Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 82: Thủ đoạn của Vương giả(1)



Tôn Phi nghe hắc y ma pháp sư nói xong thì trong lòng đại khái đã có một chút nhận thức.

Cái gọi là Thần Ma di chỉ, phỏng chừng cùng bảo tàng trong ngôi mộ ở kiếp trước cũng không sai biệt lắm, nếu có thể tìm được một ít Thần Ma di chỉ, nếu vận khí tốt tìm được một vài trang bị ma pháp còn sót lại hoặc là bí tịch linh tinh gì đó, sử dụng thích đáng, cho dù là ngày sau cái đế quốc Sander chó má gì kia tìm tới cửa thì cũng không cần phải sợ.

- Tốt lắm, ngươi nói nhiều như vậy thì cũng nên lấy ra bản đồ đi!"

Tôn Phi đưa tay cười hì hì nói:

- Evans các hạ, ngươi nói không sai, xem ra chúng ta thật đúng là có cơ hội hợp tác... Ân, bất quá dù sao thì ngươi cũng phải đem bản đồ trước tiên lấy ra để cho ta xem là thiệt hay giả, vạn nhất những điều ngươi nói đều là giả dối thì ta biết phải làm sao bây giờ?

- Ha ha... Khụ khụ... Hắc hắc, người trẻ tuổi, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi đều là đứa ngốc sao?

Hắc y ma pháp sư nhổ ra hai ngụm máu tươi, mặt lộ vẻ châm chọc nói:

- Chỉ sợ ta một giây trước ta giao ra bản đồ, một giây sau lập tức biến thành một khối thi hài lạnh như băng thôi đi chứ?

Tôn Phi không tức giận chút nào, thậm chí ngồi xổm xuống vỗ vỗ bả vai hắc y ma pháp sư, lấm la lấm lét chen chúc liếc tròng mắt nói:

- Sao có thể chứ? Evans các hạ, lúc trước dưới sự chứng kiến của Chiến Thần Điện Hạ thì ta đã lấy danh dự vương thất Hương Ba Thành thề độc, sao lại lừa gạt ngươi được? Thêm nữa, muốn phát hiện thần ma di chỉ trong miệng ngươi, nhất định cần ma pháp sư có thực lực cao cường đến trợ giúp, ta đang thiếu cao thủ như thế, ha ha, chúng ta có chung lợi ích, cần trợ giúp lẫn nhau, ta làm sao lại giết ngươi gấp gáp như vậy?

Nghe Tôn Phi nói xong, thần sắc hắc y ma pháp sư lóe lên vẻ do dự.

Từ xưa đến nay, ở Azeroth đại lục có hai loại vinh dự...không cho người khác bôi nhọ, một là chuẩn tắc kỵ sĩ, hai là danh dự quốc vương, giống Tôn Phi lúc trước lấy danh nghĩa Chiến Thần phát ra thề độc, nguyên bản Evans hẳn đã tin tưởng, nhưng là không biết vì cái gì, hắn cảm giác được tên quốc vương trước mặt này vô cùng giảo hoạt mang theo một cỗ tà khí không rõ ràng, có chút không tin cậy được.

Tôn Phi thấy thế, sắc mặt dần dần trở nên lạnh lẽo.

Hắn đứng lên hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên thay đổi "tử linh ma pháp sư hình thức", một tử khí màu trắng lờ mờ giống như mây mù vờn quanh trên người của hắn, hơi thở lạnh như băng âm trầm hết đợt này đến đợt khác dâng trào, Tôn Phi nâng một ngón tay lên, rầm một tiếng, chuyện bất khả tư nghị xảy ra, hắc y ma pháp sư mở to hai mắt, nhãn cầu thiếu chút nữa đụng tới vành mắt.

Chỉ thấy trong làn máu tươi, một bộ xương khô dữ tợn cầm cái khiên làm bằng xương, quơ cây cốt đao trắng hếu, bò ra từ trong thi thể tên lính đánh thuê nằm trên mặt đất, toàn thân trên dưới bộ xương khô này vang lên từng âm thanh ghê rợn, mỗi bước, xương cốt các đốt ngón tay chạm nhau phát ra tiếng cọ xát lạnh người, trên đầu khô lâu hai cái hốc mắt như hai cái hắc động, toàn thân trắng bóc một mảnh,giống như ác ma địa ngục.

Kỹ năng tử linh pháp sư ——"triệu hồi khô lâu".

- A? Ngươi...

Hắc y ma pháp sư hoảng sợ, như run rẩy:

- Ngươi là... Là một... Không ngờ là một tà ác tử linh pháp sư sao? Ta... Ta... Ta...

Tôn Phi khẽ cau mày.

Bởi vì hắn lại có thể từ trên người hắc y ma pháp sư cảm thấy một cỗ khí tức quen thuộc, cũng là một loại tử khí âm trầm, giấu trong cơ thể hắc y ma pháp sư, phi thường mỏng manh, nhưng trước lực lượng cấp sáu tử linh ma pháp sư của Tôn Phi lại không thể che dấu chút nào.

- Ha ha, thật không ngờ a, Evans các hạ, không thể tưởng được ngươi thế nhưng cũng am hiểu tử linh ma pháp, ta cũng không nói thêm lời, ngươi nếu giao ra bản đồ, chúng ta có thể vui vẻ hợp tác như cũ, cùng nhau phát hiện Thần Ma di tích... Nếu không, ngươi cũng biết, đối với tử linh pháp sư như ta mà nói, cho dù là ngươi chết, linh hồn của ngươi cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay ta, ta có rất nhiều phương pháp luyện tế tra tấn linh hồn của ngươi, chết sớm ngươi cũng phải giao ra bản đồ, chẳng qua là chịu nhiều khổ sở một chút mà thôi, cần gì chứ phải khổ như thế chứ?

Tử khí màu trắng trong tay hắn điên cuồng xoay tròn, Tôn Phi cố gắng giả bộ làm ra bộ dạng tà ác âm hiểm, hung tợn đe dọa.

Kỳ thật ở trong lòng hắn lại len lén vui vẻ, loại cảm giác này, thế nào đều cảm thấy hao hao giống như là cảnh tượng trong phim kiếp trước phái phản động Quốc Dân đảng tra tấn nhóm liệt sĩ cách mạng trong ngục giam —— "Nói hay không, không nói ta sẽ đánh chết ngươi...", ha ha, may mắn mình không phải là loại vô cùng hung ác bại hoại Nam Bá Thiên, hắc y ma pháp sư cũng không phải loại bất khuất anh dũng Giang tỷ.

Hắc y ma pháp sư Evans nhìn thấy bộ xương khô dữ tợn hung ác, do dự một phen, cuối cùng thành thành thật thật đem bản đồ giao ra. Hắn tuy rằng đã bị tra tấn nửa chết nửa sống, nhưng ma lực xuất ra bản đồ từ trong trữ vật giới chỉ vẫn phải có, Tôn Phi mất công hành động hạ uy, để cho hắn bán tín bán nghi, rốt cục vừa ngoan tâm quyết định đánh cuộc một phen, khoát tay, hé ra tài liệu thần bí chế xuất hiện ở trong tay hắn:

- Người trẻ tuổi, bản đồ ở chỗ này, nhưng đúng như ngươi nói đấy, không có tứ tinnh ma pháp sư thì ngươi căn bản không có khả năng khai quật Thần Ma di chỉ, giết ta, ngươi cái gì cũng không chiếm được.

Tôn Phi tiếp nhận bản đồ, mở ra cẩn thận kiểm tra một phen.

Tấm bản đồ này cũng không nhỏ, toàn bộ có chừng ba thước vuông, tất cả đều do môt loại gỗ màu vàng không biết tên làm ra, nhẹ như không trọng lực, thân mình thậm chí còn mang theo một tia lực mỏng manh, Tôn Phi nhẹ nhàng rung lên, bản đồ liền trên không trung hoàn toàn mở ra, mặt trên bức tranh vẽ địa thế núi sông, đại giang đại xuyên, ao hồ, rừng rậm, đồi núi cái gì cần có đều có, bao hàm địa vực cực lớn, tại trong vô tận núi rừng, có vô số chú thích bằng văn tự kỳ quái chi chít mặt trên, Tôn Phi nhìn tựa hồ có chút quen mắt, nhưng lại không nhớ đã gặp loại văn tự này ở nơi nào.

Mặc dù đây là lần đầu tiên nhìn thấy tấm bản đồ này, nhưng trực giác nói cho Tôn Phi biết, Evans không có lấy ra một bản đồ giả lừa gạt mình.

Tôn Phi vung tay lên, 'Phần phật' một tiếng, bộ xương hung ác vừa được triệu hoán ra tan biến thành bột phấn, chính hắn cũng theo "tử linh pháp sư hình thức" trở về hình thức "người man rợ", tử khí nồng đậm lượn lờ ở trên người hắn nhất thời biến mất không thấy tăm tích, giống như là chưa từng xuất hiện qua.

Chiêu thức biến hóa ấy làm cho hắc y ma pháp sư nhìn thấy thì nhãn tình sáng lên.

Tư chất của hắn bình thường, đi theo cửu tinh nguyệt cấp cường giả Ferdinand hơn hai mươi năm, cũng mới đạt tới thực lực tứ tinh ma pháp sư, ở Manchester đế quốc có lần biến thành trò cười, sau lại bởi vì ham muốn lực lượng, ngẫu nhiên tu luyện tử linh ma pháp rồi lại đạt được thực lực cường đại, nhưng lại làm trái luật của Thần Thánh giáo đình bá chủ đại lục rằng không cho phép tu luyện tử linh ma pháp, sợ bị nhóm thần sư phát hiện đưa lên giàn hỏa thiêu, cho nên trốn trốn tránh tránh cho tới nay rất ít khi gặp người khác, lần này chủ động cáo biệt đạo sư Ferdinand để đến quốc gia khác trên đại lục du lịch, kỳ thật vẫn chưa bỏ ý định né tránh nhóm thần sư thực lực cao cường kia, mà vừa rồi Tôn Phi ẩn nấp tử linh ma khí chính là phương pháp làm cho hai mắt hắn tỏa sáng, nếu có thể nắm giữ phương pháp này, này hắn có thể lớn mật tu luyện tư linh ma pháp mà không cần e ngại Giáo Đình tra ra tung tích. truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn

Chứng kiến xương trắng vỡ tán loạn trên mặt đất, Evans trong lòng chợt nhẹ.

Thoạt nhìn người trẻ tuổi trước mắt kia thật không có ý muốn giết hắn, chắc là đích xác cần tứ tinh ma pháp sư như hắn mở ra Thần Ma di tích, như vậy là tốt rồi, chỉ cần khôi phục thực lực, có thể trước tiên vờ cùng vương quốc này hợp tác, chậm rãi âm thầm khống chế Hương Ba Thành, lại đem bộ bí quyết ẩn nấp tử linh ma khí kia thu vào tay, đến lúc đó đột nhiên trở mặt đánh chết tên kia... Hắc hắc, thần không biết quỷ không hay, như thế có thể độc chiếm tài nguyên Thần Ma di tích.

- Người trẻ tuổi, bản đồ ta đã giao cho ngươi, nhanh giúp ta trị liệu thương thế, ta kiên trì không nổi nữa...

Tứ tinh ma pháp sư Evans ra tiếng nhắc nhở.

- A? Tốt tốt tốt, ta nói chuyện có tình có nghĩa...

Tôn Phi tâm niệm vừa động, đem bản đồ cuốn lại gãy thành một khối nhỏ, thu vào không gian của người man rợ, sau đó lấy ra "sinh mệnh trị liệu dược thủy", ngồi xổm xuống nói:

- Evans ma pháp sư các hạ, hợp tác vui vẻ, chúng ta liên thủ, hẳn có thể độc chiếm chỗ Thần Ma di chỉ này, ha ha!

- Ha ha, người trẻ tuổi, ngươi đã đưa ra lựa chọn chính xác.

Evans rốt cục yên tâm, hắn mỉm cười, nhưng sâu trong ánh mắt lại bắt đầu hiên lên một tia kỳ dị không dễ dàng phát giác

- Đáng tiếc lựa chọn của ngươi cũng không thể nào chính xác a..."

Ánh mắt Tôn Phi đột nhiên lạnh lùng, khí thế sét đánh không kịp bưng tai lật tay một chưởng giữ ở cổ hắc y ma pháp sư Evans, mỉm cười nói, dùng sức, răng rắc một tiếng, xương cổ cùng yết hầu Evans nhất thời toàn bộ vỡ vụn.

- Ngươi...

Ánh sáng sinh mệnh trong mắt tứ tinh ma pháp sư Evans trôi đi cực kỳ nhanh, gần đến giờ chết trong mắt của hắn vẫn thể hiện thần sắc không thể tưởng tượng nổi, nụ cười trên mặt Evans còn chưa đọng lại, nằm mộng cũng không nghĩ đến, vì cái gì quốc vương trẻ tuổi trước mắt này cũng dám giết hắn, phải biết rằng, không có ma pháp sư thực lực cao cường trấn thủ, mở ra Thần Ma di chỉ là việc khó khăn bực nào, một cái Hương Ba Thành nho nhỏ của hắn đi nơi nào mới mời được ma pháp sư thích hợp?

Đương nhiên, nếu hắn biết Tôn Phi nắm chắc có thể dựa vào thế giới Diablo trong thời gian ngắn vọt tới ma pháp sư cấp tứ tinh, vậy có lẽ cũng không khinh địch như vậy mà giao ra bản đồ, còn nữa, Tôn Phi này đây dùng linh hồn Alexander thề, đáng tiếc Evans nào biết rằng, linh hồn chân chính của Alexander đã sớm tiêu tán.

- Cùng hợp tác với một tên độc xà như ngươi, ta làm sao dám?

Tôn Phi lắc đầu lẩm bẩm.

Tên Evans ma pháp sư này chẳng những thực lực khủng bố, hơn nữa mục đích đến đây cũng phi thường lớn, hơn nữa tâm tư hắn ngoan độc, Tôn Phi nào dám thật sự trị khỏi cho hắn? Nếu vạn nhất không cẩn thận, ngược lại bị con rắn độc này cắn ngược, lúc đó Hương Ba Thành quốc phá người vong chỉ là sự tình sớm muộn. Câu chuyện nông phu cùng rắn độc đã kể mấy ngàn năm, Tôn Phi sẽ không ngu xuẩn đến mức dùng hết nhiệt huyết bản thân đi cứu một con rắn độc.