Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 309: Một kiếm, Nhất Kiếm



Rotty quốc tựa hồ là cùng Metz quốc có thù hận, cho nên người Rotty ra tay phi thường tàn nhẫn, không lưu tình chút nào.

Cao thủ xuất trận thứ tư.

Rotty quốc cử xuất chiến là Rotty đệ nhất cao thủ, danh xưng Pullan Niki.

Đây là một kiếm sĩ tướng mạo anh tuấn dáng người cao gầy, một thâm lam y, tóc dài tung bay, mang theo một thanh trọng kiếm. Hắn nhẹ nhàng bước vài bước, ở trong tiếng hoan hô vang dội của đám võ sĩ Rotty quốc phía sau, thân hình lóe ra một cái, liền xuất hiện ở trên thí kiếm đài.

Vị kiếm sĩ anh tuán này mang trên mặt biểu tình cao ngạo không ai bì nổi, từng bước đạp trên thí kiếm đài, xích hồng sắc quang diễm như là liệt diễm hừng hực thiêu đốt quanh người hắn, đem cả thí kiếm đài nhuộm thành màu đỏ, năm ngôi sao lớn bằng bàn tay lúc ẩn lúc hiện bên trong đấu khí quang diễm chứng tỏ Pullan Niki đã tấn thăng lên hàng ngũ kiếm sĩ cấp ngũ tinh.

Lấy tuổi tác chưa đến ba mươi, bước vào cấp ngũ tinh tiêu chuẩn, vị kiếm sĩ anh tuấn này cũng coi như thiên tư thượng đẳng.

Mà Pullan Niki thực lực càng cường hãn thì áp lực với Metz quốc càng lớn.

Hắn đứng ở trên thí kiếm đài, tay cầm trọng kiếm thẳng tắp chỉ hướng khu nghỉ ngơi Metz quốc, bàn tay nắm chặt chỉ bật ngón tay cái chỉ xuống đất làm động tác khiêu khích, phun một ngụm nước miếng, sau đó hung hăng bước lên, khóe miệng khinh thường không chút nào che giấu, dáng vẻ bệ vệ hung hăng càn quấy đến cực điểm.

Trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng không có cao thủ Metz quốc nào dám lên đài nghênh chiến.

Dưới sự ồn ào khích bác của đám võ sĩ Rotty quốc, hơn ngàn người xem vây quanh thí kiếm đài số 28 bắt đầu lớn tiếng cười chế giễu, thậm chí có người còn huýt sáo la ó.

- Thiếp không thích tên kia.

Angela nắm thật chặt lấy bàn tay Tôn Phi, đột nhiên ghé tai hắn nói nhỏ. Cô gái xinh đẹp này hiển nhiên là cảm thấy gã kiếm sĩ vẻ ngoài tuấn tú trên đài kia có hành vi không hề xứng với chuẩn tắc của một võ sĩ chân chính.

- Nàng sao mà thích hắn được chứ, nàng chỉ có thể yêu thích một mình ta thôi!

Tôn Phi mỉm cười nhéo nhéo bàn tay mềm mại nhỏ bé của vị hôn thê.

- Không phải thế… Ý thiếp là hắn quá kiêu ngạo.

Angela đỏ mặt giải thích nói.

- Thì cũng có rất nhiều người nói ta hung hăng càn quấy mà.

Tôn Phi tiếp tục trêu nàng:

- Hóa ra là nàng cũng rất ghét ta nhỉ! Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn

Angela ngẩn ngơ, hung hăn nhéo mạnh lên bàn tay Tôn Phi.

Lẫn trong đám người huyên náo, hai thân ảnh một lớn một nhỏ đều giấu mình trong chiếc áo choàng rộng lớn che đi cả đỉnh đầu cũng không sợ bị người nhận ra, ngọt ngào nắm tay trêu đùa lẫn nhau, chính là thời gian vui vẻ nhất của mối tình nam nữ.

Tôn Phi có một loại cảm giác như mình trở về với kiếp trước, khi hắn còn đang học cấp ba, mỗi lần xếp hàng mình lại cùng với cô bạn thầm mến đứng sóng vai cùng một chỗ, cảm giác luôn là tim đập loạn, hưng phấn mặt đỏ bừng.

Chỉ là cô gái Tôn Phi thầm mến khi đó, tới lúc hắn chuyển thế vẫn chưa từng có một lần nhìn thẳng hắn, còn cô gái xinh đẹp bên người hiện tại là toàn tâm toàn ý đều đặt trên người Tôn Phi, khiến hắn càng cảm giác được nữ hài tử thuần khiết trong trắng này quan trọng đối với cuộc đời mình đến nhường nào.

Tuy rằng chưa từng thổ lộ một lời nào với nàng, nhưng Tôn Phi đã sớm thề từ đáy lòng mình, một đời này sẽ luôn ở cạnh bảo vệ cho nữ hài tử này.

Hai người đắm chìm trong cảm giác ngọt ngào của lứa đôi, vừa lúc đó, dị biến phát sinh.

Đột nhiên, tiếng ồn ào náo động chung quanh thí kiếm đài biến mất vô tung, tất cả mọi người ngậm thật chặt cái miệng, ngay cả đám võ sĩ Rotty quốc vừa rồi la hét hò reo giờ cũng chỉ cúi đầu câm như hết, không dám liếc mắt lên trên thí kiếm đài dù là một cái.

Tôn Phi ngạc nhiên ngẩng đầu.

Hắn thấy từ khu nghỉ ngơi của Metz quốc đột nhiên đi ra một thân ảnh mặc thô bố trường bào.

Đạo thân ảnh này cũng không tính là cao lớn, sau lưng lại mang một thanh trường kiếm gỉ sét nhìn như gãy đến nơi, từng bước một hướng tới thí kiếm đài đi đến. Thân ảnh này cugx không có tản mát rakhí thế cường đại, càng không có đấu khí quang diễm thiêu đốt phóng lên cao, hắn giống như là một người bình thường từng bước một theo bậc thang bước lên thí kiếm đài.

Thoạt nhìn, giống như là người thường không có chút vũ lực.

Thanh kiếm gỉ sét sau lưng hắn lại càng giống như là một thanh đao đốn củi hơn là kiếm giết người trong tay võ sĩ.

Thế nhưng mấy ngàn người chung quanh thí kiếm đài lại không một kẻ nào dám coi thường hắn, càng không dám cho thanh kiếm kia là dao bổ củi.

Bởi vì tất cả đều biết người này là ai.

Tôn Phi cũng tập trung ánh mắt, hắn nhận ra thân phận của người này.

Nhất Kiếm.

Người kia là Nhất Kiếm.

Đại vương tử Metz quốc, đệ nhất cao thủ được đế quốc công nhận trong hai trăm năm mươi nước phụ thuộc, Nhất Kiếm.

Một siêu cấp cao thủ ngay cả đại hoàng tử Arshavin cùng nhị hoàng tử Domingos đều chưa từng ngừng việc cố gắng để mời vào trận doanh của mình.

Một Nhất Kiếm từng tại đỉnh Đông Sơn trong Hương Ba Thành, chỉ bằng một kiếm phá vỡ trận tuyệt sát từ ngũ đại sát thủ mà ma nữ lẳng lơ Paris bố trí.

Trước lúc Hương Ba Vương quật khởi, cái tên Nhất Kiếm ở trong hai trăm năm mươi nước phụ thuộc vẫn luôn là truyền thuyết.

Mỗi người đều biết hắn tu vi võ đạo cao thâm, nhưng lại không ai biết rốt cuộc cao thâm đến trình độ nào, bởi vì Nhất Kiếm mỗi một lần xuất kiếm, đều là một chiêu chiến thắng, cho tới bây giờ có người thấy hắn xuất kiếm thứ hai, cũng chưa có ai có thể ở trước mặt hắn sống quá một kiếm. Mỗi một trận Nhất Kiếm đều chỉ ra một kiếm, bởi vậy ai cũng không biết thực lực chân chính của hắn, mà danh hiệu Nhất Kiếm cũng từ đó hình thành.

Lúc này Nhất Kiếm rốt cục leo lên thí kiếm đài.

Trải qua thời gian dài uy danh hiển hách cùng truyền thuyết vô địch, làm ọi người chung quanh dám phát chút tiếng ồn trước vị đệ nhất cao thủ các nước phụ thuộc này.

Tôn Phi cười cười.

Hắn biết thắng bại đã rõ.

Một trận trên đỉnh Đông Sơn ngày xưa, Nhất Kiếm có thể hời hợt bức lui Dani thực lực ngũ tinh liên kết cùng bốn gã sát thủ thực lực không tầm thường khác, mà giờ khắc này Pullan Niki cũng chỉ là thực lực cấp ngũ tinh sơ giai mà thôi, căn bản không phải đối thủ của Nhất Kiếm.

Nhưng là ai cũng thật không ngờ, Nhất Kiếm sau khi đi lên đài đã xuất thủ, thế nhưng đối thủ không phải là Pullan Niki đối diện.

Hưu hưu hưu hưu! !

Mười mấy đạo kiếm khí sắc bén vô cùng trong nháy mắt được Nhất Kiếm phát ra, phá không rít gào bắn đi.

- A a a a….

Trong tiếng kêu thảm thiết liên tiếp, tất cả mọi người còn đang kinh ngạc, chỉ thấy bên trong đám người phía dưới thí kiếm đài có hơn mười cái đầu lâu bắn lên cao, mười mấy vòi máu tươi phụt lên tung tóe, nhiểm đỏ nửa bầu trời.

Tiếng thét hoảng sợ chói tai vang lên, đám người nhất thời xô đẩy trống ra một khoảng lớn.

Những kẻ bị chém giết đều là những binh sĩ Rotty quốc vừa rồi hung hăng la hét, tổng cộng mười sáu người toàn bộ bị kiếm khí chém rụng đầu, một chút phản ứng cũng không kịp, tay chân còn run rẩy, ngửa mặt té lăn trên đất, máu tươi nhiễm đỏ cả mặt đất.

Trong không khí nhất thời tràn ngập một mùi huyết tinh gay mũi.

Tôn Phi chứng kiến Angela che vội cái mũi, lập tức nhíu mày, vung tay lên, mười sáu cổ thi thể bị một cỗ lực lượng nhẹ nhàng nâng bay ra ngoài, chỉnh tề đặt phía trước khu nghỉ ngơi Rotty quốc, vết máu trên đất cũng trong nháy mắt bị thanh lý không còn một mảnh, mùi máu tươi gay mũi cũng tan đi.

Trên thí kiếm đài, Nhất Kiếm như cảm giác được cái gì, quay đầu hướng tới đám người xem bên dưới, nhìn chằm chằm Tôn Phi cùng Angela, ánh mắt sáng ngời, cũng không biết suy nghĩ cái gì.

- Ê? Ngươi chính là Nhất Kiếm?

Pullan Niki thân mặc lam sắc khinh giáp hạ trọng kiếm gác trên vai xuống, sắc mặt ngưng trọng đánh giá đối thủ trước mắt, bỗng nhiên khẽ cười nói:

- Còn tưởng rằng ngươi có bổn sự kinh thiên gì chứ, hóa ra cũng chỉ có vậy. hắc hắc, xuất kiếm đi, để ta vả vào mặt đám ngâm du thi nhân vẫn khoác lác về ngươi cái gì mà không bao giờ xuất kiếm thứ hai với kẻ đứng trước mặt.

Lời nói vừa dứt, khí thế trên người Pullan Niki lần thứ hai tăng vọt, hỏa hồng sắc đấu khí quang diễm chợt tăng gấp đôi.

- Ồ!

Tôn Phi ánh mắt ngưng tụ.

Một màn vừa rồi chỉ trong nháy mắt, nhưng hắn lại có thể nhìn ra được vị võ sĩ anh tuấn Rotty quốc này thực lực đột nhiên bạo tăng có điều quỷ dị, tựa hồ là phục dụng dược tề thôi phát tiềm lực, đề thăng thực lực trong thời gian ngắn, nhưng là loại thủ đoạn này hiển nhiên hậu hoạn vô cùng, mặc dù Tôn Phi trước mắt chỉ là một dược tề sư gà mờ, nhưng cũng biết rõ tai hại trong đó.

Xem ra Rotty quốc vì muốn thắng trong vòng xếp hạng chiến khu này đã hao tốn không ít tâm tư.

- Ha ha ha ha, Nhất Kiếm, thần thoại của ngươi hôm nay kết thúc rồi!

Pullan Niki thực lực bạo tăng, từng bước thong thả tới gần đối thủ, không ngừng mà điều chỉnh trạng thái thân thể, tốc độ vận chuyển đấu khí càng lúc càng nhanh, khí thế càng ngày càng làm cho người ta sợ hãi, đến cuối cùng cả người đã hoàn toàn chôn vùi bên trong hỏa hồng sắc đấu khí quang diễm, loáng thoáng chỉ còn thấy cái bóng…