Sát Vương

Chương 252: Áp chế phản kháng



Không chỉ như thế, Chung Lam thậm chí còn ngửi được một mùi khí tức giống đực rất mãnh liệt, có lẽ vì thân thể Đường Tiêu cực kỳ cường tráng, cho nên khí tức giống đực cũng cực kỳ bá liệt.

Chung Lam lúc này nhìn thấy vật kia, sau khi vô thức hít vào một số lượng lớn loại khí tức này, xấu hổ và giận dữ đến cực điểm, ánh mắt bắt đầu hiện ra vẻ mờ mịt. Chung Lam từ 13 tuổi đã bắt đầu có kinh nghiệm, đau bụng kinh nghiêm trọng, nhưng nàng chưa bao giờ đề cập chuyện này với bất cứ ai, tật bệnh trên thân thể cũng không vì luyện võ mà biến mất, những năm nay ngược lại càng trở nên nghiêm trọng, thời kỳ này mỗi tháng bụng dưới đều vô cùng đau đớn, đau đến mức nàng sống không bằng chết.

Nhưng khi nàng vô thức ngửi thấy mùi vật cường tráng của Đường Tiêu, cơn đau nhức dưới bụng bất giác giảm bớt đi rất nhiều. Sau đó cảm giác đau đớn hoàn toàn biến mất, điều này quả thực quá mức thần kỳ!

Nhìn thấy biểu hiện biến hóa của Chung Lam, lại nhìn đôi môi nhỏ nhắn của nàng, đang thở dồn dập vì xúc động, Đường Tiêu thật sự có xúc động mãnh liệt muốn nhét vật kia vào đôi môi nhỏ nhắn của nàng.

- Ngươi còn dám mắng ta!

Đường Tiêu diễu võ dương oai nhìn Chung Lam quỳ trước mặt mình.

Chung Lam không biết nói gì, cảm giác trong lòng nàng phức tạp đến mức chính nàng cũng thể nào diễn tả, tấm thân thanh khiết bảo vệ suốt 23 năm qua trước mọi cám dỗ của nam nhân, bây giờ lại bị bắt buộc quỳ gối trước mặt Đường Tiêu. Khoảng cách gần đến mức có thể quan sát nó, cảm thụ nó, ngửi thấy mùi của nó, đây là chuyện nàng không hề mong muốn, nhưng bản năng nữ nhân lại làm cho nàng mơ hồ cảm thấy, nàng cũng không mạnh mẽ kháng cự nó giống như trong tưởng tượng, thậm chí bất giác muốn thân cận nó, đặc biệt là nó làm cho cảm giác đau bụng kinh khủng khiếp của nàng hoàn toàn biến mất.

Nhưng loại cảm giác này cũng làm cho nàng thêm xấu hổ và giận dữ, nàng đương nhiên biết rõ vật hùng dũng này dùng làm cái gì.

- Ta đang hỏi ngươi đấy.

Đường Tiêu thấy Chung Lam không lên tiếng, lại chất vấn nàng. Chung Lam vẫn không nói gì, tinh thần của nàng chịu phải trùng kích quá mức mãnh liệt, trong đầu hoàn toàn trống rỗng, chỉ là con mắt không thể nào rời khỏi vật kia, thậm chí còn không nhịn được nhẹ ngửi mùi khí tức của nó, để hóa giải cơn đau bụng kinh bao năm qua của nàng.

Đường Tiêu dùng tay điều khiển thứ kia tát vào mặt Chung Lam mấy cái.

- Còn dám mắng ta, lần sau ta sẽ để ngươi tận miệng nếm thử mùi vị của nó.

Mặc dù hiện tại hắn cũng rất muốn cho Chung Lam nếm thử, nhưng lo lắng làm như vậy tựa hồ sẽ vượt quá giới hạn làm người, cho nên Đường Tiêu vẫn cố kiềm chế. Vì ngăn ngừa thú tính đại phát, không khống chế nổi hành vi của mình, Đường Tiêu do dự một lát, liền thu Chung Lam đã vào lại bên trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, sau đó thu liễm tâm thần lại nuốt vào một viên Trúc Mô đan, bắt đầu lần thứ ba luyện Trúc mô, nếu như lần này cũng thành công, hắn sẽ chính thức tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai.

Lợi dụng yêu thú nội đan luyện chế Trúc Mô đan cường hóa màng da, cưỡng ép tấn cấp, cũng không phải có thể sử dụng không chừng mực, sau khi đạt tới trình độ nhất định sẽ tiến vào trạng thái bão hòa, ăn nhiều Trúc mô đan hơn, cũng sẽ không có hiệu quả. Cho nên Đường Tiêu có thể không thành công tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai, khoảng thời gian nuốt viên Trúc Mô đan thứ ba này sẽ vô cùng quan trọng.

Sau khi viên Trúc Mô đan vào trong bụng thất khiếu chảy máu, viên Trúc Mô đan thứ hai vào trong bụng, toàn thân bị lửa thiêu đốt, viên Trúc Mô đan thứ ba vào trong bụng, tình huống càng chuyển biến xấu thêm, trong cơ thể Đường Tiêu thậm chí bắt đầu xảy ra bạo tạc quy mô nhỏ, giống như vô số quả bom đang nổ tung toàn bộ kinh mạch trong cơ thể hắn.

- Sát!

Cho dù lực nhẫn nại của Đường Tiêu rất siêu cường, nhưng lúc này cũng đau đớn đến mức chết đi sống lại, hắn nhanh chóng khu động phù triện trong cơ thể, phân tán chúng đến những chỗ phát nổ trong cơ thể, nhanh chóng điều trị.

Đường Tiêu vốn tự lục lọi phù triện tiến hành trị liệu thân thể, ba đạo phù triện có thể đồng thời tu bổ ba nơi. Nhưng sau khi liên tục dùng ba viên Trúc Mô đan, nhiều chỗ trên thân thể rơi vào tình huống nguy cấp, Đường Tiêu không thể không xé lẻ ba đạo phù triện kia ra, chia thành tốp nhỏ, phát tán chữa trị xung quanh.

Yêu cầu của thao tác chữa trị đối với phù triện cực kỳ cao, sau khi trải qua một hồi luống cuống tay chân, Đường Tiêu lập tức phát hiện loại phương thức chia thành tốp nhỏ để chữa trị này có hiệu suất đề cao gấp bội! Trong nội đan yêu thú ẩn chứa dã tính cực kỳ thô bạo của yêu thú, bị người khác cưỡng ép thu nhập vào trong huyết khí tinh nguyên của bản thân, tất nhiên sẽ kích thích phản kháng mãnh liệt, Đường Tiêu ăn liên tục ba viên Trúc Mô đan, tương đương với dùng lực của ba con yêu thú có tu vi cao hơn cấp Địa Nguyên nhị giai, đồng thời thu nạp vào trong cơ thể mình, tất nhiên sẽ gây nên bản năng phản kháng vô thức của yêu thú.

Sau khi dùng hai viên Trúc Mô đan, Đường Tiêu tạm thời còn có thể trấn áp được phản kháng này, nhưng sau khi nuốt viên Trúc Mô đan thứ ba vào trong bụng, có lẽ đã vượt qua cực hạn Đường Tiêu có thể trấn áp, chuyện tựa hồ bắt đầu phát triển theo phương hướng không thể khống chế.

Hiện tượng bạo tạc trong cơ thể Đường Tiêu càng ngày càng mãnh liệt, chậm rãi xuất hiện một số bạc tạc quy mô lớn hơn, toàn thân Đường Tiêu máu chảy đầm đìa, thất khiếu chảy máu như suối tuôn, nhưng máu chảy ra rất nhanh đã bị phù triện trong cơ thể Đường Tiêu bay ra ngưng tụ thành huyết cầu, lôi trở lại trong cơ thể, một số da thịt cơ thể bị bạo tạc cũng bị phù triện cưỡng ép kéo dắt trở về. Nhưng cùng với những tiếng nổ bạo tạc càng ngày càng kịch liệt, rốt cục sự cân bằng cũng bị phá vỡ, cả người Đường Tiêu xảy ra lần bạo tạc nghiêm trọng nhất, thân thể vỡ vụn thành vô số huyết khối, bạo tán ra xung quanh, cảm giác cơ thể vỡ tung như vậy, thật sự chưa có mấy người nếm qua.

Thần hồn vô cùng cứng cỏi của Đường Tiêu giờ khắc này cũng sắp sửa không chịu nổi, hắn cố nén cực hạn thống khổ khi cái chết cận kề, lợi dụng mấy phù triện vừa bị xé lẻ, chia thành tốp nhỏ, lôi từng khối cơ thể bị nổ tung ra, cưỡng ép bắt bọn chúng tổ hợp lại một chỗ, sau đó tiến hành chữa trị.

Rốt cục, tần suất bạo tạc trong cơ thể Đường Tiêu cũng bắt đầu chậm lại, những khối da thịt bị nổ tung nhanh chóng được gây dựng lại. Có lẽ ở Áo Bỉ Đảo, thậm chí toàn bộ Cửu Châu đại lục, đoán chừng không có ai khi tiến vào cấp Địa Nguyên nhị giai lại phải chịu đựng giày vò giống như Đường Tiêu.