Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 120: Năm: Quan quân trọng sinh mặt người dạ thú - Lão thổ tiến sĩ



Vũ trụ năm thứ 3333.

Liên Bang cùng Đế Quốc có vị trí ngang nhau, mỗi người quản lý một phương, thay nhau điều hành. Nhưng vấn đề này đôi lúc cũng có nội loạn khó giải quyết.

Đã qua tám trăm năm kể từ ngày treo cổ tiêu diệt toàn bộ Trùng Tộc. Nhưng ẩn nhẫn trong thế giới hiện tại, vẫn còn đâu đó xót lại một số nhỏ thành phần của Trùng Tộc. Giống như họ chỉ đang ẩn nhẫn ngủ đông, ẩn trong góc tối âm u trên thế giới. Chờ đợi thời cơ sẽ ra sức phát động, ngo ngoe rục rịch tiến công.

Sau đợt đại chiến cùng Trùng Tộc. nam nhân trên thế giới chợt giảm mạnh, nam nữ tỷ lệ trước giờ đều là 3 nam 1 nữ, giờ biến thành 1 nam 1 nữ

Đế Quốc và Liên Bang hai nhà cùng nhau hợp tác, thúc đẩy chính sách tảo hôn sớm.

Mỗi nam nhân sau khi sinh được con cái, tiền lương sẽ tăng thêm 10%.

Đối với những người nghề nghiệp không ổn định, chỉ cần có con, mỗi tháng quốc gia sẽ phát thêm trợ kim, cho tới khi em bé tròn sau tuổi mới thôi.

Bởi vì thời đại này khi sinh con cần phải có hộ khẩu, trong lúc nhất thời, có vài người nắm chặt thời gian sau kết hôn liền sinh con. Còn những người chưa có ý định sinh con cũng tìm cách kết hôn sớm, trừ những hậu quả sao này, nhân viên ở Cục Dân Chính bận tối mày tối mặt.

Có vài nữ nhân không muốn nuôi nấng con cái, sau khi tự do sinh đẻ sẽ nộp lên cho quốc gia nuôi nấng, bản thân sẽ được hưởng một cái huân chương ghi "Sinh Dục Kim". Con cái bị sung công, từ nhỏ sẽ trực tiếp đi lính, được quân sự quản lý và giáo dục. Tương lai sẽ trở thành hộ vệ của quốc gia.

Xã hội thời này cũng cho phép kết hôn đồng tính, thậm chí trong quá trình này, hôn nhân đồng tính luyến ái cũng chiếm nhân số một nửa. Vì muốn nhiều thành phần nam tính có thể gia nhập nghĩa vụ quân sự, cống hiến sức mình cho quốc gia, mà từ nhỏ, bắt đầu học nhà trẻ, quốc gia đã bắt đầu phổ cập tinh thần yêu nước chủ nghĩa, tích cực truyền bá, bảo vệ đất nước, phát triển đất nước là vấn đề quan trọng nhất cần tăng cường.

Có rất nhiều chính sách thi hành cần phải thực hiện xoay quanh vấn đề này.

Liên Bang và Đế Quốc đối với chính sách hôn nhân đều có ý kiến bất đồng.

Chính phủ Liên Bang thi hành chế độ một vợ nhiều chồng. Họ cho rằng, sinh dục là chuyện trời sinh chỉ có phụ nữ mới có thể làm. Cho nên, họ có quyền được tự do lựa chọn nam nhân. Mỗi người phụ nữ có thể lựa chọn ít nhất ba người chồng, đạt tới con số bốn liền bị tính là tội trùng hôn.

Còn chính phủ Đế Quốc cho rằng chế độ một vợ một chồng là truyền thống không nên bãi bỏ. Đồng thời, nó cũng đảm bảo gien di truyền của hài tử sẽ không bị hỗn loạn, chế độ một vợ nhiều chồng hoặc một chồng nhiều vợ hoàn toàn không được cho phép tồn tại. Đồng thời, vì muốn trấn an phụ nữ trong chính phủ Đế Quốc. Bọn họ đồng thời thành lập ra một chính sách gọi là "Tội vụng trộm yêu đương".

Tức là, phụ nữ không được có nhiều chồng, nhưng nếu người chồng ở bên ngoài có vợ bé, tiểu tam, tức là xúc phạm trực tiếp tới luật pháp quốc gia. Một là bị phạt tiền, hai là bắt bỏ tiền. Ít nhất từ 1 đến 3 năm, cũng ghi toàn bộ tội danh vào hồ sơ. Sau khi ly hôn sẽ không thể cưới hỏi.

Đồng thời, luật lệ hôn nhân cũng đổi mới. Sau khi kết hôn tài sản sẽ có ba phần thuộc sở hữu nhà gái. Nếu gia đình nhà trai mắc nợ, nhà gái không cần còng lưng mà trả nợ giúp nhà trai.

Nếu tình cảm hôn nhân tan vỡ, nếu nhà gái làm sai, hoặc nhà trai làm sai, tài sản bốn phần năm thậm chí toàn bộ đều thuộc về nhà gái sở hữu. Nếu nhà gái chủ động đưa ra yêu cầu ly hôn, nhà trai không sai, tài sản sẽ xem xét lại.

Mặc kệ luật pháp trước đó có bao nhiêu khó khăn, năm thứ 3325.

Chính phủ Liên Bang.

Phụ nữ thời đại này giống như là nước gặp thuyền, nước lên thì thuyền cũng lên.

Còn nam nhân lại bị xua như xua vịt.

Xét về diện mạo hay gia thế, gia cảnh nữ tử càng ưu tú, càng có nhiều người để ý. Nhưng phàm là những nữ nhân có nhiều người theo đuổi, hoặc chỉ là những người diện mạo bình thường cũng sẽ được nam nhân hoan nghênh vô cùng.

Trung bình một người phụ nữ có ít nhất bốn năm người đàn ông theo đuổi.

Đương nhiên, phàm là việc trên đời chắc chắn có thứ ngoại lệ.

Những phụ nữ cá tính đặc biệt, hành xử khác người, không có cảm giác nữ tính, đều sẽ được xã hội giăng lưới bắt chim. Ý là lưới cứ quăng, bắt được thì bắt, không được thì cũng ráng mà nhận.

##

Đế Đô.

Viện nghiên cứu chế tạo dược và sinh vật quốc gia.

Bên trong căn phòng thí nghiêm chính của trung tâm, đông đảo nghiên cứu sư mặc áo blouse trắng, cảnh tượng bên trong hỗn độn vội vàng, trên đường đi đều bày ra cái tủ trong suốt. Bên trong là dược liệu đắt đỏ, cũng có vài dược cụ kỳ lạ được đặt ngay ngắn bên trong.

Buổi sáng 11 giờ.

Hội nghị nghiên cứu vừa mới kết thúc. Một đống lớn nam nghiên cứu viên đứng xung quanh nữ nghiên cứu viên mà trò chuyện. Các cô mặc đồ giống nhau, trừ bỏ có người đeo kính, có người nhìn khô khan khắc nghiệt, thì thật sự không dễ phân biệt lắm, có vài người trên mặt cũng âm trầm không sắc thái. Tóc dài rối loạn nhìn rất chật vật.

Ở đây giống như một nơi tập hợp nhiều người, cô tựa như biến thành một người trong suốt, bị người khác bỏ qua. Cô mặc một cái áo khoác dài đơn giản, bên trong là áo sơ mi quần tây, chân mang một đôi giày đơn giản. Ước chừng trên mặt đeo cái mắt kính quá lớn, che hơn phân nửa khuôn mặt.

Nam nhân ở viện nghiên cứu âm thầm kêu cô bằng cái tên "Trúc Tiến Sĩ".

Ý dùng cây trúc ám chỉ cô cao ráo, sáng sủa, nhưng lại quá cứng nhắc.

Lúc này, có một âm thanh vang lên phía sau cô, kêu lên một tiếng: "Thẩm Quân."

Các cô gái xung quanh lúc này cũng im lặng mà nhìn về phía này, trên mặt vẻ nghi ngờ, không biết tìm Thẩm Quân có chuyện gì.

"Tiến sĩ Mã có chuyện gì sao?" Thẩm Quân ôm một chồng túi văn kiện, ngữ khí thanh đạm.

Người vừa kêu cô là Mã Lị Tô, là một nữ nghiên cứu viên xinh đẹp, bộ dạng nhu mì, dáng người lả lướt hấp dẫn, là đối tượng công lược của các nam nhân.

"Về loại thuốc tránh thai mới vừa phát minh ra, cô tham khảo một chút, nếu cô có thời gian cùng tôi đến viện nghiên cứu một chút."

Mã Lị Tô mỉm cười, trên mặt mang theo vẻ đắc ý, nếu cô nghiên cứu được loại thuốc tránh thai mới, có thể khiến các nam nhân trong viện để ý đến cô hơn, sẽ xem cô là người có bản lĩnh. Mã Lị Tô bị cuồng cảm giác được các nam nhân trong viện hâm mộ, giống như một nữ vương cao cao tại thượng. Nếu như Đế Quốc giống Liên Bang cho phép cô cưới nhiều chồng, cô nhất định sẽ cưới ba vị mỹ nam về nhà, hàng ngày cùng họ điên loan đảo phượng, nghĩ tới cả người đã thấy không được tự nhiên.

Nghĩ vậy, trong đầu cô bỗng nhiên hiện lên hình ảnh các nam nhân toàn thân trần trụi nằm trên người cô, còn những người khác nhìn cô vừa ghen ghét, vừa hâm mộ.

"Tôi rảnh sẽ qua xem." Thẩm Quân nói chuyện có nề nếp, ngữ điệu vững vàng, giống như một người lạnh lùng, âm thanh không có chút tình cảm. Làm Mã Lị Tô trong lòng cảm thấy không vui, trên mắt lóe lên tia âm trầm.

"Nếu không phải trước đây ngươi may mắn chế tạo được loại thuốc quý. Sớm đã bị người khác coi là bà cô già rồi. Đáng ghét..."

"Đúng vậy, nhờ có mỗi cái điểm thành tích tốt, mà không xem ai ra gì, đối với Tô Tô cũng không tôn trọng..."

"Đồ mọt sách, chướng mắt...."

Một vài từ ngữ khó nghe bai vào trong tai Thẩm Quân. Những lời này cô đã nghe nhiều rồi, ở trước mặt xuất hiện một đám đàn ông ngốc nghếch, không khác gì mấy cái bánh bao biết đi. Một đám người dựa vào nửa thân dưới, khác gì động vật đâu.

=======

Tác Giả Nói:

Cùng với thế giới thứ tư hoàn toàn tương phản. Cũng không hẳn là nữ tôn nam ti. Giả thiết chỉ là giả thiết mà thôi, nữ chủ kia đôi khi cũng không phải xấu.

Nam chủ sắp xuất hiện, thế giới này chứa một loại khôi hài sắc thái. Rồi mọi người sẽ hiểu thôi. Kịch hay còn ở phía trước, ha ha ha.....