Quan Khí​

Chương 339: Phó thủ tướng lục hỏi đến



Vương Trạch Vinh đúng là không ngờ cô bé Cơ Vũ này bạo gan như vậy, xem ra cô ả uống say rồi. Vì thế hắn nói với Cơ Tinh:

- Tôi gọi cô là Tiểu Cơ nhé.

Cơ Tinh cũng đã uống không ít rượu, hơn nữa cô rất bất mãn với Tiếu Trùng nên liếc nhìn Vương Trạch Vinh đầy quyến rũ rồi nói:

- Phó thị trưởng Vương, ngài sao suốt ngày cứ Tiểu Kê, Tiểu Kê. Người ta chỉ là nhân viên bình thường trong cục Chiêu thương mà thôi.

Vương Trạch Vinh lúc này mới thấy cách xưng hô không quá minh bạch nên không biết gọi như thế nào thì Tiếu Trùng đã cười nói:

- Gọi Tiểu Cơ đi, như vậy mới tỏ vẻ thân thiết.

- Tiểu Cơ, cô làm ở cục Chiêu thương như thế nào?

Cơ Tinh nói:

- Cũng bình thường thôi ạ, em sớm muốn được điều chỉnh một chút nhưng không có cơ hội.

Vương Trạch Vinh nói:

- Nghe nói quản lý ở cục Chiêu thương không tốt mấy, các cô phải chú ý chính sách đó.

Cơ Tinh nhẹ nhàng nói:

- Đây là chuyện mà lãnh đạo cần quan tâm, không phải chuyện của bọn em.

Vương Trạch Vinh bây giờ coi như đã hiểu ý đồ của Tiếu Trùng. Ý đồ này của hắn làm cho Vương Trạch Vinh rất giật mình. Tiếu Trùng vì muốn phát triển nên định dùng mỹ nhân kế đây mà.

Mọi người ăn uống một lát thì Tiếu Trùng cầm điện thoại di động ra ngoài gọi. Cơ Vũ liền dựa vào người Vương Trạch Vinh, cười hì hì nhỏ giọng nói:

- Vương ca, ngài điều chỉnh công tác giúp em nhé. Em không muốn chơi với đám trẻ con nữa.

Vương Trạch Vinh nói:

- Có cơ hội rồi nói.

Cơ Vũ cạ cạ bộ ngực đầy đặn vào tay Vương Trạch Vinh một chút rồi nói:

- Em sau này có thể liên lạc với ngài không?

Vương Trạch Vinh thầm than con gái bây giờ đúng là quá thoải mái, hắn vội vàng nói:

- trong công tác có chuyện gì đều có thể báo cáo với tôi.

Đúng lúc này cục trưởng cục Du lịch Nhâm Quế Di bưng chén rượu đi vào mà nói:

- Phó thị trưởng Vương, nghe nói ngài ăn cơm ở đây nên tôi đến mời ngài một chén.

Vương Trạch Vinh liền cùng Nhâm Quế Di uống một chén. Nhâm Quế Di nhìn hai người phụ nữ đã có nhiều hơi men ngồi đây, cô liền cười cười với Vương Trạch Vinh đầy ẩn ý.

Sau khi ăn xong, Tiếu Trùng còn định bố trí một tiết mục nhưng Vương Trạch Vinh đã vỗ vai hắn mà nói:

- Lão Tiếu, tâm ý của anh thì tôi hiểu. Anh là người có năng lực, tôi tin anh có thể làm tốt công việc. Sau này có chuyện gì có thể trực tiếp gọi cho tôi.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Tiếu Trùng đúng là rất kích động. Hắn thầm nghĩ xem ra mình không uổng công rồi.

Sau khi hội nghị kết thúc, Phó thủ tướng Lục gọi Lữ Kính Tân đến mà hỏi:

- Kính Tân, công tác Luân chuyển đất đai ở tỉnh Sơn Nam các anh đi đầu trong cả nước, công tác triển khai rất tốt. Lần này tôi nhận được báo cáo của các anh thì thấy mức độ triển khai công việc không đủ. Nguyên nhân là tại sao?

Thấy Phó thủ tướng Lục cau mày mà hỏi, Lữ Kính Tân nói:

- Thủ trưởng, đây là do chúng tôi không làm tốt công tác. Sau khi về nhất định sẽ tăng cường.

- Kính Tân, trong công tác này thì Huyện Đại Phường các anh làm rất tốt. Tôi nhớ ở Huyện Đại Phường có một người tên là Vương Trạch Vinh. Các anh nhất định phải sử dụng tốt người có năng lực.

Lữ Kính Tân gật đầu nói:

- Báo cáo thủ trương, đồng chí Lữ Kính Tân bây giờ đã là Phó thị trưởng Thành phố Quán Hà, trong tỉnh rất coi trọng đồng chí này.

Lữ Kính Tân hiểu rõ ý của Phó thủ tướng Lục đó là hy vọng tỉnh Sơn Nam trọng dụng Vương Trạch Vinh. Phó thủ tướng Lục nói:

- Ồ, đây là việc tốt, chúng ta cần phải mạnh dạn sử dụng các đồng chí có năng lực.

Phó thủ tướng Lục cao hứng. Nói đến đây Phó thủ tướng Lục lại một lần nữa nhướng mày mà nói:

- Không đúng, nếu đồng chí Vương Trạch Vinh đã là Phó thị trưởng thì càng phải có đất dụng võ chứ? Sao tôi không nghe thấy Quán Hà có gì đặc biệt hơn các nơi khác?

Lữ Kính Tân bắt đầu cảm thấy hối hận. Sớm biết Phó thủ tướng Lục chú ý đến Vương Trạch Vinh thì đã phải phân công tốt mới phải. Vương Trạch Vinh quản lý công tác gì thì Lữ Kính Tân biết, hắn cũng không phải là quản công tác Luân chuyển đất đai của Thành phố Quán Hà. Kính Tân không dám nói gì nữa.

- Kính Tân, Công tác Luân chuyển đất đai ở tỉnh Sơn Nam bây giờ đang đi giật lùi. Các anh phải nhanh chóng cứu lại, tìm ra vấn đề tồn tại trong đó. Có lẽ tôi cần phải đến Quán Hà xem một chút công tác của các anh.

Sau khi ra khỏi Quốc vụ viện, tâm trạng Lữ Kính Tân rất không tốt. Trong cuộc nói chuyện hôm nay, Phó thủ tướng Lục xem ra rất bất mãn với công tác Luân chuyển đất đai của tỉnh Sơn Nam. Y phải làm như thế nào bây giờ?

Về đến nhà ở Bắc Kinh, Lữ Kính Tân lập tức tìm đến lão gia tử. Bây giờ Lữ gia không thể không có lão gia tử. Sau khi cẩn thận nghe Lữ Kính Tân kể lại, lão gia tử dựa lưng vào ghế mà cười nói:

- Kính Tân, anh đã đến lãnh đạo cấp tỉnh mà sao ánh mắt vẫn ngắn như trước vậy hả. Phó thủ tướng Lục là người ủng hộ công tác Luân chuyển đất đai, công tác này làm tốt hay xấu thì rất quan trọng với y. Phó thủ tướng Lục rất hy vọng việc này thành công. Nhưng các anh thì hay rồi, đẩy một đồng chí có năng lực trong công tác Luân chuyển đất đai đến quản mấy việc đâu đâu, đây hoàn toàn là làm loạn công tác. Theo bố thấy thì hôm nay Phó thủ tướng Lục cũng may còn nể mặt bố, nếu không thì con còn bị mắng nhiều hơn nữa.

Lữ Kính Tân nói:

- Con cũng nghĩ đến việc này. Để Vương Trạch Vinh làm mấy công tác kia không phải ý của con mà là suy nghĩ của Bí thư tỉnh ủy.

Lão gia tử cười nói:

- Nghĩ như vậy là có thể chèn ép Hạng gia sao? Nực cười, không chừng người ta đang muốn mượn việc này mà sinh sự. Như vậy đi, con chi tiết báo cáo việc này với Phùng Nhật Hoa. Nếu như hắn còn muốn giữ chức thì phải có quyết định.

Nói xong lời này, lão gia tử liền nhắm mắt lại như đã ngủ.

Lữ Kính Tân về đến tỉnh Sơn Nam lập tức tìm đến Bí thư tỉnh ủy Phùng Nhật Hoa:

- Bí thư Phùng, tôi muốn báo cáo một chút với anh về tình hình hội nghị ở Quốc vụ viện.

- Ừ, Quốc vụ viện vẫn rất coi trọng công tác Luân chuyển đất đai, hội nghị lần này có chỉ thị gì không?

Phùng Nhật Hoa ngồi trên ghế mà hỏi.

- Bí thư Phùng, nội dung của hội nghị thì tôi không nói nhiều. Tôi muốn báo cáo với anh về việc Phó thủ tướng Lục đã gọi tôi đến nói chuyện riêng.

- Ồ.

Vừa nghe thấy vậy Phùng Nhật Hoa liền coi trọng:

- Có tình hình gì?

- Là như thế này. Phó thủ tướng Lục rất không hài lòng với công tác Luân chuyển đất đai của tỉnh Sơn Nam, tiến hành phê bình chúng ta. Trong lúc nói chuyện Phó thủ tướng Lục còn nhắc đến Vương Trạch Vinh.

- Vương Trạch Vinh ở Quán Hà?

Phùng Nhật Hoa nhìn Lữ Kính Tân. Lữ Kính Tân gật đầu rồi đưa cho Phùng Nhật Hoa một điếu thuốc rồi nói:

- Chính là Vương Trạch Vinh mới nhận chức Phó thị trưởng Thành phố Quán Hà.

Lữ Kính Tân nói ý kiến của Phó thủ tướng Lục ra một lần. Phùng Nhật Hoa cầm bật lửa châm thuốc cho Lữ Kính Tân, sau đó châm cho mình. Y hít sâu một hơi rồi nói:

- Lão Lữ, anh thấy thế nào?

Lữ Kính Tân cười nói:

- Tôi nghe Bí thư.

Phùng Nhật Hoa đưa tay chỉ Lữ Kính Tân mà nói:

- Anh đó.

Lữ Kính Tân nói:

- Lão Chương thời gian gần đây có ý kiến với công tác của Quán Hà.

Phùng Nhật Hoa nói:

- Các đồng chí Quán Hà đúng là có vấn đề trong công tác Luân chuyển đất đai. Cần phải đưa đồng chí có năng lực đến vị trí đúng mức mới phải.

Lữ Kính Tân nói:

- Phó thủ tướng Lục nói lúc thích hợp sẽ đến Quán Hà kiểm tra công tác.

Phùng Nhật Hoa liền mở to mắt mà nói:

- Phó thủ tướng Lục có nói bao giờ đến không?

- Cái này thì không.

- Lão Lữ, công tác Quán Hà không thể coi nhẹ. Tỉnh Sơn Nam có bước khởi đầu tốt như vậy, vì thế Quán Hà phải đạt được một ít thành tích trong công tác Luân chuyển đất đai mới phải.

Sau khi Lữ Kính Tân rời đi, Phùng Nhật Hoa ngồi trên ghế suy nghĩ một chút rồi nở nụ cười. Không phải chỉ là một Phó thị trưởng thôi sao?

Bí thư thị ủy Thành phố Quán Hà Đỗ Thủ Như phát hiện ra không khí thành phố rất kỳ diệu. Vương Trạch Vinh không phải là thường vụ nhưng chỉ cần là chuyện liê quan đến hắn thì sẽ có vài thường vụ thị ủy không điều kiện ủng hộ hắn. Mặc dù tạm thời không ảnh hưởng đến đại cuộc nhưng điều này nói rõ lực lượng của Vương Trạch Vinh đã tăng lên. Nghe tiếng chuông điện thoại vang lên, Đỗ Thủ Như mới đầu không muốn nghe. Nhưng cuối cùng hắn vẫn nhìn thoáng qua số máy gọi đến, Đỗ Thủ Như vội vàng cầm lấy và rất cung kính mà nói:

- Bí thư Phùng, tôi là Đỗ Thủ Như.

Phùng Nhật Hoa nói:

- Tiểu Đỗ, Quán Hà phân công lãnh đạo như thế nào vậy hả. Phải đưa các đồng chí có năng lực trong từng nghiệp vụ đến đúng vị trí. Lần này cả nước diễn ra hội nghị tổng kết công tác Luân chuyển đất đai, Chủ tịch Lữ tham gia hội nghị. Tỉnh Sơn Nam phải tiến thêm bước nữa trong chúng tôi Luân chuyển đất đai. Thành phố Quán Hà các anh là nơi đầu tiên tiến hành công tác này, hy vọng các anh có thể phát huy được ưu thế đó.

Đỗ Thủ Như nghe xong liền ngẩn ra một chút, Bí thư tỉnh ủy Phùng Nhật Hoa gọi điện như vậy là có ý gì.

Đỗ Thủ Như đứng dậy đi lại trong phòng một lát, cẩn thận phân tích lời Phùng Nhật Hoa nói. Thực ra lời này căn bản cũng không cần phí công sức mới phân tích ra. Phùng Nhật Hoa đầu tiên là có cái nhìn đối với việc phân công lãnh đạo, sau đó là chuyện Luân chuyển đất đai. Nếu như mạnh mẽ liên lạc hai cái này lại với nhau thì không ngoài ba chữ Vương Trạch Vinh. Sau khi nghĩ ra điểm này, Đỗ Thủ Như đột nhiên cảm thấy ghen ghét với Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh này sao lại được Phùng Nhật Hoa chú ý. Xem ra Bí thư Phùng có cái nhìn với việc thành phố phân công công tác của Vương Trạch Vinh. Không đúng, phân công như vậy là ý của cấp trên, bây giờ Bí thư Phùng lại nói như vậy thì chẳng lẽ cấp trên có gì biến hoá?