Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 154: Sủng Hoa Của Thiên Địa



- Huyết Băng Phách Lôi Liên! Giúp ta tạo một kết giới! Bất cứ kẻ nào cũng không được tiến lại gần!

Vũ Lôi Phong thầm nói, ấn ký hình hoa sen trên trán bừng sáng đến cực hạn

- Thần Hoa Chi Vực!

Thanh âm nghiêm nghị của Huyết Băng Phách Lôi Liên trong đầu Vũ Lôi Phong

Không gian ầm ầm chớp động, từ trên trán Vũ Lôi Phong, một đóa hoa sen bay vọt ra, mang theo khí tức chấn nhiếp thiên địa

Lôi điện làm thân, Băng Hỏa làm cánh, huyết quang lưu chuyển, Huyết Băng Phách Lôi Liên hoàn chỉnh hiện thế

Trên đầu Vũ Lôi Phong, một đóa hoa sen đỏ rực lơ lửng, năm cánh hoa làm từ băng, năm cánh hoa còn lại làm từ hỏa diễm, các cánh hoa so le nhau đồng bộ, huyết quang lưu chuyển, sắc đỏ ngập trời

- Phong!

Thủ ấn trong tay Vũ Lôi Phong kết xuất, một cái lồng màu đỏ đột ngột xuất hiện bao phủ hai người Vũ Lôi Phong và Hoàng Trưởng Lão lại, bên ngoài chỉ còn nhìn thấy một kết giới màu đỏ trong suốt, bao phủ bên ngoài là Lôi điện ngập trời, mây đen cuồn cuộn hội tụ, từng luồng băng hỏa không ngừng gào thét xung quanh kết giới

- Kết giới? Tên Đồ Phong Vân này lại dùng kết giới?

- Con mẹ nó! Chơi dơ hết nói nổi mà!

Nguyên một đám Đấu Sĩ nhìn nhau sắc mặt âm trầm

- Chư vị, chúng ta làm sao đây?

Trong Tử Đỉnh Sơn, một thanh âm vang lên

- Hoàng Lôi Tông Chủ nếu cảm thấy lo lắng cho trưởng lão mình thì cứ việc tiến tới phá kết giới a

Trong đội hình Thiên Địa Vực, thanh âm Địa Cương Giáo Chủ truyền ra

Phong Lôi Môn Vũ Lôi Vân cũng bình tĩnh nói

- Đúng Đúng! Hoàng Lôi Tông chủ lo lắng cho trưởng lão bên mình là rất đúng, ngươi cứ việc tiến lên, Phong Lôi Môn ta nhìn xem trận chiến bên trong kia là tốt rồi

Bình Nguyên Thiên Hương. Chúng nữ che miệng cười duyên

- Những chuyện mạo hiểm này vẫn cứ nên để các nam nhân sức dài vai rộng đảm đương a

Hoàng Lôi Tông chủ sắc mặt khó coi

- Mẹ kiếp! Đám gian trá

Nhìn về đám người Thanh Lôi Tông, Huyết Lôi Tông và Hắc Lôi Tông, cả đám cũng đang huýt sáo nhìn trời, Hoàng Lôi Tông Chủ muốn khóc thật lớn a

Cả đám đều không có ai nguyện ý đi tìm chết, hoặc đúng hơn là không muốn làm chuột bạch, Huyết Băng Phách Lôi Liên được mệnh danh là thần hoa của thiên địa, được thiên địa chiếu cố, chỉ trừ chủ nhân của nó, bất cứ ai dám đến gần ắt sẽ bị diệt vong, tin đồn này ai ai cũng biết nên chẳng ai nguyện ý đi thử nghiệm, lỡ may tin đồn là thật thì toi đời

Thấy không ai nguyện cùng nhau tiến lên, Hoàng Lôi Tông Chủ đành phải cử một tên Ý Hồn Cảnh tiến tới

- Huấn Trưởng Lão! Nhờ ngươi tiến lên thăm dò, kiện Lôi Minh Bảo Giáp này ngươi giữ lấy phòng thân!

Người gọi là Huấn Trưởng Lão giật nảy mình, tự trách bản thân xui xẻo, hắn cười gượng nhận lấy bảo giáp mặc lên người, khom lưng hành lễ

Không khí có chút bi tráng, Huấn Trưởng Lão mặc Lôi Minh Bảo Giáp lên người, tu vi Ý Hồn Cảnh Ngũ Trọng ầm ầm phát động

Toàn lực phòng thủ thân thể, lôi điện màu vàng bao phủ khắp toàn thân, kiện bảo giáp cũng không ngừng hấp thụ lôi Nguyên Lực, ánh sáng lóe lên chói mắt

- Nguyên Linh Khí 11 sao Lôi Minh Bảo Giáp! Chơi lớn a

Nguyên một đám người Tứ Đại Môn Phái các nơi thầm gật gù, Hoàng Lôi Tông này vậy mà chơi sang xài hàng 11 sao đi làm cảm tử

Huấn trưởng lão đạp trên tia lôi điện, từ từ bay đến khu vực kết giới

Cả đám nín thở nhìn Huấn Trưởng Lão, nhất thời thanh âm của một đệ tử Tử Đỉnh Sơn vang lên

- Huấn Trưởng Lão cứ yên tâm, trước khi mọi người đến, kết giới này đã từng được kiểm nghiệm qua uy lực rồi. Nó có thể đánh chết Kết Hồn Cảnh trong thoáng chốc, Hữu Hồn Cảnh sẽ bị đánh bay đi mà thôi, còn không chết được, người là Ý Hồn Cảnh! Sẽ không việc gì đâu!

Nghe qua lời này, ánh mắt cả đám người sáng lên

- Đúng đúng! Ta cũng nhớ rõ, tên Hữu Hồn Cảnh bê đê kia chỉ bị đánh cho rớt xuống kết giới, sau đó bị tên Đồ Phong Vân giở trò, còn mấy tên Hữu Hồn Cảnh còn lại bị nện bay ra xa mà thôi, nói cách khác Huyết Băng Phách Lôi Liên không thể giết được Ý Hồn Cảnh

Nguyên một đám đệ tử xác nhận

Ánh mắt chúng cường giả Thiên Địa Vực và Bình Nguyên Thiên Hương đều nhìn vào đệ tử của mình chờ xác nhận

Cả đám gật đầu

Ngay lập tức, từ đội hình Thiên Địa Vực, một lão giả đạp trên một cục đá lơ lửng mà lên

- Ây da! Để ta giúp Huấn Trưởng Lão một tay

Trong Bình Nguyên Thiên Hương, một nữ Ý Hồn Cảnh cũng chuẩn bị phóng tới, Huyết Băng Phách Lôi Liên không thể để lỡ

- Mộng Ly! Ngăn nàng ta lại! Tin tưởng ca ca!

Trong thoáng chốc, Thiên Thánh Cung Chủ nghe thấy thanh âm vang lên bên tai mình, nàng lập tức nói

- Từ Trưởng Lão! Chậm đã!

Vị trưởng lão Ý Hồn Cảnh của Thiên Thánh Cung lập tức dừng lại, ánh mắt nghi hoặc nhìn về nàng

- Cung Chủ có gì chỉ giáo!

- Tạm thời đừng nôn nóng!

Cung chủ Thiên Thánh Cung – Hạ Mộng Ly nhìn chằm chằm về đội hình Phong Vân Sơn, nàng kẽ truyền âm

- Ca Ca! Huynh định làm gì sao?

Hạ Mộng Phàm – Chưởng môn Thiên Thánh Môn nhìn qua Hạ Mộng Ly gật đầu

- Dưới Thần Hồn Cảnh! Đến gần Huyết Băng Phách Lôi Liên! Thần Hồn Câu diệt!

Một câu ngắn gọn súc tích, Hạ Mộng Phàm không nói gì nữa, nhìn sang Hồ Điệp Y đang khoanh chân ngồi

….

Một vài giây trước, Hồ Điệp Y liền nói với mọi người

- Con đã truyền cho Lôi Phong toàn bộ nửa còn lại của Huyết Băng Phách Lôi Liên, hiện tại dưới Thần Hồn Cảnh đến gần sẽ bị thiên lôi đánh thành mảnh nhỏ, triệt để thần hồn câu diệt

Vì lý do đó, Phong Vân Sơn không có vị Ý Hồn Cảnh nào tiến lên tranh đoạt, mà họ thực ra cũng chẳng cần đoạt a, nó vốn thuộc về Phong Vân Sơn

Hạ Mộng Phàm có một muội muội là cung chủ Thiên Thánh Cung ở Bình Nguyên Thiên Hương, thấy người bên đó định tranh đoạt, hắn liền truyền âm nhắc nhở, dù sao cũng là người của muội muội hắn

Thiên Thánh Môn và Thiên Thánh Cung, cái tên giống nhau thế này, ắt là có chút quan hệ, ai mà ngờ Hạ Mộng Phàm và Hạ Mộng Ly là huynh muội

Vũ Lôi Vân nhanh chóng nhận ra người Bình Nguyên Thiên Hương đang định tiến lên lại lùi về, hắn liếc mắt nhìn Hạ Mộng Phàm nói

- Lần này Bình Nguyên Thiên Hương nợ chúng ta một ân tình a

Hạ Mộng Phàm nhếch môi cười tà

- Chỉ mong về sau tiểu tử Lôi Phong không qua đó chơi thì tốt, nói không chừng cả Bình Nguyên Thiên Hương sẽ bị nó làm lớn bụng!



Trong kết giới!

- Tiểu tử! Ngươi nhốt lão phu vô đây khác gì tự tìm đường chết cho chính mình a?

Hoàng Trưởng Lão cười to, ánh mắt oán độc nhìn tên Đồ Phong Vân trước mắt

Vũ Lôi Phong cười tà

- Nỏ mạnh hết đà mà thôi! Xem kiếm!

Trên tay Vũ Lôi Phong, Trường Hồng Kiếm xuất vỏ, thanh kiếm màu cam cực kỳ hợp với trạng thái Thần Huyết Tổ Chú xuất hiện, lúc này trong kết giới, Vũ Lôi Phong cũng chẳng sợ các con bài của mình lộ ra



Bên ngoài, trong đội hình Tử Đỉnh Sơn, chúng nhân chửi ầm lên

- Đám Thiên Địa Vực điếm thúi, ta nhổ vào!

- Mẹ kiếp, vừa nãy sợ sệt núp một góc, giờ nghe kèo thơm liền nhảy ra tranh đoạt, có còn chút liêm sỉ không hả?

Mặc kệ đám người Tử Đỉnh Sơn chửi om sòm, không chỉ một mà là tám tên Ý Hồn Cảnh lao lên tranh đoạt Huyết Băng Phách Lôi Liên, có lời của đám đệ tử, họ không tin chúng sẽ lừa mình

Trong Tử Đỉnh Sơn, bảy vị trưởng lão cũng lao lên tiếp ứng cho Huấn Trưởng Lão

Hiện tại, trong Tứ Đại Môn Phái của Tử Đỉnh Sơn và Thiên Địa Vực đều có tám vị Ý Hồn Cảnh bước ra tranh đoạt, tổng là mười sáu

Nhìn thấy đám người Phong Vân Sơn và Bình Nguyên Thiên Hương vậy mà không có chút động tĩnh, hai khu vực còn lại cười chê

- Bình Nguyên Thiên Hương nhút nhát thì thôi đi, vì họ là nữ tử, nhưng đám người Phong Vân Sơn vì cái gì cũng ru rú trong trận hình của mình? Đám này gan thỏ đế à?

- Lũ chuột nhắt mà thôi, xem ra Phong Vân Sơn không lợi hại như ta tưởng, đúng là mỏng manh như cơn gió ha ha!

Xoẹt Xoẹt!

Tám thanh âm tia chớp vần vũ vang lên, mười sáu thanh âm chấn động của tia chớp dần dần hàng lâm

Đám người Tử Đỉnh Sơn và Thiên Địa Vực chẳng mấy quan tâm, có lời của chúng đệ tử làm họ yên lòng rất nhiều, Nguyên Lực hội tụ trên đỉnh đầu tạo thành một lớp lá chắn kiên cố

Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Lôi đình giáng mạnh, mười sáu tia lôi kiếp nện thẳng vào đỉnh đầu chúng cường giả Ý Hồn Cảnh

Đám người sắc mặt tái nhợt nhìn mười sáu tia lôi kiếp nện xuống, sức công phá còn lớn hơn lúc nãy quá nhiều

- Không ổn! Lôi điện này quá mạnh! Ý Hồn Cảnh chỉ sợ không chống lại được!

Đám người hai khu vực cả kinh nhìn mười sáu đạo lôi kiếp to bằng nắm tay điên cuồng đánh tới, thầm cầu nguyện. Cầu nguyện các trưởng lão bình an vô sự, dù cho trọng thương cũng được a

Đoàng!

Thanh âm vô tình từ thiên địa vang lên, mười sáu đạo lôi kiếp đánh mạnh vào đám người

Không hề có tiếng kêu la đau đớn.

Không hề có tiếng máu tươi cuồng phún, không hề có tiếng người rơi xuống đất!

Có chăng chỉ là tiếng tim đập chân run, tiếng hít khí lạnh sợ hãi

Mười sáu vị Ý Hồn Cảnh hoàn toàn hóa thành tro bụi, một tiếng kêu rên cuối đời còn không thốt lên được, cứ như vậy mà hóa thành mười sáu đám tro tàn, ảm đạm ngã xuống, thần hồn câu diệt, hồn anh nát vụn không thể chạy trốn

Tĩnh lặng! Triệt để tĩnh lặng

- Khốn nạn! Đồ Phong Vân! Ta liều mạng với ngươi!

Hoàng Lôi Tông Chủ gào thét, từ nãy đến giờ Hoàng Lôi Tông của hắn ăn thiệt thòi cực lớn, ba đệ tử thân truyền chết thảm, hai vị Ý Hồn Cảnh bị đánh thành mảnh nhỏ, một vị Ý Hồn Cảnh bị vây khốn không rõ sống chết

Hoàng Lôi Tông chủ cắn răng, thân thể hóa thành một đạo lôi điện hoàng kim, bắn thằng về phía kết giới

- Hư Hồn Cảnh! ( 12 sao)

Cả đám người thực lực thấp kinh ngạc ồ lên, đây dường như lần đầu họ thấy Hư Hồn Cảnh thể hiện, quá rõ ràng để nhận biết đây là một vị Hư Hồn Cảnh hoặc còn có thể cao hơn, vì bản thân Hoàng Lôi Tông Chủ đã hoàn toàn biến mất, cả người lúc này chỉ còn lại một đạo lôi điện màu vàng bắn mạnh về kết giới mà thôi

- Đó là Hư Hồn! Khả năng chỉ Hư Hồn Cảnh trở lên mới có thể làm được!

Hư Hồn! Hóa thân thành hư ảo, hòa cùng với thuộc tính mà chiến, công kích vật lý và công kích linh hồn không thể chạm vào, chỉ có người sở hữu hư hồn mới có thể công kích người mang hư hồn

Dưới Hư hồn! Con sâu cái kiến mà thôi, một cọng lông của người ta còn không chạm được

Tia lôi điện hoàng kim bắn thẳng vào kết giới Huyết Băng Phách Lôi Liên, dùng xu thế xé nứt không gian mà lao tới

Đoàng!

Lôi kiếp gào thét, hai tia lôi điện nện thẳng vào luồng hoàng kim lôi điện đang lao đến

- Phốc!

Luồng lôi điện nhanh chóng vỡ nát, Hoàng Lôi Tông Chủ vậy mà bị đánh trở về bản thể, một ngụm máu cuồng phun nhuộm đỏ cả y phục, thân thể giáng mạnh xuống mặt đất

Lập tức, hai luồng khí tức lạnh buốt và nóng bỏng lao đến, bao phủ hắn vào trong, trên không trung lần nữa có thêm một tia lôi kiếp to tướng lao xuống

Nếu Hoàng Lôi Tông Chủ trúng phải đòn này, không thể nghi ngờ cũng sẽ mất mạng

Ngay lúc mọi người lần nữa cho rằng Hoàng Lôi Tông chủ chuẩn bị lên bàn thờ thì không gian xuất hiện một vết nứt, bên trong đó đi ra một lão giả hoàng y trang phục, hắn lập tức thả người bay đến chỗ Hoàng Lôi Tông Chủ, nhanh chóng kéo hắn ra ngoài

Đoàng!

Lôi điện như có linh tính, nó liền chuyển sang đánh vào người mới tiến tới, một luồng lôi điện đánh mạnh

Phụt!

Người vừa mới tới, không cần đạp trên Linh Hồn Lực để phi hành, hắn rõ ràng là tự thân phi hành, chắc chắn là Phi Hồn Cảnh ( 13 sao), nhưng giờ đây, hắn vậy mà chật vật phun máu tươi

- Hừ! Lôi kiếp này tuy mạnh những vẫn có chút không đủ để giết lão phu!

Người mới đến hừ lạnh, tuy vậy hắn vẫn vội vàng xách tên Hoàng Lôi Tông Chủ rời đi, trở lại đội hình Tử Đỉnh Sơn

- Xem ra cả Phi Hồn Cảnh cũng không thể đến quá gần a, vị kia chắc chắn là Phi Hồn Cảnh, vậy mà vẫn bị đánh cho hộc máu!

Nguyên một đám cường giả rùng mình, Ý Hồn Cảnh bị đánh cho nát bét, Hư Hồn Cảnh bị oanh cho suýt lìa đời, giờ đến Phi Hồn Cảnh cũng bị chấn cho hộc máu

- Tên Đồ Phong Vân kia vì sao? Vì sao hắn có thể nhận chủ Huyết Băng Phách Lôi Liên cường hãn này chứ?

Đây là suy nghĩ chung của toàn bộ người ở đây, ngay lúc này, cả đám dùng ánh mắt sợ hãi kiêng kị nhìn về kết giới

Trong kết giới, có thể thấy hai thân ảnh một già một trẻ không ngừng lao vào nhau rồi tách ra