Sắc Khí Tràn Đầy

Chương 102: Tiến hành mượn vật 2



Cuộc thi sau cùng cũng oanh oanh liệt liệt kết thúc. Trong lúc thi đấu, bởi vì để cho không khí thoải mái, vài lão sư cũng tham dự cùng. Ngày xưa hành vi nghiêm túc bao nhiêu bây giờ liền trở nên phóng đãng bấy nhiêu. Có người thích thú, còn chụp trộm được không ít "chứng cứ phạm tội".

Buổi sáng hôm sau, chính là buổi thi đấu hạng mục "hùng vĩ đại tái".

Cái này vừa nghe tên là hiểu, nữ sinh so ngực lớn hay nhỏ, nam sinh so dương vật to hay nhỏ.

Linh Ban không ai đăng ký tham gia. Nhưng vẫn xuất hiện để xem. Một nữ sinh chiến thắng giành được một cái huy hiệu. Hai viên đại nhũ của nữ sinh kia làm người khác nhìn đã thấy trói buộc.

Một nam sinh còn quá đáng hơn, so dương vật. Nên cởi quần ra để côn thịt rũ xuống sàn nhà. Hoặc là làm nó cương lên dựng thẳng lên trên. Nam sinh chiến thắng cao một mét chín, đo được dài tận 29.5 cm. Dành chiến thắng một cách ngẩng cao đầu kiêu ngạo. Xong việc, học sinh trong trường gọi hắn một cái tên "Đại điểu nam". Bất quá, bạn nữ cùng đội với hắn dáng người nhỏ gầy, chỉ có một mét năm đúng. Nhưng lả lướt đáng yêu. Nhỏ hơn hắn nửa thân mình. Làm không ít người tò mò cảnh hai người làm tình có bao nhiêu thú vị.

Buổi chiều, hạng mục thi đấu cõng người cũng bắt đầu. Thẩm Quân và Chu Dĩ Vi ở tổ hai. Có tổ một thi đấu trước, nên thời gian còn dư dả. Hai người cũng không khẩn trương gì mấy.

Chờ đến khi hai tổ nam nữ tập trung xong, mọi người cũng tập trung tinh thần nhìn lên giữa sân thể dục, nhìn xem trường học lại bày ra cái gì xấu xa.

"King tổ một lại đây rút thăm...." Một nhân viên công tác tay cầm loa vừa nói một người kế bên cầm cái thùng cho học sinh rút thăm.

Thẩm Quân ngồi xa không nhìn thấy được bên trong tờ giấy viết cái gì. Nhưng một lúc sau, bọn họ cũng hiểu được.

Một đôi nam nữ tư thế không giống nhau, có đôi là nữ đối mặt nam. Có đôi lại nữ đưa lưng về phía nam. Tiếp theo, một nhân viên công tác ôm một đống thẻ bài, cho nữ sinh tìm một nửa còn lại. Sau đó, nữ sinh viết nội dung bên trong tờ giấy của mình vào thẻ bài. Làm cho tất cả mọi người thấy được chữ bên trong.

Phân biệt có "Lão thụ bàn căn", "Sơn dương đối thụ", "Ba tháng mùa xuân lừa", "Mã diêu đề"

Tóm lại là mấy loại tư thế lúc làm tình, em bó tay rồi mấy mẹ, search google không ra =))))

Từ từ, cơ hồ không bao lâu mọi người liền hiểu rõ. Cái này là mấy vị thiếu nữ thiếu niên bày ra mấy tư thế thẹn thùng này trước bàn dân thiên hạ. Bởi vì tư thế này, mà nơi riêng tư của các nam sinh nữ sinh tựa như chỉ cách nhau một miếng vải. Có một nam sinh tư thế còn là nhìn chằm chằm vào chỗ riêng tư của nữ sinh.

Các nữ sinh chỉ có thể đỏ mặt giơ thẻ bài lên cao không thể lộn xộn, trong quá trình thi chạy mà thẻ bài rơi xuống sẽ bị loại.

Sau đó trọng tài giơ tay lên cao, sau khi mọi người chuẩn bị tốt. Nổ súng bắt đầu cuộc đua.

Nhưng mà tốc độ của mỗi đội không giống nhau.

Có nữ sinh hai chân chạm đất, một tổ hai người phải cùng nhau chạy, tuy là bị nam sinh vác lên nhưng tự nhiên có thể giảm nhẹ thể trọng, tốc độ nhanh hơn đội khác. Trừ bỏ gương mặt phiếm hồng ra thì không có gì đặc biệt.

Còn có đội nam sinh ôm hẳn nữ sinh, hai chân gác lên eo hắn mà chạy. Bởi vì vận động mà nơi riêng tư không ngừng va chạm. Có nữ sinh vì vậy mà phát ra tiếng rên rỉ. Làm người khác nghe thấy cũng mặt đỏ tai hồng.

Chạy ngắn 100 mét mà cảm giác giống như chạy thành 1000 mét. Sắc mặt mọi người đều âm âm kỳ lạ. Xung quanh mọi người đều nổi hứng, kéo nhau vào trong nhà vệ sinh làm loạn.

Trạm Quang vờn quanh Thẩm Quân, âu yếm vuốt ve cô, tiến đến bên tai cô ái muội nói: "Em thích tư thế nào nhất?"

Thẩm Quân vừa nghe liền biết người này lại động dục, giống đực hormone phát ra làm cả người cô cũng cảm thấy không thích hợp, cũng may tinh thần còn thanh tỉnh, mất tự nhiên thanh thanh giọng nói: "Anh đừng tùy tiện xằng bậy. Cái nào miễn chạy nhanh là được rồi."

Tay nhỏ của cô đánh lên ngực hắn, còn trừng mắt nhìn Trạm Quang một cái.

Trạm Quang cũng không biết hắn sao lại thế này, cảm thấy mỗi lần Thẩm Quân liếc mắt một cái, giống như thiên kiều bá mị, phong tình vạn chủng. Hạ thân hắn lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch, đôi mắt ám trầm, dục hỏa bắt đầu bén lửa cháy lan ra đồng cỏ.

Trầm thấp giọng nói, lại híp mắt nhìn chằm chằm thiếu nữ, "Thi xong lập tức về ký túc xá."

Gấp gấp gáp gáp! Đợi lát nữa nhất định phải trốn đi cùng Chu Dĩ Vi.

Thẩm Quân trong lòng hừ lạnh. Bên ngoài khác bên ngoài, gật đầu cười nói: "Được."

Thực mau liền tới phiên tổ hai thi đấu, Thẩm Quân chờ Trạm Quang đi rút thăm, trong lòng cầu nguyện hắn may mắn một chút. Không rút được cái gì quá đáng. Thấp thỏm bất an tại chỗ đợi một hồi, Trạm Quang vẻ mặt vui mừng trở về, làm Thẩm Quân bất an trong lòng, chắc chắn có gì không ổn.

Quả nhiên, thiếu niên dào dạt đắc ý ném tờ giấy trên tay cho cô. Trên đó có ghi "Lâm đàn trúc". Ba cái chữ to làm cô vừa giận vừa ngượng tới phát run. Ý của ba chữ này là nam nữ nằm đối nhau. Một người nằm sấp trên người đối phương. Hai bên dương vật đối nhau. Nhưng hiện tại là phải đứng chạy, Thẩm Quân đặt đùi trên vai Trạm Quang. Sau đó để hắn ôm cô chạy. Chỉ cần cô kẹp chặt bả vai hắn, là có thể dễ dàng chạy.

Thẩm Quân hận không thể xé nát Trạm Quang. Trên mặt hắn toàn là tiểu nhân đắc chí.

Mà Chu Dĩ Vi cũng không tốt gì mấy. Chỉ vì Doãn Gia Trí rút về lá thăm ghi là "Tiểu nhi xi tiểu". Quả thực làm cô xấu hổ và giận dữ muốn chết.

Cô giờ phút này, phần lưng dán vào người Doãn Gia Trí, mông dựa vào hông hắn. Hai tay vòng về phía sau ôm lấy bờ vai của hắn. Một khuôn mặt lạnh lùng giờ đây đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi hỏi Doãn Gia Trí, "Cái này thật sự là anh bốc được chứ không phải đổi lấy đúng không?"

"Đương nhiên, bổn đại gia rút xong liền đưa em xem. Anh gian lận như thế nào được nữa." Doãn Gia Trí khinh thường nói, nhưng trên mặt chất đầy ý cười.

Chỉ cần người khác không nói, Chu Dĩ Vi tuyệt đối không thể tìm thấy chứng cứ chứng minh hắn thay đổi tờ giấy. Tưởng tượng nữ nhân kia vẻ mặt xấu hổ và giận dữ, hạ thân hắn liền trướng trướng đau.

"Anh tốt nhất thành thật cho em. Đừng có làm loạn!"

Mông cô bị cái côn thịt kia chạm vào rõ ràng, Chu Dĩ Vi càng cảm thấy xấu hổ buồn bực, nhân viên công tác lại kiểm tra tờ thăm. Cô cũng không thể gian lận được. Chỉ có thể tùy tiện cảnh cáo hắn.

"Nó muốn lên anh cũng quản không được a." Doãn Gia Trí vẻ mặt vô tội.

Mọi người chuẩn bị xong sau, trọng tài rốt cuộc nổ súng, thi đấu bắt đầu.

Thẩm Quân cảm thấy Trạm Quang nhất định, khẳng định một cách tuyệt đối là hắn cố ý, hắn từ lúc bắt đầu liền chậm rì rì đi, ôm cô một tốc độ vô cùng ốc sên.

Trạm đại gia kỳ thật rất thông minh. Nữ nhân này ở trong tay hắn, hắn còn tùy tiện ăn một chút đậu hũ của cô. Dù sao thi đấu hay không hắn cũng không quan tâm lắm.

Mắt thấy tất cả mọi người đều sắp tới đích, Thẩm Quân nóng nảy, "Anh chạy nhanh lên."

Trạm Quang: "Gấp cái gì, gấp quá sẽ bội thực."

Bị vặn vẹo ý tứ một cách ác ý. Thẩm Quân tuyên bố tử vong.

Rốt cuộc sau khoảng ba bốn phút thời gian. Trạm đại gia cũng từ từ đi về đích. Thẩm Quân cuối cùng cũng kết thúc được phần thi thẹn thùng này. Nhưng mà không để cô có thời gian thở dốc. Đã bị thiếu niên cưỡng chế mang về ký túc xá.