Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng

Chương 39: Không gian bí mật



Mang theo ánh mắt mấy đệ tử tạp dịch đang lén lút nhìn chăm chú, Tửu Cửu tự mình bay trở về lầu các, đá giày vải dưới chân đi, chân trần nhảy tới chiếc giường được điêu khắc bằng ngọc bích, ôm hai bình ngọc vừa lấy lúc nãy, cười khẽ...

"Lần này uống ngươi hay uống ngươi trước đây?

Tiểu Thọ Thọ thật sự rất tốt, vậy mà có thể làm ra thứ đồ tốt này.

Ba năm này phải vượt qua được, lúc trước hắn đã chôn xuống 'Sông Hằng Thủy lão bạch can’ cũng sắp ra đất, đến lúc đó nhất định phải uống thật sảng khoái!

Khà, hôm nay sủng hạnh một chút Giai Nhân Mị trước đã."

"Khụ! Khụ khụ!"

Bên ngoài lầu các, thấp đạo nhân cao năm thước ho khan, Tửu Cửu đang nằm sấp trên giường lập tức giấu hai bình ngọc trong tay, nhạy bén liếc mắt nhìn ra bên ngoài, sau khi nhìn thấy người tới thì thở phào nhẹ nhõm.

"Ngũ sư huynh à, huynh vào là được rồi, muội lại không mở trận."

"Không phải lúc trước vừa bị Đại sư tỷ răn dạy, chúng ta quen thuộc thì quen thuộc, nhưng cũng phải tôn lễ." Tửu Ô cười nói, đi tới hai bước, sau đó lập tức ngừng bước chân.

Thực sự không có chỗ nào để đặt chân.

Nhìn trước mắt những vò rượu ném loạn, áo ngắn, yếm... Tửu Ô vỗ trán, phàn nàn nói: "Tiểu Cửu, muội cũng là người đã 1800 tuổi rồi, đến thu dọn phòng cũng không biết."

Tửu Cửu ngửi mấy lần, khoát tay nói: “Cũng không có mùi gì kỳ quái, không sao hết."

Nàng tiện tay để bình ngọc vừa mới nhận được vào trong trữ vật pháp bảo của mình, ngồi xếp bằng trên giường.

Tửu Ô khó khăn mở ra một đường trong đống đồ lộn xộn dưới đất, ngồi bên chiếc bàn thấp, trầm ngâm vài tiếng.

"Gần đây số lần Tửu Cửu ngươi đi tới Tiểu Quỳnh phong rất thường xuyên nha." Tửu Ô cười nói, "Đi tới đó làm gì vậy?"

"Chơi thôi, còn có thể làm cái gì." Tửu Cửu chớp mắt, "Ngũ sư huynh, sao đột nhiên huynh lại hỏi điều này?"

"Không có gì, không có gì." Tửu Ô liên tục khoát tay, sau đó lại gãi gãi đầu, đáy lòng nghĩ đến mấy vị sư tỷ sư muội bàn giao nhiệm vụ, trong lúc nhất thời có chút không nói nên lời.

Nói thế nào đây?

Cũng không thể trực tiếp hỏi tiểu sư muội của mình, có phải là động xuân tâm với người nào đó ở trong Tiểu Quỳnh phong đúng không?

Tửu Ô chấn chỉnh lại cờ trống, "Khụ! Ta nhớ tới, lúc muội mới nhập môn mấy chục năm, rất thân thiết với Tề Nguyên sư đệ của Tiểu Quỳnh phong nha."

"Đúng thế." Tửu Cửu gật đầu, "Lúc ấy Tề Nguyên sư huynh chăm sóc muội không ít."

Tửu Ô muốn nói lại thôi, "Vậy muội... có phải là..."

Tửu Cửu cau mày nói: "Ngũ sư huynh, huynh làm sao vậy, hôm nay ấp a ấp úng."

"Ta, ta, cái này... Aizz!"

Tửu Ô giậm chân, "Vậy bần đạo ta sẽ hỏi cho rõ!

Mấy ngày gần đây, Tiểu Cửu muội ngày ngày chạy đến Tiểu Quỳnh phong? Trong lúc đang bị phạt cấm uống rượu, còn ngày ngày có tinh thần như vậy!

Mấy sư tỷ muội liền suy nghĩ, có phải... ừm, có phải là..."

"Là gì?"

"Muội!"

"Ta?" Tửu Cửu nhíu chặt mày, trong đôi mắt kia tràn đầy nghi hoặc và không hiểu.

Tửu Ô hắng cuống họng, đạo tâm xoay ngang, hóa thành một tiếng chất vấn:

"Có phải là muội

Sắp đột phá gì đó..."

"Làm gì dễ dàng đột phá như vậy." Tửu Cửu trợn mắt, "Huynh nói với mấy vị sư tỷ không cần lo lắng, nếu muội gặp phải bình cảnh sẽ đi hỏi ý kiến của các huynh, sẽ không tự mình lỗ mãng vượt qua cửa ải."

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, vậy ta đi về trước, muội cứ tu hành đi."

Tửu Ô chạy trối chết, đứng dậy bước nhanh ra cửa, rồi quay đầu hỏi một câu: "Đúng rồi Tiểu Cửu, lúc trước muội từ Tiểu Quỳnh phong cầm về hai ổ nhện bị ta nuôi chết rồi, ngươi hỏi Trường Thọ sư điệt kia một chút, xem hắn có còn hay không, ta dùng bảo vật đan dược trao đổi với hắn."

"Ừ, biết rồi, lần sau đi qua đó muội sẽ hỏi giúp huynh."

Tửu Ô lập tức mỉm cười.

Từ hai năm trước, sau khi Tửu Cửu mang về một tổ ba con trùng đồng nhện, hắn đã có được tơ nhện có thể nhìn thấy vật từ xa, cuộc sống lập tức trở nên thú vị hơn rất nhiều.

Nhất là mang tơ nhện đến cạnh đầm nước mà mình thường xuyên tắm rửa, cảnh tượng đó...

"Chậc chậc." Tửu Ô cúi đầu bước nhanh, một đường đều mang phong thanh.

"Sao hôm nay Ngũ sư huynh kỳ quái thế, quên đi, có lẽ là cãi nhau với Tứ sư tỷ đi."

Tửu Cửu lắc đầu, sau đó mở trận pháp bên ngoài lầu các, nằm nhoài trên giường lấy ra hai bình ngọc, tiếp tục rơi vào giây phút vui vẻ xoắn xuýt.

...

Tiểu Quỳnh phong, trong phòng đan.

Lý Trường Thọ đứng trước lò luyện đan, đã đặt xong những dược liệu cần dùng vào trong lò luyện đan, quay người đi về phía đệm cói ở bên trái.

Tay trái hắn cầm một tấm ngọc bài, cẩn thận cảm thụ được đại trận các nơi đang biến hóa, sau khi liên tục xác nhận không có nguy hiểm gì, tiện tay mở ra cấm chế lò luyện đan, trong lò đan lập tức xuất hiện mấy ngọn lửa.

Mà hắn cũng đi về phía đệm cói bên trái hồ lô, nhưng lúc ngồi xuống để nhập tọa, xung quanh người hắn hiện ra một làn khói xanh, trong nháy mắt thân hình cũng biến mất không còn bóng dáng, chỉ để lại một người giấy.

Người giấy trong khói xanh đảo mắt hóa thành Lý Trường Thọ, mà một làn khói xanh này, nhanh chóng bay vào trong lỗ nhỏ dưới đệm cói, biến mất không còn bóng dáng.

Huyễn hình thuật, “tuyệt chiêu” của Tề Nguyên lão đạo, hắn là đại đệ tử đương nhiên cũng sớm biết.

Thậm chí, bây giờ có thể biến ảo đồ vật, còn mạnh hơn sư phụ hắn... mấy lần.

......

Tửu Cửu sư thúc thật là… Quá hoàn mỹ.

Hóa thành một luồng khói xanh, ở bên trong khe hở nhỏ cong cong quấn quấn kia nhanh chóng bay xuống phía dưới, Lý Trường Thọ cảm nhận được chính mình đi ngang qua một chỗ lại một chỗ trận thế, đáy lòng nổi lên một chút cảm giác thỏa mãn.

Thế nào là "Hoàn mỹ"?

Tửu Cửu không hiểu trận pháp, tu vi ở Chân Tiên cảnh, còn cách Thiên Tiên cảnh không xa, căn cơ vững chắc, Tiên lực vô cùng tinh thuần, tự mình khống chế lực độ Tiên lực mạnh mẽ đến không ngờ.

Quan trọng nhất là có thể mặc cho một tên tiểu bối thúc giục mình như vậy!

Nói thúc giục cũng hơi quá đáng, Lý Trường Thọ cũng thừa nhận, mình có một chút "Lừa dối" ở bên trong, nhưng một người muốn đánh còn một người muốn bị đánh, đây cũng là chuyện tốt mà hai bên tình nguyện.

Lần này xác thực là Tửu Cửu sư thúc đã giúp mình một đại ân.

Cảm ơn trưởng lão trong Thưởng Phạt điện đã phạt Tửu Cửu sư thúc kiêng rượu.

Cảm ơn Tửu Ô sư bá đã ném vò rượu vào trong thùng tắm của Tửu sư thúc khi Tửu sư thúc còn nhỏ.

Cảm ơn mình đã tìm được mấy cuộn da dê tàn tạ rơi trên giá sách ở góc bên ngoài điện Đạo Tạng, cũng "Thí nghiệm" thành công ra Thần Tiên Túy, mềm tiên tán ở trong thuốc mê "Chủ chiến".

Luồng khói xanh bay xuống chừng trăm trượng, dừng ở một chỗ nhỏ hẹp trong khe hở tầng nham thạch, khôi phục thành hình người.

Trong tay Lý Trường Thọ lấy ra ngọc bài điều khiển trận pháp, ngón tay ở phía trên nhẹ nhàng hoạt động mấy cái, hình vẽ trên ngọc bài xuất hiện một chút thay đổi.

Cùng lúc đó, nham thạch trước mắt hắn bắt đầu nhộn nhạo giống như mặt nước bình thường, Lý Trường Thọ cất bước tiến vào bên trong, nham thạch lập tức khôi phục thành bộ dạng ban đầu.

Ở bên trong khối đá lớn này Lý Trường Thọ đi lên mấy bước, phía trước xuất hiện một cánh cửa gỗ nhỏ, sau khi đẩy ra tiến vào trong một căn phòng bí mật hình vuông có diện tích ba trượng.

Lấy ra ngọc bài nhẹ nhàng xoay tròn, trận pháp bên ngoài nổi lên một chút thay đổi nhỏ, mật thất dưới mặt đất hoàn toàn biến mất khắp nơi trong khe hở trận pháp.

Bất kể là theo mười mặt tám hướng, cho dù là Thiên Tiên cố ý tìm kiếm cũng không thể thăm dò được đến chỗ mật thất này, với điều kiện tiên quyết là không pháp hư trận pháp bên ngoài.

Đây mới là ý nghĩa chủ yếu của việc xây dựng đan phòng.

Nam nhân mà, chung quy vẫn phải có cái không gian bí mật mới được.