Tặc Đảm

Chương 183: Phản Kích(:*)



Chiến trường chính là một phần của trò chơi, mỗi người chờ mong đoạt trang bị của người khác đồng thời, cũng phải có được giác ngộ bị người khác đoạt lại. Ở trên chiến trường, cừu hận thứ này thật là hiếm, nhiều người như vậy mỗi ngày đánh đánh giết giết, có người thậm chí địch nhân cả ngày là ai cũng không nhớ rõ, trả thù báo thù loại chuyện này, cái được không bù đắp đủ cái mất.

Năm người thợ săn này truy đuổi Tiêu Ngự quá chừng, Tiêu Ngự cũng không có tâm lý trả thù mãnh liệt, hắn không bỏ đi được là do trang bị của năm người thợ săn, đánh giá của Tiêu Ngự ngay bây giờ đối với trang bị của năm người thợ săn thật đúng là không tồi, có không ít tử trang. Kĩ thuật của bọn họ không kém, thường xuyên trà trộn trên chiến trường, giết chết không ít địch nhân, kiếm được một bộ trang bị tốt cũng không phải việc gì khó.

- Mọi người cẩn thận cái tên đạo tặc kia, hắn còn chưa có chết.

Một người thợ săn nhắc nhở, một người đạo tặc có thể ở dưới sụ truy kích của năm người bọn họ chạỵ thoát, thực lực không thể nghi ngờ, là một nhân vật cực kì nguy hiểm.

Thợ săn vừa mới nói xong, chứng kiến một người vong linh chiến sĩ hướng chính mình xông lại đây, nhanh chóng chỉ huy báo săn nhào tới. Bốn người thợ săn khác cũng bận tối mày tối mặt, sức mạnh của năm người thợ săn hợp lại cùng một lúc, thật đúng là một cỗ lực lượng không thể khinh thường, vì an toàn, các người chơi của tà ác liên minh cũng không dám xông loạn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com

Vô số tên cùng ma pháp vạch ngang bầu trời, các người chơi nghề nghiệp cận chiến của song phương đối đánh với nhau, đọ sức lẫn nhau. Các người chơi nghề nghiệp pháp hệ bắt đầu dùng công kích viễn trình đánh nhau. Năm người thợ săn nọ cũng giương cung xạ kích không dừng.

Tiêu Ngự nhìn thoáng qua các hạng kĩ năng tự thân, tất cả đều đã cooldown xong, tiến nhập trạng thái Tiềm Hành.

"Trước tìm một hai người pháp sư xuông tay đã." Tiêu Ngự nghĩ thầm, huyết lượng của năm người thợ săn nọ trước mắt tiêu hao cũng không nhiều, lúc này qua đánh lén bọn họ hiển nhiên không phải lựa chọn sáng suốt. Trong đội ngũ bọn họ không có mục sư, sức chịu đựng không mạnh. Huyết lượng sẽ chậm rãi tiêu hao hầu như không còn, chờ bọn họ chỉ còn một ít máu rồi động thủ lần nữa cũng không muộn.

Tiêu Ngự đem mục tiêu định ở trên một người ám mục, người này trên người chỉ có hai ba kiện lam trang, cái khác đều là tử trang, so với các người chơi chung quanh khác mà nói. Xem như tương đối không tồi. Tiêu Ngự hướng ám mục kia từ từ đi tới, chậm rãi áp sát ám mục.

- Coi chừng, có đạo tặc.

Đức lỗ y bên cạch nhạy cảm đánh hơi được cái gì, nhắc nhở nói.

Sau khi ám mục nghe được đức lỗ y nói, lưu ý đề phòng, chú ý cảnh giác tình hình xung quanh.

Thâu Tập!

Đã bị bại lộ. Tiêu Ngự bất đắc dĩ. Chỉ có thể ra tay.

Tốc độ phản ứng của ám mục rất nhanh. Nghiêng người một cái né khỏi Thâu Tập của Tiêu Ngự. Tay trái rút ra một chuôi tiểu chủy chọc tới Tiêu Ngự. Người chơi nghề nghiệp pháp hệ bình thường sẽ trang bị một chuôi chủy thủ bên người. Cũng bôi độc dược giảm tốc. Đối phó với người chơi nghề nghiệp cận chiến lao tới cạnh mình.

Chứng kiến chủy thủ của ám mục hướng chính mình chọc tới. Tiêu Ngự một cái Phản Thủ Bối Thứ xuất ra. Công kích ở trên người ám mục. Hơn hai trăm điểm giá trị thương tổn từ trên đầu ám mục nhẹ nhàng hiện lên.

Ám mục không nghĩ tới động tác của Tiêu Ngự nhanh như vậy. Trúng Phản Thủ Bối Thứ của Tiêu Ngự. Ám mục nhanh chóng nhảy ra né tránh.

Sau khi Phản Thủ Bối Thứ của Tiêu Ngự một kích đắc thủ. Giống như cái gai trong mắt. Dính chặt vào. Một chiêu Dịch Cốt xuất ra.

Suy Nhược Trớ Chú!

Tiêu Ngự trúng Suy Nhược Trớ Chú của ám mục, lực lượng toàn thân nhanh chóng giảm xuống, tốc độ chậm rãi giảm xuống. Nhìn thoáng qua bảng thuộc tính, các hạng thuộc tính trên bảng thuộc tính đều giảm xuống trên phạm vi lớn, tốc độ giảm xuống có chút thái quá, giảm xuống sáu điểm, bất quá tốc độ di động cứ việc giảm xuống sáu điểm, tốc độ di động của Tiêu Ngự vẫn không thể chậm hơn so với người chơi bình thường.

Ám mục vừa quay đầu lại, thấy tốc độ của Tiêu Ngự giảm xuống, nhanh chóng lùi ra sau, muốn cùng Tiêu Ngự nới rộng khoảng cách, không nghĩ tới Tiêu Ngự vẫn đuổi theo tới đây.

Tiêu Ngự nhảy lên cao, hướng ám mục đánh xuống, Tạc Kích!

Ám mục không nới rộng được khoảng cách, thấy Tạc Kích của Tiêu Ngự công kích đến, hẵn cũng có chút luống cuống, trong đôi mắt hiện lên một tia tuyệt vọng.

Trùng Phong!

Cách ám mục chỉ có ba mét một chiến sĩ lao về hướng Tiêu Ngự, một cái Cuồng Đao Trảm, kiếm khí bá đạo bao trùm tới Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự thu hồi kĩ năng Tạc Kích, nhanh chóng né tránh công kích sắc bén của chiến sĩ, nhìn thoáng qua người ám mục kia, có chút không cam lòng tiến nhập trạng thái Tiềm Hành, đợt đánh lén này xem như thất bại.

Đánh lén cứ việc thất bại, dù sao cũng trốn ra được, không bị bọn họ giết chết. Tiêu Ngự còn có cơ hội đánh lén lần thứ hai, lần thứ ba, nhìn chiến cuộc hỗn loạn trên chiến trường một chút, trước mắt tà ác liên minh đang chiếm ưu thế, thiên sứ liên minh trước mắt bởi vì nhân số quá ít, trực tiếp bị đè ép, thiên sứ liên minh khảng định sẽ bị giết chết toàn bộ.

Như vậy Tiêu Ngự cũng yên tâm, thừa dịp trước khi mấy người chơi thiên sứ liên minh này bị giết chết toàn bộ, giết chết mấy người kiếm đủ số trang bị rồi hãy nói.

Các hạng kĩ năng của Tiêu Ngự lại vừa cooldown xong, Tiêu Ngự lại hướng tới người ám mục kia Tiềm Hành qua, mới vừa rồi tên kia vận khí tốt, được người cứu, lúc này Tiêu Ngự cũng sẽ lầm lẫn nữa.

Bởi vì phụ cận có đức lỗ y, dựa vào Tiềm Hành đến quá gần rất dễ dàng bị phát hiện, Tiêu Ngự chuẩn bị trực tiếp đánh bất ngờ ám mục.

Thường xuyên ở trong bóng tối đánh lén, đối với trực tiếp đánh bất ngờ, Tiêu Ngự thật đúng là không có kinh nghiệm gì.

Tiêu Ngự nhìn hai kĩ năng Mị Ảnh Thiểm Hiện cùng Tạc Kích một chút, tìm kiếm một cái vị trí công kích thích hợp.

Ám mục đang phóng ra trớ chú(nguyền rủa) lên người chơi đối phương tà ác liên minh đối diện, một bên trị liệu cho người chơi nghề nghiệp cận chiến ít máu phía trước.

Trị Liệu Thuật!

Ám mục vừa mới huy vũ pháp trượng thi triển một cái kĩ năng trị liệu, trong đôi mắt Tiêu Ngự tinh quang lấp lóe, cơ hội tới rồi.

Tiêu Ngự một cái Mị Ảnh Thiểm Hiện đột nhiên xuất hiện ở trước người ám mục, cao cao nhảy lên, một cái Tạc Kích hung hăng đâm xuống đầu ám mục.

Ám mục một mặt trị liệu, một mặt cẩn thận cảnh giác phía sau có người đánh lén, làm sao nghĩ đến đối thủ một người đạo tặc không cần dùng Tiềm Hành đánh lén, mà dùng phương thức trực tiếp công kích này, chứng kiến Tiêu Ngự trực tiếp đánh đến, ám mục lại phản xạ có điều kiện huy vũ pháp trượng trong tay lên đón đỡ.

Đây là phản ứng bình thường của loài người, phía trước có vật gì đánh lại, tự nhiên mà lấy tay ngăn cản, nhưng đây là trò chơi! Phương thức này không có bất kì tác dụng gì.

Tiêu Ngự một cái Tạc Kích công kích lên trên người ám mục, độ hoàn thành 87%, năm giây choáng váng, như vậy là đủ rồi.

Sau khi Tiêu Ngự rơi xuống đất, một cái Phản Thủ Bối Thứ xuất ra, công kích ở trên người ám mục. Mượn lực một cái Bối Thứ, trước khi ám mục tỉnh lại. Cấp cho ám mục một cái Dịch Cốt.

Tiêu Ngự trong nháy mắt xuất ra sát thương cao đánh gục ám mục, Tiêu Ngự nhặt lấy trang bị sau đó mở ra Tật Phong Bộ biến mất.

Các người chơi bên cạch ám mục vừa định cứu viện, nhưng lại phát hiện ra ám mục đã nằm gục ở trên mặt đất.

Cái này cũng quá nhanh, huyết lượng ám mục dù ít, cũng không thể trong vài giây đồng hổ đã bị giết chết! Mấy người chơi thiên sứ liên minh không khỏi hai mặt nhìn nhau.

Tiêu Ngự nhìn thoáng qua năm người thợ săn nọ. Bọn họ đang khổ sở chống đỡ cục diện, năm người thợ săn này thực lực quả thật rất mạnh, phối hợp cũng tương đối ăn ý, liên tiếp giết chết hơn mười người chơi của tà ác liên minh, nhưng hảo hán không chịu nổi nhiều người, huyết lượng của bọn họ đã không còn nhiều lắm, năm con báo săn cũng chỉ còn lại ba con, cũng đều còn ít máu.

Các người chơi của tà ác liên minh đối với năm người thợ săn này vẫn là phi thường e ngại, không nghĩ tới nhóm người này lại mạnh như vậy. Năm người giết chết hơn mười người của bọn họ. Nhưng là công kích của tà ác liên minh cũng không có giảm xuống. Từng bước ép sát, tin tưởng rất nhanh có thể giết chết bọn họ.

- Hôm nay xem như thua ở nơi này.

Một người thợ săn thất vọng nói.

- Đã ở bên bờ vực sắp chết. Cũng không có mất nhiều. Nhìn thoáng một chút, chúng ta cũng đã kiếm đủ vốn.

Một người thợ săn khác an ủi nói.

Tính toán một chút. Bọn họ giết chết hơn mười người, đã thu hoạch tới hơn mười kiện trang bị. Cũng không có thiếu điểm giá trị vinh quang, trở về thành còn có thể lĩnh được một ít kinh nghiệm, mất đi một ít kinh nghiệm và trang bị, cũng không phải là thua thiệt.

- Vì giảm bớt tổn thất, mọi người giết thêm mấy người đi!

Ba con báo săn đột nhiên chạy tới một mục tiêu, đem một người vong linh chiến sĩ làm bánh bao sủi cảo, vù vù vù, năm đạo tên cơ hồ đồng thời bắn tới vong linh chiến sĩ kia.

Vong linh chiến sĩ kia vừa mới dùng Trùng Phong thoát khỏi ba con báo săn, năm đạo tên đồng thời công kích trên người hắn, máu tươi văng khắp nơi, huyết lượng đã thấy đáy, vong linh chiến sĩ buồn bực ngã xuống mặt đất.

- Lại giết chết một người.

- Thu thập trang bị.

Một người thợ săn hướng kiện trang bị kia chạy lại, đột nhiên một bóng người chạy ở phía trước hắn, tốc độ nhanh chóng hiếm thấy, nhặt lấy trang bị ở trên mặt đất.

Tiêu Ngự mỉm cười với thợ săn, đem trang bị ném vào trong hành trang.

Thợ săn kia cùng với Tiêu Ngự hai mắt nhìn nhau, ngây người một chút.

- Là tên đạo tặc kia!

Thợ săn trong lòng rùng mình, quát.

Bóng dáng của Tiêu Ngự chỉ là nhoáng lên, biến mất khỏi tầm nhìn của thợ săn.

- Hắn tới rồi.

Thợ săn nhanh chóng lui về phía sau, báo săn của hắn đã chết, mất đi điểm tựa đối phó với đạo tặc, hơn nữa huyết lượng thừa lại không nhiều, chống lại Tiêu Ngự căn bản không có phần thắng, phản ứng đầu tiên đương nhiên là lui về phía sau tìm kiếm đồng đội hỗ trợ.

Một đạo lưu quang của chủy thủ đâm thẳng đến sau gáy thợ săn.

"Thật nhanh!" Thợ săn trong lòng bỗng dưng giật mình, không nghĩ tới Tiêu Ngự cư nhiên nhanh như vậy đã tới phía sau hắn, thợ săn đột nhiên xoay người nhảy chéo đi, tránh thoát khỏi Tiêu Ngự đánh lén, không nghĩ tới chủy thủ của Tiêu Ngự đột nhiên chuyển hướng.

Phản Thủ Bối Thứ!

Thịch, chủy thủ của Tiêu Ngự phá vỡ bì giáp trên người của thợ săn. Thợ săn còn chưa rơi xuống đất đã bị đánh bay ra ngoài.

- Là tên đạo tặc kia, mau chi viện lão ngũ!

Bốn người thợ săn còn lại đồng thời giương cung, bốn đạo tên bắn lại phía Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự nghênh đón bốn đạo tên đang bắn tới.

Mị Ảnh Thiểm Hiện!

Tiêu Ngự đột nhiên biến mất, xuất hiện ở bên người thợ săn bị Phản Thủ Bối Thứ đánh bay ra ngoài, bốn đạo tên bị Tiêu Ngự vứt lại phía sau.

- Lại là kĩ năng này!

Thợ săn này không quên, Tiêu Ngự từng sử dụng kĩ năng này để né tránh khỏi công kích của bọn họ một lần.

Tiêu Ngự tới bên người thợ săn gọi là lão ngũ kia, một cái Tạc Kích, đánh ngất hắn.

Nhìn thoáng qua huyết lượng của đối phương, vẫn còn lại hơn năm mươi điểm, chủy thủ tay phải của Tiêu Ngự đâm vào ngực hắn, một chiêu Dịch Cốt xuất ra.

Huyết lượng thợ săn thấy đáy, ngã xuống mặt đất, Tiêu Ngự nhặt lấy trang bị, hờ hững cười, thân thể chậm rãi biến mất, lần nữa tiến nhập trạng thái Tiềm Hành.

- Đáng chết.

Mấy người thợ săn tức giận tới mức chửi mẹ nó, trước kia đều là bọn họ đuổi theo đạo tặc, bị đạo tặc giết chết vẫn là lần đầu tiên.

- Ô!

Một tiếng hét thảm truyền đến, lại một con báo săn nữa bị giết chết, chỉ còn lại có hai con báo săn, mất đi tấm khiên thịt có sức mạnh này, nguy hiểm của thợ săn càng lớn hơn, hộ giáp của thợ săn so với nghề nghiệp pháp hệ cao hơn một ít, so với đạo tặc tương đương, phương diện khống chế năng lực lại không bằng cung tiễn thủ, cùng nghề nghiệp pháp sư, nếu như bị người chơi nghề nghiệp cận chiến vọt tới bên người, thì bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.