Phu Quân Ta Là Đại Ma Vương Tương Lai Làm Sao Bây Giờ?

Chương 277: Tự ăn ác quả, hối hận không thôi



Edit: Jess93

Khi đại trận hộ cốc Túc Tinh cốc bị phá, tiếng chấn động kia vang vọng giữa đất trời, chỉ cần là người tu luyện Túc Tinh đại lục, đều có cảm giác.

Trong nháy mắt, tất cả người tu luyện Túc Tinh đại lục, mặc kệ đang làm cái gì đều dồn dập bay ra, lơ lửng giữa trời, nhìn về hướng Túc Tinh cốc. Khi thấy sương đen phóng lên tận trời kia, trong lòng tất cả mọi người đều dâng lên một loại dự cảm xấu.

Bị chấn động kia ảnh hưởng sâu nhất, vẫn là người tu luyện ở gần Túc Tinh cốc.

Hai sư huynh đệ Tiêu Quân Hạo vừa chạy tới gần Túc Tinh cốc đã bị cơn chấn động kia trực tiếp chấn rớt xuống đất.

Bọn họ vừa từ phi kiếm ngã xuống đất, rơi đầy bụi đất, vậy mà lúc này hai người lại không lo được nhiều như vậy, đều dùng ánh mắt sợ hãi nhìn qua sương đen xuất hiện phía trên Túc Tinh cốc. Bên trong sương đen tỏa ra một hơi thở ma khí đáng sợ, ma khí kia càn quét ra phía bên ngoài Túc Tinh cốc, hai người cảm giác được ma khí phả vào trên thân, thần sắc kinh hãi, gần như không thể động đậy.
Trong trấn Thiên Long, Ninh Ngộ Châu vốn đang luyện đan trong không gian đột nhiên có cảm giác, buông xuống linh đan luyện được một nửa, từ không gian ra.

Hắn đi ra khỏi phòng, thả người vọt lên, đứng phía trên nóc nhà trọ, chỉ thoáng nhìn đã trông thấy sương đen đâm thủng bầu trời kia.

"Ma khí.." Trên mặt hắn lộ ra mấy phần hiểu rõ: "Thì ra là thế!"

Giọng nói của hắn cực thấp, trong giây lát đã tiêu tán trong không khí, không ai có thể phát giác.

Những người tu luyện khác ở trong trấn Thiên Long cũng dồn dập xuất hiện, bọn họ huyền lập giữa không trung, nhìn về phía Túc Tinh cốc, trên mặt lộ ra hoặc là lo lắng, hoặc là ngưng trọng, hoặc là vẻ mờ mịt, loại dự cảm xấu trong lòng kia, khiến bọn hắn không chút nghĩ ngợi liền chạy về hướng Túc Tinh cốc.

Một khắc này, vô số người tu luyện chạy về phía Túc Tinh cốc.
Lúc này bọn họ đã không đi nghĩ Túc Tinh cốc có Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ, mà là muốn làm rõ khí đen phóng lên tận trời này là cái gì, vì sao nó sẽ xuất hiện tại Túc Tinh cốc. Tứ đại gia tộc và đám ma tu kia đến cùng đã làm chuyện gì, vậy mà lại để khí đen kia xuất hiện, nó sẽ có ảnh hưởng gì với Túc Tinh đại lục?

Chỉ cần là người tu luyện thân ở bên trong đại lục này, đều có một loại linh cảm đáng sợ.

Đây là một loại cảm giác huyền ảo đại lục phản hồi cho người tu luyện mà nó bồi dưỡng, đặc biệt là những người tu luyện cấp cao kia, cảm giác của bọn hắn rõ ràng hơn, rõ ràng biết, tứ đại gia tộc và ma tu liên thủ, thả ra một con quái vật đáng sợ đến đủ để hủy diệt đại lục.

Các cao thủ của tám đại môn phái ra hết.

Bọn họ nhanh chóng gặp nhau ở nửa đường.
"Phạm chưởng môn!"

"Hà chưởng môn!"

Chưởng môn Hợp Tâm môn và Chân Vũ phái lên tiếng chào hỏi lẫn nhau, nhìn lại đối phương, đều có thể từ trên mặt đối phương nhìn ra vẻ ngưng trọng, trong lòng hai người đều có chút nặng nề.

"Hà chưởng môn, ngươi đây là muốn đi Túc Tinh cốc?" Chưởng môn Hợp Tâm môn hỏi.

Chưởng môn Chân Vũ phái chậm rãi gật đầu: "Trước đó không lâu, hai đồ đệ bất tài kia của ta đi Túc Tinh cốc, ta lo lắng.."

"Tú Tú nhà ta cũng đi." Phạm chưởng môn cũng thở dài một tiếng.

Hai người đều lo lắng cho ái đồ ái nữ, chẳng qua càng khiến bọn hắn lo lắng chính là Túc Tinh cốc đột biến, chỉ sợ qua hôm nay, Túc Tinh đại lục vĩnh viễn không được an bình.

** *

Đám người Tiêu Quân Hạo được các trưởng bối lo lắng lúc này cũng lâm vào trong khốn cảnh.

Bọn họ bị ma khí đáng sợ từ trong Túc Tinh cốc chợt hiện áp chế ở trên mặt đất, một hồi lâu mới thích ứng, mới có thể miễn cưỡng đứng dậy.
Tiêu Quân Hạo nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của sư đệ, bị ma khí kia áp chế xuống, thân thể đều lung lay sắp đổ, vì thế bảo hắn lui khỏi nơi này, để hắn đi qua nhìn tình huống một chút.

"Đại sư huynh.."

"Nghe lời!" Sắc mặt Tiêu Quân Hạo khó coi nói: "Phía trước vô cùng nguy hiểm, với tu vi của ta, chỉ có thể miễn cưỡng tới gần, đến lúc đó nếu xảy ra chuyện gì, ta không có cách nào chú ý đến ngươi."

Ngải Giác đến cùng không dám lấy tính mệnh hai người ra đùa, đành phải đồng ý.

"Đại sư huynh, nếu như ngươi thấy Ninh huynh đệ bọn họ.."

"Yên tâm, nếu như bọn họ thân hãm nguy hiểm, ta chắc chắn sẽ dùng hết toàn lực cứu bọn họ rời đi."

Trong lòng Ngải Giác có chút khó chịu: "Đại sư huynh, ngươi cẩn thận!"

Chờ Ngải Giác rời đi, Tiêu Quân Hạo mới thở sâu, gánh lấy ma khí đáng sợ kia, đi về hướng Túc Tinh cốc.
Theo hắn tiến lên, ma khí kia cũng càng ngày càng đáng sợ, dưới ma khí đáng sợ kia người tu luyện cảnh giới Nguyên Tông hệt như sự chênh lệch giữa người lớn và trẻ nhỏ, khiến hắn có một loại cảm giác thất bại lúc nào cũng có thể sẽ bị đối phương nghiền ép.

Tiêu Quân Hạo là một người có ý chí kiên định, càng là thời điểm khó khăn, hắn càng không chịu thỏa hiệp, vẫn cắn răng tiến lên.

Cuối cùng, Tiêu Quân Hạo nhìn thấy lối vào Túc Tinh cốc.

Khi nhìn thấy một màn đáng sợ tại lối vào kia, đồng tử Tiêu Quân Hạo hơi co lại, bước chân tiến lên bất giác dừng lại, thân thể cũng mềm nhũn nằm rạp trên mặt đất, chỉ có đầu có thể nâng lên, để cho hắn nhìn rõ mấy chục vạn người tu luyện đến tụ tập trước lối vào Túc Tinh cốc thất khiếu chảy máu, phát cuồng mà chết.
Bên trong ma khí đáng sợ kia, thất khiếu của hắn cũng bắt đầu chảy máu.

Đôi mắt Tiêu Quân Hạo chảy xuống huyết lệ, lại vẫn không có lui ra phía sau, nhìn chằm chằm đám người tu luyện phát cuồng mà chết tại cửa cốc kia.

Những người tu vi thấp đã sớm nằm xuống đất, hoàn toàn không có sinh cơ, vô số sương đen tuôn ra từ bên trong Túc Tinh cốc, nhanh chóng tràn vào thân thể những người đó, làm làn da của bọn hắn nhanh chóng biến thành màu đen. Tu vi cao, mặc dù còn chưa chết, nhưng nhìn bộ dáng điên cuồng kia, khoảng cách tử vong cũng là không xa.

Hắn nhìn về phía Túc Tinh cốc.

Ngày xưa hắn từng đi qua Túc Tinh cốc, khi đó Túc Tinh cốc còn chưa phong cốc, từ rất xa đã có thể nhìn thấy thung lũng bị ngàn mây bao phủ, đẹp đến mức giống như tiên cảnh, thỉnh thoảng có Vân Thú tinh nghịch từ trong cốc chạy đến, chơi đùa tại phụ cận, nếu có người tu luyện ưu ái chúng nó, nó sẽ chủ động cùng người rời đi, ngốc đến đáng yêu.
Mà bây giờ, Túc Tinh cốc bị bao phủ trong một mảnh sương đen, sương đen kia bức mây mù Túc Tinh cốc đến chỗ sâu trong Túc Tinh cốc, chỉ còn lại một ít mây mù ngoan cường thủ hộ tại chỗ sâu Túc Tinh cốc, bảo vệ Vân Thú lui vào trong những mây mù đó.

Vân Thú bởi vì mây mù mà sinh, nơi có mây mù, chính là nơi Vân Thú nghỉ lại.

Grào --

Một tiếng rống giận dữ từ bên trong Túc Tinh cốc truyền đến, tiếng rống kia tràn đầy phẫn nộ, sóng âm từng tầng từng tầng chấn tới.

Tiêu Quân Hạo nhịn không được phun ra một ngụm máu.

Hắn biết mình không thể đợi tiếp nữa, nếu không kết cục chắc chắn giống như đám người tu luyện tại cửa cốc kia, điên cuồng mà chết.

Ngay lúc Tiêu Quân Hạo kìm nén linh lực lăn lộn trong cơ thể để bò dậy, đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng chật vật từ bên trong sương đen lướt đến, người kia một thân hồng y, hồng y ở bên trong sương đen phá lệ bắt mắt.
Chờ người kia rốt cục chạy ra Túc Tinh cốc, Tiêu Quân Hạo mới phát hiện, người kia mặc trên thân cũng không phải là hồng y, mà là huyết y bị máu nhuộm đỏ mới đúng.

Kế tiếp lại gặp hai thân ảnh cũng chật vật bay ra.

Sau khi ba người trốn ra, lúc trông thấy tình huống trước sơn cốc, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ, khí huyết cuồn cuộn, khóe miệng lại tràn ra tia máu, khí tức trở nên uể oải suy sụp.

Vốn dĩ bọn họ đã bị thương khi trốn ra từ trong đám sương đen kia, nhìn thấy những đệ tử gia tộc theo bọn hắn mà đến chết thảm nơi đây, làm sao có thể không đau lòng khổ sở?

Dưới nỗi đau tột cùng, phun ra một ngụm máu, thân thể càng thêm không chịu nổi.

Bọn họ mưu đồ ngàn năm, rốt cuộc mặc kệ mặt mũi ra tay với Túc Tinh cốc, kết quả không chỉ không thể đạt được Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ, ngược lại lại thả ra một con quái vật đáng sợ, thậm chí hai người tu luyện cảnh giới Nguyên Đế còn chết thảm trong đó, hối hận đã không đủ để biểu đạt tâm tình lúc này của bọn họ.
Ba người này chính là Thương Dương Ma Tôn, lão tổ Thân gia và lão tổ Dịch gia.

Ba người bất chấp những thứ khác, bọn họ bay ra, thuận tay nhấc theo những người còn chưa chết kia, phóng về hướng ngược lại với Túc Tinh cốc.

Tiêu Quân Hạo cũng nhanh chóng đi theo đám bọn hắn lui ra khỏi nơi này.

Sau khi bọn hắn lui đến nơi cách ma khí kia, bọn họ gặp một đám người tu luyện chạy về hướng này.

Đám người tu luyện này là đặc biệt chờ ở đây, bọn họ cách Túc Tinh cốc không xa, biết mưu đồ của tứ đại gia tộc, vốn dĩ muốn chờ tứ đại gia tộc và ma tu đánh vỡ đại trận hộ cốc Túc Tinh cốc, lại chạy tới đục nước béo cò, kiếm chút chỗ tốt.

Khi Túc Tinh cốc dị biến, bọn họ lập tức chạy về phía nơi này, trong đó cũng có không ít người của tứ đại gia tộc canh giữ ở phụ cận.
Mọi người trông thấy bộ dáng chật vật của đám người này, đều vô cùng khiếp sợ, đặc biệt là đệ tử của tứ đại gia tộc, sắc mặt đều thay đổi rất nhiều.

"Lão tổ, người không có sao chứ?"

"Lão tổ, xảy ra chuyện gì? Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ đâu?"

"Tại sao chỉ có ba vị? Lão tổ Tiêu gia chúng ta đâu?"

"Còn có lão tổ Sài gia chúng ta đâu?"

* * *..

Một đám người mồm năm miệng mười hỏi thăm, nếu là bình thường, tất nhiên bọn họ không dám truy hỏi một lão tổ cảnh giới Nguyên Đế như thế, vậy mà lúc này đám người lại không quản được nhiều như vậy, không chỉ bởi vì loại dự cảm đáng sợ luẩn quẩn trong lòng không đi kia, mà còn bởi vì bộ dáng chật vật của ba vị lão tổ cảnh giới Nguyên Đế này thật sự là quá thảm, khiến bọn hắn trong lúc nhất thời sao còn có thể bận tâm đến chuyện khác?
Tiêu Hiền Khải tộc trưởng Tiêu thị quét mắt một lần, vẫn không tìm được lão tổ Tiêu thị bọn họ, sắc mặt của ông ta cực kỳ khó coi, nhịn không được đi đến trước mặt Thương Dương Ma Tôn.

"Ngũ thúc tổ, tại sao lại không thấy lão tổ Tiêu gia chúng ta?" Tiêu Hiền Khải hỏi thăm.

Sắc mặt Thương Dương Ma Tôn trắng bệch, tinh thần uể oải, lúc nghe nói như thế, nhịn không được cười như không cười nhìn ông ta, nói ra: "Ta không phải là thúc tổ Tiêu gia các ngươi, đừng tùy tiện bấu víu quan hệ."

Tiêu Hiền Khải lúng ta lúng túng im lặng.

Thương Dương Ma Tôn khinh thường liếc ông ta một cái, nói ra: "Hắn ta chết rồi."

Sắc mặt Tiêu Hiền Khải thay đổi, bật thốt lên: "Không có khả năng!"

Lúc Tiêu Hiền Khải đi về phía Thương Dương Ma Tôn, người chung quanh liền vểnh tai, nghe được Tiêu Hiền Khải gọi Thương Dương Ma Tôn là "Ngũ thúc tổ," nhịn không được bĩu môi, rõ ràng Tiêu thị đây là phát hiện lão tổ Tiêu gia không ở đây, mới có thể đặc biệt cùng Thương Dương Ma Tôn bấu víu quan hệ, để cho thế nhân biết, Tiêu gia vẫn có chỗ dựa.
Cho dù Thương Dương Ma Tôn là một ma tu, nhưng cũng là ma tu cảnh giới Nguyên Đế, thế nhân ngưỡng mộ kẻ mạnh, chỉ cần ông ta đủ mạnh, là ma tu hay là linh tu thì có làm sao? Hành động này của Tiêu gia là vô cùng vô sỉ, nhưng nghĩ tới những chuyện Tiêu gia làm trong mấy năm gần đây, đặc biệt là chuyện đã làm đối với Túc Tinh cốc, làm được càng không biết xấu hổ, cũng là không có gì quá kỳ quái.

Chẳng qua chờ nghe được lời của Thương Dương Ma Tôn, người ở chỗ này đều một mặt không thể tưởng tượng nổi.

Lão tổ Tiêu gia chết rồi?

Đồng thời sắc mặt thay đổi còn có người Sài gia.

"Vậy lão tổ chúng ta đâu?" Tộc trưởng Sài gia run giọng hỏi.

Thương Dương Ma Tôn vẫn là dáng vẻ cười giống như không phải cười kia: "Hắn ta không ở nơi này, tất nhiên cũng chết trong động ma kia rồi."
"Động ma?"

Người ở chỗ này mặc kệ đám người Sài gia kia, bọn hắn chú ý tới tin tức lộ ra trong lời nói của Thương Dương Ma Tôn, trong lòng căng cứng.

Thương Dương Ma Tôn lại trầm mặc.

Lúc này, một giọng nói già nua mệt mỏi vang lên: "Thương Dương Ma Tôn không có nói sai, bên trong Túc Tinh cốc có một cái động ma, trong động ma kia dựng dục ra ma đầu cực kỳ đáng sợ, lão tổ Tiêu thị và Sài thị chính là bị ma đầu bên trong cắn nuốt nên mới chết.."

Nói đến đây, sắc mặt ba người cảnh giới Nguyên Đế tự mình trải qua trận ác mộng này đều trở nên vô cùng khó coi, vẻ kinh hãi lóe lên trong mắt một cái rồi biến mất, hiển nhiên sau khi bọn họ tiến vào động ma, ở nơi đó trải qua cũng không quá tốt.

Đại trận hộ cốc Túc Tinh cốc bị phá, ma khí phóng lên tận trời, năm người cảnh giới Nguyên Đế đứng trước đứng mũi chịu sào, bị ma khí đáng sợ kia công kích.
Biến cố này khiến đám người đang mừng rỡ reo hò kia kinh ngạc đến ngây người, nụ cười trên mặt trong nháy mắt ngưng kết.

May mắn năm người cảnh giới Nguyên Đế dù bị công kích, nhưng chỉ bị một chút vết thương nhỏ, không nghiêm trọng lắm.

Nhìn thấy Túc Tinh cốc dị biến, trong lòng năm người cảnh giới Nguyên Đế đều có dự cảm không tốt, nhưng nghĩ tới Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ ở bên trong Túc Tinh cốc, bọn họ làm sao có thể từ bỏ, đành phải xông vào trong đám sương đen kia.

Nhưng mà bọn họ không nghĩ tới, lối vào Túc Tinh cốc sẽ có một cái hắc động sâu không thấy đáy, vừa tiến vào Túc Tinh cốc đã bị lỗ đen kia hút vào. Nếu không phải ba người phản ứng cực nhanh, chỉ sợ mới vừa đi vào sẽ lập tức bị ma khí vừa dâng lên kia ăn mòn, biến thành quái vật không phải người cũng chẳng phải ma.
Cho dù là ma tu Thương Dương Ma Tôn, cũng không có cách nào thoát khỏi xung kích của ma khí đáng sợ như vậy.

Tình hình trong Túc Tinh cốc hoàn toàn nằm ngoài tưởng tượng của bọn họ, ma khí nơi này quá đáng sợ, căn bản không thích hợp với ma tu, càng đừng nói là tới đây tu hành. Kế hoạch có sai lầm, lúc ấy sắc mặt Thương Dương Ma Tôn cực kỳ khó coi, thậm chí bị người của tứ đại gia tộc chất vấn, có phải là ông ta đã sớm phát hiện Túc Tinh cốc biến hóa hay không, lại không chịu nói cho bọn hắn.

Thương Dương Ma Tôn rõ ràng muốn nhân cơ hội này diệt bọn họ, để lấy Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ.

Năm người suýt chút nữa thì động thủ đánh nhau.

Chưa chờ bọn hắn động thủ, quái vật ngủ say bên trong lỗ đen kia giống như bị bọn họ đánh thức, kế tiếp kéo năm người xuống.
Khi bọn hắn thấy rõ ràng tình huống phía dưới lỗ đen, mới hiểu được, hóa ra nơi đây lại là một cái động ma dựng dục ra ma đầu Thiên ma đáng sợ như vậy..

Lão tổ Dịch gia mệt mỏi nói: "Ma đầu kia thực lực cực kỳ lợi hại, năm người chúng ta dùng hết toàn lực, thế mà không thể tiêu diệt, thậm chí còn bồi vào hai người cảnh giới Nguyên Đế.."

Lão tổ Thân gia trầm mặt, dù không nói chuyện, nhưng vẻ mặt ngưng trọng này, cũng đã chứng thực lời của lão tổ Dịch gia.

Đám người nghe xong tê cả da đầu, đồng thời cũng có chút tuyệt vọng.

Ngay cả năm cao thủ cảnh giới Nguyên Đế vậy mà cũng không thể tiêu diệt, thực lực ma đầu kia rốt cuộc mạnh đến cỡ nào?

"Tại sao Túc Tinh cốc lại có thể có loại vật này?" Có người khó có thể tin hỏi: "Chẳng lẽ Túc Tinh cốc có liên hệ gì với ma tu.."
Nghe nói như thế, ba người cảnh giới Nguyên Đế cùng nhìn về phía người kia.

Bị ba cao thủ cảnh giới Nguyên Đế cùng nhìn chằm chằm, người kia nhanh chóng ngậm miệng, nhưng hắn ta vẫn lưu lại một ít ấn tượng cố định trong lòng mọi người.

Chẳng qua, cũng có người lý trí, cảm thấy trong đó có lẽ có nội tình gì mới đúng.

Da mặt lão tổ hai nhà Thân Dịch hơi co rút, trước mặt nhiều người như vậy, có mấy lời lại là khó mà mở miệng.

Cho đến giờ phút này, bọn họ mới hiểu được Túc Tinh cốc đại biểu cho cái gì tại Túc Tinh cốc lục, đúng là bọn họ bọn người tham lam này, tự tay hủy đi Túc Tinh cốc, gây ra tất cả những chuyện này.

Bọn họ đã quen cao cao tại thượng, căn bản không có cách đem chân tướng này nói ra trước mặt người tu luyện trong thiên hạ.

Trong lòng bọn họ không phải không hối hận, lại không thể thừa nhận bọn họ là tội nhân của Túc Tinh đại lục.
Thương Dương Ma Tôn lại là người không chơi bài theo luật, ông ta nhịn không được cười ra tiếng, dưới sự cảnh giác của lão tổ hai nhà Thân Dịch, mở miệng nói: "Túc Tinh cốc tồn tại là để trấn áp động ma! Bây giờ Túc Tinh cốc đã bị chúng ta hủy đi, động ma này tự nhiên hiện thế. Đợi đến khi ma đầu trong động ma tích tụ đầy đủ lực lượng, chính là thời điểm Túc Tinh đại lục hủy diệt.."

Ánh mắt của ông ta chầm rãi nhìn lướt qua đám linh tu tự xưng là chính đạo này, tiếng cười càng càn rỡ: "Thật thú vị, không phải sao?"

Người tu luyện bị ánh mắt của ông ta đảo qua nhịn không được tránh đi ánh mắt ông ta.

Người tu luyện xuất hiện ở nơi này, không có bao nhiêu là người vô tội, bọn họ đều từng có ý đồ với Túc Tinh cốc, thậm chí muốn khống chế huyết mạch cuối cùng của Túc gia, đạt được Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ.
Các trưởng lão của tám đại môn phái từ các nơi chạy đến vừa vặn nghe được lời nói của Thương Dương Ma Tôn, lập tức sầm mặt lại.

Trên đường tới, bọn họ đã làm chuẩn bị cẩn thận, không nghĩ tới mọi chuyện lại tệ hơn so với tưởng tượng của bọn hắn, thậm chí có thể sẽ mang đến kiếp nạn đáng sợ cho Túc Tinh đại lục, bởi vì sự tham lam và tính toán của thế nhân, mà khiến nó đến sớm hơn.

Lúc này, lại có người thốt ra: "Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ đâu."

Ánh mắt mọi người đều rơi vào trên thân người kia, chẳng qua càng có nhiều người quan tâm Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ ở đâu hơn.

Các cao thủ của tám đại môn phái nhìn thấy phản ứng của đám người này, trong lòng bỗng dâng lên một loại bi ai.

Bởi vì sự tham lam của đám người này mà Túc Tinh đại lục biến thành như thế, vậy mà những người này lại không biết hối cải, vẫn muốn tranh đoạt Nhị Thập Bát Túc Tứ Tượng đồ.