Pháo Hôi Không Muốn Chết!

Chương 71: 71: Yêu Sai Cả Đời 31






Sau khi thi triển pháp thuật, Khương Quy sức lực cạn kiệt, cô ôm mèo trắng nằm trên sô pha xem video thú cưng dễ thương của một võng hồng nổi tiếng trên mạng, với danh xưng là Vân Xuất Quỹ.May mắn, mèo trắng đại nhân đại lượng không có cùng một con mèo cách một màn ảnh tranh giành tình cảm, nó thích ý ghé vào trên bụng của Khương Quy nghỉ ngơi, cống hiến thân thể của chính mình như một cái giá Ipad.Nhìn thấy phần hướng dẫn cắt tỉa cái mông thú cưng thành hình trái tim, Khương Quy tỏ ra tràn đầy thích thú, cô ngoa ngoe rục rịch sờ vào cái mông của A Bố.Mèo trắng mở mắt ra nhìn Khương Quy, liền thấy Khương Quy đối với nó nở một nụ cười ngọt như mật."Cái này có đẹp hay không?" Khương Quy xoay người nhìn chằm chằm màn hình Ipad, vẻ mặt dụ hoặc nói, "Có phải là rất đẹp hay không? Thật đẹp đi, ta cắt cho ngươi nha?"Mèo trắng ngẩng đầu, tròng mắt đen kịt bao trùm lấy Khương Quy.Tiếng chuông cảnh báo trong lòng lập tức vang lên, nhớ tới kết cục bi thảm của A Lục, không muốn làm cẩu Khương Quy lập tức ném xuống Ipad, bế lên mèo trắng hóa thành cẩu liếm: "Ta nói chơi đâu, ngươi trời sinh đã có vẻ đẹp hoàn mỹ vô khuyết, không cần đến phải làm thêm vẻ đẹp nhân tạo, ngươi chính là vẻ đẹp hoàn mỹ."Cái này là vì muốn tồn tại, cô chỉ có thể ghi cho đủ điểm.Mèo trắng dùng móng vuốt sờ sờ lên mặt của Khương Quy, cho cô một ánh mắt ý vị thâm trường.(*Ý vị thâm trường = ánh mắt đầy sâu xa, ẩn ý).Khương Quy đáp lại nó bằng một nụ cười ngài thật là rộng lượng, trong lòng lại nghĩ thầm: Thật bất công, đạo hạnh so với ta còn cao hơn, miêu nô thật là mất tôn nghiêm!Tiếng chuông tình lình phát ra, đánh vỡ sự đau khổ cùng phẫn nộ của Khương Quy, cô cầm lên điện thoại liền thấy là Khương Quốc Thanh, tiếp nhận điện thoại, Khương Quốc Thanh nói, ông cùng Hà Nguyệt Dung muốn gặp mặt cô.Khương Quy không chút nào ngoài ý muốn, cô căn bản không nghĩ sẽ che giấu công trạng của mình, cô cũng biết bọn họ có thể đoán được, chuyện này vốn dĩ không có gì khó đoán, đoán không được mới là ngốc."Con ở nhà, hai người lại đây đi."Nửa giờ sau, Hà Nguyệt Dung cùng Khương Quốc Thanh đến.Trên cánh tay của Hà Nguyệt Dung quấn đầy băng gạc, mặt bà trắng bệch không có chút máu, hốc mắt sưng đỏ, đáy mắt của bà che kín đầy huyết sắc, phờ phạc gấp mười lần so với lần gặp đầu tiên.Khương Quốc Thanh cũng từ trong xương cốt lộ ra một cổ bi thương cùng đau xót.Ánh mắt Khương Quy dạo một vòng trên băng gạc của Hà Nguyệt Dung, cô nghiêng người để cho bọn họ tiến vào."Ta đã thấy một giấc mơ." Hà Nguyệt Dung nhìn Khương Quy, bà đã không còn sức lực dư thừa nào để lòng vòng cùng Khương Quy.Khương Quy cong cong khóe miệng, lạnh lùng nhìn bà.Đồng tử của Hà Nguyệt Dung run lên, thật sự là nó! Nước mắt của bà lại lần nữa tuôn ra, Hà Nguyệt Dung không nghĩ lại khóc, nhưng bà không thể nào ngăn được nước mắt trào ra, bà lại không biết tại sao nước mắt của bà lại chảy ra.Khương Quy nhìn Hà Nguyệt Dung, thanh âm của cô đạm mạc nói: "Rất tuyệt vọng đi, dao nhỏ đâm trên người chính mình mới biết nó có bao nhiêu đau.

Ngươi bây giờ có thể biết được ta tại sao lại chán ghét Khương Tuyết Vi như vậy? Có thể lý giải bởi vì Khương Tuyết Vi mà ta đã phải gánh chịu đau khổ cùng xui xẻo như thế nào sao?"Hà Nguyệt Dung che miệng lại, nước mắt cùng tiếng khóc từ khe hở ngón tay chui ra ngoài, thân thể của bà run rẩy kịch liệt, giống như không chịu nổi thống khổ, tùy thời đều sẽ nổ tung.Hầu kết của Khương Quốc Thanh lên xuống, ông muốn hỏi cái gì, lại không dám hỏi.


Ở trong giấc mơ của Hà Nguyệt Dung cả nhà ba người bọn họ đều chết là giả, nhưng mấy năm nay những người bên cạnh bọn họ, không phải chết thì cũng tàn phế là thật, như vậy nó bị Lương Binh...Là thật hay là giả?"Những sự tình sau sinh nhật bảy tuổi của con, đều là giả, có phải không?" Khương Quốc Thanh rốt cuộc cũng hỏi ra, ông không nghĩ sẽ bóc ra vết sẹo của con gái, nhưng ông làm cha, ông cần thiết phải biết con gái của chính mình đã gặp phải chuyện gì.Khương Quy ý thức được Khương Quốc Thanh muốn hỏi về chuyện gì, cô rũ rũ mắt, hàng mi dày của cô chụp xuống hiện ra một bóng râm trên mặt.Cô không có, nhưng chân chính Khương Nhất Nặc đã bị xâm phạm qua, thương tổn cũng sẽ không bởi vì thời gian mà biến mất.

Cho nên cô sẽ không phủ nhận, bọn họ nên chịu áy náy đau lòng cùng oán hận, đây là năm đó bọn họ nên chịu đựng, nhưng lại không có chịu đựng qua.Nhưng Khương Nhất Nặc muốn làm một công chúa thuần khiết không tì vết, cô không muốn trên lưng lại đeo theo vết nhơ.Khương Quy nói với cô, chuyện này không phải là một vết nhơ, này không phải là vết nhơ của cô, tất cả đều là vết nhơ của Lương Binh, là Lương Binh ghê tởm, chứ không phải là cô, cô không có sai, bất luận chuyện gì cũng đều không có sai.Nhưng Khương Nhất Nặc không có biện pháp tiêu tan, bằng không năm đó cô sẽ không để trước khi chết mới thổ lộ ra chân tướng.


Khương Quy có thể lý giải, xã hội này còn tròng gong xiềng trinh tiết lên người nữ giới quá nhiều."Lương Binh muốn, nhưng hắn chưa kịp làm, liền có chuyện." Khương Quy tôn trọng ý nguyện của Khương Nhất Nặc.Khương Quốc Thanh cùng Hà Nguyệt Dung không hẹn lộ ra thần sắc may mắn, tinh thần bị căng chặt của bọn họ rõ ràng là được nới lỏng.Khương Quy hơi nhướng mày, ngước mắt nói: "Nếu ta không phong ấn năng lực quỷ dị của Khương Tuyết Vi, hai người cảm thấy những sự tình trong mơ có thể trở thành sự thật hay không?"Tinh thần vừa mới nới lỏng, lại lần nữa căng thẳng trở lại, cả người Khương Quốc Thanh cùng Hà Nguyệt Dung lập tức cứng đờ.Trong hiện thực, Khương Quốc Thanh vẫn luôn âm thầm tìm kiếm người của Huyền môn, nếu Khương Tuyết Vi biết, cô sẽ ngồi yên làm như không thấy sao?Nếu Cố Thiếu Hiên gặp phải nguy cơ phá sản, xuất phát từ sự ghen ghét Khương Nhất Phàm sẽ không ra tay giúp đỡ, Khương Tuyết Vi có thể buông tha cho nó sao?Càng quan trọng là, hai người bọn họ, một người đuổi cô đi, một người muốn bóp chết cô, cô sẽ thủ hạ lưu tình mà buông tha cho bọn họ sao?Khí lạnh từ lòng bàn chân truyền đến trái tim, máu trong mạch máu đều như đông lại, Khương Quốc Thanh cùng Hà Nguyệt Dung mặt mũi đều trắng bệch, thân thể hai người đều run rẩy.Lúc rời đi, Hà Nguyệt Dung cơ hồ là đứng không vững, toàn dựa vào Khương Quốc Thanh đỡ mới có thể miễn cưỡng đi đường, ngồi vào trong xe, Hà Nguyệt Dung đột nhiên nhớ tới con trai: "Nhất Phàm, Nhất Phàm!" Bà luống cuống tay chân lấy điện thoại ra gọi điện cho Khương Nhất Phàm, lại được nhắc nhở là máy bận.Khương Nhất Phàm là đang nói chuyện cùng Khương Tuyết Vi, Khương Tuyết Vi muốn hắn cho cô tư liệu của Lương Binh cùng Đỗ Quyên.Khương Nhất Phàm không chút nghi ngờ, hắn chỉ nghĩ cô muốn biết về cha mẹ ruột của chính mình, rốt cuộc ai lại không hiếu kỳ.

Hắn liền nói ta sẽ gửi qua hòm thư cho muội, còn tỏ lòng trung thành nói bọn họ là bọn họ, ngươi là ngươi.Phiên dịch lại là: Cha mẹ của muội chính là người xấu, nhưng ở trong mắt của ta, muội vẫn là một thiên sứ thuần khiết, tất cả mọi người đều sẽ suy nghĩ giống ta, bọn họ đều sẽ cảm thấy muội là một thiên sứ, muội không cần phải vì loại người xấu đó mà khổ sở, muội một chút đều không có sai."Ca ca, cảm ơn ngươi...." Thanh âm của Khương Tuyết Vi như là khóc thút thít phát ra, tràn đầy cảm động, nhưng thần sắc của cô lại lạnh băng.Khương Nhất Phàm giống như từ một câu cảm ơn của Khương Tuyết Vi mà hấp thụ được vô hạn lực lượng, hắn lại tiếp tục một hồi bày tỏ lòng trung thành của chính mình, cuối cùng giống như vô tình hỏi: "Vi Vi, muội hiện tại đang ở đâu?"Khương Tuyết Vi nghẹn ngào nói: "Ở chỗ một người bằng hữu.""Là, Cố Thiếu Hiên sao?" Khương Nhất Phàm gian nan mở miệng hỏi.Khương Tuyết Vi trầm mặc không nói.Sự yên lặng như đang giết chết con tim, dừng ở trong tai của Khương Nhất Phàm không thể nghi ngờ là sự khẳng định, ghen ghét làm vặn vẹo khuôn mặt của hắn, tay đang cầm lấy điện thoại cũng trở nên run rẩy."Ca ca, muội cúp máy đây."Âm thanh đô đô đô kích thích máu trong người Khương Nhất Phàm, cả người của hắn đều ẩn ẩn đau đớn, hắn lại một lần nữa đập mạnh điện thoại.


Khương Nhất Phàm thở hổn hển, ngực hắn kịch liệt phập phồng, che kín đáy mắt tràn ngập huyết sắc cùng hận ý của hắn.Điện thoại của Khương Nhất Phàm anh dũng bỏ mình, Hà Nguyệt Dung từ thanh âm nhắc nhở máy bận liền chuyển thành số máy hiện tại không liên lạc được, lòng Hà Nguyệt Dung nóng như lửa đốt.Hiện giờ bà đã xem Khương Tuyết Vi như hồng thủy mãnh thú, chuyên môn ăn thịt người, con trai lại đối với Khương Tuyết Vi khăng khăng một mực như vậy, các loại ý niệm không tốt ụt ụt trào vào trong đầu, kích thích thần kinh của bà, khiến bà có thêm động lực kiên trì gọi điện thoại cho con trai."Nó sẽ không nghe lời ngươi, đầu óc của nó chỉ toàn là Khương Tuyết Vi.

Vì Khương Tuyết Vi, nó có thể không chút do dự đập vào đầu ngươi, ở trong mắt của nó, hai chúng ta tính là cái rắm, cộng hai chúng ta lại với nhau cùng so với đầu ngón tay của Khương Tuyết Vi đều kém." Khương Quốc Thanh cường thế giật lấy điện thoại trên tay Hà Nguyệt Dung, không cho bà tiếp tục làm chuyện vô dụng."Chẳng lẽ tiếp tục mặc kệ nó, vạn nhất nó xảy ra chuyện gì thì làm sao bây giờ?""Khương Tuyết Vi không dùng được năng lực nữa, nó có thể xảy ra chuyện gì.

Nó chính là được chúng ta bảo vệ quá tốt, mới có thể ích kỷ như vậy, nó chính là thiếu giáo huấn."Hà Nguyệt Dung bi thương, con gái ruột lạnh nhạt xa cách, con gái nuôi hại người vô số, con trai chấp mê bất ngộ, bà chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều đang bị một con dao cùng tra tấn.Khương Tuyết Vi mặt trắng như tuyết nằm trên giường.Cố Thiếu Hiên bị một cái, lại một cái điện thoại khẩn cấp gọi đi, bởi vì Hàn Lệ ác ý nhằm vào, Cố Thiêu Hiên bị hết rắc rối này đến rắc rối khác thi nhau mà đến, làm hắn cực kỳ mệt mỏi ứng đối, thật sự không thể làm bạn, ở bên cạnh an ủi Khương Tuyết Vi.Khương Tuyết Vi đồng cảm, khuyên hắn nên nhanh chóng rời đi giải quyết chính sự, hắn vừa đi mất, cô lại cảm thấy trống rỗng, lâm vào cực độ bất an.Ba ba cùng mụ mụ không cần cô, cô không có nhà.Cô chỉ còn lại một mình Cố đại ca.Trong ổ chân Khương Tuyết Vi ôm đầu gối chính mình cuộn tròn, mở mắt ra là một mảnh hắc ám, duỗi bàn tay năm ngón ra cũng không thấy, hắc ám như vậy lại đem đến cho cô một chút cảm giác an toàn ít ỏi, nỗi sợ hãi tận sâu trong linh hồn rốt cuộc cũng tuôn ra.Năng lực thần kỳ của cô bại lộ.Có người lại không sợ hãi năng lực của cô.Kinh sợ cùng sợ hãi giống như một sợi dây leo quấn chặt lấy trái tim của cô, từng chút từng chút buộc chặt, chuyện này còn đáng sợ hơn so với chuyện cô không phải con gái ruột của Khương gia.Cố tình cô lại không thể nói cho Cố đại ca biết, chỉ có thể một mình chịu đựng.


Cô không dám nói cho Cố đại ca, cô sợ Cố đại ca sợ hãi cô.Quái vật.Mụ mụ nói cô là quái vật.Cô mới không phải là quái vật, cô là sủng nhi của Thượng Đế, cho nên cô mới có được năng lực thần kỳ như vậy, những người đó cùng cô đối nghịch chính là cùng Thượng Đế đối nghịch, đương nhiên sẽ bị Thượng Đế phạt, cùng cô thì có quan hệ gì, lại không phải là cô làm hại bọn họ, là Thượng Đế đang trừng phạt bọn họ, đó là kiếp nạn của bọn họ.Mụ mụ như thế nào có thể nói cô là quái vật, cô vẫn luôn yên lặng giúp đỡ bọn họ.

Cô yêu bọn họ như vậy, bọn họ lại vì chính mình không phải con gái ruột của bọn họ, liền không chút do dự vứt bỏ cô, giống như vứt một miếng rác, bọn họ làm sao có thể máu lạnh vô tình như vậy!Có phải bởi vì bọn họ cảm thấy Khương Quy lợi hại hơn cô, càng có lợi cho bọn họ hơn, cho nên bọn họ mới không chút do dự vứt bỏ cô để lấy lòng Khương Quy.Khương Quy, cô ta rốt cuộc là cái thứ gì?.