trước, anh nhớ giặt sạch qυầи ɭóŧ, đừng trực tiếp ném máy giặt......"

Tống Tử Hoành làm sao có thể dễ dàng cho cô đi, lột quần hắn lại còn muốn đi dễ dàng như vậy? Chuyện sao có thể dễ dàng như vậy.

Nắm cổ áo đem Thẩm Khê Khê kéo về, cong lưng, khoảng cách chóp mũi chỉ có mấy centimet, thấp giọng nói.

"Trên qυầи ɭóŧ em có phải cũng có hay không?"

Khuôn mặt tuấn tú của Tống Tử Hoành đột nhiên phóng đại ở  trước mắt, hơn nữa giọng nói trầm thấp, thị giác công kích cùng thính giác công kích cùng nhau Thẩm Khê không khỏi  đỏ mặt, lui về phía sau nửa bước, ngửa đầu ngơ ngác nhìn hắn.

Tống Tử Hoành nhìn  bộ dáng cô ngốc ngốc, nhịn cười, kiên nhẫn hỏi lại.
"Trên qυầи ɭóŧ có phải cũng dính tϊиᏂ ɖϊ©h͙ anh rể? Hửn?

" Đúng vậy."

Trong đầu thiếu nữ bị khuôn mặt Tống Tử Hoành tuấn tú tắc đến tràn đầy, nam nhân dụ hoặc một trường xuyến lời nói, chỉ nghe thấy hai chữ gật đầu, vì thế theo bản năng nhẹ điểm đầu hai lần. Nam nhân tiếp tục nhẫn cười, dựa đến càng gần, chóp mũi chạm nhau, lại lần nữa dùng giọng thấp oanh tạc.

"Cái đó, để anh rể giúp em giặt qυầи ɭóŧ,  cũng giúp anh rể giặt được không? Đồng ý thì gật đầu."

Thẩm Khê cũng như cũ chỉ có thể nghe thấy hai chữ gật đầu, ngơ ngác gật gật đầu.

Tống Tử Hoành vừa lòng, đem cô kéo vào trong phòng tắm, làm trò trước mặt cô nàng không chút nào che lấp cởϊ qυầи, mãn nhãn che kín cơ bắp rắn chắc  làm nữ nhân rốt cuộc lấy lại tinh thần, "Nha" một tiếng che lại hai mắt.
"Anh làm gì nha!"

"Anh sắc lang a! Mau mặc quần! "

Tống Tử Hoành thân thiết cảm nhận được mạch não cô nhóc có bao nhiêu thanh kỳ, cô kéo cởϊ qυầи lót hắn thì không việc gì, nhưng chính mình chỉ ở trước mặt cô cởϊ qυầи thì đã bị nói là sắc lang.

"Anh là đàn ông ở trước mặt người ta cởϊ qυầи, yêu cầu như vậy đại thật cổ quái?"

Tống Tử Hoành rất là vô ngữ đem qυầи ɭóŧ cởi, giao cho Thẩm Khê.

" Cầm lấy,  nhớ giúp anh giặt sạch. "

Thẩm Khê vẻ mặt ngốc, nhìn thứ trên tay cái kia còn mang theo nhiệt độ cơ thể hắn, ném cũng không được không ném cũng không nên.

"Vừa rồi chính em đồng ý, nói muốn giúp anh giặt  qυầи ɭóŧ."

" Em có nói qua sao?"

Thẩm Khê đối với việc này không ấn tượng, cảnh giác nhìn hắn, thập phần hoài nghi nam nhân là muốn lừa gạt cô giúp hắn giặt qυầи ɭóŧ. Tống Tử Hoành sâu kín lại thêm một câu.  "Em còn đồng ý nói đem quần cởi ra cho anh giặt"
Nữ nhân há to miệng.

"Em và anh thật sự ở cùng sao? Anh rể, anh vẫn là mặc vào  đi?"

Tống Tử Hoành không đáp lời, bắt đầu thúc giục.

"Anh giúp em cởi hay vẫn là tự em cởi? Nhanh lên, đợi lát nữa chị em tìm đến thì lại phiền toái."

Thẩm Khê chặt chẽ bảo vệ váy ngắn, không cho hắn đụng tới mình, cũng không quay đầu lại nhanh chân chạy ra  ngoài.  Thẩm Hủy nghe được tiếng bước chân từ trong phòng, chỉ nhìn đến một bóng người chạy vội, cô định bụng đi hướng phòng tắm.

Phòng tắm cửa mở ra, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tống Tử Hoành đang rửa mặt.

"Vừa rồi là Khê Khê sao?"

Nam nhân rửa sạch bọt trên mặt, ngẩng đầu, "ừ."

" Giờ này, nơ đi lên làm gì?

Tống Tử Hoành nhớ tới bộ dạng nữ nhân kinh hoảng thất thố, nhịn không được lộ ra ý cười," đến nhìn anh cởi."
" nhìn anh"

Thẩm Hủy nghiêng liếc hắn một cái, hiển nhiên cảm thấy hắn nói không có tin phục lực,

"  nhìn anh tắm rửa sao? "

"Em nghĩ  đi đâu vậy?"

Động tác Tống Tử Hoành dùng khăn lông lau mặt dừng lại .

"Khê Khê sợ em cùng anh cãi nhau, cố ý đi lên xem. "

Thẩm Hủy tạm thời tin một chút, trên dưới đánh giá chồng ăn mặc sau nhíu mày nói

"Về sau anh cũng nên chú ý chút, khi có mặt Khê Khê, đừng để mình trần."

Tống Tử Hoành hàm hồ" ohh"

ột tiếng, cũng không có hướng trong lòng đi. Ở trong lòng hắn mặc hay không mặc đã không quan trọng, thao đều thao không biết bao nhiêu lần rồi, còn để ý hắn cởi trần sao?

Thẩm Hủy thấy đồng ý cũng cao hứng, xem hắn còn mặc quần, mở miệng nói.

"Anh đem qυầи ɭóŧ đưa cho em, em giúp anh giặt ."

Nhưng quần phía dưới nào còn qυầи ɭóŧ, Tống Tử Hoành đành phải  nghĩ cách ứng phó. Hắn đem khăn lông quàng trên cổ, giữ chặt cạnh cửa muốn đóng lại.
"  được rồi được rồi, chỉ là việc nhỏ anh tự làm được,  em xương dưới tản bộ đi. "

Thẩm Hủy nghe được chồng quan tâm nói, cũng không hề kiên trì, giục hắn tắm rửa nhanh.

Lại nói về Thẩm Khê, cô chạy trốn bay nhanh, không chú ý tới Thẩm Hủy xuất hiện, đương lúc trở lại trong phòng mới phát giác trong tay còn nắm chặt qυầи ɭóŧ của hắn. Vải dệt màu xám cầm trong tay giống như củ khoai lang bỏng tay, nữ nhân chỉ cảm thấy gương mặt bắt đầu phát nóng.. Chẳng lẽ, thật sự muốn giúp anh rể giặt sao?

chapter content