Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 85: «Tẩy Long» (1)



Rời khỏi núi Phá Thiên, đáp mây một đường bay theo hướng nam, không lâu sau đã bay đến chỗ sơn môn.

Cầm ngọc bài ra ngoài, nói mình trở lại quê hương tảo mộ, tiên nhân phục trách bảo hộ sơn môn cũng căn dặn Lý Trường Thọ ở ngoài hành sự cẩn thận, Lý Trường Thọ nói hai tiếng cảm tạ, đáp mây bay ra khỏi sơn môn.

Ngàn dặm xung quanh sơn môn thật ra đều là khu vực thuộc Độ Tiên môn.

Trong môn mấy chỗ mỏ linh mạch quan trọng đều phân bố ở khu vực phía nam.

Lý Trường Thọ đạp mây bay ra hai ngàn dặm, rơi vào trong một khu rừng, trong rừng ẩn nấp ở nơi hẻo lánh quan sát hai ngày, xác định trong môn không có người âm thầm theo dõi mình lúc này mới thi triển độn thổ đi về phía phương nam.

Đoạn đường này gặp núi thì độn thổ, gặp nước thì chạy bằng đường thủy;

Gặp qua Luyện Khí sĩ đấu pháp, đụng phải núi yêu nội đấu, từng đụng vào thúc tẩu tìm vui, hiểu biết thêm về mấy ngàn người phàm chém giết chiến loạn.

Đi một chút nhìn một chút, bước chân không ngừng;

Lý Trường Thọ giống như một bóng u linh không ai có thể phát hiện đi qua một cái lại một cái vạn dặm...

Nửa tháng sau, trên một thảo nguyên phía đông bắc bộ Nam Thiện bộ châu cách Đông Thắng thần châu không xa.

Lý Trường Thọ dựa theo tin tức trong môn đưa cho thuận lợi tìm được mộ của cha mẹ ở một chỗ trên sườn núi.

Mộ này làm vô cùng cầu kỳ, vừa nhìn đã thấy phải dùng không ít tài vật, chỗ góc bia mộ còn có ký hiệu của Độ Tiên môn, trên bia còn viết chữ 'Trưởng tử Trường Thọ lập'.

Trước mộ mọc lên không ít cỏ dại, Lý Trường Thọ lấy ra một cái dao ngắn, cẩn thận dọn dẹp lại xung quanh phần mộ.

Sau đó quỳ gối trước bia mộ, dâng lên trái cây thịt cá chuẩn bị trên đường, đốt hai cuộn giấy vàng, thắp ba cây hương, khấu đầu bốn cái, trong lòng ít đi một phần ràng buộc.

Sau đó, hắn tìm một nơi hẻo lánh gần phần mộ của cha mẹ, ở đó ngồi tĩnh tọa tu hành, coi như vì hai người thủ mộ.

Sau bảy ngày, Lý Trường Thọ lại chuẩn bị bước tiếp hành trình, đi tới nơi mình đã chọn để độ kiếp.

Lựa chọn nơi nào?

Thật ra ở ngay Đông Hải nhưng là ở Nam Thiện bộ châu đoạn Đông Hải.

Bởi vì ở thế tục trong lãnh thổ quốc gia có rất ít Luyện Khí sĩ qua lại, khí bẩn thế tục hỗn loạn, cũng chỉ có một ít tiểu yêu làm hại;

Khí vận nhân tộc phần lớn hội tụ ở Nam Thiệm bộ châu thế tục, sợ va chạm khí vận Nhân tộc, Long cung cũng không để trú binh ở đó.

Bên cạnh thế tục, biển rộng mênh mông, tìm một đảo nhỏ ẩn nấp được không gây chú ý chính là nơi tốt nhất để độ kiếp.

Lý Trường Thọ từ trong tay áo lấy ra một cái bảo túi ghi rõ 'Địa tự mười hai', từ trong túi đó lấy ra... Một đống bút kẻ lông mày phấn trang điểm cộng thêm tài liệu để chính mình mở rộng thêm kiến thức trang điểm...

Sau đó, đại lão gia này trong hai đời lần đầu tiên bắt đầu tinh tế biến trang cho chính mình.

Ngụy trang thân hình dung mạo có mấy cái nguyên tắc cơ bản, nếu như chỉ là dùng chướng nhã pháp hoặc huyễn hình thuật thì xem ra Lý Trường Thọ vẫn còn thiếu rất nhiều.

Trước hắn phải dùng cách trang điểm bằng những vật này để thay đổi dung mạo, sau đó lại dán một mặt nạ thủy nhuận tơ tằm siêu mỏng được đặc chế, tiếp đó lại dùng chướng nhãn pháp hóa thành một lão đạo sau đó lại thi triển huyễn hình thuật...

Như vậy nếu có cao thủ liếc nhìn hắn nhìn thấu hai tầng thuật pháp ngụy trang cũng sẽ không nhìn thấy bộ dạng chân chính của hắn.

Bên ngoài Luyện Khí sĩ đi lại phần lớn sẽ dùng chướng nhãn pháp, cái này không có gì hiếm lạ.

Thu thập gần nửa ngày, Lý Trường Thọ hóa thân thành lão đạo mặt lạnh lẽo, lặng lẽ độn thổ đi về hướng đông tầm kiếm nhắm vào nơi bế quan độ kiếp.

Cùng lúc đó...

Nơi giáp giới giữa Nam Hải và Đông Hải, một nơi tiên quang lượn lờ, tựa như một tiên đảo to lớn.

Trong một góc hẻo lánh của tiên đảo có một chỗ bảo trong ao, cái [ Đảo Sủng] này mới tới không lâu, tiểu Thanh Long dài khoảng mười trượng đang dùng hai mắt vừa nhô ra khỏi mặt nước chậm rãi quan sát bốn phía;

Trong miệng rồng phun ra những chuỗi bọt khí, cặp long nhã kia hơi híp lại.

'Rất tốt'

Lại đến ngày Đại La Kim Tiên giảng đạo, gần đây những tiên nhân tu hành kia đều đi nghe đạo.

'Các ngươi chắc là không nghĩ tới, ngay từ lúc bản thái tử sáu tuổi đã học thuộc lòng đường thủy của tứ hải.

Từ hướng Nam Thiệm bộ châu mà đi, xuất phát từ sát bờ biển Nam Châu hướng về phía Đông Thắng thần châu, mượn khí bẩn thế tục che lấp hành tung sau đó từ chỗ giao giới Nam Châu và Đông Châu thâm nhập vào, bí mật che giấu hành tung tới Đông Thắng thần châu.

Nếu như Độ Tiên môn không có can đảm thu đồ, bản thái tử có thể đi Trung thần châu tìm những tiên tông tam giáo kia!'

Thanh Long cười lạnh, thân hình từ từ thu nhỏ rất nhanh liền hóa thành dài ba thước, bơi về phía một chỗ khe nước hở dưới đáy nước.

Mà khi hắn rời khỏi phạm vi tòa tiên đảo này, chỗ cuối tiên đảo, khu vực kia nhìn vô cùng giống một cái ngao đầu, một đôi quy nhãn lớn lên có chút kinh khủng mở ra một khe hở.

..........

Kỳ quái, như thế nào đột nhiên có nhiều tiên thức cường hoành đi tuần tra gần đây như vậy?

Đông Hải chi tân, Nam Thiệm bộ châu đông bộ, các vùng ven biển và núi Lâm Hải.

Trong mười mấy căn nhà đá trong làng chài, Lý Trường Thọ hóa thành lão đạo lạnh lùng đang bưng nước nóng đến cho mấy bà lão, vừa uống nước vừa nhìn ra xa mặt biển.

Hắn mới vừa tặng những người trong thôn một số lá bùa, lúc này nhận được sự cảm kích nhiệt tình của các thôn dân, cũng nhờ vào đó giúp hắn che dấu, để cho hắn hành động ở Đông Hải trở nên hợp lý hơn.

—— Có rất nhiều Nhân tộc đi sơ tán ở nhiều nơi, sẽ dùng cách này để kiếm chút vận khí và công đức của mình.

Nhưng đạo lý này, Lý Trường Thọ đã hiểu rõ từ rất sớm.

Giúp thiện đến thiện quả, giúp ác đến ác quả.

Hắn không thể nào xác định được những người mình phát lá bùa ra giúp là người tốt hay người xấu, vì vậy biện pháp ổn thỏa nhất chính là miễn phí phát ra một số “Là bùa trợ giúp giấc ngủ” cố ý vẽ sai không có công hiệu gì, như vậy sẽ không dính nhân quả.

Xa xa trên mặt biển, một thân ảnh Thương long lặng lẽ bay qua, rất nhanh đã ẩn vào trong mây.

“Quả nhiên là Long tộc, hình như bọn họ đang tìm thứ gì đó.”

Lúc này mình không nên ra biển, tránh khỏi việc đụng vào những người Long tộc.

Thế là Lý Trường Thọ ăn gió nằm sương, vừa đi vừa nghỉ bên bờ biển, đi từ bắc đến nam, nhìn cuộc sống sinh hoạt trần thế, từ đó cũng có thể cảm ngộ được chút ít.

Nửa tháng sau, Lý Trường Thọ cũng đi về phía nam hơn ngàn dặm, cuối cùng xác định, những cao thủ Long tộc kia đã rời khỏi khu vực Hải vực bị bọn họ tuần tra nhiều lần.

Sau khi ngẫm nghĩ, Lý Trường Thọ vẫn quyết định không thay đổi kế hoạch lúc trước của mình, tiếp tục độ kiếp trên vùng biển này.

Lại đợi hai tháng nữa, cuối cùng xác định trong phạm vi mấy trăm dặm đã hoàn toàn yên bình trở lại.

Hắn chọn một buổi tối, lặng lẽ thi triển huyễn hình thuật, hóa thành một con cá không lớn không nhỏ, nhảy vào trong nước biển ấm áp.

Thi triển độn thủy, trước đây mình đã từng nhìn thấy mấy hòn đảo nhỏ trên bản đồ vùng biển của những ngư dân.

Nơi độ kiếp không thể cách quá xa thế tục.

Nhân tộc thế tục chính là chỗ lánh nạn khẩn cấp của hắn, nếu trước hoặc sau độ kiếp bị đánh lén, có thể trực tiếp trốn vào biển người mênh mông.

Nhưng nơi độ kiếp cũng không thể cách thế tục quá gần.

Thế tục trọc khí hỗn tạp, dễ dơ bẩn nguyên hồn trên thân Luyện Khí sĩ, nếu mình có thể thuận lợi độ kiếp, lúc phi thăng hóa thành tiên nhân sẽ tự mình thu nạp linh khí trong thiên địa.