Sống Cùng Biểu Tỷ

Chương 337: Đồ Ngủ Phấn Hồng



Tần Thiên ngồi dưới đất dựa vào vách tường, nghĩ một lát, sau đó đưa tay lấy điện thoại di động ra, tìm được số điện thoại Triệu Tiểu Nhã, nhấn gọi.

- Số điện thoại hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.

- Ta kháo

Tần Thiên thầm mắng một tiếng, ném điện thoại di động qua một bên, hai tay ôm đầu ngồi trên mặt đất, vò vò tóc mình.

Tần Thiên không nghĩ để Triệu Tiểu Nhã dính đến chuyện của mình, đối với Triệu Tiểu Nhã mà nói là không công bằng. Rõ ràng là chuyện của mình, lại để một cô bé người mười sáu tuổi gánh vác.

Cho tới nay, chuyện Tần Thiên không hy vọng nhất là chuyện riêng bản thân liên lụy đến nữ nhân của mình, đối với Tần Thiên, chuyện của hắn tự mình giải quyết, tuyệt đối không thể để nữ nhân của mình bị vạ lây, vạn nhất nếu xảy ra chuyện thì phải làm thế nào.

Uỳnh uỳnh uỳnh

Tần Thiên vừa mắng vừa đánh vào vách tường bên cạnh. Trong phòng, ba người Tiêu Du lo lắng nhìn Tần Thiên, Triệu Chỉ Nhược cùng Sở Tương Tương thấy Tần Thiên như thế, muốn đi tới an ủi Tần Thiên một chút, nhưng lại bị Tiêu Du ngăn cản.

- Các ngươi để hắn một mình một lát.

Tiêu Du nhìn Tần Thiên một chút, thầm thầm thở dài một tiếng, để Triệu Chỉ Nhược liên lụy đến chuyện Tần Thiên có thể tiến vào Tần gia hay không, nàng thực sự không muốn. Nhưng cũng không có biện pháp, hiện tại thực lực Tần Thiên quá nhỏ yếu, nếu không tìm tới một hậu thuẫn tốt con đường phía trước sẽ vô vàn khó khăn, rất có thể sẽ không tiến vào Tần gia được. Hơn nữa, cho dù Tiêu Du không để Triệu Tiểu Nhã liên lụy đến chuyện này, Tề gia vẫn sẽ làm như thế. Bọn họ cần Tần Thiên bảo vệ Triệu Tiểu Nhã, để nàng có thể thuận lợi tiến vào Tề gia, chấp chưởng vị trí gia chủ Tề gia. Cho nên, vô luận như thế nào, Triệu Tiểu Nhã nhất định sẽ bị kéo vào, chẳng thà mình hợp lại với Tần gia, như vậy đối với hai nhà đều tốt.

Bất quá, chuyện này sẽ để Tần Thiên rất bi thương, đây cũng là chuyện không cách nào tránh khỏi.

- Ta đi trước, các ngươi không cần đi theo quấy rầy Tiểu Thiên, để cho hắn một mình yên tĩnh một chút. Loading...

Tiêu Du nhìn hai nàng nói, sau đó xoay người rời đi.

Hai nàng nhìn Tần Thiên như thế, trong lòng cực kì lo lắng, rất muốn đi qua an ủi Tần Thiên một chút, vì Tần Thiên chia sẻ một chút, nhưng là lời nói của Tiêu Du, hai nàng đành phải thôi, chỉ có thể ở một bên nhìn.

Tần Thiên nhìn bầu trời đêm, suy nghĩ chuyện phát sinh từ trước tới giờ. Vốn hắn phải báo thù cho cha mẹ, không nghĩ tới kết quả cha mẹ không có chuyện gì, nhưng tính mạng của mình lại bị uy hiếp. Biện pháp duy nhất chính là tăng thực lực của bản thân, chém giết toàn bộ địch nhân.

- Cả đám đều muốn mạng của lão tử, đợi lão tử cường đại, đem các ngươi diệt sạch không còn một mảnh.

Tần Thiên thầm nghĩ trong lòng, hai tay nắm lại thật chặt.

Nghĩ tới đây, Tần Thiên hít một hơi thật sâu, bình phục một chút tâm tình, nếu Triệu Tiểu Nhã đã gia nhập, không cách nào thay đổi, vậy cũng chỉ có thể đón nhận, làm cho mình biến thành càng ngày càng lớn mạnh, giữ được nữ nhân của mình cùng người nhà không bị thương tổn.

Sau đó, Tần Thiên nhặt điện thoại di động lên, đi vào trong nhà, thấy hai nàng đang lo lắng nhìn mình, nhất thời ngẩn ra, trong lòng không khỏi dâng trào một cảm xúc khó tả. Mình ở bên này lo lắng, nữ nhân của mình cũng ở một bên lo lắng vì mình.

- Tần Thiên, ngươi không sao chứ.

Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên đi đến, lập tức lên tiếng.

- Không có chuyện gì, không cần lo lắng.

Tần Thiên cười nói, đưa tay kéo hai nàng vào trong ngực, nhất thời sắc mặt hai nữ nhân đều đỏ lên.

- Tần Thiên, có chuyện gì ngươi phải nói ra, không chừng chúng ta có thể giúp ngươi chia sẻ một chút.

Triệu Chỉ Nhược lo lắng Tần Thiên đem tất cả giấu ở trong lòng, áp lực quá lớn.

- Không có chuyện gì, một chút chuyện nhỏ mà thôi, đúng rồi, ta đi tắm trước, hai người các ngươi có muốn cùng tắm chung hay không.

Tần Thiên lộ ra bộ dạng lưu manh nhìn hai mỹ nhân, đưa tay lặng lẽ luồn qua nách tới bốn ngọn núi cao vút hung hăng bóp một cái.

- A.

- Sắc lang.

Hai nàng nhất thời kinh hãi, sắc mặt đỏ bừng, vội vàng đẩy Tần Thiên ra.

- Hắc hắc, ta đi tắm rửa trước.

Tần Thiên đùa giỡn hai nàng rồi đi tới phòng tắm, mới đi được hai bước, Tần Thiên ngừng lại.

- Đúng rồi, các ngươi có y phục cho ta mặc hay không, ta chỉ mỗi một bộ quần áo này.

Y phục của Tần Thiên đều dùng hết lúc tranh tài rồi, hiện tại cũng chỉ còn lại có một bộ quần áo này. Trên áo sơ mi có mùi cơ thể và mồ hôi của Yến Thủy Dao lưu lại, nên đã bị hắn cầm đi rửa sạch, nếu bị người khác phát hiện thì thật không biết giải thích ra sao.

- Y phục hả, ta không có quần áo của nam nhân.

Sở Tương Tương nhíu mày nói, một cô bé sao có thể có y phục của nam nhân được.

- Nếu không, ngươi mặc đồ ngủ của ta nha.

Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên, dù sao đồ ngủ cũng khá rộng, Tần Thiên hẳn là mặc vừa.

- Đồ ngủ của ngươi, sao ta có thể mặc vừa

- Ngươi nhất định có thể mặc vừa mà.

Sở Tương Tương vừa nói vừa đi vào trong phòng, chỉ chốc lát nàng cầm một bộ đồ ngủ màu hồng phấn trên tay. Nó được làm bằng tơ, cầm ở trong tay cực kì mát, mịn, mềm, hơn nữa phảng phất có mùi hương cơ thể của Sở Tương Tương, làm Tần Thiên nảy sinh ra những ý nghĩ kì quái.

- Thật không tốt, ta chỉ còn dư lại cái này rồi, chắc không sao đâu.

Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên nói, nàng có hai bộ đồ ngủ, một bộ chính mình mặc, còn dư bộ màu hồng phấn này.

- Không có chuyện gì, có thể mặc là tốt, thơm quá .

Tần Thiên ngửi ngửi, trên mặt hiện thần sắc bỉ ổi, nhất thời sắc mặt Sở Tương Tương đỏ bừng một mảnh.

- Sắc lang, ngươi quá bỉ ổi, nhanh đi tắm.

Triệu Chỉ Nhược nhìn không được, vội vàng đẩy Tần Thiên vào phòng tắm.

- Hì hì, Chỉ Nhược, nếu không chúng ta cùng nhau tắm có được hay không.

- Đi tìm chết.

Triệu chỉ Nhược véo hông Tần Thiên làm hắn đau nhếch miệng, vội vàng đi vào phòng tắm .

...

Ở quân khu, nơi này là địa phương dừng chân của các đại môn phái gia tộc, giờ phút này, ở kí túc xá của Tiêu Dao môn truyền ra tiếng đập phá.

Trong đại sảnh, một nam tử trung niên mày kiếm đang tức giận, đập phá hết những gì có thể cầm được lên mặt đất. Bên cạnh là Yến Thủy Dao và một mỹ phụ, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

- Tại sao có thể như vậy, tại sao có thể như vậy, tại sao lại chết, toàn bộ đều chết hết.

Trung niên nam tử nổi giận nói, nhìn như muốn ăn thịt người, hơi thở năng lực trên người cực kỳ không ổn định.

- Hừ! Dám giết con gái, đệ tử của ta quả thực là muốn chết, ta nhất định phải tìm được kẻ đó bầm thây vạn đoạn mới hả

Trung niên nam tử cả giận nói, xoay người nhìn Yến Thủy Dao bên cạnh, trong mắt tràn đầy âm lãnh.

Yến Thủy Dao vội vàng cúi đầu, không dám nhìn thẳng hắn, thân thể đều là không tự chủ được mà run khẽ.