Ta Là Chí Tôn

Chương 1125: Thế Như Chẻ Tre!



Chỉ là đệ tử cũng có giới hạn, nếu Thanh Minh phái đệ tử né tránh khiêu chiến, dựa vào bản thân am hiểu tốc độ mà phát huy, không chừng có cơ hội lật ngược tình thế với Cửu Tôn phủ!

Vân Tú Tâm mặc dù có thực lực không tầm thường, nhưng kinh nghiệm thực chiến có hạn, nếu gặp phải địch đường hoàng chiến đấu, chắc chắn tâm tư sẽ xao động, thậm chí dẫn đến bị thua, cũng là điều hợp tình hợp lí!

Nhưng bây giờ… Vừa đối phó chiến lực với Cửu Tôn phủ, còn trực tiếp thêm Thánh Vương cấp bậc Huyền thú lên sân.

Thế thì đánh kiểu gì?

Căn bản thua không thể nghi ngờ!

Miễn cưỡng nghênh chiến, chỉ càng thêm mất mặt thôi!

Hiện tại nhận thua, còn có thể giữ một ít mặt mũi. Càng tiết kiệm sức người, đỡ phải đấu thua xong mặt mũi cũng không còn.

Kết quả là, Cửu Tôn phủ dễ dàng leo lên vị thứ năm, tiếp tục khiêu chiến vị thứ tư Đại Long.

Xếp hạng thứ tư Đại Long sau khi hội nghị xong, cũng quyết định giống Thanh Minh môn.

Nhận thua.

Không còn cách nào khác, Đại Long tuy thực lực cũng không tồi, nhưng không có tự tin đối phó với Thánh Vương Huyền thú và Cửu Tôn phủ, dù vị trí thứ tư bị tụt xuống, nhưng cũng không ảnh hưởng đến phẩm chất. Thấy Thanh Minh môn đi qua vết xe đổ, liền rút kinh nghiệm!

Đúng lúc, Cửu Tôn phủ bắt đầu hướng tới xếp hạng thứ ba.

Vị trí thứ ba cũng không quá nhiều lo lắng, đầu tiên là vẫn vị trí thứ ba, nhưng sau thì Bách Hoa lâu trực tiếp nhận thua…

Bách Hoa lâu dù thuận về võ công chiêu pháp, trận pháp, thân pháp, mọi thứ đều rất đẹp mắt. Nhưng sau khi xem Cửu Tôn phủ đấu một phen, chiến lực trước đó của Cửu Tôn phủ đã rất kinh người, ẩn ẩn khắc chế sức đấu của Bách Hoa lâu, sau lại dùng Huyền thú lên sân, nên dứt khoát nhận thua, Cửu Tôn phủ lại leo lên thêm một bậc!

Xếp hạng thứ hai Đại Địa các lấy thủ hộ xưng hùng, thấy ba phái liên tục bỏ quyền nhận thua. Lúc đầu cứng đối cứng với Cửu Tôn phủ, dần bọn họ đánh giá cao chiến lực cường hoành của Cửu Tôn phủ, đệ tử liên tục thay phiên ra sân, một vòng chiến đấu kịch liệt, sau mấy hiệp liền chịu thua. Trực tiếp thụt xuống vị trí thứ ba.

Bây giờ, trước mặt Cửu Tôn phủ, chỉ còn Kim Đỉnh môn xếp thứ nhất.

Giờ phút này, từ Đại Địa các, Bách Hoa lâu, Đại Long đường, Thanh Minh môn, Ngự Thú tông, Huyễn Kiếm môn đến Thiên Sơn môn, bảy môn phải không rời đi mà tụ tập lại xem trận chiến cuối cùng.

Bảy môn phái lộn xộn tranh nhau ghế ngồi, muốn giành được vị trí tốt nhất để xem trận đấu cuối cùng!

Ánh mắt mọi người đều phức tạp khó tả!

Nhìn vạn người trong môn phái tụ tập ngồi xem, chỉ cảm thấy quá ngố!

Ban đầu không chút thanh danh, trong chớp mắt đã chỉ dưới xếp hạng thứ nhất!

Đúng là quá chói mắt, nhìn mà than thở!

Kỳ thật từ khi Cửu Tôn phủ trèo lên vị thứ sáu, liền đã tạo ra kỷ lục mới của Huyền Hoàng giới, hơn nữa, cái kỷ lục này lại bị bọn hắn một lần lại một lần ghi mới.

Thiên Sơn môn ai nấy đều thở dài: Sớm biết vậy, lúc đầu đừng liều mạng khiêu chiến, để bây giờ trở thành trò cười!

Nhìn thực lực hiện tại của người ta, bọn họ vừa buồn bực vừa buồn cười suy nghĩ: Với chút lực lượng như vậy, mà còn vọng tưởng ngăn cản Cửu Tôn phủ tiến lên?

Mà giờ kẻ có địa vị khó xử nhất, lại biến thành Kim Đỉnh môn.

Kim Đỉnh môn vô cùng phiền muộn.

Vị này lúc đầu ma quyền sát chưởng tích cực chuẩn bị chiến đấu, ý đồ tiến thêm một bước, khiêu chiến trung phẩm Thiên Vận Kỳ, thậm chí tự giác đã chuẩn bị mọi thứ, đăng ký xin khiêu chiến. Tầng ba trên kia đã đợi bọn hắn lên khiêu chiến rồi.

Chỉ cần cuộc đấu này kết thúc, chắc chắn Kim Đỉnh môn sẽ lên nên một truyền kỳ mới, tạo nên lịch sử huy hoàng nhất.

Lần này mặc kề thắng hay thua, được hay không được, Kim Đỉnh môn đều đáng để giang hồ ghi lại!

Vốn dĩ tất cả dự đoán đều nắm chắc, lại không nghĩ ra, ngay vào thời khắc cuối cùng, lại xuất hiện một con Hắc Mã. Cường thế vẫy đuôi, một đường chẻ tre tới trước mắt bọn hắn, tranh đoạt vị thứ nhất trong hạ phẩm Thiên Vận Kỳ.

Bình tĩnh quan sát, Kim Đỉnh môn đã không coi trọng vị trí thủ tịch hạ phẩm Thiên Vận Kỳ này nữa rồi, bản thân bọn hắn có mục tiêu cao hơn, thậm chí đã có thực lực lấy được mục tiêu đó, tự nhiên cảm thấy không cần lưu luyến.

Nhưng vấn đề hiện tại, nếu không còn vị trí đệ nhất này… có vẻ như còn không có cả tư cách lên trên, nói thế nào tới chuyện tiến thêm một bước?!

Thậm chí hiện đã không phải vấn đề tư cách nữa, mà đó là mặt mũi!

Người ta đều đã chuẩn bị, chỉ chờ ngươi lên khiêu chiến, kết quả ngươi lại không lên, thậm chí còn bị đánh rớt tư cách…

Cái này, thực sự là chuyện mà bọn hắn có nghĩ cũng không nghĩ đến!

Nếu chuyện này thành sự thật, kinh đỉnh môn tất biến thành trò cười lớn nhất thiên hạ, đủ để vô số tu giả cười cả ngàn năm!

“Nhất định phải chiến! chẳng những phải chiến, hơn nữa còn phải thắng!”

Chưởng môn Kim Đỉnh môn Ngụy Đào là một tên nam tử vô cùng xấu, tay chân quắt keo, cái bụng lớn run rẩy, đỉnh đầu lại có kim quang lóng lánh, không có lấy một sợi tóc, quả là Kim Đỉnh danh xứng với thực!

Kim Đỉnh này, còn gọi là đầu hói!

Đám người Kim Đỉnh môn cùng ngưng trọng.

Chiến, nhất định phải chiến. Nhưng vấn đề là, chiến thế nào, chiến sao mới có phần thắng?!

Nếu luận chiến lực cá nhân, Kim Đỉnh môn sớm đã có mục tiêu tấn thăng trung phẩm, cho nên thực lực tuyệt không phải các tông môn hạ phẩm khác có thể so sánh, bản thân có tới ba vị Thánh vương nhị phẩm, một người trong đó càng đạt tới Thánh vương nhị phẩm đỉnh phong, há có thể bình thường.

Tên tuổi của Kim Đỉnh tam lão, dù trong số tông môn trung phẩm Thiên Vận kỳ cũng có tiếng tăm lừng lẫy.

Nếu chỉ đơn đả độc đấu, ba người này đều có tự tin đánh bại bất cứ người nào của Cửu Tôn phủ, cho dù là đệ nhất Lạc Đại Giang, cũng không ngoại lệ, hoàn toàn không có gì đáng ngại.

Nhưng hiện tại… Ngự Thú tông đánh chết kia ra oai, muốn đầu cơ trục lợi, tự làm tự chịu thì cũng thôi, thế nhưng không chỉ bản thân bị đánh rớt hạng, còn khiến người ta nhận ra bản thân có đại sát khí!

Trọng vẹn bốn đầu Huyền thú cấp Thánh vương tham gia phụ chiến, ai có thể ứng đối?!

Sự thật rõ ràng, trước khi chiến với Ngự Thú tông, đối phương căn bản không biết Huyền thú cũng có thể tham chiến, hoặc nói căn bản không nghĩ tới hướng đó, bằng không, cũng không đánh đến mức thảm liệt như vậy.

Ngự Thú tông đáng chết!