Tận Thế Thẩm Phán

Chương 2-2: Đến đại học Nam An (2)



Nghe xong thanh âm này thì lo lắng trong lòng giống như bị thi triển mapháp, không khỏi bình tĩnh rất nhiều. Cô gái cũng đã ngừng lại thân hình muốn chạy ra ngoài.

Một người trẻ tuổi cao lớn đã đứng tạitrong người vòng chi chít, làm cho người ta thật sự không rõ người trẻtuổi này cao lớn như vậy đến tột cùng làm như thế nào không một tiếngđộng từ bên ngoài vòng người vào được đây.

Mấy người thanh niênngoài vòng tròn mặt đen lại trong lòng khó chịu vô cùng. Như thế nào hắn lại dễ dàng như vậy đi vào, mấy người chúng ta thân thể cũng nhỏ bé hơn ngươi nhưng đều không lách vào được, nếu không phải người đẹp có thânhình cao một chút, bọn họ liền người đẹpbên trong cũng không được nhìn thấy rõ rồi!

Người trẻ tuổi này đúng là vừa rồi cùng tên mậpngồi yên tĩnh một chỗ. Anh chứng kiến cô gái có vẻ bề ngoài nhu nhượcnhưng tính cách lại kiên cường, cũng nhịn không được có chút bội phục.

Người trẻ tuổi mỉm cười thản nhiên, con mắt bởi vì cười mà híp mắt đi mộttí..., vẫn có thể nhìn thấy được trong đôi mắt rất thanh tịnh, giống như phản chiếu lấy ánh nắng màu xanh nước biển.

Khuôn mặt tươi cười có chút ngốc nghếch đáng yêu, nhưng khuôn mặt tươi cười này làm chongười ta cảm giác non nớt, phối hợp ánh mắt trong suốt, lại hết lần nàytới lần khác làm cho người ta có một loại cảm giác thân thiết, khiếnngười ta tin tưởng tuyệt đối.

Một thân quần áo đơn giản, sạch sẽ vừa vặn, không chỉ có không ảnh hưởng khí chất ổn trọng của người trẻtuổi trước mặt, ngược lại càng thêm cảm giác thân thiết sâu sắc.

“Là anh?”

Cô vô ý thức cũng cảm giác cần phải tin tưởng người này, cho nên thời điểm cô hỏi giọng điệu không phải hoài nghi, mà là tràn ngập hi vọng.

Người trẻ tuổi lại không có trả lời, trực tiếp đi đến bên người bệnh, tayphải vừa động, một cây kim châm dài nhỏ ánh vàng rực rỡ liền xuất hiệntrên tay.

Tay của anh cực nhanh, trong nháy mắt liền đem kimchâm đâm vào huyệt vị trên người bệnh nhân, tại thời điểm kim châm vẫncòn lắc lư, lại nhanh chóng một ngón tay điểm lên huyệt Thiên Trungtrước ngực.

Người bệnh bỗng nhiên chấn động đến run rẩy, lại đểcho bác sĩ phản ứng qua đi, nghĩ thầm châm loạn lung tung như vậy mà bắt đầu điểm lên huyệt vị sao được? Chỉ sợ không có bệnh cũng bị làm cho có bệnh.

Bác sĩ vừa định lên tiếng ngăn cản, đã thấy người trẻtuổi hơi thoáng một chút suy nghĩ, hai tay tựa như hồ điệp nhảy múa,trong nháy mắt các huyệt vị trên người bệnh nhân: huyệt Thần Khuyết,huyệt Khí Hải, Quan Nguyên huyệt, Chung Cực huyệt, huyệt Khúc Cốt đềucắm lên một cây kim châm dài nhỏ. Đồng thời ngón tay còn nhanh chóng tại mỗi một đầu cây châm ngắt thoáng một phát, mỗi lần chạm vào sẽ đưa ramột ít nội lực.

Tất cả động tác liên tục, mọi người chỉ cảm thấy đôi tay đẹp mắt kia nhảy múa liên tục, những kim châm kia cắm ở trênngười bệnh nhân, về sau vừa giống như ma pháp, tay ở trên ngực ngườibệnh di chuyển một vòng, toàn bộ kim châm cứ như vậy tại trước mắt baongười lại biến mất không thấy tăm hơi, thật giống như chưa từng có xuấthiện qua.

Người vây xem phần lớn đều không phải người trongnghề, tự nhiên không biết người trẻ tuổi này đang làm gì, người xem đềuhết sức nghi hoặc, nếu không phải còn có một người bệnh nằm trên mặt đất không rõ là sống hay chết, bọn họ còn tưởng rằng tiểu tử này muốn dùngma thuật mê hoặc người đẹp đây này.

Bất quá thầy thuốc kia lạibất đồng, ông hiển nhiên là biết được. Trợn mắt há hốc mồm xem người trẻ tuổi biểu diễn xong, trong nội tâm liền nghĩ: chẳng lẽ đây là phươngpháp dùng nội công châm cứu trong truyền thuyết? Đây chính là kỹ thuậtđã thất truyền mấy trăm năm!

Phải biết rằng hiện tại mặc dù córất nhiều gia tộc võ lâm cùng một ít võ công cao thủ danh gia bên trong, tuy nhiên nội công vẫn tồn tại hết sức huyền diệu, sử dụng nội côngphối hợp phương pháp châm cứu trị liệu thì chưa từng nghe qua.

“Máu, khóe miệng chảy máu! Anh rốt cục đã làm gì ba của tôi? “

Chỉ thấy người bệnh một hồi run rẩy, khóe miệng chảy ra một ít máu đen, côgái vừa sợ vừa giận, một phát bắt được bả vai người trẻ tuổi, muốn lôiđi, không nghĩ tới dùng sức kéo một phát lại không chút sứt mẻ, thậtgiống như một tòa núi nhỏ.

Chẳng lẽ mình nghĩ lầm rồi? Bác sĩvừa định thò tay dò xét người bệnh, khóe miệng người bệnh đã ngừng chảyra, hơn nữa thân thể cũng không có bởi thống khổ như vừa rồi mà run rẩy, bắt đầu an tĩnh trở lại.

Người sáng suốt xem xét đã biết rõ,người trẻ tuổi kia điều trị hữu hiệu, ít nhất cũng đã đem bệnh tìnhngười bệnh khống chế xuống. Cô gái đối với hành động của mình thì rất hổ thẹn, vừa định xin lỗi người trẻ tuổi trước mặt thì giọng nói ngọt ngào của nữ thông báo lúc này vang lên.

Thành Nam An cuối cùng đã tới.

Người vây xem giải tán lập tức, bắt đầu thu thập hành lý của mình chuẩn bị xuống xe.

Người trẻ tuổi ngăn lại lời xin lỗi cùng với lời nói cảm tạ của cô gái, cườidặn dò cô “hiện tại tuy vấn đề không lớn, nhưng còn phải đi bệnh việntiến hành khôi phục trị liệu, quá trình đưa đến bệnh viện tránh kinhđộng đến người bệnh.” Cô gái gật đầu như gà con mổ thóc

Chợtthấy ba của mình mở mắt, cô mừng rỡ như điên chạy lên trước hỏi tới hỏilui, cuối cùng lôi kéo tay ba mình nói: “Ba, người đến cùng xảy rachuyện gì nha, thực làm con sợ muốn chết, nếu không phải vị tiên sinhnày, con cũng không biết nên làm cái gì bây giờ rồi. Còn không mau cámơn người ta! Đúng rồi, còn không có thỉnh giáo anh tên gì... Ồ? Ngườiđâu? “

Cô gái quay đầu trở lại, phát hiện người trẻ tuổi kia sớm đã rời đi.

Cô gái một hồi ảo não, vậy mà đã rời đi rồi sao? Đến tên tuổi còn không biết đây này!

Nhớ tới vừa rồi người trẻ tuổi có nụ cười sáng lạn cùng với đôi tay so vớichính mình còn dài thon nhọn linh hoạt hơn, cô cảm giác về sau nhất định sẽ gặp lại người ấy...

Lúc này người trẻ tuổi kia đã cầm hành lý của mình đi xuống xe.

“Chàng trai trẻ..., đợi một tý chàng trai trẻ. “

Người trẻ tuổi quay đầu lại kỳ quái liếc nhìn người tới, hỏi: “Gọi tôi phải không? “

“Đúng đúng, chính là cậu. Tôi chính là bác sĩ vừa rồi, tôi chỉ là muốn tới hỏi cậu một việc. “

Bác sĩ vừa nói, một bên cùng người trẻ tuổi xuống xe, “Ah, trước tự giớithiệu tôi họ Tần, gọi Tần Phụng Tiên, là phó viện trưởng bệnh viện ĐàoNguyên thành phố Nam An, không biết cậu xưng hô như thế nào? “

Ông vừa hỏi đồng thời đưa danh thiếp qua.

Người trẻ tuổi nhận lấy cười cười: “Rất hân hạnh được biết chú, bác sĩ Tần. Không biết bác sĩ Tần có chuyện gì muốn hỏi? “

“Ah, cái này, tôi mạo muội có thể hỏi cậu một chút vừa rồi phương pháp trịliệu có phải hay không gọi là dùng nội công châm cứu? “

TầnPhụng Tiên hỏi rất cẩn thận, ông sợ phương pháp trị liệu này người takhông thể nói cho mình biết, dù sao phương pháp trị liệu này đã thấttruyền mấy trăm năm rồi, mấy trăm năm trước nghe nói tuy có phương pháptrị liệu như vậy, nhưng cũng chỉ là có công hiệu phụ trợ mà thôi, muốnnói thần kỳ thì phải ngược dòng tìm hiểu đến hơn một nghìn năm trướcrồi, hơn nữa phương pháp trị liệu kia vẫn chỉ là truyền thuyết, khôngbiết có hay không.

Thế nhưng mà người trẻ tuổi lại trả lời vô cùng dứt khoát: “Đúng vậy a. “

Tần Phụng Tiên nghe xong vui vẻ, vừa định hỏi lại, người trẻ tuổi nhìn quamột cái phương hướng nói: “Bác sĩ Tần, người đón tôi đã đến, có cơ hộilại trò chuyện a. “

Nói xong cũng cất bước hướng trong đám người đi đến.

Tần Phụng Tiên nhìn xem bóng lưng của hắn đi xa, vội la lên: “Ai, người trẻ tuổi, tôi còn chưa biết tên của cậu đấy! “

Người trẻ tuổi quay đầu, lộ ra hàm răng trắng noãn chỉnh tề, cười sáng lạn:”Tôi gọi Dương Quang. “ Nói xong liền biến mất trong đám người.

Tần Phụng Tiên còn muốn đuổi theo, nhưng nhìn rương hành lý của mình, không khỏi âm thầm oán trách mẹ già nhét nhiều đồ như vậy cho mình.

Nhìn theo phương hướng bóng lưng cao lớn biến mất, ông lẩm bẩm nói: “DươngQuang? Như thế nào là tên gọi này? Không phải ngoại hiệu đó chứ? “

Dương Quang trong đám người thấy được khoa kinh tế trường đại học Nam An, cho nên bước nhanh đến nơi có viết “Nơi tiếp đón sinh viên mới“.

Lập tức sẽ vào đại học mà mình một mực hướng tới, Dương Quang trong nội tâm cũng không khỏi có một chút hưng phấn.

Đi đến nơi tiếp đón sinh viên mới, thật đúng là không hổ danh là một trong những trường đại học nổi tiếng số một, tới tiếp tân sinh viên là sinhviên lâu năm đều là mỹ nam mỹ nữ, đối với mọi người rất nhiệt tình, đãcó mấy tân sinh viên làm xong thủ tục sau đó được nhận lên xe.

Dương Quang lấy ra thông báo nhập học, sau khi làm xong thủ tục nhậphọcđang cùng một học trưởng hướng xe trường học đi tới, đi được haibước thì một sinh viên tay cầm một đống hành lý vừa hướng Dương Quang hô lớn: “Bạn học “, một bên đã chạy tới, đến trước mặt Dương Quang, mồmbắt đầu oang oang kêu lên: “Bạn học, cậu cũng là sinh viên đại học NamAn sao? Thật tốt quá, tớ cũng vậy, chờ tớ với, tớ đi làm thủ tục nhậphọc đã. “

Dương Quang nghi hoặc nhìn hắn, so với chính mình thấp gần nửa cái đầu, đại khái một mét bảy, thân hình to lớn, cầm nhiều hành lý lớn cũng không thấy khó khăn, khuôn mặt trái xoan cũng tuấn tú, mặttrắng, da mịn, thịt mềm không có khí khái đàn ông.

Thật không ngờ nói chuyện lại lớn tiếng như vậy. Giống như nổ pháo vậy.

“Chúng ta quen biết nhau sao? “ Dương Quang thấy mình không có ấn tượng đối với người như vậy.

“Ah, chúng ta ngồi trên cùng một chuyến xe với nhau đó, cùng một dãy ghế với nhau luôn, cậu khả năng không có ấn tượng rồi, bất quá tớ đối với cậuthế nhưng có ấn tượng sâu sắc ah! Vừa rồi tớ nhìn thấy cậu giúp ngườikia chữa bệnh, viu viu viu, châm vài cái, người bệnh kia liền tỉnh lại,cậu thật là lợi hại, tớ còn chưa có gặp qua phương pháp cứu người thầnkỳ như vậy đó...”

Hắn lại bắt đầu nói liên tục, nước bọt văng tung tóe khắp nơi...

Hắn và Dương Quang có sự khác biệt khá lớn, Dương Quang nói chuyện khôngnhanh không chậm, thanh âm vừa phải, từng chữ rõ ràng, làm cho ngườinghe hết sức thoải mái, thật giống như uống rượu đỏ lâu năm vậy. Còn tên mập này nói chuyện giống như ở trước mặt người ta đốt pháo vậy.

Dương Quang cười ha ha, cắt ngang hắn: “Cậu hay là trước đi đăng ký a, lên xe chúng ta lại trò chuyện, tớ lên xe trước chờ cậu. “

Hắn lập tức gãi gãi đầu, lúng túng nói: “Vừa nhắc tới tớ mới nhớ, ha ha.., tốt, cậu chờ mình với, mình lập tức xong liền, cậu đừng chạy ah! “

Nóixong quay đầu liền phóng tới nơi đăng ký! Dương Quang lắc đầu cười khổ,trong lòng nghĩ 'xe trường học lớn như vậy, cho dù cho tôi muốn chạy thì có thể chạy đi đâu đi à?'

Dương Quang lên tới trên xe, cám ơnhọc trưởng dẫn anh tới, tìm vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, ngồi khôngđược bao lâu, tên kia liền cũng hấp tấp lên xe, còn đi cùng với một côgái xinh đẹp.

Dương Quang buồn bực 'tên mập này sẽ không một lát liền câu đến một mỹ nữ a?'