Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1162: Chí bảo của Trung Quốc



Mấy ngày nay du khách của thành Milan tăng lên không ít.

Còn có một số đại gia ngồi máy bay riêng tới, đại hội đấu giá lần này sẽ thu hút không ít người có tiền, dự đoán có thể tạo kỷ lục trong lịch sử.

Đại hội đấu giá mỗi lần lượng giao dịch và số tiền giao dịch đều làm người ta kinh ngạc, công ty đấu giá của Lý Dương có không ít đồ đấu giá tới trên trăm triệu, so với ở đây cái gì cũng không bằng.

Số tiền giao dịch của họ làm công ty đấu giá lưu truyền trên thế giới cũng phải ghen tỵ.

Đáng tiếc những công ty đấu giá khác không thể làm được hội đấu giá lớn, càng không thể 3 năm dự họp một lần.

Viện trưởng Hoàng và Lý Dương bàn kế hoạch về sau khi nghỉ hưu, đồng thời quay về phòng nghỉ ngơi, khi quản lý ông vẫn còn kém, lần này đến tạm thời chưa thể đi, cũng phải tham gia đại hội đấu giá lần này.

Cả buổi sáng Lý Dương ở khách sạn, trên mạng, ti vi và báo chí đều xuất hiện tên của anh.

Tin này công bố trong nước dường như gây chấn động mạnh, không chỉ chấn động người của giới sưu tầm thư họa mà người của các ngành khác cũng bị sự việc này làm chấn động.

Tổng thống Pháp còn tự mình gọi điện cho chuyên gia của Louvre bảo họ nhất định phải xác định thực giả của bức tranh này.

Ngoài ra nước Pháp còn tổ chức đoàn chuyên gia chuẩn bị tới Trung Quốc để tận mắt nhìn thấy bức họa này.

Năm đó vua nước Pháp sau khi mời Da Vinci người nước Pháp đã xem Da Vinci là người của mình, là niềm tự hào của mình, lần này tác phẩm của Da Vinci xuất hiện ở Trung Quốc gây cho họ chấn động lớn.

Đây chính là ảnh hưởng của tin tức mang lại, sau đó ảnh hưởng tiếp tục được lan rộng.

- Lý ca, Hoắc Tư tiên sinh đến rồi.

Buổi chiều Lý Dương đang đọc đọc sách trong phòng thì Lưu Cương vào.

Sự phát hiện của bức tranh này làm Lý Dương hiểu lượng tri thức của bản thân mình kỳ thực vẫn chưa đủ, bây giờ có thời gian anh đều học, cố gắng bồi dưỡng bản thân.

- Bảo họ đợi một lát tôi ran gay.

Lý Dương không bất ngờ với sự xuất hiện của Hoắc Tư tiên sinh, Hoắc Tư không đến anh mới thấy lạ, chỉ là thời gian đến sớm hơn so với Lý Dương dự tính.

- Ông ấy không phải đến một mình mà còn có Bass người Italya.

Lưu Cương lại nói một câu, kỳ thực Hoắc Tư cũng không phải là người đầu tiên tới tìm Lý Dương, trước đó đã có người đến tìm rồi nhưng căn bản không gặp được Lý Dương.

Không phải người quen Lý Dương không gặp, anh cũng không có thời gian.

- Bass?

Lý Dương cau mày, người tên Bass có rất nhiều ở Italya, nối tiếng nhất là kiến trúc sư nổi tiếng, đối với tên này Lý Dương cũng đã từng nghe.

Nhưng đây là đại sư giỏi trong nghề, Lý Dương hơi đoán được thân phận của Bass này.

- Lý tiên sinh, xin chào

Lý Dương vừa ra hai người ngồi trong phòng khách liền đứng lên chào Lý Dương trước là Bass.

- Bass tiên sinh xin chào, nghe tên ngài đã lâu, không ngờ lại có thể gặp ngài ở đây.

Lý Dương cười khách khí, cho dù tới là Bass nào đi nữa cũng là một tiền bối có tài chân chính, khi trẻ có thể có huy chương Puri là không dễ.

Huy chương Puri trong giới kiến trúc tương đương với giải thưởng Nobel là giải thưởng cao nhất cũng khó đạt được nhất.

- Lý tiên sinh, cậu khách khí quá rồi không biết Hoắc Tư tiên sinh đã nói đề nghị, suy nghĩ của cậu thế nào?

Bass cười lại ngồi xuống, lập tức lại hỏi một câu.

Những người nước ngoài này rất thẳng thắn, không hề khách sáo mà vào chủ đề ngay, Lưu Cương hơi ngạc nhiên.

Đây cũng là một trong những sách lược mà bọn Bass đã tính trước, ngoài nghĩ cách lấy bức họa từ trong tay Lý Dương về còn phải thử xem có thể kéo Lý Dương vào tổ chức được không.

Nếu Lý Dương có thể vào tổ chức đối với bọn họ tuyệt đối là một kết quả tốt nhất.

- Xin lỗi quyết định này khá quan trọng mà tôi bây giờ còn trẻ thời giant ham gia ngắn tôi muốn suy nghĩ một thời gian.

Lý Dương lắc đầu ngại ngùng nói một câu nhưng trong lời nói của anh cũng có ý hiện tại anh còn trẻ có tài sản riêng của mình không muốn gia nhập tổ chức của họ.

- Thật là tiếc.

Bass vẻ mặt buồn rầu, Hoắc Tư tiên sinh lại không ngạc nhiên, đây là điều anh đã dự tính trước, nếu Lý Dương đồng ý tham gia thì khi đến Milan vừa rồi đã đồng ý rồi.

- Cậu xem danh sách này.

Bass lại lấy một tờ giấy ở người ra, trên giấy viết chằng chịt nhiều thứ, ít nhất 20-30 thứ, phía trên nhất chính là Trục Nhật Sang trong tay anh em Jose.

Những cái khác cũng đều là bảo bối rất nổi tiếng, trong đó còn có một Viên Minh viên mười hai con giáp bị cướp đi.

- Đây là ….Lý Dương ngạc nhiên ngẩng đầu.

- Lý tiên sinh, cậu đã biết thân phận của chúng tôi, đại sư Da Vinci ở trong lòng chúng tôi giống như tổ sư gia ở Trung Quốc các bạn, bức họa《 bữa tiệc cuối cùng - Jêsu và 12 môn đồ》 của ông đối với chúng tôi vô cùng quan trọng, vẫn hi vọng cậu có thể trả lại.

Bass từ từ nói, ông không che giấu thân phận của mình cũng không quanh co lòng vòng mà trực tiếp nói luôn ý định đến của mình.

- Bass tiên sinh, xin lỗi bức họa đó đối với tôi có ý nghĩa rất lớn.

Lý Dương lắc đầu, thứ này so với việc muốn đổi Thiên Tùng Vân Kiếm của Nhật Bản lần trước tốt hơn nhiều, Lý Dương nói không rung động chắc chắn là nói dối.

Nhưng bức 《 bữa tiệc cuối cùng - Jêsu và 12 môn đồ 》này đối với người Trung Quốc có tác dụng khích lệ rất lớn, nếu để bức tranh này vào trong tay mình, lạc vào Trung Quốc, không thể để nó mất đi.

Chưa kể Lý Dương còn vừa đồng ý với viện trưởng Hoàng phải giữ lại bức tranh này.

- Tôi rất hiểu cậu, cậu cũng biết bức tranh này đối với chúng tôi có ý nghĩa lớn hơn, danh sách này để ở đây, cậu cứ suy nghĩ kỹ được không?

Trên mặt Bass có chút thất vọng nhưng không nghiêm trọng, lấy những thứ này đổi cho Lý Dương là một trong cách thương lượng, vốn không tin sẽ thành công.

Những thứ này đều là thứ đẹp, nhưng không có một thứ có thể đạt tới cấp cao chí bảo đỉnh cao 《 bữa tiệc cuối cùng - Jêsu và 12 môn đồ 》thì thực sự kém bậc.

- Danh sách cậu sẽ cầm đi chứ?

Lý Dương lắc đầu, danh sách này để ở đây không đủ sức thuyết phục anh ta ư, nếu quyết định không ra tay chi bằng từ chối luôn.

- Được rồi, Lý tiên sinh, hôm nay làm phiền cậu rồi, nhưng hi vọng lần sau gặp mặt cậu sẽ thay đổi ý kiến.

Bass thở gài, kỳ thực anh hôm nay đến chỉ là để thử để thăm dò thái độ của Lý Dương, kết quả là họ điều họ không muốn Lý Dương rất xem trọng bức họa, căn bản không đồng ý cầm ra.

Nhưng sau cuộc thăm dò này càng làm Bass quyết tâm hơn trong hội đấu giá lớn đó.

Bass và Hoắc Tư rời đi, đến đột ngột đi cũng rất nhanh làm Lý Dương có chút ngạc nhiên.

Nhìn bộ dạng của họ đối với bức họa là tình thế bắt buộc, không ngờ chỉ hỏi han một chút rồi đi luôn, Lý Dương cứ tưởng họ sẽ vừa đấm vừa xoa thương lượng một trận.

So với người Nhật Bản và người Hàn Quốc mà nói biểu hiện của bọn Bass đã là đẹp lắm rồi.

Nhật Bản, Hoàng Cung.

Thiên Hoàng ở đó, trong tay đang cầm một tờ báo mặt đầy dữ tợn, Thanh Mộc Vị Ương đang quỳ ở trước mặt ông.

Thời gian này Thanh Mộc Vị Ương sống không được yên ổn, lấy Thiên Tùng Vân kiếm về trở ngại vô cùng là Thiên Hoàng rất không vừa ý, địa vị của ông giảm đi nhiều trước mặt Thiên Hoàng, nếu không phải ông vẫn còn dùng được thì sợ rằng sẽ bị trừng phạt nghiêm trọng.

- Lý Dương lại là cậu.

Thiên Hoàng đột nhiêu đập tờ báo xuống, trang đầu tiên trên báo chính là bài viết về bức họa 《 bữa tiệc cuối cùng - Jêsu và 12 môn đồ 》của Da Vinci, trong đó nhắc đến Lý Dương, còn đặc biệt nhắc tới Thiên Tùng Vân kiếm thần khí của Thiên Hoàng Nhật Bản đang ở trong tay anh.

Điều này là Thiên Hoàng vô cùng tức giận.

- Thế nào? Liên hệ với bên đó chưa?

Thiên Hoàng đột nhiên hỏi một câu, Thanh Mộc Vị Ương đang quỳ vội vàng ngẩng đầu lên nói nhỏ một câu: - Bệ hạ, liên hệ được rồi nhưng họ vẫn chưa đồng ý còn đưa ra cảnh cáo đối với chúng ta.

- Cảnh cáo? Là ý gì? Thiên Hoàng hơi ngạc nhiên, lại tức giận kêu lên.

- Họ nói, Lý Dương là khách quan trọng của hội đấu giá lớn, thời gian đấu giá khách của họ không được phép có tổn thương gì, nhưng đợi khi hội đấu giá kết thúc sẽ không có vấn đề gì.

Thấy sắc mặt Thiên Hoàng càng ngày càng khó chịu Thanh Mộc Vị Ương vội nói nhanh.

Người mà ông đã liên hệ là mafia Italy, sự nhẫn nại của Thiên Hoàng đã tới giới hạn, ông không quan tâm tới sự uy hiếp của Lý Dương, quyết định dùng một số thủ đoạn xấu.

Liên hệ với mafia Italy bất luận là bắt cóc, dọa nạt đều phải đem được Thiên Tùng Vân kiếm về.

Nhưng họ không thể lộ diện, điều này liên quan tới ngoại giao hai nước, xảy ra vấn đề gì Thiên Hoàng cũng không đỡ nổi, cho nên giao phó cho mafia Italy để họ làm việc này.

Mafia cũng là người ủng hộ hội đấu giá, họ ở giữa có thể có những lợi ích lớn cho nên mỗi khách quan trọng họ đều phải bảo vệ.

Lý Dương sớm đã là nười nổi tiếng thế giới, tiền lần này mang tới lại nhiều tuyệt đối là một trong những khách trọng điểm.

- Bệ hạ, ngài đừng giận, mặc dù người của Mafia không cho phép chúng ta đụng đến Lý Dương trong thời gian diễn ra hội đấu giá nhưng họ báo cho chúng ta một tin tốt, tin rất quan trọng.

Thanh Mộc Vị Ương lại nói một câu, ông đến gặp Thiên Hoàng, kỳ thực là muốn báo việc này, không ngờ đúng lúc Thiên Hoàng đang đọc báo nhìn thấy tên của Lý Dương, kết quả gặp xui xẻo.

- Tin gì quan trọng?

Thiên Hoàng cau mày nhưng vẫn hỏi một câu.

- Trong đồ cổ phương Đông của hội đấu giá lần này sẽ xuất hiện một chí bảo Trung Quốc rất quan trọng chúng ta nếu lấy được bảo bối này sẽ có cơ hội đổi lấy thần kiếm về.

- Chí bảo của Trung Quốc là cái gì?

Sắc mặt của Thiên Hoàng dịu đi một chút, Thanh Mộc Vị Ương thở phào, cửa ải này cuối cùng cũng qua.

Ông nhỏ nhẹ nói ra một cái tên, nghe thấy tên này sắc mặt Thiên Hoàng dịu đi nhiều đồng thời còn gật gật đầu.

Bảo bối này trong mắt ông tuyệt đối không thể sánh với Thiên Tùng Vân kiếm nhưng ở Trung Quốc thực sự là chí bảo.