Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 73: Sư phụ, thật sự là sư huynh con (2)



Hai tay Tề Nguyên lão đạo không khỏi bắt đầu run rẩy, ông lại xông tới trước tấm thẻ gỗ, nhìn chữ viết trên thẻ gỗ, trong đôi mắt tràn đầy vẻ không dám tin.

Những chữ viết trên tấm thẻ gỗ này...

Không phải, đây không phải chữ viết của mình!

Dưới chân trơn trượt, Tề Nguyên lão đạo đặt mông ngồi trên mặt đất tràn đầy lá rụng, ánh mắt đờ đẫn tan rã, mái tóc dài màu xám trắng rối loạn lại nhiều thêm mấy phần hỗn tạp.

Vết nứt năm tháng, Trọc Tiên, tâm ma...

Vết nứt năm tháng, Trọc Tiên, tâm ma...

"Rốt cuộc bần đạo là ai? Chẳng lẽ bần đạo thật sự chính là tâm ma của chính mình?

Không, điều này không thể nào, bần đạo tuyệt đối không phải là tâm ma, bần đạo chính là Tề Nguyên.

Ta chính là Tề Nguyên, Tề Nguyên chính là ta, ta là bước vào vết nứt của năm tháng, không thể nào là tâm ma!

Không đúng, không đúng!

Không, không...

Không —"

Hai tay Tề Nguyên lão đạo ôm đầu, đột nhiên ngửa đầu hét lớn, làm kinh động từng đàn chim bay gần xa Tiểu Quỳnh phong, cũng làm cho mấy thân ảnh thỉnh thoảng bay ngang qua không trung ở phía xa xa, hiếu kì liếc nhìn rừng cây Tiểu Quỳnh phong.

Đột nhiên, bên cạnh truyền đến một giọng nữ mang theo vẻ kinh nghi:

"Sư phụ?"

Tiếng la của Tề Nguyên đột nhiên im bặt, run giọng hỏi một câu: "Linh Nga?"

"Sư phụ người bị nhốt bên trong trận rồi sao?"

"Ngươi chính là Linh Nga?"

"Đúng thế sư phụ, chính là đệ tử đây?"

"Không, không, ngươi chính là tâm ma... Là tâm ma của vi sư..."

Bên ngoài trận pháp, Linh Nga vừa chạy đến đã không nhịn được một tay nâng trán.

Xong rồi, sư phụ bị sư huynh làm hỏng rồi.

Nàng than nhẹ, lập tức có chủ ý, vội nói: "Người đừng lộn xộn, trong này có rất nhiều trận pháp!

Cũng không cần truyền thanh với Linh Nga, nếu như người rời khỏi khu vực nhỏ đó, sẽ không nghe thấy âm thanh ở bên ngoài!

Đệ tử sẽ đi vào trong tìm người!

Nhưng đệ tử phải tốn chút thời gian mới có thể tìm được con đường thông trận pháp để đi tới vị trí của người, chỉ có sư huynh mới có thể mở được trận pháp nơi này, nơi này đều do sư huynh bố trí, sư phụ người cứ yên tâm chờ một lát."

Tề Nguyên lão đạo hơi run lên, rất nhanh đã nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng “Ây ya”.

Ban nãy tiểu đồ nhi của mình đã nói gì vậy?

Sư huynh?

Nơi này là do Trường Thọ bố trí?

Trong đôi mắt của Tề Nguyên lão đạo tràn đầy nghi hoặc, cũng bởi vì bản thân rơi vào suy tư, dần dần bình tĩnh trở lại.

Sau nửa canh giờ, Lam Linh Nga trên người đầy lá rụng vụn cỏ, khuôn mặt hơi sung lên, tràn đầy cười khổ xuất hiện trước mặt sư phụ, vái chào sư phụ mình.

"Sư phụ, đệ tử đến tìm người."

Tề Nguyên không khỏi nhìn chằm chằm Lam Linh Nga, Lam Linh Nga trấn định tự nhiên thi triển ra mấy tiểu pháp thuật, đều là những thứ mà Tề Nguyên lão đạo đã dạy bảo trước đây.

"Sư phụ, quả thật đúng là Linh Nga..."

Tề Nguyên khẽ thở phào nhẹ nhõm, cười khổ nói: "Rốt cuộc chuyện này là sao?"

"À…" Linh Nga cắn môi, trầm ngâm mấy tiếng, đáy lòng suy nghĩ nên giúp sư huynh vượt qua vòng này như thế nào.

Rất nhanh nàng đã lấy ra một bảo nang, bước nhanh đi tới bên bàn thấp kia, lấy ra hai tám đệm và ấm trà, cười nói: "Sư phụ, người cứ nghỉ ngơi trước đi, sau đó đệ tử sẽ từ từ bẩm báo."

Trong mắt Tề Nguyên vẫn mang theo mấy phần hoài nghi, nhưng đợi đến khi ông ngồi xuống đệm, nhìn thấy thủ pháp Lam Linh Nga pha trà quen thuộc, sự lo nghĩ dưới đáy lòng lại biến mất mấy phần.

Trong rừng yên tĩnh, chỉ có lúc cơn gió nhẹ quét ngọn cây vang lên tiếng xào xạc.

Từ nơi này ngẩng đầu nhìn lên, bởi vì xung quanh bị cây cối che lấp, bầu trời xanh thẳm dường như chỉ còn lại một mảnh nhỏ...

Đột nhiên lão đạo hiểu rõ điều gì đó.

Ánh mắt lão đạo quan sát khắp nơi, thấp giọng hỏi: "Nơi này đều do sư huynh ngươi bố trí sao?"

Linh Nga nói: "Phải nói là sư huynh thiết kế, được vị Chân Tiên Tửu Cửu sư bá của Phá Thiên phong ra tay bố trí."

"À, chẳng trách." Tề Nguyên cười khổ nói, "Hóa ra là Tửu Cửu sư muội hỗ trợ bố trí."

"Thật ra Tửu Cửu sư thúc không tinh thông trận pháp, đều là sư huynh nói cho sư thúc biết, đặt cái này ở đây, để cái kia ở chỗ đó."

Linh Nga nói đến đây thì ngừng lại, cúi đầu nói: "Sư phụ, người thật sự vẫn không phát hiện ra sao?"

Tề Nguyên bưng chén trà lên uống một hớp, quả thật chính mình vẫn yêu trà hạt sen hoa cúc nhất.

"Phát hiện chuyện gì? Chuyện ngươi thích sư huynh ngươi?"

"Ây ya!" Trong nháy mắt khuôn mặt xinh đẹp của Linh Nga đỏ bừng.

Tề Nguyên lão đạo nhíu mày nhìn chăm chú, "Chẳng lẽ ngươi không thích Trường Thọ?"

"Điều này... không thể nói thẳng ra, đệ tử sẽ xấu hổ..."

Linh Nga nhanh chóng trấn định lại, nói khẽ: "Sư huynh, thật ra sư huynh rất bất phàm."

"Ồ?"

Trong mắt Tề Nguyên lão đạo mang theo mấy phần cưng chiều, cười nói: "Trong mắt ngươi, đương nhiên sư huynh ngươi bất phàm rồi."

"Không phải sư phụ." Linh Nga đưa tay sửa lại một sợi tóc rơi bên tai mình, "Thật ra sư huynh có tiền đồ hơn người nghĩ rất nhiều.

Ví dụ như trận pháp ở nơi này, đều là sư huynh dùng cơ sở trận pháp bố trí ra liên hoàn trận.

Mặc dù sư huynh được Tửu Cửu sư thúc hỗ trợ, nhưng nơi này cũng do một mình sư huynh bố trí, cũng không thua kém ai."

Tề Nguyên lão đạo lập tức ngẩn ra lần nữa.

Linh Nga tiếp tục nói:

"Đệ tử nhập môn mười mấy năm qua, sư huynh dạy đệ tử rất nhiều thứ.

Rất nhiều lần, sau khi sư phụ giảng đạo, đệ tử mông lung không hiểu đạo lý này, sư huynh đều tới giúp đệ tử giảng giải tinh nghĩa.

Thông thường, một hai câu của sư huynh đã có thể vạch ra chân ý ở trong đó, cho nên đệ tử mới có tiến cảnh như vậy."

Tề Nguyên cau mày nhìn Linh Nga, trong lúc nhất thời không biết nên nói như thế nào.

Linh Nga ôn nhu nói: "Còn có, sư phụ người xem, bây giờ tu vi của đệ tử đã cấp mấy rồi?"

Tề Nguyên vuốt râu trầm ngâm hai tiếng rồi nói: "Luyện Khí cấp chín?"

Hai tay Linh Nga cùng nổi lên kiếm chỉ, làm một kết ấn phức tạp, khí tức quanh người đột nhiên trào ra ngoài, "Vậy bây giờ thì thế nào?"

Tề Nguyên trợn tròn hai mắt, "Quy Thần cấp năm! Linh Nga ngươi từ khi nào!"

Linh Nga làm một động tác im lặng, hai tay kết ấn một lần nữa, khí tức quanh người nhanh chóng thu vào.

Nàng thấp giọng nói: "Đây là [Quy Tức Bình Khí quyết] sư huynh truyền cho đệ tử, có thể che giấu tu vi của mình, chỉ cần không bị người có cấp độ Chân Tiên tiếp xúc với cơ thể, có thể che giấu được, lại mô phỏng ra cản giới mà bản thân muốn biểu lộ ra."

Trên mặt Tề Nguyên trên mặt chỉ còn vẻ chấn kinh.

"Sư phụ, sư huynh nhập môn trăm năm, phần lớn thời gian người đều bế quan tu hành xung kích lên Tiên nhân cảnh, ngài thực sự không hiểu rõ và chăm sóc sư huynh rất ít."

Linh Nga bưng chén trà lên, hai ngón tay nhỏ bé bên tay trái cầm đáy chén, tay phải bưng chén trà, nhẹ khẽ nhấp một hớp, trong mắt đã không còn vẻ chần chờ.

"Nhân lúc sư huynh bị Tửu Ô sư bá lừa đi Đông Hải, đệ tử muốn nói rõ những chuyện này với sư phụ.

Đệ tử vẫn luôn ở bên cạnh nhìn sư huynh làm cho sư phụ rất nhiều chuyện, nhưng sư phụ người hoàn toàn không hề hay biết, mỗi lần người nhìn thấy sư huynh, không phải quở trách chính là nói huynh ấy làm sao có thể.

Sư phụ, bây giờ khoảng cách sư huynh thành tiên chỉ sợ đã không còn xa.

Còn Dung tiên đan mà sư phụ dùng để binh giải, nếu đệ tử đoán không lầm, cũng chính là đại hội rèn luyện mấy năm trước, sư huynh đi vào sâu trong Bắc Câu Lô Châu tự tay đào được Tiên Giải thảo, sau đó luyện chế thành.

Sư phụ, người vì kiếp thành tiên của chính mình mà phát sầu, còn sư huynh tâm niệm lớn nhất của sư huynh trước đây cũng chính là Thiên kiếp của sư phụ, vì vậy đã làm rất nhiều cố gắng.

Sư phụ người chỉ nhìn thấy pháp gia điểu lung kia... Thật ra, hai năm qua, sư huynh còn làm hơn mười mấy bảo vật chống cự thiên kiếp, nhưng sau khi thí nghiệm lúc đều không có tác dụng.

Đệ tử đã nhìn thấy thấy sư huynh ảo não mấy lần, chính là huynh ấy ngồi xổm trước những bảo vật bị lôi kiếp đánh hỏng kia.

Đệ tử chỉ nhìn thấy sư huynh khẩn trương một lần duy nhất, đó chính là thời khắc trước khi sư phụ độ kiếp."

Linh Nga nhìn Tề Nguyên lão đạo, sau đó hai mắt cũng đã mờ mịt, ngồi ở đó như tượng gỗ.

"Sư phụ, sư huynh thật sự rất bất phàm, đây không phải là đệ tử nói bừa..."

Từ từ, Linh Nga nói những điều mình biết, những chuyện có liên quan đến sư huynh.

Mặc dù bởi vì sư huynh dặn dò, nàng cũng sẽ giấu giếm rất nhiều chuyện, nhưng không khuếch đại bất kỳ thành phần nào.