Quay Về Bên Anh Em Nhé

Chương 202



Chương 202:

“Nó thật sự nghiêm trọng sao?”

“Nghiêm trọng cái quỷ! Anh chính là vô đạo đức mà bắt mình hầu hạ, nói vì ở đây mà phát bệnh, mình phải chịu trách nhiệm đến cùng, hầu hạ hắn.”

Hà Thu mỉm cười, Ngô Nhật Lâm ngủ ở nhà Hoàng Thúy Vân cả đêm, cô còn  nghe thấy người kia trong mơ hồ nói những gì.

Thúy Vân còn chưa kịp phản ứng, đã tiếp tục lảm nhảm: “Chỉ là cảm sốt thôi, lúc thì uống nước, lúc thì ăn trái cây, thật khó hầu hạ, một chút nam tính cũng không có. ”

Hà Thu thuyết phục: “Khi không thoải mái, sự nam tính cũng có thể phải gạt sang một bên”.

Cô ấy đã theo dõi Ngô Nhật Lâm và Hoàng Thúy Vân , hai người đã ở bên nhau hơn 20 năm. Nhật Lâm không bày tỏ, Thúy Vân cô ấy không cảm thấy rằng Nhật Lâm có ý cô ấy , nhưng những năm gần đây không cần biết Hoàng Thúy Vân gây ra rắc rối gì, Nhật Lâm đều giúp cô gánh hết. Ai có thể nói rằng đây không phải là tình yêu?

Nếu đây không tính là tình yêu thì có gì phải buồn?

Ví dụ, cô và Nguyễn Hoàng Phúc, cô yêu rồi đau khổ, và kết cục thật ảm đạm.

Điện thoại yên tĩnh một hồi, và ngay cả Hoàng Thúy Vân, người luôn thích nói chuyện, cũng im lặng.

“Thúy Vân, vậy cậu hãy chăm sóc anh Ngô, mình đi trước đây…”

“Hà Thu…” Giọng của Hoàng Thúy Vân có chút kỳ quái.

Trần Hà Thu có một linh cảm không tốt: “Sao vậy?”

Hoàng Thúy Vân nuốt nước bọt: “Mình vừa nhìn thấy Hoàng Phúc ôm Linh Nhi đi ngang qua cửa phòng, và chân của Linh Nhi… toàn máu …”

Hà Thu cảm thấy lạnh khắp người.

“Nếu như người đổ nhiều máu như vậy, chẳng lẽ là… sẩy thai sao?” Hoàng Thúy Vân nói: “Đổ nhiều máu như vậy cũng tốt, cô ta khó chịu nhất là ôm chiếc bụng kia kiêu ngạo. Dù sao, lần này sẩy thai cũng không phải là do Hà Thu. Nên họ không thể trách cậu được. ”

“Thúy Vân …” Hà Thu siết chặt các đốt ngón tay trong tay đến trắng bệch: “Vừa rồi… Linh Nhi ở với mình.”

“Cái gì …”  Thúy Vân hoảng hốt, “Vậy các cậu…”

Hà Thu thở dài, “Cô ấy… ngã xuống và ở ngay trước mặt mình.””

“Hà Thu, cậu ở đâu, mình ra tìm cậu.”

Hoàng Thúy Vân đổi tay cầm điện thoại, mở cửa phong bệnh len lén ra ngoài, một mạch đi đến trước cửa phòng phẫu thuật khoa phụ sản, trong lòng trầm xuống: “Đúng là ở khoa phụ sản, Trần Linh Nhi bị đẩy vào phòng phẫu thuật, Nguyễn Hoàng Phúc cũng đi vào theo, hai người,… có phải đang cãi nhau không?”

“Ừm.” Trần Hà Thu lấy được vị trí cụ thể liền lập tức đi về phía thang máy.

Hoàng Thúy Vân nói: “Cậu đừng vội, có lẽ trong thời gian ngắn không ra được, Trần Linh Nhi vừa đau đến kêu cha kêu mẹ, chắc là đứa bé không giữ được. Không giữ được cũng tốt, có loại mẹ như cô ta tương lai đứa bé không biết phải chịu bao nhiêu khổ đây.”

Hoàng Thúy Vân tức giận nói, Trần Hà Thu trong lòng loạn cào cào.

Tuy rằng cô không trực tiếp đẩy Trần Linh Nhi xuống nhưng cô có cùng cô ta cãi nhau một chút. Nếu như đứa bé vì cô mà xảy ra nguy hiểm thì cô thực sự cảm thấy hổ thẹn trong lòng.

Chị cả cũng thật là, mặc dù cô không hại chị nhưng chị ấy có thể bởi vì cô nên mới đến Dạ Yến giải sầu, khiến cho Trần Linh Nhi thừa dịp…