Sói Săn Mồi

Chương 594: Thanh Liên Mật Phủ (16)






Cuồng tiếu cười một cách ngạo nghễ, Long làm ba nữ nhân còn lại há hốc mồm vì hãi nhiên, hắn còn muốn tiếp tục sao?


“Lão nô ngu muội, ý tứ của chủ nhân chính là Thanh Long Sát Trận đã vô tác dụng?” Nhất Thanh lão bà khó hiểu nói.


“Chính là như vậy, ta nói chính xác chứ mụ già?” Đáp lời thuộc hạ, Long cười lạnh nhìn đến một góc bên trên mật phủ mở miệng.


“Ngươi nói đúng, ta đã sai lầm khi quá vội vàng!”


Một giọng nói xa lạ vang lên làm ba nữ nhân bên dưới đi hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, một lão bà cứ thế bước ra từ bóng tối xuất hiện trước mặt Long kéo theo một cỗ sát ý cùng cực như là muốn ăn tươi nuốt sống hắn ngay lập tức vậy. Nếu Liên nhi cùng Lý Lan Địch sợ hãi thì Nhất Thanh lão bà lại đỏ mặt xấu hổ không thôi vì bản thân tồn tại ở nơi này mấy trăm năm lại không phát giác lấy đối phương.

“Phát động sát trận ngay bên ngoài cấm khu, chính lão bà ngươi đã phá hủy một trong những lá chắn vững chắc do các bậc tiền nhân làm ra!”


Tùy ý nhìn lấy đối phương như thể cỗ sát ý kia không liên quan đến mình, Long cười nhạt nói làm lão bà giận run lên.


“Ngươi rất thông minh, vì lo sợ những người chủ trận như ta phát sinh tà niệm mà đồ sát những đệ tử vô tội nên Thanh Long Sát Trận bị giới hạn hoạt động ngay bên trong cấm địa, một khi cưỡng ép vượt qua giới hạn này thì sát trận sẽ chính thức bị phong ấn chờ đợi cung chủ khai mở trở lại, nếu ta kiên nhẫn thêm một chút đợi thằng nhóc ngươi tiến vào thì mọi chuyện đã khác.”


Nặng nề thừa nhận sai lầm, đôi mắt lão bà trừng lớn nhìn đến Long trong cơn nộ hỏa giận dữ, Lý Lan Địch có thể tiến vào chính là ý đồ của mụ vì muốn bảo hộ lấy đệ tử thiên tài của môn phái sau đó thừa cơ đánh ra một kích tiêu diệt ma đầu.

“Ngươi cũng là tội nhân như Nhất Thanh bọn họ?” Long cười nhạt nói.


“Khặc khặc… chuyện này thì thằng nhóc ngươi nhầm to, chúng ta những người chủ trận nhận trọng trách bảo hộ lấy mật phủ được tuyển chọn hết sức gắt gao chứ không phải là những ả tội nhân đáng ghê tởm như bọn chúng, đảm nhiệm trọng trách này chính là vinh dự lớn lao nhất trong đời chúng ta!” Lão bà khinh bỉ nói.


“Dù sao ngươi đã phạm sai lầm khó có thể tha thứ, tại sao không nhân cơ hội này cùng ta chiếm lấy kỳ bảo để đột phá cảnh giới chung cực, cái lồng Thanh Liên Cung này không phải đã quá mức chật chội rồi sao?” Long thử lung lạc lão bà.


“Phạm phải sai lầm vẫn có thể lấy công bù tội, ta không hiểu bên ngoài kia đã xảy ra chuyện gì nhưng chắc hẳn đều là do ma đầu khốn kiếp ngươi gây ra và cái đầu của ngươi có vẻ như là quá đủ để cung chủ tha thứ cho lỗi lầm của ta!” Lão bà cười gằn nói.

“Bằng vào tu vi Tiên Thiên ngũ tầng của ngươi?”


Biết dụ hoặc cỡ nào cũng khó có thể tác động đến những kẻ sống chết vì môn phái như lão bà trước mặt, Long cười lạnh nói.


“Nếu là lúc trước thì ta thật có kiêng dè nhóc con ngươi vài phần nhưng hiện tại ta tin rằng có thể nhẹ nhàng giải quyết một kẻ đến thở thôi cũng khó khăn, hay là ngươi cho rằng thứ rác rưởi vô liêm sỉ kia có thể ngăn được ta?” Đầy tự tin nhìn đến Long cùng Nhất Thanh lão bà như hai đống rác, lão bà lạnh lùng nói.


“Thật vậy sao?”


Bị kẻ thù coi thường quá nhiều lần giống như một thói quen đối với Long, hắn cứ thế đứng lên trong sự hãi nhiên của tất cả mọi người, từng thân hình một run rẩy chứng kiến da thịt của ma đầu hồi phục một cách hết sức quỷ dị và chưa đầy mười hơi thở thì một Ma Tôn thập phần hoàn hảo lại hiện diện.

“Ngươi!” Lão bà chủ trận khϊếp sợ trước cảnh tượng trước mặt, mồ hôi lạnh ướt đẫm người mụ.


“Phanhhh!!!”


“Kiếm khí từ bốn thanh cổ kiếm quả nhiên rất cường đại, chúng làm bản tọa tiêu hao gần như toàn bộ lực lượng mới có thể đón đỡ và cả… cắn nuốt, có thể tiết lộ cho ngươi một bí mật đó là mọi thứ lực lượng nếu không thể diệt sát được ta một cách triệt để thì đều phải ngoan ngoãn trở thành thức ăn bổ dưỡng của ta.”


Cảm giác được từng tế bào bên trong cơ thể căng tràn lực lượng, Long đầy hưng phấn nói với đối phương, mươi tầng Càn Khôn Na Di cùng với Thái Cực Càn Khôn Na Di bạo toái không phải vô nghĩa vì theo đó giúp hắn cướp đoạt được ba thành lực lượng của bốn thanh cổ kiếm, mặc dù chỉ là ba phần nhưng đã là quá đủ để Long một lần nữa khôi phục trở lại đỉnh phong, Luân Hồi Bảo Giám trong tay hắn quả nhiên là môn tâm pháp kỳ ảo đến chí cùng chí cực.

“Không thể không công nhận ngươi là một kẻ đáng sợ thế nhưng điều đó chỉ giúp công lao của chủ trận đời 136 - Tam Nương ta đây thêm to lớn mà thôi!”


“Thanh Liên Thiên Quyết đế bát tầng - Thanh Liên Nhất Thể!”


“Huyễn Âm Chấn Thiên Chỉ - Huyền Thiên Chỉ!”


Vết xe đổ của ba tên cao thủ lúc trước vẫn còn đó nên Tam Nương lão bà chủ động xuất thủ trước, mụ hoành không mà đến mang theo thanh liên chi khí đệ bát tầng cuồn cuộn như một bão quét sạch hết thảy tứ phương tám hướng, ngay khi vừa tiếp cận Long thì vị Tiên Thiên ngũ tầng cao thủ mười hai thành công lực vận chuyển để rồi vũ lực bành trướng đến tận cùng, hai đường chỉ hung hiểm nhắm thẳng vào đầu lâu hắn bắn tới như hai tia chớp xẹt qua không gian, tất cả diễn ra chỉ trong một sát na ngắn ngủi đến nỗi Nhất Thanh lão bà cách đó không xa cũng không kịp có một chút cử động nào, chênh lệch về thực lực hết sức rõ ràng.

“ROẸTTT… ROẸTTT…”


“HẤP… XUYYY… XUYYY…”


“Bạo Sát Quyền!”


Chỉ pháp cực nhanh nhưng tốc độ của Long cũng không chậm một chút nào, đại địa dưới chân hắn vỡ nát sau một cú dậm nhảy để rồi thân hình cường tráng bắn vọt sang một bên tránh thoát khỏi hai đường chỉ hung ác, dĩ nhiên ngay sau đó hắn xoay tròn một vòng tựa thế tung một quyền thẳng vào mặt Tam Nương lão bà.


“Hạo Kiếp Ma Quyền!”


“PHANHHH… PHANHHH…”


Hai chỉ đánh hụt không làm Tam Nương lão bà biến loạn, mụ bình tĩnh trụ tấn và đón đỡ quyền đầu của Long bằng một nắm đấm khủng bố không kém, thanh liên chí khí đệ bát tầng rít gào đối chọi với luân hồi tam kiếp chi khí.


“OÀNHHH!”


“MÃNH LONG THÔN THIÊN QUYỀN!”


“OANHHH… OANHHH… OANHHH…”


Triệt để nổi giận như một mãnh thú điên loạn, sau một tiếng gào rống chấn động thiên địa là từng cú đấm nặng tựa ngàn vạn cân lực của Long đánh tới Tam Nương lão bà, quyền kình cùng luân hồi chí khí giảo sát tứ phương hết thảy mọi thứ. Mãnh Long Thôn Thiên Quyền loại quyền thuật này chính là dựa vào sức mạnh tuyệt đối mà dồn ép đối phương vào chỗ chết như một đầu bạo long đang điên cuồng đánh phá nhằm cắn nuốt cả phiến thiên địa này.

“Huyễn Âm Phá Bộ!”


“HUYỄN ÂM CHẤN THIÊN CHỈ - SÁT THIÊN CHỈ!”


“ROẸTTT… ROẸTTT…”