Sổ Ước Luân Hồi

Chương 201: Tác Dụng Của Phan Chí Thâm Và Bạc Xỉu Phát Huy.



Lách cách. Lách cách.

Một người có dáng dấp mệt mỏi ngồi gõ bàn phím laptop liên tục.

“Sắp xong chương mới của Sổ Ước Luân Hồi rồi. Ráng tí nữa xong mình đăng lên diễn đàn rồi nghỉ ngơi luôn thể” Tác giả một bộ truyện mạng có bút danh 10508vinguoiyeu vừa gõ chữ vừa lẩm bẩm nói.

“Xem ra mình cũng nên đi gặp Nhiễm Nam một chuyến rồi. Cậu ta sẽ là người được mình chọn để thay đổi số phận của tất cả các vũ trụ khác. Không ai thích hợp hơn cậu ta nữa.”

Oáp…

Một ít phút sau, 10508vinguoiyeu trẻ trung nhưng gầy còm xanh xao, dáng vẻ yếu ớt vươn vai ngáp dài một cái rồi ngã phịch ra giường ngủ ngon lành. Toàn thân lờ mờ tỏa ra thứ ánh sáng trắng ảo diệu và cũng yếu ớt không kém gì tình trạng cơ thể của anh ta.

“Nhiễm Nam. Hy vọng cậu mau lớn nhanh lên đi. Ta chờ. Ha ha”

*---[1]---

“Ngươi muốn gì?” Hắc Vận thủ thế trước, Vạn Dục Môn ở trong người sáng lên. Nó hấp thu linh lực của chủ nhân rồi phát ra trường lực vô hình bao lấy toàn bộ khu vực mấy cây số vuông. Trùm lên người kẻ vừa xuất hiện.

“Muốn gì sao? Muốn Phong Ấn mi” Một người cóc da dẻ sần sùi, bàn tay có mấy cái màng màu xanh tím như chân cóc. Hắn ta trả lời từ tốn nhưng hành động lại chẳng ăn khớp gì ráo trọi bởi vì trong tích tắc vừa rồi hắn đã có một cảm nhận rợn gáy bao lấy toàn thân. Tốc độ cực kỳ nhanh tránh có biến, Hắc Vận chẳng thể nào tránh kịp, bàn tay tên này đã chạm lên trán Hắc Vận.

Tên người cóc thầm nghĩ “Khả năng phong ấn của mình trước đây cần đánh lén hoặc thi triển khi kẻ địch không thể phản kháng ví dụ như đang ngất, mất trí này nọ nhưng sau khi cải tiến bằng kỹ thuật mới thì đã không cần như vậy nữa. Chỉ là không biết có tác dụng với mấy kẻ tu tiên này không. Lần trước đấu với Nhiễm Nam, cảm nhận được nguồn gốc năng lượng của cậu ta mình đã thay đổi cách vận dụng dị năng. Hy vọng là có thể phong ấn cả mấy kẻ tu luyện này”

Hắc Vận trong hình dạng một thằng nhóc 10 tuổi đứng trơ ra khi kẻ người cóc chạm phải mình. Từ người kẻ này đang tràn một luồng điện năng lượng vào người Hắc Vận. Luồng năng lượng chạy rần rần một vòng trong người Hắc Vận rồi tan ra khắp cơ thể thằng nhóc. Không dừng ở đó, luồng năng lượng này không chỉ truyền vào một cái là dứt mà nó như dòng suối chảy liên tục không dứt từ tên người thú sang Hắc Vận. Sau khi luồng lực lượng thấm vào tế bào toàn thân rồi ngăn trở linh lực của Hắc Vận khiến linh lực không thể vận chuyển khắp toàn thân mượt mà được nữa, nhất là những bộ vị quan trọng linh lực càng không thể đi vào hay thấm qua. Ở một mặt khác, luồng dị năng này cũng trả về cảm nhận cho tên người thú giúp hắn điều tra vị trí nguồn năng lượng của Hắc Vận.

Hắc Vận là linh tu nên dĩ nhiên nguồn gốc năng lượng khác với Nhiễm Nam. Nhiễm Nam là Mệnh Tâm ở ngực, còn Hắc Vận, nguồn năng lượng của hắn lại ở vào trung tâm cơ thể, nếu là ở hình dáng con người thì dĩ nhiên chính là vị trí đan điền - Linh Tâm. Còn khi ở dạng bãi dịch thể nhờn vậy thì Linh Tâm sẽ ở trung tâm của cơ thể và bị thu nhỏ lại cực nhỏ, dễ dàng linh hoạt tránh tổn thương.

Tên người cóc rất nhanh nhận ra vị trí Linh Tâm của Hắc Vận. Luồng điện dị năng vẫn liên tục truyền sang bắt đầu tập trung bao vây ngăn chặn không cho Hắc Vận truyền linh lực ra ngoài đi phá giải phong ấn ở khắp cơ thể.

Dị năng của tên người thú vốn sẽ tấn công tế bào toàn thân kẻ khác sau đó ngăn trở cũng như phá hoại dị năng của đối phương trong các tế bào không để nó có thể tụ tập lại thành dòng và phát ra để chiến đấu, từ đó đạt được mục đích phong ấn. Luồng dị năng giống như con vật ký sinh vậy, nó không tan biến theo thời gian mà dùng năng lượng dị năng của kẻ khác làm chất dinh dưỡng để tồn tại. Mà năng lượng dị năng của dị nhân luôn thuộc loại tự sản sinh trong cơ thể nên năng lượng phong ấn nói trên cũng tồn tại mãi theo. Đạt tới hiệu quả phong ấn lâu dài.

Nhưng người tu luyện lại khác dị nhân. Dị nhân thì năng lượng trải đều toàn thân, mỗi nơi một ít nhưng người tu luyện năng lượng lại tập trung một lượng lớn tại một nguồn cụ thể. Chính vì vậy mà khi trước kẻ này muốn phong ấn Nhiễm Nam nhưng không thành công, tế bào vừa bị phong ấn, Nhiễm Nam liền điều động mệnh lực chạy tới phá hủy phong ấn thì làm sao thành công được.

Muốn phong ấn nguồn năng lượng của kẻ tu luyện khó khăn hơn rất nhiều. Thứ nhất là lượng năng lượng cần thiết để có thể phong ấn Linh Tâm, Mệnh Tâm hay Bản Tâm của Thể Tu là lớn gấp mấy trăm lần so với phong ấn từng tế bào của dị nhân. Kế đến là phải tìm thấy nguồn năng lượng thật nhanh và thời gian để phong ấn thành công cũng kéo dài hơn rất nhiều, nhất là không thể bị phá hoại giữa chừng. Như vậy thì năng lượng để tiêu hao cho việc phong ấn càng tăng lên gấp mấy lần nữa.

Năng lượng dị năng phong ấn của người cóc cố gắng thẩm thấu vào Linh Tâm của Hắc Vận. Mồ hôi từ người kẻ này tuôn ra như mưa. Toàn bộ năng lượng của hắn gần như đã đỗ hết sang người thằng nhóc trước mắt rồi mà vẫn chưa thể xâm nhập được Linh Tâm. Không hiểu tại sao nó là cứng rắn dị thường như vậy nữa.

Hắc Vận dĩ nhiên không dễ dàng bị phong ấn. Nói thế nào nó cũng là một sinh vật cao cấp, linh tu tới cấp mấy trăm, Linh Tâm vốn dĩ đã tiến hóa nhiều lần. Không như Meow Meow, Lục Hồng Huấn, những kẻ mới tu luyện không bao lâu. Linh Tâm của bọn họ chưa từng cường hóa theo hướng chất lượng bậc cao bao giờ. Nếu là Meow Meow hay Lục Hồng Huấn thì lúc này có lẽ Hắc Vận đã bị phong ấn thành công rồi. Về sau nếu muốn giải phong vậy thì phải nhờ kẻ phong ấn hoặc tu giả cấp cao đến mức điều khiển năng lượng vi mô hoặc nhờ thiên tài địa bảo đan dược đặc biệt nào đó thì may ra.

Hắc Vận cũng không cảm thấy khỏe khoắn hơn bao nhiêu. Nó còn chưa khôi phục lại được thực lực của mình. Không còn cách nào khác ngoài cách liên tục điều động linh lực rời khỏi Linh Tâm tạo thành lớp phòng thủ linh lực bên ngoài vỏ của Linh Tâm. Cứ bị năng lượng phong ấn phân giải hết thì lại bổ sung. Cũng vì vậy mà nó không thể phân tâm bỏ chạy, chỉ cần nhúc nhích một chút thì ai biết kẻ trước mắt có nổi điên lên chuyển sang đánh cận chiến hay không. Từ tốc độ kẻ đó vừa thể hiện ra cũng đủ biết hắn có chiến lực mạnh hơn mình hiện tại nhiều lần. Bây giờ giằng co còn đỡ, nếu mà chuyển thành bị đánh ngất rồi bị hắn phong ấn thì lúc đó mới là khóc không ra nước mắt.

“Mẹ kiếp… Thất sách quá” Người cóc chửi thầm. Quá tự đại khi thấy nó chỉ là thằng nhóc. Tên Nhiễm Nam khốn kiếp này cũng không nói cho mình biết nó lại khó xơi như vậy. Nếu mà đánh lén đập ngất tên này ngay từ đầu có phải bây giờ khỏe không? Năng lượng của mình giờ đã truyền gần hết sang thằng nhóc này rồi. Truyền đi thì dễ nhưng muốn thu về vốn không thể làm được.

Đây là phát ra năng lượng chứ không phải là truyền nước vào cái chai rỗng, muốn rút về là rút. Bởi vì năng lượng dị năng của hắn lúc này đã trộn chung với cơ thể kẻ địch không thể phân tách trong thời gian ngắn được. Điều khiển đại khái đường đi của nó còn được, muốn tách ra, nằm mơ đi thôi, muốn tách phải tách ở cấp độ tế bào đó.

Năng lượng của người thú là dùng chung cho cả chiến đấu bằng tay chân và phong ấn. Với lượng còn lại trong người khó mà ra tay đánh đập nên hắn cũng đành dây dưa tiếp chứ không vừa phong ấn vừa dùng tay chân đập đầu Hắc Vận vì sức để giơ tay lên đánh cũng chẳng đủ để khiến thằng nhóc ngất được.

“Ngươi là ai? Tại sao lại có Thời Không Giới Lệnh” Hắc Vận thét lên. Khi nãy xoay người lại nó đã thấy tên người thú này đang cất một cái lệnh bài vào túi áo. Đó rõ ràng là Thời Không Giới Lệnh không thể sai được.

“Ta là ai mi không cần biết.”

“Nhiễm Nam muốn ngươi phong ấn ta sao? Lý do vì sao?” Hắc Vận truy hỏi không thôi. Tại sao thằng mập đó muốn phong ấn mình chứ? Đã bị hắn Hồn Ước rồi còn chưa đủ sao?

“Lý do hả? Phòng ngừa mà thôi. Ngươi quá thân mật với Nhã Hân rồi. Ngươi có âm mưu gì hả? Nó còn là con nít, tốt nhất nên tránh xa thứ dâm đãng như ngươi ra. Ếch Ộp, lão làm ăn thiệt là tệ, sau đến giờ còn chưa xong nữa” Chớp lên một cái, Nhiễm Nam đã hiện hình ra ở gần hai người. Trong tay cậu chàng còn cầm một chai rượu “ba kích”.

Nhiễm Nam nghiêng đầu nhìn Hắc Vận như đứa con hư bị người cha gõ trán, nhìn Ếch Ộp thì ánh mắt từ cao nhìn xuống, bàn tay cóc chạm trán đứa nhỏ Hắc Vận. Cậu ta dùng tay quệt vết rượu ở môi, cười hì hì ngồi chồm hổm kế bên cả hai, không nói một lời.

“Nhiễm Nam. Thằng nhóc này không phải là người tu tiên bình thường phải không. Tế bào của hắn không giống con người. Cũng quá khó phong ấn rồi”

“Dĩ nhiên, nó là sinh vật ngoài hành tinh mà, giống con người thế ếu nào được. Ha ha ha. Xem ra không thể phong ấn nó rồi. Thật thất vọng”

“Cái gì? Tại sao cậu không cảnh báo cho tôi hả?” lão Ếch Ộp há mồm cóc ra phùng mang lên hét.

“Anh cạn tình vậy hả? Chúng ta dù gì cũng có duyên vợ chồng một lần trong cuộc thi tuyển bạn gái của anh mà (tg: chương 114, 115). Anh có thể nào cạn tàu ráo máng như vậy. Chơi muốn tét bướm của người ta giờ lại muốn phong ấn người ta. Hồn Ước không đủ để anh yên tâm sao?” Hắc Vận vừa biến thành một bé gái vừa nhảy giật lùi lại ra sau gần 2 mét đề phòng Nhiễm Nam. Cái hình dạng bây giờ chính là bộ dáng Ngọc Nga loli bé bé xinh xinh ngày đó.

“Mẹ kiếp. Biến trở lại con trai ngay cho ta. Đừng có khiến ta nhớ lại ký ức buồn nôn khi đó nữa. Sao? Ngươi sợ ta đánh ngất ngươi để cho lão người thú này phong ấn hả? Để khi khác đi, nhìn lão ta ướt như giấy vệ sinh nhúng nước thế kia thì làm gì còn sức phong ấn ai nữa. Ếch lão, có muốn phong ấn tôi luôn không? Để làm bá chủ Thời Không Giới”

Ếch Ộp liếc xéo Nhiễm Nam rồi không trả lời, bỏ đi qua một bên. Lão nói “Nhiễm Nam, tôi về đảo rồi vào Thời Không Giới đây. Cậu có cần giúp gì nữa không?”

Phong ấn Nhiễm Nam? Nói đùa, trừ khi Nhiễm Nam tự dưng ngất nằm một đống thì còn được chứ nếu chủ động khi cậu ta tỉnh táo thì đừng hòng. Nhiễm Nam là loại hình cận chiến đó, tốc độ phản ứng còn hơn lão nữa. Chưa kịp truyền dị năng sang phong ấn thì đã bị cậu ta tránh đi rồi, chưa kể cái chiêu da giáp kia nữa, có nó chặn bên ngoài thì năng lượng đừng hòng truyền được vào người Nhiễm Nam.

“Ngoài nhờ ông thử phong ấn thằng nhóc này ra, vốn còn định nhờ ông tham gia trận chiến sắp tới của tôi với kẻ thù. Nhưng mà nghĩ lại thì không cần lắm. Ông cứ về trước đi” Nhiễm Nam cũng không lấy làm giận, chỉ không sao cả nói phất phất tay nói.

“Nhiễm Nam. Tôi nói cho cậu biết, lần này tôi bỏ qua, lần sau mà lặp lại thì đừng trách tôi”

“Hắc Vận, lần sau rồi sao? Ngươi định làm gì ta?” Nhiễm Nam nghiêm túc bước tới. Mệnh Lực phát ra ngoài cơ thể tạo nên áp suất với môi trường xung quanh, uy áp ngập trời. Sau trận chiến ở đảo lưu đày, mặc dù Nhiễm Nam vẫn ở cấp mệnh tu 50 nhưng mà linh hồn lực lại lên cấp ầm ầm, bây giờ đã cấp 90 rồi. Khi ý chí phát ra chiến ý, uy áp của nó sẽ hòa quyện với áp lực của mệnh lực hình thành nên uy thế mà một tu giả cấp 50 không thể có được.

“Đã… Đã mạnh như vậy rồi. Tên này cũng giống mình đang khôi phục thực lực cũ à. Chứ nếu tu luyện thông thường sao có thể lên cấp nhanh như hắn chứ” Hắc Vận nhìn ngó Nhiễm Nam mà nuốt khang nước miếng mấy ngụm. Trong bộ dạng loli khi làm vậy càng có phong vận khác biệt khiến Nhiễm Nam nhớ tới khi xưa mình cùng Hắc Vận... lên giường.

Sặc…

“Mình nghĩ đi đâu rồi...” Nhiễm Nam lắc đầu cố xua đi trí nhớ ngày đó mình mây mưa với Ngọc Nga. Cố lấy lại chiến ý, tức giận nói “Hắc Vận, biến ngay sang hình dạng khác, nếu không đừng có trách tại sao biển xanh lại mặn mà đi tiểu xong lại rùng mình”

“Hừ, không thèm dư hơi với cậu nữa. Ta đi gặp mẹ con Lý Nhượng như đã bàn bạc đây. Cậu lo cho xong việc đi ghi nhớ khí tức kẻ thù đi”

“Hừ.” Nhiễm Nam hừ lạnh. Dốc ngược bình rượu lên tu ùng ục. Bao nhiêu cảm xúc lâng lâng khi ngồi tâm sự bên mộ Hồng Nhan coi như bay biến hết, thật là vô vị.

---[1]---

Huỳnh Ni và Meow Meow đã an toàn rút lui như ý nguyện của Nhiễm Nam nhà ta. Khoảng thời gian ngắn tới là để cậu ta đi thu thập khí tức của tất cả thành viên thuộc kẻ địch. Dĩ nhiên trong lúc này cũng là lúc Đông Nam Hội tập hợp, trù bị lực lượng kéo tới Nhật Bản hòng giành lại thiết bị mà John đã làm mất đang trong tay Nhiễm Nam. Những kẻ đến Nhật Bản này không nằm trong diện Nhiễm Nam phải đi thu thập khí tức.

Cho nên mặc dù nghe có vẻ rất bận rộn nhưng thật ra cậu chàng chỉ cần đến địa bàn hoạt động của Đông Nam Hội ở khắp các nước rồi quan sát một hai tên là được. Sau đó tăng cao “tầm nhìn” của nhìn trộm lên để quan sát toàn bộ những tên có quan hệ với một hai tên này ở phạm vi lớn, nhanh chóng ghi nhớ khí tức đã “cảm” và “thấy” được là xong.

Sau đó là so sánh với danh sách mà Huỳnh Ni và Meow Meow đã truyền về xem có để sót tên nào không. Nếu không thấy người trong danh sách đâu tại địa bàn của người đó thì tra hỏi mấy tên ở đó là được. Tra hỏi xong thì đánh cho ngất rồi dùng bút xóa đi trí nhớ. Sau này sẽ trở lại giết sau vì giết hàng loạt lúc này có thể gây nghi ngờ cho Hội Chủ dẫn tới hắn không dám rời ổ.

Mỗi lần như vậy tốn vài phút đến vài chục phút. Từ Indonesia, Malaysia, Philippines đến Lào, Đông Timor, Brunei, Myanmar và một số nước khác. Nhiễm Nam cũng chỉ cần hơn 3 ngày bay đi bay lại là xong.

Nhưng mà đó là chuyện kể sau. Hiện tại Nhiễm Nam đang mang theo ba cục nợ đi thu thập khí tức người của Impossible Club ở các nước Trung Quốc, Đài Loan, Mông Cổ, Triều Tiên, Hàn Quốc. Mà trước hết chính là đất nước nơi có tổng bộ của chúng - Nhật Bản. Cũng là nơi một số kẻ tham gia giết cha dượng Nha trong quá khứ vừa chuyển đến hoạt động.

À. Trước khi nghe lão kể cho các thiếu hiệp đây về chuyện của bốn người loạn xà ngầu Thần Chủ Nhiễm Nam thì chúng ta nghía về phía kẻ thù một chút để xem đang có chuyện gì xảy ra trong nội bộ của bọn chúng nhé.

Hội Chủ Hắc Lão Đại quyết định ở lại trong giữ tổng bộ, điều hành việc làm ăn dưới tay. Chuyến đi tới Nhật Bản lần này lão chỉ cử tất cả Võ Vương dự bị có chiến lực từ 1000 đến 2000 điểm X-Gen, 30% lực lượng đàn em tinh anh ở khắp nơi có chiến lực từ 500 đến 1000 điểm, một Phó Hội Chủ duy nhất còn lại là mụ Bella Ba đang ở địa bàn của phân đường Hải Hoa Tông có chiến lực tầm 30,000 điểm X-Gen, Xa Ny - đường chủ phân đường Hải Hoa Tông có chiến lực 1300 điểm, Phan Chí Thâm có chiến lực 1500 điểm, Nữa Mạng thì đã bị xử tử vì tội câu kết với gián điệp Huỳnh Ni nên không tham gia được, 5 tên đàn em thân vệ yêu quý của Hắc Lão Đại có chiến lực 7000 đến 8000 điểm. Tất cả sẽ tập hợp thành một chiến đoàn mạnh mẽ theo đường biển đột nhập vào lãnh thổ Nhật và liên hệ tới một số cơ sở ngầm ở đất nước này.

Phan Chí Thâm hiện tại khá là có tiếng nói trong Đông Nam Hội do hắn là đường chủ của phân đường Nhụy Tông kiêm luôn Phó Hội Chủ tạm thời quản lý Nhụy Tông thay thế Phan Chí Thâm đã chết. Sau khi tọch mạch thăm dò được danh sách lên đường lần này hắn liền bóng gió muốn gặp Hắc Lão Đại. Như Huỳnh Ni đã truyền lời, cô muốn dụ cao tầng Đông Nam Hội lại hốt một mẻ, đâu thể nào để lão Hội Chủ ở lại coi nhà được chứ.

Từ tổng bộ bí ẩn của Nhụy Tông ở Indonesia, hắn lên đường đến tổng bộ của Đông Nam Hội, cũng ở Indonesia, cách không bao xa. Lần này hắn phải thuyết phục lão ta đích thân thân chinh mới được.

Rẹt rẹt rẹt…

Thời gian tua nhanh. Thiết nghĩ thì Phan Chí Thâm làm sao thuyết phục Hắc Lão Đại đích thân tham gia chuyến đi không quan trọng, không cần kể thêm cho dài dòng gây chán.

Ở phía bên kia. Bố Già sau một phen hú hồn với “Meow Meow” có thể hóa thành dịch thể nhờn màu đen thì cũng đã ra lệnh tập trung phần lớn tinh anh của Impossible Club về Nhật Bản. Thứ nhất là để truy tìm Nhiễm Nam trước khi cái thế lực mà mình vẫn chưa điều tra được nhưng có vẻ khá mạnh mẽ đứng sau Meow Meow, cái thế lực có một cao thủ top hai tên là Lý Nhượng đó bắt được cậu ta, ông ta cảm thấy thiết bị khuếch đại gen Alpha rất quan trọng, cần phải cướp lấy trước. Thứ hai chính là để phòng bị vì rất có khả năng Đông Nam Hội vì để lấy lại thiết bị nói trên mà dẫn rất nhiều tinh anh tới Nhật Bản. Không đón tiếp nồng hậu người anh em cùng liên minh coi sao được?

Thế là 50% lực lượng đàn em tinh anh có sức chiến đấu 500 đến 1000 điểm X-Gen ở Trung Quốc, Đài Loan do phân hội Trung Quốc quản lý và Mông Cổ, Triều Tiên, Hàn Quốc do phân hội Mông Cổ quản lý được triệu về Nhật Bản. Tên Epicol chết nhát có chiến lực 30,000 điểm lại có tính biến thái thích hành hạ người sống là Phó Hội Chủ quản lý phân hội Mông Cổ cũng được triệu tập về. Mr Bingo là phân hội hội chủ của phân hội Mông Cổ cũng đi theo, hắn có chiến lực không tệ, đạt 1800 điểm X-Gen. Miss Bạc Xỉu lúc này đang là Phó Hội Chủ tạm thời thay thế Vlizzard quản lý phân hội Trung Quốc. Sau khi Meow Meow cướp lấy phân hội Nhật Bản và trước khi “vô tình” để lộ thông tin bi nghe lén dẫn tới Bố Già bao vây biệt thự thì để cân bằng nội bộ Bố Già đã nâng đỡ Bạc Xỉu lên chức vụ này. Cô ta cũng được triệu tập đến vì chiến lực cũng không tệ, gần 2000 điểm.

Không khác mấy với Phan Chí Thâm. Bạc Xỉu cũng có tâm làm phản. Cô ta sau khi đến Nhật Bản thì đã tò te thì thầm vào tai Bố Già lúc hai người vật lộn trên giường. Khiến cho lão tinh trùng thượng não, quyết định sẽ đích thân xuất hiện khi bao vây được Nhiễm Nam tránh các thế lực khác cướp lấy thiết bị.

Sau đó Bạc Xỉu bỏ cả ngày trời dùng rượu cồn để chà thật kỹ, rửa sạch bé bướm của mình trong sự ghê tởm lão già Bố Già. Cô ta thích con gái, nhưng vì lão có sức mạnh và thế mạnh nên mới nhẫn nhịn phục vụ lão mà thôi. Mỗi lần nghĩ lại cảm giác bị lão đưa cây gậy già chọt vào trong người mình cô lại thấy buồn nôn làm sao. Mong cho lão bị thế lực của Meow Meow giết sớm đi thôi.

Lúc này đã là ngày thứ 3 sau khi Nhiễm Nam đến Nhật Bản, là ngày đầu tiên Nhiễm Nam đi thu thập khí tức kẻ địch. Sau lưng cậu ta là ba cái đuôi nhỏ. Hao và Hồ Nha là hai cái đuôi rời còn Nguyệt Dạ chính là cái đuôi dính vào mông cu cậu.

“Nhiễm Nam nè. Anh đang làm gì vậy hả? Cứ rình mò mấy tên dị nhân đó một chút rồi lại chuyển sang nơi khác rình mò bọn khác tiếp. Lâu lâu lại ra mặt tra hỏi linh tinh rồi lại xóa trí nhớ chúng. Anh thật ra đang làm gì a? Hại bọn em chạy đông chạy tây theo anh” Nguyệt Dạ nhìn một tên dị nhân trong coi kho hàng trắng của Impossible Club ở Nhật Bản bị Nhiễm Nam đạp dưới chân rồi quay sang cậu ta hỏi thế.

Hồ Nha đang ở trên nóc nhà cũng nhìn xuống hỏi theo. Cô bị Hao “nài nỉ” vác lên đây bảo là nếu có nguy hiểm thì hắn có thể đưa cô chạy trốn dễ dàng hơn, mà nếu có chiến đấu gì thì cô cũng khó bị dính “đạn lạc”.

“Phải đó Nhiễm Nam. Em đang làm gì thế, bọn chúng đều là kẻ ác, sao không giết quách đi?”

Nhiễm Nam hiện tại đã lớn đến 17 tuổi tuy nhiên thì Hồ Nha đã 18 tuổi rồi, nói sao cô nàng cũng không chịu gọi Nhiễm Nam là anh. Trong bốn người chỉ có Nguyệt Dạ là được nàng ta gọi một tiếng chị tôn kính mà thôi.

“Không tiện giết lúc này. Anh và một số người bạn đã lên kế hoạch thả mồi tiêu diệt cao tầng của chúng rồi. Bây giờ giết linh tinh mấy gã cấp dưới nhiều quá sẽ đánh động bọn đó, có thể khiến chúng nghi ngờ mà không chịu cắn câu” Nhiễm Nam cũng bướng, không chịu làm em nên vẫn xưng anh với Hồ Nha khiến Hao rất là không thích.

“Vậy chứ anh đi rình mò mấy tên cấp dưới này làm gì thế?” Nguyệt Dạ xinh tươi như hoa, cô năm nay cũng đã 19 hơn, đẹp đẽ mặn mòi. Cô nàng khác với Huỳnh Ni. Huỳnh Ni thì muốn giữ mãi vẻ đẹp 20 tuổi nhưng Nguyệt Dạ lại thích vẻ múp của 18 tuổi hơn. Lúc Nhiễm Nam ước thanh xuân cho cô, Nguyệt Dạ đã yêu cầu như thế. Hôm nay cô nàng mặc cái váy ngắn tới nửa đùi màu xanh liền với áo. Cô ngồi thụp xuống kiểm tra tên dị nhân bị Nhiễm Nam đạp.

Nếu mà tên này còn tỉnh mở mắt ra chắc hẳn sẽ được rửa mắt một phen, cái quần chíp xanh lơ mi nơ thêu hoa văn pokemon của cô nàng đang hướng thẳng vào tầm nhìn của hắn. Cô nàng nói tiếp “Tên này ngất rồi, để em mở mắt hắn ra, anh dùng bút xóa trí nhớ xóa ký ức lúc nãy của hắn đi”

“À. Ạnh kiểm tra nhân dạng cùng vài thông tin của mấy tên này để sau khi cao tầng của chúng bị bọn anh tiêu diệt hết thì truy quét sau ấy mà” Nhiễm Nam vừa trả lời câu hỏi trước đó vừa trừng mắt nhìn vào cái váy ngắn của Nguyệt Dạ rồi chụp tay cô kéo cô đứng lên.

“Hi hi, anh ghen nha” Nguyệt Dạ thè lưỡi cười khúc khích.

Hồ Nha bĩu môi “Chừng nào em mới tìm tới hai tên đó. Chị nóng lòng muốn tự tay giết chúng rồi”

“Hồ Nha này. Em chỉ muốn trả thù mấy tên đó thôi sao?” Nhiễm Nam ngước mắt lên nhìn Hồ Nha. Hôm nay vẫn với phong thái trẻ trung đầy sức sống. Hồ Nha mặc đồ kiểu thể thao bó sát người, cột tóc đuôi gà, nhìn thôi đã thấy thanh xuân của tuổi trẻ.

“Sao thế được. Chị muốn tận mắt thấy tổ chức Impossible Club bị tận diệt tới kẻ cuối cùng cơ. Nhưng nghe em nói thì có vẻ rất nguy hiểm. Em có chịu để chị đi theo em tới cùng không?”

“Không được”

“Không được”

Hao và Nguyệt Dạ lần thứ n nói ra cùng một câu. Nhiễm Nam nghe thấy liền cảm thấy đau đầu. Cậu muốn ở cạnh Hồ Nha để bảo vệ cô nhưng mà cứ nói tới chuyện tương tự thì hai con kỳ đà Hao và Nguyệt Dạ lại đứng ra cản địa.

“Không được. Quá nguy hiểm, cậu ta định đi đối phó với mấy tên Hội Chủ, Phó Hội Chủ đó. Sơ sẩy là cậu liên lụy mất mạng ngay. Tớ không đồng ý cậu đi theo hắn tới lúc đó. Sau khi giết mấy tên đã hại gia đình cậu thì nên lập tức tách ra” Hao đứng trên nóc nhà sau lưng Nha giãy nảy lên phản đối.

“Không đồng ý kệ cậu chứ. Cậu đừng có theo tớ nữa. Khi nào trả thù xong tớ sẽ về tìm cậu sau” Hồ Nha nói. Cô cũng biết đi theo Nhiễm Nam sẽ rất nguy hiểm, cô không sợ chết nhưng cũng không muốn Hao vì cô mà nguy hiểm. Cậu ấy đã làm nhiều chuyện vì mình vậy là đủ rồi, không cần phải thí mạng cùng cô.

“Thật ra cũng không có gì nguy hiểm lắm đâu. Chỉ cần anh cho em một thứ, giúp em có thể sử dụng nó thì sẽ an toàn hơn rất nhiều”

“Không nha. Anh định cho Nha vào Thời Không Giới hả?” Nguyệt Dạ dậm chân bất mãn. Xong rồi, có vẻ Nhiễm Nam thích cô ả Hồ Nha này thật rồi.

“Nguyệt Dạ, em đừng như vậy. Chỉ để hai người họ vào một hành tinh riêng thôi”

“Nói vậy còn nghe được” Nguyệt Dạ bĩu môi.

“Hai người đang nói gì thế? Vào Thời Không Giới là vào đâu? Tại sao vào đó thì an toàn hơn? Mà tôi nói trước, Nhiễm Nam cậu không được có ý đồ xấu với Hồ Nha nếu không tôi không tha cho cậu đâu. Mới gặp mặt mà đã đồng ý giúp cô ấy trả thù rồi. Có phải cậu có ý gì không hả? Hồ Nha là bạn gái tôi, cấm cậu sờ vào”

Bốp..

“Oái...”

Ầm…

Hao bị Hồ Nha đạp cho rớt khỏi nóc nhà. Một tên dị nhân thực lực tận 200 điểm X-Gen lại dễ dàng bị cô nàng yếu như người thường này đạp ngã.

“Ai là bạn gái cậu, đừng có nhận quàng nữa” Cô nàng chống nạnh, quát lên lanh lảnh.

“Nha. Mình thích cậu thật mà. Mình muốn làm bạn trai cậu, lo cho cậu, bảo vệ cậu khỏi mấy kẻ xấu. Sau này sinh mấy đứa con… Ặc”

“Chết đi nè” Nha đỏ cả mặt, bóc lên một mảnh ngói ném vào đầu tên Hao đang thao thao bất tuyệt rồi vội tìm đường trèo xuống nóc nhà đuổi theo Nhiễm Nam. Cậu chàng đau hết cả đầu, xóa xong trí nhớ tên dị nhân liền nắm tay Nguyệt Dạ kéo ra cổng sân đi thẳng.

Cứ vậy cả Nhật Bản được Nhiễm Nam lần lượt ghé qua. Ngày hôm nay cuối cùng Hồ Nha cũng gặp mặt kẻ thù giết dượng. Đó là một khu cảng sầm uất của Nhật Bản. Trên một ngọn hải đăng về phía tây bến cảng. Chỗ được Impossible Club chọn làm nơi trung chuyển hàng trắng đi bán lẻ. Mỗi khi cần chuyển hàng đến cất giữ hoặc đi bán lẻ đều sẽ nhờ vào mấy tay dị nhân chuyên về lặn dưới nước đến lấy đi.

Bờ đá gập ghềnh, hải đăng cô độc, sóng biển rì rào, gió mát đêm trăng. Chiếc giường biến hình từ thần khí của Nhiễm Nam bay lướt trên bầu trời đen rồi dừng trên nóc tòa tháp. Hồ Nha mắt sáng như sao nhìn thấu qua cửa sổ ngọn hải đăng, nhìn ba kẻ đang chè chén bên trong mà cơn hận dâng trào. Cô muốn nhảy ngay xuống giết chúng, tra khảo xem kẻ nào đứng đằng sau cái lệnh độc ác đó. Chuyện gì mà cha dượng của cô đã phạm phải để đến nổi chúng phải hại cả nhà cô thê thảm như vậy.

Hao như con lãi trong bụng cô bé, hiểu cô muốn gì. Hắn liền tranh thủ choàng tay qua eo cô ôm chặt. Mang theo cô nhảy xuống từ độ cao 20 mét so với mặt đất dưới chân ngọn hải đăng.

Tiếng gió rít lên. Cửa sổ tầng cao nhất đang mở toang bị Hao dùng man lực, lấy chân đạp bể tường, ôm theo Nha phóng vào trong. Xi măng, cát, gỗ bay loạn xạ khiến bàn ghế, bình rượu, chén ly bể nát. Ba tên đang nhậu nhẹt bên trong vội phóng người về các hướng để tránh né.

Nha mặc kệ tất cả, người vừa đáp đất, cô liền nhào lên phóng người về phía kẻ thù của mình. Một cây súng lục bạc băng đạn sáu viên lấp lánh liền kề vào cổ tên này.

“Sói Một Mắt, tao tìm mày lâu rồi” Giọng Hồ Nha giận dữ vang lên.

“Nha, cẩn thận” Hao hét lên kinh hoàng khi thấy một tên trong số ba tên kia đã hóa hình bàn tay thành thép nhọn đâm tới ngực Nha. Bản thân hắn thì đang gạt đi cây súng của một tên khác chĩa vào cô định bắn, không tài nào trở tay kịp để cản một nhát đâm chí mạng này cho cô.

Nhiễm Nam giật mình lo lắng khi nghe thằng nhóc Hao lớn tiếng như vậy nhưng đã muộn, có muốn giúp cũng không kịp nữa, lúc này cậu ta còn đang bay trên trời, dùng nhìn trộm để quan sát bên trong rồi ra tay cứu cũng mất một giây, chỉ sợ không kịp mà thôi.