Ta Đào Được Một Tấn Vàng

Chương 76: Lương Giai Tuyết chủ động



Mười mấy phút sau, Vương Chí Thừa và Lương Giai Tuyết đã tới, thái độ cung kính nói: “Anh Hà, thủ tục của anh đã làm xong, hiện tại mọi thứ bao gồm cả giấy sổ đỏ và chìa khóa biệt thự đều ở đây.”

Bởi vì không phải phòng ở phổ thông, cho nên bọn họ đã chuẩn bị sổ đỏ từ lâu lắm rồi, chỉ cần in lại tên chủ hộ lên trên là được.

Hà Thời Minh nhìn thoáng qua Vương Chí Thừa và Lương Giai Tuyết, trả lời: “Một mình Lương Giai Tuyết dẫn tôi đi là được rồi, anh có bận gì thì cứ bận đi.”

Thái độ cung kính của Vương Chí Thừa bây giờ khiến anh thấy rất khó chịu.

Hơn nữa chỉ là đi xem nhà mà thôi, một người đi cùng là được rồi, không cần quản lý tiêu thụ như Vương Chí Thừa đi cùng.

Chỉ là, hiển nhiên Vương Chí Thừa đã hiểu lầm ý Hà Thời Minh, anh ta lập tức hiểu rõ, gật đầu nói: “Vâng, anh Hà.”

Sau đó anh ta quay lại nhìn Lương Giai Tuyết, nói: “Giai Tuyết, đi theo phục vụ anh Hà cho tốt.”

Nói xong, anh ta nháy mắt một cái, trong mắt có ý không rõ.

Lương Giai Tuyết thấy thế, gương mặt lập tức đỏ lên.

Chỉ tiếc Hà Thời Minh không nhìn thấy hình ảnh đó, anh đã đi ra ngoài.

Lương Giai Tuyết cắn răng, cũng nhanh chóng đi theo.

Lát sau, hai người đi ra ngoài, Hà Thời Minh ngồi vào trong xe, ltg đứng bên cạnh xe khép nép hỏi: “Tôi… tôi có thể ngồi không?”

Nếu như là xe khác, cô ta sẽ không do dự mà ngồi vào trong.

Nhưng đối mặt với chiếc Bugatti Chiron thể thao siêu cấp này, cô ta cũng không có cái gan đó. Lỡ như người ta có chứng sạch sẽ gì, sẽ tìm đến cô ta gây phiền phức, cô ta tìm ai để đòi lại công bằng?

Căn bản là không có chỗ mà kêu oan!

“Không sao cả, ngồi đi.” Hà Thời Minh cười khẽ một tiếng, nói.

“Vâng.”

Lương Giai Tuyết đáp lời, lập tức mở cửa xe chui vào.

Nhìn nội thất sang trọng của chiếc xe Bugatti, Lương Giai Tuyết chỉ cảm thấy không thể tin nổi.

Đây là Bugatti sao?

Xe xịn cô ta từng ngồi không ít, đến cả BMW cũng ngồi rồi!

Thế nhưng  Bugatti Chiron mấy chục triệu thì đây vẫn là lần đầu tiên ngồi, lúc trước thậm chí còn chưa từng nhìn thấy, đến cả nghe nói cũng chưa luôn, chỉ biết là trong số những con xe hạng sang của Boss, thì con đắt tiền nhất mới chỉ là Bugatti Veyron mà thôi.

Mà bây giờ,cô ta còn đang ngồi trong con xe Bugatti Chiron còn xịn hơn cả Bugatti Veyron nhiều!

Nằm mơ cô cũng không dám mơ như thế.

Thấy dáng vẻ của Lương Giai Tuyết như thế, Hà Thời Minh cười to: “Trừ tôi ra, cô là người đầu tiên ngồi vào xe này đấy.”

“Cái gì? Tôi? Người đầu tiên?” Lương Giai Tuyết không dám tin hỏi.

Sao có thể thế được.

Xe thể thao siêu cấp như thế này, sợ là ngày nào cũng có một cô gái ngồi lên mới phải chứ?

Hà Thời Minh nhún vai nói: “Đúng vậy, trừ cô ra, còn chưa có ai ngồi lên chiếc xe này cả, trước giờ có mỗi tôi lái.”

Chiếc Bugatti này của anh, từ lúc mua tới giờ, quả thực là trừ anh ra, còn chưa có ai được ngồi lên.

Chỉ là, hiển nhiên Lương Giai Tuyết không hề tin lời Hà Thời Minh nói.

A, lời nói của đàn ông, lừa người thôi!

Tra nam!

Muốn cưa tôi thì cứ nói thẳng, còn bảo gì mà mình là người đầu tiên ngồi lên cái xe này, thật sự cho rằng tôi giống mấy em gái sinh viên ngốc nghếch, dễ lừa như thế sao?

Chỉ là tuy nghĩ như thế, nhưng trong lòng Lương Giai Tuyết vẫn có chút vui vẻ.

Tuy rằng Hà Thời Minh có hơi đê tiện, nhưng chính vì vậy lại khiến cho Lương Giai Tuyết âm thầm cảm thấy được chút vui vẻ khó hiểu.

Càng là một tra nam, thì đã càng gặp qua nhiều cô gái rồi, cũng  thấy không ít người đẹp, vì thế nên rất xét nét, con gái bình thường không vào được mắt xanh của bọn họ.

Thế nhưng bây giờ Hà Thời Minh lại thể hiện ý thích cô ta, chẳng phải vậy có nghĩa cô ta cũng là một mỹ nữ, hơn nữa còn hơn phần lớn con gái khác sao?

Nghĩ tới đây, trong lòng Lương Giai Tuyết lại thấy kích động, tự động nhìn lướt qua mặt Hà Thời Minh.

Oa!

Giá trị nhan sắc này cũng cao, sạch sẽ sáng sủa lại có đường nét, quan trọng hơn là góc cạnh rõ ràng, tràn ngập dương khí, khiến Lương Giai Tuyết không khỏi kích động.

Lúc này trong xe chỉ có hai người bọn họ, hơn nữa bọn họ sẽ tới nhà của Hà Thời Minh nhanh thôi, cô nam quả nữ cùng ở một phòng, sao lại không xảy ra chút chuyện tuyệt vời gì?

Dù sao phú nhị đại vừa có tiền vừa đẹp trai lại khiêm tốn như Hà Thời Minh cũng vô cùng hiếm có.

Cho dù không thể gả cho anh, chỉ lấy được một ít thứ gì đó từ trong tay anh, thì cũng đủ cho cô ta sống đủ cả đời.

Đương nhiên, nếu có thể gả cho anh, sinh cho anh một đàn con mập mạp, vậy thì càng tốt…

Lương Giai Tuyết nuốt nước miếng theo bản năng.

Đúng là mồi ngon, thèm quá…

Hà Thời Minh hoàn toàn không biết, chỉ vì một câu nói của mình mà trong lòng Lương Giai Tuyết đã dậy lên sóng gió thế nào, thậm chí còn nảy lòng tham.

Nếu không, anh tuyệt đối sẽ không tiện mồm nói ra câu này.

Lúc sau, hai người đã tới trước cửa biệt thự số một ở Nhất Phẩm Các.

Vị trí này tốt hơn căn số sáu nhiều, có thể nói là có vị trí tốt nhất trong số các căn biệt thự, hơn nữa bất kể là thiết kế hay những thứ khác, đều là độc nhất vô nhị, bằng không cũng không gánh nổi mấy chữ biệt thự “Số Một”.

Biệt thự là tòa nhà ba tầng, thoạt nhìn giống như lầu các thời cổ đại, khác nhau là đẹp hơn nữa, cũng xa hoa hơn.

Cộng cả sân trước và sân sau, cùng với bản thân biệt thự thôi, tổng diện tích đã gần bằng một sân bóng.

Lương Giai Tuyết đi tới cửa chính, giới thiệu với Hà Thời Minh: “Anh Hà, đầu tiên trước khi vào nhà thì phải ghi lại dấu vân tay và khuôn mặt, như vậy sau khi anh về thì cửa sẽ tự động mở.”

Hà Thời Minh dựa theo lời Lương Giai Tuyết nói, ghi lại thông tin của mình vào xong, cổng lớn lập tức mở ra.

Trước mắt chính là một cái sân vô cùng lớn, bên trong có hòn non bộ, có suối nhỏ đang chả, có cỏ cây hoa lá đầy đủ mọi thứ, trừ điều đó ra còn có không gian hoạt động rất lớn, bên cạnh là chỗ đậu xe, đủ cho năm sáu chiếc xe đỗ cùng nhau.

Trong tiểu khu Nhất Phẩm Các, đại đa số các chỗ đều đã qua tay những bậc thầy nghệ thuật, căn cứ theo tạo hình của căn nhà để sắp xếp nội thất một cách phù hợp nhất, độ hòa hợp giữa nhà ở và môi trường xung quanh là vô cùng cao.

Mua nhà ở chỗ này, cơ bản chỉ cần cầm túi vào ở, vô cùng tiện lợi.

Đương nhiên, muốn mua nhà không thôi sau đó tự mình thiết kế lắp đặt cũng có, chỉ là rất ít mà thôi, cũng không phải là ai cũng thích tự hành hạ bản thân như vậy.

Đi vào trong biệt thự, Hà Thời Minh đứng giữa phòng khách, nhìn quanh một lượt, hài lòng gật đầu.

Đồ đạc trang trí trong phòng, về tổng thể mà nói đều thiên hướng cổ kính, cũng không thiếu cảm giác hiện đại, thoạt nhìn cũng đơn giản, ngăn nắp sạch sẽ, nhưng cũng không phải là quá thoáng đãng, làm người nhìn vào liếc qua một cái đã thấy thích, không hổ là do bậc thầy nghệ thuật thiết kế.

Thảo nào ai cũng liều mạng kiếm tiền.

Sau đó ngày nào cũng ở trong một căn nhà như thế này, mỗi sáng sớm thức dậy tinh thần cũng thoải mái.

Tiền không phải là tất cả, nhưng tiền có thể giúp bạn có được những thứ mà người khác có mơ cũng không dám mơ đến.

Đằng trước Hà Thời Minh là Lương Giai Tuyết, ánh mắt dần trở nên kì lạ.

Cô ta cố tình đi trước mặt Hà Thời Minh, váy ngắn ôm trọn bờ mông cong ngay trước mắt Hà Thời Minh, thỉnh thoảng còn đong đưa mấy cái, ý đồ hấp dẫn sự chú ý của Hà Thời Minh.

Cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng, nghĩ đến lúc Hà Thời Minh nảy sinh ý đồ với cô ta thì cô ta sẽ giả vờ chống cự, phối hợp diễn với Hà Thời Minh một chút, giúp anh có cảm giác đạt được thành tựu, sau đó sẽ nghe theo lời anh.

Kết quả Hà Thời Minh chẳng làm gì cả, toàn bộ sự chú ý của anh đều dồn vào căn nhà của mình, thậm chí cả ánh mắt liếc nhìn cô ta cũng không có.

Đây không phải là ép người quá đáng sao?

Không được!

Bà đây thèm lắm rồi!

Phải thay đổi từ bị động thành chủ động thôi.

Ánh mắt Lương Giai Tuyết chuyển động, đi tới gần Hà Thời Minh, chân giống như bước hụt, “A” một tiếng, ngã nhào vào lòng Hà Thời Minh…