Quan Khí​

Chương 103: Thủ đoạn của Cố Hồng Quân tại hội nghị thường vụ



Cố Hồng Quân ngồi ở trên ghế, đầu không ngừng phân tích tác dụng được mất việc Vương Trạch Vinh tham gia khóa đào tạo cán bộ trẻ. Cuộc điện thoại của Lý Gia Hòa làm hắn càng nghĩ nhiều hơn.

Thật sự là bối cảnh phức tạp!

Bối cảnh của Vương Trạch Vinh thì Cố Hồng Quân có biết một ít, cha mẹ đều là những công nhân nhà máy khuôn đúc về hưu, một gia đình như vậy sao có thể quan hệ với lãnh đạo tỉnh ủy được nhỉ? Trước kia nếu có người nào nói gia đình Vương Trạch Vinh có quan hệ với lãnh đạo tỉnh ủy thì có đánh chết Cố Hồng Quân cũng không tin. Nhưng bây giờ tình hình lại xảy ra rõ ràng, gia đình Vương Trạch Vinh hẳn là có quan hệ.

Chẳng lẽ là gia đình Lữ Hàm Yên? Trước mắt Cố Hồng Quân liền sáng bừng, sao trước kia lại không nghĩ qua điều này nhỉ? Nhưng ngay sau đó hắn lại lắc đầu, việc này không có khả năng, hoàn cảnh của Lữ Khánh Phân thì hắn có biết, hơn 20 năm chỉ làm việc tại xã Hoàn Thành, nếu như nói có quan hệ thì chắc hẳn mụ đã sớm đi khỏi xã Hoàn Thành rồi.

Quên đi, không nghĩ nữa!

Cố Hồng Quân nghĩ thầm, dù sao mình và Vương Trạch Vinh cũng cùng phe, trên cơ bản thì Vương Trạch Vinh là người của mình, hán có thể có bối cảnh, đối với mình coi như là một chuyện tốt.

Cầm lấy điện thoại trên bàn, Cố Hồng Quân gọi tới số huyện đoàn ủy.

- Tiểu Diệp, tôi đã xem danh sách "Những thanh niên lãnh đạo ưu tú huyện Khai Hà" của các cô rồi, tôi có một ý muốn thảo luận, nếu là thanh niên xuất sắc thì sẽ cần chọn người lãnh đạo xuất sắc nhất. Tôi thấy gần đây xã Hoàn Thành làm rất tốt, đối với những đồng chí đã có cống hiến như vậy thì chúng ta nên trao tặng những vinh dự xứng đáng, có như vậy thì mới thể hiện được mục đích của lần bình chọn này của chúng ta.

Cố Hồng Quân nghiêm túc nói.

Ở đầu dây bên kia, Diệp Ny Na vừa chăm chú nghe vừa ghi chú vào sổ, lời của Cố Hồng Quân rất rõ ràng, lãnh đạo của xã Hoàn Thành là ai chứ, không phải Vương Trạch Vinh hay sao. Để Vương Trạch Vinh là tấm gương điển hình toàn tỉnh thì nàng tán thành 100%, thế nhưng trong danh sách lần trước không phải Vương Trạch Vinh bị kéo ra hay sao?

- Bí thư Cố, trong danh sách lần trước chúng tôi đưa lên thì có bí thư Vương của xã Hoàn Thành, thế nhưng khi đưa đến chỗ của phó bí thư Trịnh thì lại bị gạch tên đi, nói là do thời gian Vương Trạch Vinh làm không được bao lâu, công việc đều là làm từ trước khi nhậm chức, nên năm nay không bình cho anh ta.

Diệp Ny Na biết Cố Hồng Quân không cùng phe với Trịnh Chí Minh, lời cũng có ý tố cáo.

- Đồng chí Tiểu Diệp, chúng ta phải nhìn vấn đề từ bản chất. Thành tích của xã Hoàn Thành thì ngay cả lãnh đạo Tỉnh ủy cũng khẳng định rồi. Nếu trong danh sách của các cô mà không có đồng chí ở xã Hoàn Thành, điều này chứng tỏ đoàn ủy thất trách trong công việc.

Cố Hồng Quân nói xong liền cúp máy.

Hút một điếu thuốc, Cố Hồng Quân mỉm cười, xem ra có thể dùng chuyện danh dự này để cho Trịnh Chí Minh nhảy một chút.

- Tiểu Chu, thông báo ngày mai họp thường vụ, nghiên cứu tổ chức Đảng cơ sở ưu tú và vấn đề biểu dương Đảng viên xuất sắc.

Trong phòng họp của huyện ủy, ngoại trừ những thường vụ có việc xin phép nghỉ thì tất cả đều đến họp.

Nhận được thông báo họp thường ủy, đặc biệt nghiên cứu vấn đề bình ưu (bình chọn ưu tú). Ngay lúc ấy Trịnh Chí Minh đã chửi thầm trong lòng 'con mẹ nó', bình chọn thanh niên ưu tú huyện đều là những việc tiến hành từ trước ngày 7-1 (thành lập Đảng CS Trung Quốc). Bây giờ đã gần cuối năm rồi, tên Cố Hồng Quân này làm cái trò gì không biết. Chẳng lẽ là chuyện của Phó Kiến Quân. Nếu như là việc này thì còn tạm được, dù sao coi như là tình huống đặc thù đi.

Mỉm cười, Cố Hồng Quân nói:

- Hôm nay tôi mở cuộc họp thường vụ chủ yếu là muốn thảo luận về chuyện bình chọn thanh niên ưu tú. Như tất cả mọi người đều biết, chuyện đồng chí Phó Kiến Quân đã nhận được sự tán thành của tỉnh ủy. Sắp tới tỉnh ủy còn tuyên truyền học tập theo tấm gương Phó Kiến Quân trong phạm vi toàn tỉnh. Điều này là một điều vinh dự đối với huyện Khai Hà chúng ta, là một việc lớn trong đời sống chính trị. Để với phối hợp với công tác tuyên truyền học tập của tỉnh, huyện Khai Hà chúng ta có thể đi trước một bước. Chúng ta cần biểu dương mạnh mẽ đối với những Đảng viên và tổ chức cơ sở ưu tú. Tôi muốn cuối năm nay chúng ta sẽ lại biểu dương một lần nữa, mời tất cả mọi người cùng thảo luận.

Cố Hồng Quân nói xong liền nhấc chén trà trên bàn lên uống một ngụm.

Chủ tịch huyện Trương Thuận Tường thấy Cố Hồng Quân nói xong, gật đầu nói:

- Bí thư Cố nói rất đúng, trên tỉnh cũng rất coi trọng chuyện của đồng chí Phó Kiến Quân. Huyện Khai Hà chúng ta là một phần tử thì càng phải làm tốt công tác này, việc này nên bàn.

Tất cả mọi người đều tán thành trao tặng vinh dự cho Phó Kiến Quân, vốn cuộc họp này nên mở từ sớm, nhưng bởi vì trên tỉnh liên tục xác minh, cho nên mới kéo dài tới tận bây giờ. Thế nhưng nghiên cứu chuyện Phó Kiến Quân, Cố Hồng Quân lại đem chuyện mở rộng phạm vi, vậy là có chuyện gì nhỉ?

Trưởng ban Tuyên giáo Chu Lâm thấy ánh mắt của Cố Hồng Quân, nói:

- Chuyện của đồng chí Phó Kiến Quân là xuất hiện từ xã Hoàn Thành, nếu là biểu dương công tác, tôi cho rằng nên chú trọng về xã Hoàn Thành, đó là bí thư Đảng ủy xã Vương Trạch Vinh đã làm được những thành tích rất lớn trong công việc. Tôi đề nghị trọng điểm cuộc biểu dương lần này nên về đồng chí ấy.

Khốn khiếp! Đám người Trịnh hệ gần như đã hiểu rõ ý đồ của Cố Hồng Quân, đây là muốn kéo Vương Trạch Vinh ra, phỏng chừng bước tiếp theo sẽ là mở đường cho Vương Trạch Vinh nhập thường, việc này quyết không thể làm theo kiến nghị của Cố Hồng Quân được.

Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Cổ Kiến Quân nói tiếp:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh đúng là đã làm được một ít việc, nhưng mà tôi cho rằng đây là những công tác từ trước của xã Hoàn Thành, Vương Trạch Vinh mới lên nhậm chức, vinh dự không thỏa đáng lắm.

Phó chủ tịch Cao Thượng Minh nói:

- Tôi đồng ý với ý kiến của lão Cổ. Mặc dù xã Hoàn Thành liên tục xảy ra vấn đề về hai bộ máy, nhưng chúng ta cũng có thể thấy những bộ máy đó cũng đã làm được một số chuyện. Cho dù lúc sau Vương Trạch Vinh đạt được thành tích thì cũng không thể nói là thành tích của cậu ta, đồng thời cũng không thể tách rời các thành viên khác trong bộ máy mới. Tôi thấy nếu xét về cơ sở tiên tiến thì có thể tính cho xã Hoàn Thành, nhưng nếu cá nhân thì tôi không muốn bình đồng chí ấy.

Cố Hồng Quân mỉm cười nói:

- Tất cả mọi người cứ thảo luận tiếp đi.

Trịnh Chí Minh vẫn luôn quan sát Cố Hồng Quân, thấy hắn vẫn không hề xuất hiện vẻ giận dữ nào cả, trong lòng cảm thấy không chắc, tên Cố Hồng Quân này rốt cuộc là làm trò gì vậy? Mở cuộc họp thường vụ, theo tình hình trước mắt thì phe của hắn trong thường ủy không chiếm đa số, hắn nếu muốn lôi Vương Trạch Vinh lên cũng không có khả năng, còn mục đích nào chăng?

Trịnh Chí Minh mặc dù nghĩ như vậy, nhưng vẫn quyết định không thể để Cố Hồng Quân trải đường cho Vương Trạch Vinh, khẽ gõ bút lên bàn vài cái.

Đừng thấy hắn chỉ gõ bàn một chút, nhưng tiếng động này lập tức dập tắt tiếng nói chuyện của mọi người.

- Tôi cho rằng chuyện của đồng chí Phó Kiến Quân đã đem vinh dự đến cho huyện Khai Hà rồi. Đồng chí ấy chính là đại biểu cho Đảng viên của Khai Hà, truy tặng Đảng viên cộng sản ưu tú cho đồng chí Phó Kiến Quân là việc nên làm, cũng nhất định phải làm.

Nhấp một ngụm trà, Trịnh Chí Minh nói tiếp:

- Về vấn đề bình chọn thanh niên ưu tú, tôi cho rằng không cần thiết, kỳ "7-1" chúng ta đã bình bầu một nhóm để tuyên dương rồi. Bây giờ chuyện của Phó Kiến Quân xem như là một trường hợp đặc biệt đi, cứ chuyên môn nghiên cứu vấn đề biểu dương Phó Kiến Quân là được.

Trưởng ban tổ chức Tả Chính đợi Trịnh Chí Minh nói xong liền nói:

- Tôi đồng ý với ý kiến phó bí thư Trịnh, trong tình hình đặc biệt, Khai Hà cần biểu dương đồng chí Phó Kiến Quân, những cái khác tạm thời không nên động tới.

Cố Hồng Quân nhìn mọi người một chút, mỉm cười nói:

- Như vậy biểu quyết đi, ai đồng ý biểu dương đồng chí Phó Kiến Quân thì xin giơ tay.

Hắn nói xong liền giơ tay luôn, tất cả mọi người trong phòng họp đều giơ tay theo.

Gật đầu, Cố Hồng Quân nói:

- Việc này coi như quyết định như vậy, việc còn lại thì các ban ngành liên quan nhanh chóng đưa ra biện pháp.

Nói xong lời này, Cố Hồng Quân còn nói thêm:

- Đồng ý phối hợp tuyên truyền chuyện của Phó Kiến Quân, còn việc biểu dương nhóm ưu tú trong phạm vi toàn huyện cũng xin giơ tay.

Nói xong hắn lại giơ tay luôn, cùng giơ lên còn có Chu Lâm, Quách Khải Quốc và Lý Duy Hà. Những người không giơ tay gồm có Trịnh Chí Minh, Trương Thuận Tường, Cổ Kiến Quân, Cao Thượng Minh, Tả Chính.

Cố Hồng Quân nhìn mọi người một chút, mỉm cười nói:

- Được rồi, nếu năm người phản đối, việc này tạm thời gác lại, đợi sau khi đồng chí Thiết Cương trở về thì trưng cầu ý kiến sau.

Nhìn Cố Hồng Quân mỉm cười ra khỏi phòng họp, Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường nhìn thoáng qua nhau, trong lòng đều thầm nghĩ việc này thật quái lạ.

Quay lại phòng làm việc, Trương Thuận Tường càng nghĩ càng không hiểu thái độ của Cố Hồng Quân, vội vàng gọi điện thoại lên tỉnh.

Trương Thuận Tường có một bạn học làm ở văn phòng chính quyền tỉnh, mặc dù chỉ là một nhân viên, nhưng chắc cũng có tin tức một chút.

- Lão bạn học, sao không thấy lão đến Khai Hà, tôi vẫn chuẩn bị tiếp đãi khách quý sẵn đấy.

Trương Thuận Tường vừa cười vừa nói.

Lão bạn học tên là Hoàng Liên Quang, quan hệ giữa hai người khá tốt.

- Ha ha.

Hoàng Liên Quang cười to nói:

- Lão bạn học, huyện Khai Hà các ông bây giờ càng ngày càng nổi tiếng đó, không chỉ có một Phó Kiến Quân mà cả xây dựng Đảng trong Hợp tác xã cũng rất có tiếng. Ngay cả một bí thư đảng ủy xã mà cũng được hội nghị tỉnh ủy quyết định cho tham gia khóa học Thanh niên xuất sắc, thật khủng đấy.

Lời này khi lọt vào tai Trương Thuận Tường làm hắn choáng váng. Vương Trạch Vinh được tham gia khóa học Thanh niên xuất sắc, sao mình chưa từng được nghe nói nhỉ!

- Lão bạn học, không thể như vậy được. Vương Trạch Vinh lại được đi học ở lớp đó sao!

Trương Thuận Tường khó hiểu hỏi lại một lần nữa.

- Lão không biết! Bây giờ mọi người đã biết rồi, chắc nhanh chóng sẽ có thông báo xuống thôi. Tôi nói lão này, lão nên quan hệ với Vương Trạch Vinh cho tốt, đấy là một bảo bối đó!

Cúp điện thoại hồi lâu, nét mặt Trương Thuận Tường vẫn không khôi phục lại.

*** Cố Hồng Quân! Trương Thuận Tường không nhịn được chửi, xem như hắn đã rõ ràng mục đích của Cố Hồng Quân trên cuộc họp hôm nay rồi. Mắt thấy Vương Trạch Vinh có bối cảnh ở trên tỉnh lớn như vậy, mặc dù chắc trên tỉnh không có khả năng biểu dương Vương Trạch Vinh nhanh như vậy, nhưng bên thành phố nhất định sẽ có. Nếu như thành phố có mà huyện lại không có, khi truy cứu đến thì nhóm người phản đối chắc chắn là sẽ đứng đầu chịu trận!

Dụng tâm thật ác hiểm!

Càng nghĩ càng thấy chuyện này không được, Trương Thuận Tường vội vàng cầm lấy điện thoại trên bàn ấn số.

- Bí thư Cố, là như thế này, sau khi trở về suy nghĩ, tôi cho rằng ý kiến của ngài rất thỏa đáng. Để phối hợp với chuyện khai triển học tập Phó Kiến Quân trong toàn tỉnh, chúng ta cũng có thể đẩy mạnh hoạt động biểu dương Đảng viên và tổ chức cơ sở ưu tú một cách rầm rộ.