Tàn Độc Lương Duyên

Chương 408





Chương 408

Tay Hạ Vũ Hào tăng thêm chút lực, dao gọt trái cây cứa vào cổ ông cụ Hạ khiến cổ ông cụ chảy máu bê bết: “Gọi điện thoại.”

Biết Hướng Thu Vân thật sự dám làm, tên đầu trọc không dám cậy mạnh, dột ngột dẫm chân phanh. Két két.

Lốp xe ma sát với mặt đường phát ra âm thanh chói tai.

Vì Hướng Thu Vân bị tên đầu trọc uy hiếp nên phải kh nửa người, lúc này xe phanh lại đột ngột nên cô theo quản tính nghiêng người về phía trước. Lợi dụng lúc cô đứng không vững tên đầu trọc lập tức bắt lấy tay của cô, cướp bông tai trong tay cô rồi ném xuống nền xe.

Mà lúc này người đàn ông ngồi ở ghế lái phụ và người đàn ông ngồi ở hàng ghế cuối cùng đồng thời tiến lên, một trái một phải giữ lấy tay của cô, cưỡng ép cô ngồi xuống.

Bop!

Bop!

Một người trong số đó ra tay, vả liền hai phát xuống mặt Hướng Thu Vân: “Con tiện nhân!”

Hai phát vả hạ xuống, mặt Hướng Thu Vân bây giờ nóng rát và sưng phồng lên, trong miệng tràn ngập mùi máu tươi. Cô liếm vết máu ở khóe miệng, bàn tay khế nắm thành quyền.

Đã thất bại.

Từ giờ đến trước khi tới ngục giam cô không còn cơ hội nào để đào tẩu nữa, chờ khi tới nhà tù đó cô lại càng không có cơ hội chạy trốn!

Cô thật sự quá đỗi ngây thơ rồi, cứ thế đáp ứng điều kiện của ông cụ Hạ còn tưởng rằng ông cụ Hạ sẽ tôn trọng giao ước, đưa cô đến nơi khác sống, hơn nữa còn bảo vệ anh trai và chị dâu của cô thật tốt…

A! Sau hai năm tai ương trong ngục tù cô vẫn không nhớ bài học của mình! “Anh Nam, anh có muốn tới bệnh viện trước không?”

Có người hỏi tên đầu trọc.

“Không có vấn đề gì lớn đâu, chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi” Tên đầu trọc nói: “Trước hết cứ đưa cô ta tới nhà lao phía Đông rồi sau đó tới bệnh viện cũng không muộn.

Hai người khác đồng ý ngay, người đàn ông ngồi ở hàng ghế cuối lấy chiếc bông tai còn lại của Hướng Thu Vân xuống rồi lên hàng ghế thứ hai ngồi cùng cô, nhìn chằm chằm vào cô. Mà người đàn ông kia thì ngồi lại vị trí ghế lái phụ phía trên.

Bên trong chiếc xe thương vụ tràn ngập mùi máu tươi tanh nồng lẫn với mùi hỗn hợp nôn mửa, vô cùng khó ngửi.