Ta Chỉ Muốn Làm Nam Nhân Bình Thường

Chương 128: Linh Nhi sợ Lâm Thần "ghen"



Lâm Thần trong lòng rét lạnh. Cậu chỉ dám nhìn lén Linh Nhi đang nhắm mắt thưởng thức đồ ăn của cậu. Cậu biết một điều rằng: Nếu cậu nói thẳng ra toàn bộ sự việc thì chắc chắn sẽ có một vụ án mạng. Linh Nhi là một người cực kỳ khủng khiếp. Tính tình cô ấy nóng lạnh bất thường, hơn nữa cô ấy là một người thù rất dai và đáng sợ. Chắc chắn những người trong vụ việc đó sẽ không thể yên ổn nếu cậu hé chuyện đó ra...

Linh Nhi đang ăn thì đột nhiên động tác cô chậm lại, một giọng khá nhẹ nhàng phát ra từ vẻ mặt xinh đẹp tột cùng của cô ấy:

-Anh nhìn em làm gì vậy? Em đang chờ đợi câu trả lời của anh đó...

Lâm Thần nhanh chóng thu hồi ánh mắt, hơi thở của cậu đang ngưng trọng lại. Thật sự cô ấy lúc nào cũng mang cho cậu một nỗi khiếp sợ vô hình, cậu chắc chắn rằng vừa nãy cậu chỉ nhìn qua ánh nhìn của cái kính trên giàn bát, ấy vậy mà cô ấy cũng phát giác ra. Một cô nàng để ý đến mức “xuất quỷ nhập thần” như vậy khiến cho cậu không dám chủ quan một chút nào.

Lâm Thần càng ngày càng cảm thấy không khí lạnh dần. Cậu biết mình không thể không nói, nếu không chắc chắn cô ấy sẽ rất tức giận. Ai tức giận thì cậu còn có cách, chứ Linh Nhi tức giận thì cậu chỉ còn biết đứng chờ cho Linh Nhi “hành xác” cậu mà thôi. Vậy nên cậu giả bộ tâm trạng không để ý lắm, cậu vừa nấu lại thức ăn vừa nói:

-Cô không cần lo đâu. Không có ai bắt nạt tôi cả....

Lâm Thần cứ tưởng mình nói thế là xong xuôi. Tuy nhiên Linh Nhi đâu có đơn giản như vậy, cậu chỉ nghe thấy tiếng dao đĩa đặt trên bàn, rồi có một giọng khá là lạnh lùng nói từ sau cậu:

-Anh có phải đang “lừa dối” em phải không?

Lâm Thần nghe vậy, mồ hôi trên trán cậu tuôn ra. Cậu hiện tại còn không dám quay lại nhìn Linh Nhi. Cảm giác áp lực đến nghẹn thở khiến cho tim cậu đập rất nhanh...

Đáng sợ hơn, Lâm Thần còn nghe thấy tiếng bước chân của Linh Nhi từ từ tiến lại gần, vừa đi cô ấy vừa tự hỏi cùng giọng điệu vô cảm:

-Sao anh không trả lời, tại sao anh không quay lại nhìn em....Hay là... em nói đúng...

Lâm Thần vừa nghe câu này, tâm trí cậu không dám chần chừ, cậu quay lại nhìn Linh Nhi với vẻ mặt lạnh lùng đến cực điểm, miệng cậu mỉm cười nói:

-Xin lỗi, ở bữa tiệc đó chỉ xảy ra một chút chuyện, tuy nhiên tất cả đều đã được giải quyết êm xuôi. Vậy nên...tôi không muốn làm phiền cô...

Giọng điệu giống như cậu đang có lỗi cùng với diễn xuất cực đỉnh khiến cho Linh Nhi chậm nhịp lại. Cô ấy đứng trước người cậu, khuôn mặt xinh đẹp ngây thơ cùng sự lạnh lùng nhìn thẳng Lâm Thần, ánh mắt đẹp long lanh như ngọc nhìn thẳng mắt cậu , đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng nói:

-Có đúng không??? Anh thực sự không lừa dối em???

Lâm Thần biết là mình đã qua được một ải, vậy nên cậu cố gắng diễn tròn vai diễn này. Thật sự đây là lần đầu cậu phải nhận cái lỗi mà chính cậu cũng không biết mình sai chỗ nào cả??? Điều này làm cho cậu không biết nói gì hơn...

Lâm Thần cố gắng tỏ vẻ lo cho Linh Nhi, cậu kể lại câu chuyện ở bữa tiệc đó. Tất nhiên là cậu phải bịa ra mà thôi, nếu không thì cô ấy sẽ làm một chuyện cực kỳ khủng khiếp mất...

Nội dung bữa tiệc chỉ là có một cậu con trai không hài lòng nên gây sự, tuy nhiên rất nhanh đã bị bảo vệ lôi ra ngoài. Linh Nhi nghe vậy, cô trầm tư suy nghĩ... Điều này làm cho Lâm Thần lại một phe căng thẳng...

Tuy nhiên, rất nhanh Linh Nhi lại vui vẻ trở lại, cô ấy mỉm cười nắm lấy bàn tay của Lâm Thần nói:

-Anh lần sau có ai dám bắt nạt anh thì cứ nói với em. Em sẽ để hắn sống không bằng chết....

Lâm Thần chỉ biết gật đầu đồng ý. Sau đó cậu giả vờ bật ti vi để chuyển chủ đề. Cậu cũng chuẩn bị đồ ăn ở chiếc ghế cạnh đó.

Cậu sỡ dĩ làm vậy là vì ở nhà cậu cũng hay làm đồ ăn vặt cho em gái cậu ăn. Em ấy tuy ở trên trường là một hoa khôi khét tiếng nhưng ở nhà thì em ấy lại thích nằm dài ra ghế, ăn đồ ăn và xem ti-vi. Dần dần cậu không chịu nổi cảnh em ấy mua đồ ăn sẵn ở bên ngoài nên chính cậu lúc nào cũng sẽ nấu thêm đồ ăn vặt cho em ấy ăn.

Linh Nhi không nói gì cả, cô cũng tự động đi đến chiếc ghế sô fa đó. Ánh mắt dõi theo từng cử chỉ của Lâm Thần. Tuy ánh mắt lạnh lùng nhưng đôi môi cô lại mỉm cười, Linh Nhi tự nói nhẹ:

-Rất nhanh em sẽ “ăn” anh... Không lâu nữa đâu...

Lâm Thần đương nhiên không nghe thấy câu đó rồi. Cậu mở chiếc ti vi lên rồi mỉm cười với Linh Nhi đang ngồi ở chiếc ghế đó. Tuy nhiên, hành động giống như muốn cậu ngồi cạnh khiến cho miệng Lâm Thần phải cười trừ. Cậu chỉ phòng ăn và nói:

-Cô cứ ngồi xem, tôi còn chút việc ở...

Tuy nhiên, vừa nói xong thì Linh Nhi chỉ ra lệnh:

-Anh ngồi vào đây!

Lâm Thần định nói nhưng Linh Nhi lại bồi thêm câu:

-Anh đừng để em nhắc lại lần nữa... Em không muốn phải “đè” anh ra như vừa nãy đâu...

Lâm Thần nín họng luôn rồi. Cậu chẳng còn cách nào ngoài phải ngồi cạnh Linh Nhi. Trong lòng cậu đang nói thầm:

-Phải chịu đựng, nhất định mình sẽ qua được...

Lâm Thần vừa đặt mông xuống thì một cảm giác mềm mại khác đã ép đùi cậu xuống. Linh Nhi không ngần ngại ngồi luôn lên đùi cậu. Điều này làm cho Lâm Thần ngây ra như phỗng, điều này vượt qua trí hiểu biết của cậu.

Chưa hết bất ngờ này lại đến bất ngờ khác. Linh Nhi ngoảnh lại nhìn cậu rồi nhẹ nhàng hôn môi cậu, rất nhanh cô ấy ngoảnh lại và nói:

-Đó là “phần thưởng” của anh( edit: thế trừng phạt là phần thưởng x100 nhỉ)

Lâm Thần rất nhanh tỉnh hồn, bởi vì cậu nghe thấy tin thời sự khiến cậu vô cùng khó tin:

“ Chúng tôi vừa nhận được thông tin: Nữ Doanh Nhân giàu có và xuất sắc nhất năm- Linh Nhi đã từ chối nhận giải trị giá một tỷ vì lý do cá nhân. Rất nhiều khán giả rất buồn và bày tỏ sự nuối tiếc khi không gặp được cô ấy. Sau đây là hình ảnh chúng tôi quay lại ở hiện trường”

Sau đó, Lâm Thần choáng ngợp khi thấy số lượng fan điên cuồng đông đảo dài không thấy đuôi từ sân hội trường đó. Cậu không ngờ Linh Nhi không phải là thần tượng, ấy vậy mà cô ấy lại có lượng người hâm mộ lớn kinh khủng như vậy. Thậm chí cậu còn thấy rất nhiều cô gái đang cầm biển in dòng chữ “Linh Nhi” đang hô hào: “Em yêu chị”... Khiến cho Lâm Thần không biết nói gì hơn...

Khi phóng viên phỏng vấn một cô gái lý do tại sao lại yêu thích Linh Nhi, cô ấy trả lời bằng giọng vô cùng ngưỡng mộ mà khiến cho Lâm Thần sốc:

“ Chị ấy là thần tượng trong lòng em. Chị ấy xinh đẹp lại vô cùng lạnh lùng, hơn nữa chị ấy còn rất giàu có. Chị ấy thậm chí còn công khai từ chối tất cả những người con trai có ý với chị ấy, hơn nữa chị ấy còn công khai nói rằng là ghét tất cả lũ đàn ông nào có ý đồ xấu. Chị ấy là tấm gương sáng cho chúng em noi theo... Em chỉ muốn nói là: Em yêu chị!”

Lâm Thần nghe muốn nổi cả da gà, fan cuồng đến nổi biến đổi giới tính khiến cho cậu khá là bất ngờ. Cậu trong lòng lại không biết nói gì hơn đối với cô nàng đang ngồi trên đùi cậu. Giải thưởng trị giá một tỷ, ấy vậy mà cô ấy sẵn sàng bỏ chỉ vì cậu. Cậu muốn làm được số tiền đó thì phải làm vất vả mấy chục năm. Tuy cậu biết Linh Nhi không hề thiếu tiền, nhưng số tiền đó cậu vẫn cảm thấy khá tiếc...

Trong lúc cậu đang suy nghĩ thì Linh Nhi đột nhiên tỏ vẻ ghê tởm rồi quay sang dùng tay giữ lấy mặt của cậu rồi dùng môi hôn cậu. Lâm Thần thực sự không biết chuyện gì đang xảy ra, rất nhanh người cậu đã bị Linh Nhi ép nằm xuống ghế để cho cô ấy “thỏa mãn”.

Sau khi cho Lâm Thần ăn “cháo”, Linh Nhi nhìn cậu với ánh mắt nghiêm túc, nói:

-Anh không được tin những gì cô ta vừa nãy nói. Người em yêu chỉ có thể là anh...anh hiểu không???

Lâm Thần lúc này mới biết là cô ấy đang sợ cậu “ghen”. Trong lòng cậu chỉ muốn giáo huấn Linh Nhi một trận. Thật sự chỉ vì cái chuyện đến cậu cũng không nghĩ ra ấy vậy mà lại đè cậu ra hôn hơn nữa tiếng.

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Linh Nhi, Lâm Thần chỉ biết gật đầu cố gắng mỉm cười nói:

-Tôi hiểu... Tôi hiểu mà... Cô có thể đứng dậy khỏi tôi được không vậy?

Vừa nói như vậy nhưng trong lòng cậu nói nhỏ: “Cô đừng hở tý là đè tôi ra hôn là tôi cảm tạ lắm rồi! Lưỡi tôi bây giờ vẫn còn đau rát...”