Sổ Ước Luân Hồi

Chương 154: Gây Khó Dễ Không Đúng Người Rồi.



Trên tầng trời cao, gió lạnh lẽo. Tóc mai Nguyệt Dạ bay bay trong gió. Cô kéo Hùng Nam vào lòng, ôm cậu nhóc từ phía sau lưng để lấy hơi ấm. Dần dần chìm vào giấc ngủ.

Hiện tại bay bằng thần khí, như đã nói, nếu chỉ điều khiển thần khí để tấn công thì tốc độ di chuyển của nó còn nhanh hơn cả Huỳnh Ni chạy hết tốc lực dưới mặt đất nhưng một khi chở người để bay, bất kể là bao nhiêu người tốc độ đều giảm gấp 5 lần, tốc độ tối đa hiện tại khi chở Nhiễm Nam và Nguyệt Dạ chỉ đạt được tầm hơn 400 mét một giây. Từ Sài Gòn bay ra Hà Nội cũng không nhanh lắm. Nhiễm Nam thức làm bác tài lái thần khí bay cho đúng hướng, cảm nhận hai quả bưởi ấm áp trên lưng mình, hắn ta cảm thấy rạo rực kỳ lạ.

“Không lẽ bây giờ ngừng lại tập thể dục nam nữ với nàng bây giờ ta?” Hắn càng bay càng lạnh, càng lạnh thì hơi ấm Nguyệt Dạ từ sau lưng truyền tới càng lạ thường. Cứ như vậy bay nguyên đêm trong khốn khổ.

Sáng sớm. Nhiễm Nam từ trời cao chọn một nơi vắng vẻ hạ xuống. Hắn nắm tay Nguyệt Dạ đi dạo phố. Cũng không vội vã đến văn phòng của Ngũ Đại Quốc Vệ làm gì. Dù sao cũng hơn ba tháng không liên hệ gì rồi, chậm trễ thêm một chút cũng không có gì khác biệt.

Hai người dẫn nhau đi qua mấy con đường, ngắm nhìn người dân bắt đầu mở cửa bán hàng quán. Công nhân, nhân viên thì lo đến chỗ làm sớm. Bố mẹ thì cho con ăn sáng. Mấy tay du thủ du thực sống xuyên đêm thì lấy cặp mắt kèm nhèm thèm thuồng nhìn Nguyệt Dạ xinh đẹp đi chung với một thằng nhóc.

Dạo quanh phố phường, đập gãy răng mấy tên dâm tà làm phiền Nguyệt Dạ. Cuối cùng hán cũng dẫn cô đến tòa nhà hơn mười tầng, văn phòng chính của Ngũ Đại Quốc Vệ.

“Đứng lại” Bảo vệ là một quân nhân về hưu, gác chốt ở cổng vào. Ông này cũng là một dị nhân cao cấp, cơ bắp đầy lực. Cánh cổng cũng rất lớn, hai chiếc xe buýt song song đi vào vẫn còn lọt.

“Xuống xe, tắt máy, dẫn bộ, xuất trình giấy tờ, vào đây có việc gì? Có giấy mời hay không?” Ông ta nói.

Nhiễm Nam: “...”

Nguyệt Dạ: “...”

“Cha nội này chắc bị lé à? Hai đứa mình đi bộ chứ có đi xe đâu nhỉ?” Nguyệt Dạ xinh đẹp thì ôm tay Nhiễm Nam, thì thầm vào tai cậu nhóc Hùng Nam.

“Tôi là thành viên của Ngũ Đại Quốc Vệ, muốn đi vào trong có việc” Nhiễm Nam nói.

“...?” Ông bảo vệ hơi khựng lại một chút, rất nhanh nói “vậy phiền cô cậu xuất trình thẻ nhân viên ra”

“Cái này… ” Nhiễm Nam cảm thấy hơi khó khăn. Lúc trước làm thẻ là in hình cái mặt lúc trước của hắn. Bây giờ tái sinh, khuôn mặt mới chỉ là đứa trẻ 15 tuổi, không giống với khuôn mặt trước đó lắm.

“Bạn gái tôi chưa có thẻ. Đây là thẻ của tôi”

“...” Ông bảo vệ nhìn tới nhìn lui. “Khuôn mặt hơi khác, cậu là con của người trong ảnh à? xin lỗi, không được vào”

“...!?” Nhiễm Nam hơi bực, hắn nói “Vậy còn giấy giới thiệu này thì sao?”

Trước khi đi, Nhiễm Nam đã liên lạc đại tá Khá để xin một tờ giấy giới thiệu của ông phòng trường hợp bị chặn ngoài cửa. Lúc đó ông còn há hốc mồm ngạc nhiên vì biến đổi của Nhiễm Nam, mất cả buổi chứng minh Hùng Nam là Nhiễm Nam ông mới chịu tin.

“đại tá Khá? Cậu thật sự là người trong hình à, quái lạ”

“Mặt kệ tôi đi, bây giờ tôi với bạn gái đi vào được chưa?”

“Cậu có thể vào, bạn gái cậu vui lòng ngồi ở đây chờ đi” Ông ta chỉ vào hai cái ghế đá đặt ở phía ngoài cánh cổng rồi nói.

“Không, tôi muốn dẫn cô ấy vào theo”

“Không được, nơi này chỉ cho người nội bộ ra vào”

“Ông có tránh đường không thì bảo?” Hắn nổi nóng, mất hết kiên nhẫn. Bảo vệ thôi mà lằng nhà lằng nhằng. Lần trước đến đây có rắc rối thế này đâu. Mấy ông bà già Đại Quốc Vệ đó dẫn hắn vào cái một mà.

“Không được, nhiệm vụ của tôi không cho phép người lạ đi vào trong”

“Nhưng cô ấy là bạn gái tôi, tôi bảo đảm cho cô ấy” Nhiễm Nam nóng lên. Hai cái vòng bán trong suốt đeo ở tay sáng lên, mấy điểm sáng bảy màu bên trong lấp lóe. Bốn cái Giới Tinh xuất hiện quay quanh.

“Không được. Cậu chỉ là nhân viên cấp thấp nhất, không được phép dẫn người lạ vào”

“Anh đừng nóng.” Nguyệt Dạ vuốt lưng Nhiễm Nam khiến hắn bình tĩnh hơn, cô nói với lão bảo vệ “vậy ông có thể gọi điện vào trong xin chỉ thị được không? Gọi cho Đại Quốc Vệ ấy”

“Không” Ông ta trả lời nhanh gọn. Giỡn mặt à, chỉ vì một nhân viên bậc thấp nhất muốn dẫn bạn gái vào lại gọi điện làm phiền lãnh đạo cao cấp nhất của tổ chức. Muốn bị ghim vào danh sách đen hay gì? Gọi người thấp hơn thì còn có thể. Hừ.

“Muốn gọi thì cô cậu tự đi mà gọi” Ông ta nói, cơ bản là không tin Nhiễm Nam có thể gọi được cho Đại Quốc Vệ. Bọn nhóc này tưởng chúng là ai, quen biết hay người nhà của năm vị Đại Quốc Vệ chắc.

“Mẹ kiếp, ông đợi đó” Nhiễm Nam tức trong lòng lắm. Hắn lấy ra điện thoại gọi ngay cho đại tá Khá. Quả thật là hắn không có số liên lạc của mấy lão già Đại Quốc Vệ thật a. Tư khi tái sinh, tính tình hắn cũng nóng nảy hơn nhiều, phải kiềm lắm mới không ra tay đánh ông lão bảo vệ này.

“Được rồi, để tôi gọi cho Quy lão xem sao, không hứa chắc là cậu có thể dẫn bạn gái vào đâu đó nhé” đại tá Khá trả lời qua điện thoại. Hiện tại chỉ có Quy Đại Quốc Vệ là có ở văn phòng mà thôi. Bốn Đại Vệ khác điều đang bảo vệ bên cạnh Tổng Bí Thư và các nguyên thủ khác, không có ở tổng bộ.

Không lâu sau.

“Được rồi, sẽ có người đến dẫn hai cô cậu đi vào, nhưng mà mấy cha nuôi có vẻ không vui vì cậu mấy tháng nay không trình diện cũng không liên lạc hay làm nhiệm vụ gì đấy. Mấy thành viên bên ban kỷ luật đã đề nghị tước tư cách thành viên của cậu nhưng các cha gạt bỏ khiến bây giờ cậu hơi nổi tiếng trong nội bộ tổ chức. Ha ha. Cẩn thận đấy, có nhiều người đang có hứng thú với cậu đó. Cậu cũng đừng có quậy quá đó. Tôi đứng ra đảm bảo cho cậu mà, cũng không muốn rắc rối tìm tới đâu.” Bản thân ông chỉ là người quân đội lại được các Đại Quốc Vệ nhận làm con nuôi, nói về độ nổi tiếng và độ nghi kỵ thì ông cũng không thua kém gì Nhiễm Nam cả.

….

“Cậu là Nhiễm Nam?” Một cô gái xinh đẹp từ bên trong tòa nhà đi ra.

“Phải rồi” Nhiễm Nam cảm thấy như có một luồng gió mát thổi vào mặt. Xem ra người của Ngũ Đại Quốc Vệ không có ai là tầm thường cả.

Nguyệt Dạ cảnh giác ôm chặt cánh tay Hùng Nam, khẳng định chủ quyền của mình.

“Bác Vệ, cấp trên cho phép cậu ta dẫn theo bạn gái vào trong, tôi đến để dẫn cậu ta vào” Cô gái nói.

“À… À vậy được.” Ông bảo vệ có vẻ không vui, quay lưng trở về chốt gác, lấy điện thoại ra báo cáo với ai đó.

“Cậu là Nhiễm Nam sao? Còn trẻ như vậy” Cô gái hoạt bát, cũng rất tò mò về thanh niên gần đây hay bị mọi người tranh cãi này. Bỗng dưng một tên cấp thấp được các Đại Quốc Vệ châm chước khiến mọi người tò mò có, ghen ghét có. Ai cũng muốn thử xem kẻ này là thần thánh phương nào, có tài cán gì.

“Ha ha, đúng vậy, tôi là Nhiễm Nam”

“Oa. Trông cậu mũm mĩm thật đáng yêu quá” Cô gái chạy quanh Nhiễm Nam, nhìn tới nhìn lui khiến cu cậu ngứa ngáy cả người.

“...” Nhiễm Nam méo miệng, tôi quê à nha.

“Ha ha ha. Đây là Nhiễm Nam sao? Chỉ là một thằng nhóc hỉ mũi chưa sạch. Đã mấy tháng Ngươi không đến trình diện hay liên lạc gì với tổng bộ. Bây giờ còn dẫn bạn gái vào đây là muốn làm gì?. Nơi này không phải là nơi muốn đến là đến, muốn dẫn ai vào là dẫn đâu. Đưa ra thẻ thành viên đây rồi cút. Ngươi không còn là thành viên của Ngũ Đại Quốc Vệ nữa”

“A. Thủy Sĩ, Mộc Sĩ. Sao hai người này lại ra đây?” Cô gái ngạc nhiên.

Sau lưng Thủy Sĩ là Mộc Sĩ và một đám người theo sau. Trừ hai tên này đeo ba sao thì trên cầu vai những kẻ còn lại điều có dấu hiệu hai sao.

“Các ngươi là?” Nhiễm Nam nhìn thẳng vào mặt Thủy Sĩ, không chút nhượng bước. Hừ…

“Ha. Ta là Thủy Sĩ, thành viên chiến đấu cấp ba sao. Nộp thẻ thành viên ra đây rồi cút khỏi nơi này.”

“Ba sao thì giỏi lắm sao? Ta được Đại Quốc Vệ cho phép đi vào. Cô gái này chính là đến dẫn đường. Không tin có thể hỏi cô ta. Các ngươi có quyền gì mà cản đường?” Nhiễm Nam tránh qua một bên, tiếp tục đi vào không xem bọn người trước mặt tồn tại.

“Hỗn láo, một thành viên quèn không có ngôi sao nào cũng dám không tôn trọng ta. Ngươi biết ta là ai không hả. Ta là cháu đời thứ ba của Xà Đại Quốc Vệ.” Thủy Sĩ cũng giống như Kim Sĩ, Hỏa Sĩ và Thổ Sĩ, điều là mấy lão già tu tiên giả cấp 50, tuổi tác trên 150 nhưng bề ngoài vẫn là tráng niên trừ mái tóc. Hắn và Mộc Sĩ có khác ba tên kia là tính tình độc ác lại trẻ trâu hơn nhiều.

“Ha ha. Ta cóc cần biết ngươi là con cháu ai. Đừng làm phiền bọn ta đi vào trong, nếu không tự gánh hậu quả” Nhiễm Nam vẫy tay với bọn chúng, tay trong tay với Nguyệt Dạ tiếp tục đi tới.

“Đứng lại. Không nghe Thủy Sĩ nói gì sao?” Một đám hai sao nhau nhau chạy lên chặn đường Nhiễm Nam khiến hắn phải dừng bước.

Thủy Sĩ và Mộc Sĩ từ sau đi lên. Tên Thủy Sĩ nói “Muốn đi vào trong, không phải là không được”

“Nhưng Ngươi phải để lại bạn gái cho bọn ta, cô ta không phải là thành viên Ngũ Đại Quốc Vệ. Không được phép đi vào trong. Chỉ có người thân của thành viên cấp cao như ta mới được phép dẫn vào. Muốn đưa cô ấy theo, vậy thì để cô ta thành người thân của ta thì mới được vào” Tên này nham hiểm nói, khóe mắt thèm thuồng nhìn chằm chằm vào ngực Nguyệt Dạ rồi chuyển dần xuống dưới váy Nguyệt Dạ. Chậc chậc. Cực phẩm, đẹp còn hơn mấy em ở tàn tích “Out Planet” nữa.

“Ý Ngươi là sao?” Nhiễm Nam nổi nóng. Đại tá, ông đừng trách tôi. Nhẫn nhịn tôi cũng cố gắng rồi. Nhưng mà mấy tên này muốn chết, không thể trách ai được.

“Ha ha ha. Ý ta rất dễ hiểu. Đi theo một tên yếu đuối cấp thấp như Ngươi không có tương lai gì cho cô em đây cả. Hãy buông tha cho người ta, để cô ấy đi theo một tên cao cấp như ta thì mới có tương lai được. Cô em, chỉ cần em phục vụ tốt cho anh, anh sẽ cất nhất em làm bồ nhí của anh. Bảo đảm em muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền.” Thủy Sĩ khoanh tay nói, toàn thân phát sáng, linh lực bộc phát. Úy áp túa ra khiến cô gái dẫn đường và mấy tên hai sao cũng bị thổi dạt lùi lại.

“Em không sao chứ?” Nhiễm Nam giữ chặt Nguyệt Dạ lại, nhìn khuôn mặt tái mét của cô mà lo lắng hỏi.

“Không… Không sao” Được Nhiễm Nam dùng mệnh lực bảo vệ, Nguyệt dạ mới cảm thấy thoải mái trở lại.

“Muốn chết?” Nhiễm Nam gầm lên.

Bằng…

Uỳnh…

Tốc độ rất nhanh, Nhiễm Nam phóng tới để lại tiếng vang như đạn bắn. Cả khu vực này được xây dựng rất chắc chắn, cả nền gạch dưới chân cũng không biết xây bằng vật liệu gì, thế mà chịu được cú đạp lấy trớn của Nhiễm Nam mà không chút vết nứt.

Thủy Sĩ khinh thường cười lạnh. “Thứ không tự lượng sức”. Tay hắn đưa ra, một bàn tay Thủy hệ linh lực cách không xuất hiện, chặn đứng cú đấm của Nhiễm Nam cách người hắn hai mét.

“Xem ra Ngươi là loại cận chiến. Được, cận chiến thì có cách đối phó với cận chiến. Tụi Ngươi, lên, bắt cô gái nó dẫn vào cho ta. Nhiễm Nam, còn Ngươi, ta sẽ cho Ngươi biết đẳng cấp khác biệt là như thế nào.”

“Khốn nạn” Nhiễm Nam vội xoay người, chạy trở lại bên cạnh Nguyệt Dạ.

“Ể, làm vậy không có được đâu” Thủy Sĩ phản ứng rất nhanh. Bàn tay Thủy hệ vừa chặn đứng cú đấm của Nhiễm Nam cấp tốc biến to ra, chụp lấy Nhiễm Nam kéo ngược trở lại. Bản thân hắn và Mộc Sĩ lại bay lên không trung, kéo dãn khoảng cách đôi bên.

“Cút” Nhiễm Nam nhìn Nguyệt Dạ bị một đám tu tiên giả và dị nhân cấp hai sao, thực lực tương đương tu tiên giả cấp 20 đến 40 vây quanh khống chế thì nổi nóng. Mệnh lực bạo phát. Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 kích động gia tăng sức mạnh bộc phát, sát thương tăng gấp 2,25 lần. Hai cái thần khí đang đeo trên tay xoay tròn biến hình,

Sức mạnh xoáy tròn mạnh đến nổi trong phút chốc phá tan bàn tay Thủy linh lực của Thủy Sĩ khiến hắn ngạc nhiên. Thần khí tiếp tục biến thành hai lưỡi đao sắc bén, phóng cực nhanh tới đám người vây quanh Nguyệt Dạ.

Phập. Phập. Phập.

“Á”. “Aaaaa”. “Á á á”.

Mấy tên này dù phản ứng rất nhanh nhưng vẫn không kịp, vừa vận khởi linh lực hoặc dị năng lên để bảo vệ bản thân liền bị hai lưỡi đao thần khí đâm xuyên qua từng tên. Trong nháy mắt cả đám điều bị trọng thương, gục hết xuống đất.

Trong nhóm này cũng có kẻ chuyên về trị liệu, hơn nữa bọn chúng có những tu tiên giả tu tiên giả thuộc ngũ hành, có tác dụng tương sinh lẫn nhau nên cả bọn mau chóng cầm máu, trị thương. Ánh mắt sợ hãi nhìn tới Nhiễm Nam. Tên mới gia nhập tổ chức này cũng mạnh quá chứ? Không hổ là được năm vị Đại Quốc Vệ coi trọng.

“Ngươi dám” Thủy Sĩ ở trên trời cao 500 mét, hét xuống bên dưới. Hắn ta thật phẫn nộ. Một tên ất ơ lại dám đả thương người của hắn. Đây là muốn chết.

Mộc Sĩ vỗ vai Thủy Sĩ.

“Đừng khinh thường, nó có thể phá hủy linh lực của cậu đó. Chúng ta phối hợp một đòn đánh bại thằng này”.

“Nhiễm Nam. Hôm nay ta phế Ngươi, để cho Ngươi biết Ngũ Đại Quốc Vệ không phải là chỗ chứa chấp mấy tên không có quy củ như Ngươi. Yên tâm, bạn gái Ngươi ta sẽ chăm sóc thật tốt” Thủy Sĩ vẫn không quên mục đích chính mà hắn chặn đường Nhiễm Nam. Một chính là muốn thưởng thức sắc đẹp của Nguyệt Dạ, hai chính là đá đít Nhiễm Nam ra khỏi đây.

Nhiễm Nam đỡ Nguyệt Dạ đứng vững lên. Tức giận nhìn đám hai sao đang trị thương chung quanh. Hừ, không nể mặt đại tá Khá và mấy lão già lần trước cứu mình mà đấu với Quách Phong thì hắn muốn bồi thêm mấy chém nữa, phế toàn bộ bọn này mới hả dạ.

“Giỏi thì ra tay đi, Ngươi tưởng ta sợ sao?” hai lưỡi đao thần khí xoay tròn cực nhanh quanh người hắn và Nguyệt Dạ khiến mấy tên hai sao trị thương gần đó sợ hết hồn phải lết ra xa hơn.

“Hai tên này có vẻ khá mạnh. Muốn thắng một tên mình phải dùng toàn lực. Bọn chúng lại có hai tên, bên mình lại vướng bận Nguyệt Dạ. Xem ra không thể thắng được bọn chúng. Mà nơi này cũng không thích hợp đánh nhau. Ai biết sẽ còn bao nhiêu kẻ tới nữa chứ. Tốt nhất là dọa cho chúng ngừng tay mới được” Nhiễm Nam thầm nghĩ.

“Chết đi” Thủy Sĩ hét. Mặc dù hắn tu luyện linh lực Thủy hệ nhưng tính tình không hề ôn nhu điềm đạm chút nào. Một con thủy long bằng nước múa lượn trước mặt hắn, 5 cái giới tinh trong suốt xoay quanh thân rồng. Mộc Sĩ cũng thi triển mộc con lục long màu xanh Mộc hệ có năm cái Giới Tinh màu xanh lục.

Hai con rồng dài quấn vào nhau biến thành một con rồng mỏ nhọn màu xanh ngoằn ngoèo rồi bắn xuống đầu Nhiễm Nam. Không khí như bị con rồng cắt đôi ra, tốc độ bay đi cực kỳ nhanh.

“Nguyệt Dạ, em tránh một bên nhé” Nhiễm Nam đẩy cô nàng sang bên. Hai cái thần khí đang xoay nhanh bổng tách ra, bắn thẳng lên trời cao, từ hai hướng tấn công vào Thủy Sĩ và Mộc Sĩ. Mang theo sức mạnh của Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2, xé gió lao như tia chớp đâm vào người hai tên này.

Cùng lúc đó, dựa vào thông tin vừa rồi hắn phải dùng đến Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 mới đủ sức phá hủy bàn tay Thủy linh lực của Thủy Sĩ thì biết được sức sát thương của tên này như thế nào. Nếu chỉ dựa vào bản thân phòng ngự là không thể nào đỡ nổi, chưa kể bây giờ lại là hai tên cùng hợp lực tấn công.

Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến, Biến một và Biến hai không thể sử dụng cùng lúc. Nhiễm Nam đã tiêu tốn 35 phần trăm mệnh lực để thi triển biến hai gia tăng sát lực cho thần khí rồi, lúc này không thể vận dụng biến 1 để gia tăng phòng ngự được. Tốc độ ra chiêu của địch quá nhanh, không thể né kịp, dù có né được lần một thì cũng không né được lần hai. Phải biết linh tu không phải là bắn ra chiêu thức rồi thôi mà họ còn có thể điều khiển chiêu thức từ xa nữa. Lựa chọn sáng suốt nhất lúc này chính là...

30 phần trăm mệnh lực lại bị rút đi cùng lúc Nhiễm Nam phản đòn. Mệnh lực quán thâu toàn cơ thể để quét hình cấu tạo tế bào. Sau đó lượng mệnh lực này rời khỏi người hắn, dựa theo thông tin đã quét được bắt đầu biến hóa thành một lớp da bề ngoài, bao lấy toàn thân. Lớp xác da này khác với bình thường một chút đó là nó có hoa văn kiểu tổ ong, còn lại thì giống hệt bề ngoài của chủ nhân không khác chút gì.

Ba lớp giáp xác như vậy nháy mắt hình thành. Nhiễm Nam quyết định lấy cứng đối cứng đỡ một đòn này. Ngoại Xác Pháp - Biến 2, tiêu tốn 10 phần trăm cho mỗi lớp giáp xác mang công dụng phòng ngự gấp rưỡi so với bản thân. Nhiễm Nam muốn dùng chúng để chịu đựng con lục long của Thủy Sĩ và Mộc Sĩ. Trong trường hợp này chỉ có biến 2 mới kịp thời được vì nó có thể thi triển tức thời, không có thời gian dãn cách như biến 1.

“Hự”

“Hự”

“Hự”

Bang…

Vút…

Ầm…

Nhiễm Nam bị con lục long có cái mỏ nhọn đót đâm bay đi tông vào vách tường bao quanh tòa nhà ở ngoài xa hai ba chục mét. Ba cái Ngoại Xác nháy mắt bị đâm hỏng nhưng con rồng này cũng bị tiêu tán trước khi có thể đâm thủng da Nhiễm Nam.

Từ vách tường trượt dài xuống đất, Nhiễm Nam phủi bụi đứng dậy. Cùng lúc đó ở trên trời. Thủy Sĩ và Mộc Sĩ cũng bị hai lưỡi đao thần khí đâm vào ngực. Bọn chúng di chuyển không nhanh bằng thần khí tấn công nên phải cố thủ tại chỗ.

Thần khí rít lên như muốn xuyên thủng tim gan bọn chúng khiến hai tên sợ hãi, phải phối hợp với nhau chặn lại. Mộc Sĩ chạm vào vai Thủy Sĩ. Linh lực Thủy Mộc kết hợp tạo thành một cái vỏ bọc bằng gỗ có lớp thủy lực chạy dọc mới chặn lại được hai lưỡi đao.

Lợi thế của Nhiễm Nam là có thể bổ sung mệnh lực liên tục cách không vào thần khí để tấn công tiếp tục trong khi chúng đã bắn chiêu ra rồi là thôi. Vì vậy sau khi cậu chàng đỡ được một đòn tổng lực của cả hai thì có thể thoải mái chiến đấu tiếp trong khi đó hai tên Thủy Sĩ và Mộc Sĩ chỉ có thể bị động phòng ngự.

Nháy mắt rơi vào giằng co. Nhiễm Nam cười lạnh, từ Bao Tay Trữ Vật lấy ra một vật. Vừa rồi đã sử dụng hai lần Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2. Mỗi lần tốn 35 phần trăm mệnh lực. Hai lần là 70 phần trăm. Sau đó lại tạo ra ba cái Ngoại Xác, mỗi cái tốn 10 phần trăm mệnh lực.

Có thể nói hiện tại, bởi vì chưa hết năm giây của Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến 2 nên thần khí vẫn còn có thể tấn công hai tên khốn nạn kia ra thì Nhiễm Nam đã cạn năng lượng rồi, khó mà chiến đấu thêm nữa. Vốn đến đây là để trình diện và nhận nhiệm vụ lên cấp thành viên nên Nhiễm Nam cũng không có lấy Ý Thể ra ngoài Thời Không Giới, không thể hấp thu để bổ sung mệnh lực được.

Dù sao cậu ta chỉ mới cấp 40, sức mạnh có hạn trước hai kẻ tu tiên giả cấp trên 50. Không thể dùng thực lực cá nhân để giành chiến thắng được. Xung quanh lại còn một đám cấp bặc hai sao, chưa kể có còn bọn nào khác đến giúp chúng hay không thì chưa biết. Nhiễm Nam đành lấy ra con át chủ bài của mình.

Trên một văn phòng ở tầng cao nhất, từ cửa sổ kính nhìn ra ngoài. Quy lão im lặng quan sát Nhiễm Nam chiến đấu. Phải công nhận một điều mà đại tá Khá đã nói đúng. Tốc độ tăng cấp của tên mập này quá nhanh. Trong khi con cháu ông ta mất đến 150 năm mới có thể đạt được cấp độ 50 đến 60 thì Nhiễm Nam còn trẻ như vậy đã đủ sức đánh ngang tay với cả hai người Thủy Sĩ và Mộc Sĩ rồi.

“Hừm, xem ra phải nói với Xà lão và Bạch lão dại dỗ lại hai tên Thủy Sĩ và Mộc Sĩ này lại mới được.” Quy lão vuốt chùm râu thưa, gật gù với năng lực của Nhiễm Nam. Tên nhóc này đáng giá nâng đỡ. Mặc dù có hiềm nghi lợi dụng danh tiếng của Ngũ Đại Quốc Vệ nhưng mục đích lại không xấu, giúp cho đất nước thanh tẩy được một bang hội tội phạm lớn, một cái ung nhọt của quốc gia. Đáng thưởng hơn đáng phạt.

“Hừ, hai tên vô dụng này. Một thằng oắt con cũng không giải quyết được”.

Tại một căn phòng khác cũng nhìn ra sân trước của tòa nhà. Thổ Sĩ, Hỏa Sĩ và Kim Sĩ cắn răng chửi rủa. Vốn tưởng hai tên Thủy và Mộc đủ sức đánh bại tên Nhiễm Nam này, gọt đi cái hào quang của hắn chứ.

Ai dè cả hai lại chỉ ngang tay với Nhiễm Nam. Làm bọn họ tốn một phen nước bọt dụ tên háo sắc Thủy Sĩ xuống dưới đó gây chuyện với thằng nhóc. Giờ thì hay rồi, sau ngày hôm nay ai cũng biết tên cấp thấp Nhiễm Nam có đủ sức một mình đánh hai tên cao cấp ba sao cả.

“Để ta xuống đó giúp bọn chúng cho tên Nhiễm Nam một bài học” Hỏa Sĩ tức giận nói.

“Thôi đi, chưa đủ mất mặt à. Ba tên ba sao ăn hiếp một tên không có ngôi sao nào đồn ra chúng ta cũng chẳng còn mặt mũi gì” Kim Sĩ ngăn lại Hỏa Sĩ, hắn nói.

“Phải đó. Với lại ở đó còn có mấy tên hai sao nữa mà, không lo tên Nhiễm Nam không bị đánh cho bầm dập, Hỏa, mi xuống đó làm gì cho thêm chuyện” Thổ Sĩ cũng khuyên.

“Hừ, tưởng đâu kích động tên Thủy Sĩ sẽ có thể hạ gục được Nhiễm Nam, bây giờ xem ra tên nhóc này cũng không phải là loại dễ trêu gì” Hỏa buồn bực nói.

“Yên tâm. Lần này nó đến đây, không ngoài hai việc là trình diện và nhận nhiệm vụ. Chúng ta có thể tổ đội với hắn, tìm cơ hội lấy lại thể diện” Thổ Sĩ là kẻ mưu mô, hắn lên tiếng.

“Ý hay đó” Kim Sĩ là trưởng nhóm của cả ba, hắn rất tin tưởng Thổ Sĩ, liền cho là phải, gật đầu khen hay.

Vù…

Hai cái thần khí bay trở lại bên cạnh Nhiễm Nam. Năm giây đã trôi qua, mệnh lực đã hết, Nhiễm Nam không thể tiếp tục tấn công Thủy và Mộc được nữa.

“Hử… Sau không đánh nữa, Ngươi hết sức rồi sao?” Thủy Sĩ từ trên cao nhìn xuống, trào phúng nói. “Nếu vậy thì tới lượt bọn ta”

“Lấy đông hiếp ít, ỷ già hiếp trẻ. Bọn Ngươi cũng tự hào quá ha. Có tin sao vài giây nữa, chúng Ngươi chết tan xác không?” Nhiễm Nam ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt đầy sát khí. Mặc dù mệnh lực đã cạn nhưng hắn vẫn còn đồ để chơi tới bến đó.

Mặt ngũ đại Sĩ liền đỏ lên. Dù khoảng cách khá xa nhưng giác quan lại nhạy bén, dù có lớp kính cách âm nhưng Hỏa Sĩ đứng ở trong phòng vẫn nghe được, cảm thấy mất hết mặt mũi nhìn người. Tay hắn nắm lại thành đấm. Thằng nhóc miệng mồm hỗn láo, cứ đợi đó.

“Grừ, ta đánh gãy tay chân Ngươi trước rồi xé miệng Ngươi ra xem Ngươi còn dám nói nữa không. Mộc” Thủy tức điên lên, lâu lắm rồi mới có kẻ dám đối đầu đốp chát với hắn như vậy, nhất là còn là một thằng nhóc 15 đến 16 tuổi nữa chứ.

Nguyệt Dạ đứng bên cạnh cô gái lúc đầu ra đón Nhiễm Nam, lo lắng nhìn hắn. Cô biết mình yếu đuối, không giúp gì được, lao lên cũng chỉ làm gánh nặng nên rất lo lắng theo dõi.

“Có ta” Mộc lên tiếng, linh lực của hắn với Thủy Sĩ lần nữa hòa vào nhau, con rồng màu lục mỏ nhọn lại xuất hiện, chuẩn bị lao xuống tấn công Nhiễm Nam.

“Bọn Ngươi không có cơ hội đó nữa đâu, đỡ nè” Nhiễm Nam vứt vật trong tay đã lấy từ trước trong Bao Tay Trữ Vật ra. Thứ này bay nhanh tới trên đầu Thủy và Mộc sau đó nó phát sáng trưng như bóng đèn. Rồi sau đó… Mọi người của cả một vùng thủ đô Hà Nội như bị ù tai, tiếng ré kéo dài trong óc khiến ai cũng muốn mụ mị.

Trên bầu trời thủ đô, một quả cầu lửa khổng lồ bán kính 500 đến 600 mét xuất hiện mang theo âm thanh rung trời chuyển đất. Ánh mặt trời buổi sáng dường như biến mất, thay vào đó là tia sáng nóng rực của vụ nổ và bầu trời nhuộm đỏ màu lửa.

Áp suất thay đổi tạo nên cuồng phong, thổi quét bay mấy sạp hàng không chắc chắn của người dân, ghế nhựa các quán ăn gần đó cũng bay loạn xạ. Mấy cô gái mặc váy ra đường bị bị thổi cho tốc váy, che cả mặt mũi rồi té chỏng vó, đưa quần chíp lộ ra ngoài. Mấy tên mắc bệnh “đái đường” đang tái phát cũng giật cả mình, tia nước bọn chúng đang bắn lên tường, lên gốc cây dọc đường phố bị gió từ vụ nổ thổi bay bay trong không khí sáng sớm, từ tên này bay rưới vào đầu tên kia. Bọn chúng được nếm mùi nước thánh của nhau dù đứng cách xa nhau cả dãy phố.

Hỏa Sĩ, Thổ Sĩ, Kim Sĩ sợ hãi nói không nên lời nhìn ra ngoài cửa sổ. Bọn chúng có cảm tưởng như mình cũng bị vụ nổ khủng bố trước mặt nuốt chửng, biến thành tro bụi. Nhìn cái trụ lửa do áp suất chênh lệch tạo thành liếm hướng xuống mặt đất mà bọn chúng miệng đắng lưỡi khô. Tên nhóc Nhiễm Nam này cũng quá điên cuồng đi chứ?

Loảng xoảng…

Kính cửa sổ của tòa nhà bị âm thanh tác động vỡ toang toác, gió lạnh sáng sớm luồn vào khiến da gà của mọi người trong tòa nhà đang quan sát trận chiến phải nổi lên. Thật là hoành tráng và kinh khủng.

“Thủy và Mộc chết rồi hả?” Kim Sĩ nuốt nước miếng cái ực nói.

“Nghĩ thử xem” Thổ Sĩ giọng run run trả lời.

“Có phải là chúng ta gây hấn không đúng người rồi không?” Hỏa Sĩ cũng liếm mép vì khô môi, khó khăn nói.

Vụ nổ xảy ra trên trời cao gần cả ngàn mét nên mặt đất bên dưới không có thiệt hại gì đáng kể. Thậm chí còn có lợi. Mấy bà cô thím mới đem đồ ra phơi vào sáng sớm, không cần đợi đến trưa đã được vụ nổ hong khô dùm. Tất cả người dân thủ đô cùng lúc hướng mặt lên trời chiêm ngưỡng vụ nổ như trong phim bom tấn. Mở mang tầm mắt. Lần này xem ra Quách Gia lại phải lao động khổ sai để gạt bỏ trí nhớ người dân bằng thôi miên nữa rồi.

Một phút sau, ánh lửa cũng tan mất. Một quả bom hạch nhân mini cứ như vậy được Nhiễm Nam dùng xong.

“Hừ… Đừng có kiếm chuyện với thằng này” hắn đằng đằng sát khí lướt mắt một vòng quanh đám thành viên hai sao. Trên tay lại cầm một quả hạt nhân mini khác tưng lên tưng xuống, khiến mấy tên vừa định liều mạng lao lên bắt hắn phải dừng bước lại.

Khói từ vụ nổ bốc lên cao rồi tản ra. Từ phần rìa trong của vụ nổ. Một cái bóng đen xuất hiện giữa chừng không. Quanh người là vòng phòng hộ linh lực với 10 cái Giới Tinh màu nâu lượn lờ, ngăn chặn mấy tàn lửa còn bay múa khắp trời không cho chúng chạm vào người. Uy áp trên người cái bóng cực kỳ mạnh mẽ. Mạnh gấp mấy chục lần Thủy Sĩ và Mộc Sĩ khi trước.

Nhiễm Nam ngẩng đầu nhìn lên còn xém tưởng là lão già dịch Quách Phong xuất hiện nữa chứ. Xém chút là giật mình, kích hoạt tiếp một quả hạt nhân mini nửa quẳng lên trời rồi.