Phong Lưu Võ Trạng Nguyên

Chương 289: Tàn thi (2)



Bùi Tụng không dám dài dòng nữa, hắn dẫn hai người tới phòng chưa xác, một mùi hôi thối đập vào mặt. Mặc Y vội vàng bụm lấy cái mũi nhíu mày.

Bùi Tụng nói:

- Ba bộ thi thể đều có rất nhiều nơi bị gãy và ngâm trong nước bị thối rữa. Cho dù đã tận lực xử lý thích đáng, nhưng thời tiết nóng bức nên tất cả đều có mùi.

Tần Tiêu cũng ngửi thấy, trong lòng cảm thấy buồn nôn. Nhìn Mặc Y, hắn nói với nàng:

- Muội đi ra ngoài chờ đi.

Mặc Y quật cường lắc đầu:

- Không có vấn đề gì!

Bùi Tụng đi xốc lên vải trắng che bên trên cỗ thi thể nói;

- Đây là thi thể phát hiện ra đầu tiên, cách nay đã có tám ngày. Thời điểm phát hiện thi thể theo như khám nghiệm thì thời gian tử vong đã vượt qua mười hai canh giờ.

Tần Tiêu đi ra phía trước nhìn thi thể, đó là một cái nữ thi, cổ bị chặt tận gốc, toàn thân trương phình, nhiều nơi trên người biến thành nấm mốc màu xanh có mùi hôi thối. Nơi cổ dính nhiều bùn cát.

Tần Tiêu nhìn tinh tế bên ngoài một hồi rồi lắc đầu nói:

- Thật là tàn nhẫn! Một đao chém đứt đầu lâu, sau đó lập tức vứt xác vào sông. Huyết dịch nơi cổ tuần hoàn trong bùn cát nước sông nên hút khá nhiều cát, Hơn nữa người nữ tử này khi còn sống cũng bị ngược đãi nhiều...

Tần Tiêu nhìn Mặc Y nhàn nhạt nói:

- Hơn nữa rất có thể là ***.

Bùi Tụng tiếp lời:

- Đúng vậy a, lúc ấy khám nghiệm tử thi cũng nói như vậy. Nữ nhân này bị sưng lên thành màu xanh đen, bị người ta dùng lực đánh vào tạo nên vết bầm. Hơn nữa...Khục...

Bùi Tụng xấu hổ nhìn Mặc Y tiếp tục nói :

- Mông và bộ phận sinh dục có dấu vết bị hỏa thiêu.

Mặc Y rốt cục nhịn không được, xông đi ra bên ngoài ói.

Tần Tiêu cũng cảm giác trong miệng đắng ngắt, dạ dày cuồn cuộn sôi trào. Nhìn thi thể một hồi, quả nhiên theo như lời Bùi Tụng nói, địa phương tư mật nhất của người này bị thiêu cháy, da thịt bong tróc, đoán chừng bỏng khá nặng.

Tần Tiêu khoát tay áo:

- Nhìn xem hai cỗ thi thể khác xem sao.

Bùi Tụng cau mày vạch mảnh vải che thi thể lên nói:

- Cỗ này cũng như cỗ thi thể đầu tiên, cũng bị chặt đầu, trên người có dấu vết bầm tím, hơn nữa có thật nhiều dấu roi da.

Trong lòng của Tần Tiêu mắng thầm: hung thủ kia đúng là ác độc. Nghĩ ra nhiều chiêu trò như thế. Lại hỏa thiêu còn có roi da, đoán chừng còn có rất nhiều những vết thương bởi vì thi thể bị ngâm trướng không cách nào phân biệt khác.

Bùi Tụng đi tới cỗ thi thể thứ ba, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua Mặc Y bên ngoài phòng chứa xác đang vịn tường nôn mửa, hắn thấp giọng nói:

- Tần đại nhân, cỗ thi thể này còn muốn khủng bố hơn trước vài phần. May mắn Mặc Y cô nương ở bên ngoài, bằng không thì sợ là càng chịu không nổi rồi!

Tần Tiêu cau mày:

- Xốc lên ta xem!

Thời điểm cỗ thi thể kia đập vào mắt, Tần Tiêu thiếu chút nữa nhịn không được đã có xúc động muốn ói. Nếu không phải trước kia trong bộ đội, chuyên môn trải qua loại huấn luyện này thì sợ là hiện tại cũng giống như Mặc Y.

Đây còn gọi là thi thể người sao?


Không có đầu lâu, điều này là tự nhiên. Địa phương trước ngực vốn có hai ngọn nhũ phong đã bị cắt lõm lộ ra xương ngực trắng hếu. Bởi vì nước chảy xiết và ngâm lâu nên vết thương trắng bệch và sưng phù. Nội tạng đã bốc mùi trướng lên chỗ bị thương, tuy rằng đã được xử lý nên không có dòi bọ nhưng chút ít nội tạng và cảnh tượng thê thảm càng khiến người ta thêm sởn gai ốc, cực kỳ buồn nôn.

Bùi Tụng đi cũng cố nén buồn nôn nói:

- Đại nhân có thể chịu. Lúc ấy thời điểm bộ hài cốt đưa tới, hạ quan không nhịn được phải ói mấy lần. Trải qua khám nghiệm tử thi, nàng này khi còn sống từng tiến hành chuyện phòng the kịch liệt làm cho bộ phận sinh dục bị hao tổn. Đồng thời, địa phương khác trên người cũng giống như hai cỗ thi thể kia, có dấu vết bị ngược đãi, phần lớn là hỏa thiêu và quất roi.

Tần Tiêu muốn thử di chuyển thi thể để quan sát thì nội tạng trong lồng ngực chảy ra ngoài, hắn vội vàng dừng tay.

Hai người đi ra khỏi phòng chứa xác, đều như trút được gánh nặng mà thở ra một hơi dài, chạy tới chỗ có nước rửa sạch tay.

Trong lòng Tần Tiêu cười khổ: Xong rồi! Hôm nay khỏi cần ăn cơm tối luôn.

Mặc Y cuối cùng là phun ra sạch sẽ mới cúi đầu như có lỗi đến bên cạnh Tần Tiêu cúi đầu sợ hãi nói:

- Đại nhân. . . Ta. . . Thực xin lỗi!

Tần Tiêu khoát tay áo:

- Được rồi Mặc Y, muội đã xem như không tệ rồi. Đổi lại là Tử Địch hoặc là những người khác. Sợ là chứng kiến lần đầu tiên đã bị ói, ngay cả ta cũng cảm giác không chịu nổi.

Bùi Tụng hỏi:

- Đại nhân đã nghiệm thi xong, ngài có ý kiến gì không?

Tần Tiêu lắc đầu:

- Tạm thời còn không có phát hiện cùng manh mối lớn, duy nhất có thể dùng khẳng định là từ thủ pháp cùng hình thái của ba bộ thi thể này, hẳn là đã chết trong tay cùng một hung thủ, mà tên hung thủ này, rất có thể là loại người biến thái.

- Loại người biến thái?

- Khục. . . Chính là thần trí khả năng không bình thường, khác hẳn với thường nhân. Nội tâm có suy nghĩ và xúc động vặn vẹo. Có thể là chịu qua đả kích hoặc là áp lực quá mức, cũng có thể là do nguyên nhân khác.

- Có một chút. . . Đã minh bạch. Ý của đại nhân là chỉ hung thủ có thể bị thất tâm phong?

Tần Tiêu gật đầu cười cười, hắn cũng lười giải thích nhiều :

- Xem như thế đi!

- Vậy bây giờ, chúng ta bắt tay vào làm từ chỗ nào để truy tìm hung thủ?

Tần Tiêu nói:

- Đã tra ra thân phận của ba cô gái này chưa? Nhiều ngày rồi vẫn chưa có người trong nhà tới báo mất tích sao? Đã phái người đi điều tra chưa?

Bùi Tụng đáp:

- Đại nhân, hung án lần này, hạ quan thật sự không dám nói ra ngoài. Không có công nhiên dán thông báo tìm người đến đây nhận thi. Mấy ngày liên tiếp phái ra mấy trăm bộ khoái đi điều tra thân phận của người chết, nhưng đều không có đầu mối, một mực không ai báo lại án nói có người mất tích. Theo hạ quan nghĩ, ba nữ tử này không phải là người người Trường An Tần Tiêu lắc đầu:

- Chưa hẳn, họ đều là nữ tử sống an nhàn sung sướng, không phải là hạ nhân nha hoàn hoặc là bình dân nữ tử.

Bùi Tụng ngạc nhiên nói:

- Vì sao?

Tần Tiêu đáp:

- Nói như vậy là bởi vì thi thể người rơi vào trong nước bị cọ rửa, quần áo đều bị rách nát. Ba nữ tử này đều là thân thể trần truồng, nguyên nhân cũng là bởi vì trên người các nàng mặc quần áo và trang sức của sĩ tộc hào phú Trường An.

Bùi Tụng nói tiếp:

- Cũng có khả năng, bị ngược đãi nên lột hết quần áo ra trước thì sao?

Tần Tiêu gật nhẹ đầu:

- Hoàn toàn chính xác có một loại khả năng như vậy. Nhưng mà ngươi nhìn bụng của các nàng , nếu như là bình dân nữ tử, mặc quần áo vải thô thân đối vạt áo, bên hông thường cột vải thô, sau nhiều năm sẽ lưu lại vết hằng. Nhưng mà trên người của các nàng, đều không có. Bởi vậy có thể thấy được, ba người này khi còn sống, bình thường đều là váy dài hoặc là quần áo váy ngắn ngực rất thấp.