Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 196: Khác nhau một trời một vực (7)



Ngay tức thì, hỏa diễm liền vây quanh Thảo Trùng Quả, chậm rãi nung đốt, rất nhanh tạp chất bên trong đã bị thiêu hủy sạch sẽ, Thảo Trùng Quả lớn chừng nắm đấm đã biến thành một chút bột phấn. Thấy vậy, nàng mới tiếp tục bỏ Xà Vĩ Thảo phong thuộc tính vào.

Cứ tiếp tục như vậy, dược liệu bị hỏa diễm chậm rãi nung đố, năm loại dược liệu đều biến thành bụi phấn, phân biệt phiêu phù (trôi nổi) ở năm góc trong Tử Kim Lô.

Hoàng Bắc Nguyệt thông qua thần thức quan sát nhất cử nhất động của ngọn lửa trong Tử Kim Lô, không còn cách nào, thời điểm luyện dược ngươi nhất định phải nắm giữ hỏa hầu thật tốt.

Trước tiên bỏ dược liệu vào, đợi chúng bị thiêu đốt biến thành bụi phấn thì phải giảm cường độ hỏa diễm cho thích hợp, bằng không một là dược tính của dược liệu sẽ bị hỏa diễm toàn bộ nuốt chửng, hai là dược phấn sẽ tản ra, dẫn đến luyện dược thất bại!

Bởi vậy thời điểm cho năm loại dược liệu vào không giống nhau, nhiệt độ của ngọn lửa cũng vậy.

Năm loại dược liệu thuộc tính khác nhau cũng cần hỏa diễm khác nhau.

Những thứ này đều là một dạng khảo nghiệm độ mạnh yếu tinh thần lực của một tên Luyện dược sư, chỉ cần một chỗ sai sót, quá trình luyện dược sẽ thất bại ngay lập tức.

Lần thứ nhất chân chính chế thuốc, trên trán Hoàng Bắc Nguyệt cũng xuất hiện một tầng mồ hôi tinh mịn. Thần thức của nàng không có nửa điểm sơ suất, vô cùng tỉ mỉ quan sát tình huống bên trong Tử Kim Lô.

Rốt cục cũng đến thời điểm năm loại dược liệu dung hợp. Trong ngọn lửa, năm loại dược phấn chậm rãi quấn quýt, dung hợp lại với nhau, biến thành một viên đan dược lục sắc lớn chừng ngón tay cái trôi nổi bên trong Tử Kim Lô.

Thành công rồi!

Hoàng Bắc Nguyệt vô cùng vui sướng, vội vàng lấy Sinh Cơ Đan từ trong Tử Kim Lô ra, đặt trong tay tỉ mỉ quan sát.

Quả nhiên là một viên đan dược, tuy rằng bề ngoài đan dược vẫn có chút tỳ vết, không thể so với Ngưng Ngọc Đan do Tiêu Dao vương luyện chế, nhưng lần đầu luyện chế đã có thể thành công thì cũng coi như vô cùng lợi hại rồi!

Một một tên Luyện dược sư, lúc mới bắt đầu luyện dược đều phải trải qua vô số lần thất bại cùng thử nghiệm mới có thể miễn cưỡng luyện chế ra bán thành phẩm, dáng vẻ chỉ gần giống đan dược mà thôi!

Nàng đạt đến trình độ này đã có thể coi là thiên tài rồi!

Đã có lần đầu luyện chế thành công, Hoàng Bắc Nguyệt lập tức động thủ luyện chế lần thứ hai, lần này nàng đồng thời luyện chế hai viên, tăng thêm phân lượng của dược liệu, đương nhiên điều này cũng tăng thêm độ khó trong việc nắm giữ hỏa hầu.

Lần thứ hai luyện chế, một viên thoạt nhìn rất tốt, viên còn lại hơi có chút tỳ vết, bất quá như vậy cũng đủ làm cho nàng cao hứng rồi.

Nàng nhốt mình trong phòng, không ngừng luyện dược, mãi cho đến thời gian cơm tối.

Đợi đến lúc sắc trời tối đen, nàng tổng cộng đã luyện chế thành công hơn trăm viên Sinh Cơ Đan!

Mặc dù rất mệt mỏi nhưng nàng vẫn vô cùng cao hứng. Vấn đề Luyện dược sư hiện tại đã không còn làm khó được nàng nữa.

Nàng bây giờ cũng coi như là một tên Luyện dược sư chính thức rồi.

” Đông Lăng!” Nàng cao hứng gọi một tiếng. Đông Lăng đã chuẩn bị tốt cơm tối, vừa vặn bưng vào, bất quá nhìn thấy dược liệu cùng dược đỉnh nằm la liệt dưới đất, nàng không khỏi kinh hãi.

” Tiểu thư, ngươi đây là…”

Hoàng Bắc Nguyệt cẩn thận đem một cái hộp gỗ đưa cho Đông Lăng: ” Ngươi xem thử một chút đi.”

Đông Lăng tiếp nhận cái hộp, chậm rãi mở ra. Đập vào mắt nàng là vô số đan dược màu xanh biếc, chỉ có một số ít có tỳ vết, số còn lại đều vô cùng trơn bóng mê người.

” Đây là Sinh Cơ Đan!” Đan dược đám dong binh cùng mạo hiểm giả thường dùng, Đông Lăng đương nhiên biết. Nàng hơi suy nghĩ một chút, lập tức minh bạch, vui mừng thốt lên: ” Tiểu thư, ngươi trở thành một tên Luyện dược sư sao?!”