Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2007: Nhiếp Linh thiên võng



Hắc giáp nam tử nghe nữ tử nói thế, trong lòng không dám hoài nghi điều gì, lúc này liên tục nói phải.

Mà cung trang nữ tử phất tay một cái, từng phiến hà quang màu hồng chợt tuôn ra, thân ảnh hai người liền mơ hồ biến mất.

Cùng lúc đó, trên một ngọn núi cao bên khu vực Linh Tộc gần với Nhân Tộc, ba gã tồn tại Thánh Linh Hợp Thể Kỳ bộ dáng như gặp đại địch, đang vây xung quanh một thanh niên khuôn mặt vô cùng anh tuấn.

Thanh niên mặc một bộ trường bào màu vàng, chắp tay sau lưng đứng giữa không trung, mặt không chút thay đổi nhìn ba người đối diện.

Trước mặt thanh niên bất ngờ có một đóa hoa sen thật lớn màu vàng rực rỡ, cực kỳ bắt mắt.

Mà trên ngọn núi phía dưới, khắp nơi đều là hố to. Bên trong chất đầy tàn thì di hài, có rất nhiều khí vật vỡ vụn rơi xuống, bộ dáng hơn ngàn kiện, nhưng đám linh khí thì toàn bộ không thấy đâu.

Không quản ngươi là ai, dám tới giết đồng loại Tổ Vân Sơn chúng ta như thế, cũng dám cả gan hấp thu tinh nguyên của chúng, đã phạm vào tối kỵ của bổn tộc. Ba người chúng ta nhất định phải róc thịt lột da ngươi để báo mối thù này. Một lão giả dáng người mập mạp trong ba gã Thánh Linh, nghiến răng nghiến lợi nói.

Hai gã Thánh Linh bên cạnh, một người là lão ông mặc áo choàng, trong tay cầm một cây trượng trúc xanh biếc, một người là phụ nhân xinh đẹp khoảng hơn ba mươi tuổi.

Ánh mắt hai người nhìn kim bào thanh niên đồng dạng cũng rất tứcc giận.

Linh Tộc khác với những di tộc khác, bởi vì mở ra linh trí khó khăn, cho nên số lượng luôn ít hơn các tộc khác rất nhiều. Bởi vậy mỗi một thành viên đều rất được coi trọng. Nhưng cũng may Linh Tộc một khi đã mở ra linh trí, lập tức sẽ có thần thông không nhỏ, Kết Đan Kỳ, Nguyên Anh Kỳ là tồn tại bình thường nhất, cho nên mới có thể cùng Dạ Xoa và Nhân Yêu hai tộc tồn tại trong Linh Giới.

Tổ Vân Sơn này đúng là một trong những cứ điểm nổi tiếng của Linh Tộc, ba gã Thánh Linh này chính là ba đại thái thượng trưởng lão của cứ điểm này.

Mấy ngày trước, ba gã Thánh Linh bởi vì có việc nên xuất môn ra ngoà một chuyến, kết quả sau khi trở về, lập tức nhìn thấy tộc nhân cả cứ điểm đều bị người ta giết không còn một mống, hơn nữa còn hấp thu tất cả tinh nguyên bản thể chúng nó. Mà hung thủ làm việc này bất ngờ lại là tên kim bào thanh niên kia, hắn vẫn ở đây chưa từng rời đi, cho nên ba gã Thánh Linh này vô cùng tức giận.

Nhưng khí tức kim bào thanh niên mặc dù nhìn như không cường đại, nhưng ba gã Thánh Linh lại không thể nhìn thấu cảnh giới tu vi cụ thể của đối phương.

Điều nay khiến bọn họ vừa tức giận, vừa mơ hồ có chút bất an, nếu không đã sớm ra tay bắt giữ đối phương, nào phải giằng co đến bây giờ.

Hừ, các ngươi nói xong chưa. Chỉ là vài tên Linh nô hóa hình mà dám làm càn trước mặt ta. Tinh nguyên của chúng có thể để ta sử dụng thì đã xem như vinh hạnh rồi, ta thấy tu vi ba người các ngươi vượt xa những Linh nô khác, nếu nguyện ý làm việc cho ta thì ta cũng có thể giữ cho các ngươi một mạng. Kim bào thanh niên sau khi hừ một tiếng, rốt cục mở miệng nói, nhưng bộ dáng lại kiêu ngao giống như từ trên cao nhìn xuống.

Linh nô, ngươi là người trên Tiên Giới? Nguyên bổn ba gã Thánh Linh đang tức giận, nghe vậy đồng thời thất thanh la lên.

Ồ, các ngươi cũng biết việc này. Chẳng lẽ trong các ngươi cũng có người từ trên kia chạy xuống đây. Không đúng, lấy tu vi các ngươi, căn bản không làm được việc này. Xem ra là người khác nói cho các ngươi biết. Nếu đã thế thì bổn tiên đối với việc này càng cảm thấy có vài phần hứng thú. Được rồi, hiện tại các ngươi đã biết lai lịch của ta, còn không ngoan ngoãn hiện ra bản thể để ta hạ huyết khế. Nếu không lát nữa ta bắt các ngươi, sẽ hút hết linh trí, chuyện tra khảo bất quá chỉ tốn chút thời gian mà thôi. Kim bào thanh niên nghe vậy ngẩn ra, nhưng lập tức cười lạnh nói.

Ba gã Thánh Linh nghe đối phương thừa nhận, sắc mặt cực kỳ tái nhợt, hoảng sợ nhìn nhau.

Nếu đối phương thật sự là người từ thượng giới hạ xuống, ba tồn tại Hợp Thể Kỳ như bọn họ hiển nhiên không chịu nổi một kích.

Không đúng, nếu hắn thật sự là người Tiên Giới hạ xuống thì lúc đối phó tộc nhân chúng ta, sao có thể để lại động tĩnh lớn như vậy. Hắn đang lừa gạt chúng ta mà thôi. Lão ông cầm gậy trúc mặc dù trên mặt vẫn còn sợ hãi, nhưng sau khi suy nghĩ một chút, đột nhiên nhớ tới điều gì đó, lớn tiếng nói.

Không sai, Hoàng huynh nói có lý. Ta chưa bao giờ nghe nói tới người Tiên Giới có thể hạ xuống bổn giới, cho dù hắn thật sự là người thượng giới thì hiện tại dường như cũng xảy ra chuyện gì đó. Nếu không, sao lại nói nhiều với chúng ta như vậy. Ba người chúng ta liên thủ cũng không cần sợ hãi. Sắc mặt phụ nhân xinh đẹp trầm xuống nói.

Kim bào thanh niên nghe ba người đối diên nói vậy, trên mặt có chút ngưng trọng.

Mà chút thay đổi đó hiển nhiên không thể qua mặt được ba gã Thánh Linh, trong lòng hiển nhiên lại càng thêm bình tĩnh.

Ra tay, tuyệt đối không thể để tiểu tử nói bậy này còn sống rời khỏi đây. Lão giả mập mạp ở giữa, hai mắt sau khi chớp động hung quang, đột nhiên hai tay bắt quyết, trước ngực hiện ra một tấm gương đồng bề mặt phủ sương trắng, ném về phía thanh niên đối diện.

Phốc!

Một đạo hỏa trụ màu trắng từ đó phun ra, hóa thành biển lửa cao hơn trăm trượng cuốn về phía thanh niên.

Ma phi phát lão ông và phụ nhân xinh đẹp cũng không chút do dự cùng ra tay.

Một người dùng gậy trúc vẽ một cái vào hư không trước người, nhất thời vô số trúc ảnh xanh biếc hiện lên trên bầu trời phía trên kim bào thanh niên, lớn hơn trăm mẫu, vô thanh vô tức hạ xuống.

Một người liên tiếp búng mười ngón tay về phía trước, một quang đoàn màu xanh bay ra, sau khi xoay tròn, bỗng nhiên hóa thành mười con chim khổng lồ màu xanh lớn hơn mười trượng, phát ra tiếng kêu thanh thúy lao thẳng đi.

Mặc dù ba gã Thánh Linh không tin đối phương thật sự là người thượng giới, nhưng cũng biết đối phương tuyệt đối không tầm thường, cho nên vừa ra tay liền dùng tới đại sát chiêu, hi vọng có thể hợp lực một kích giải quyết đại địch trước mắt.

Kim bào thanh niên thấy cảnh này, trong mắt hiện lên một tia tinh mang, nhưng miệng lại nói một tiếng: Ngu ngốc!

Tiếp theo hắn bắt một thủ ấn cổ quái, ngoài thân chợt hiện lên một tầng quang vựng trong suốt, tiếp theo chợt lóe rồi nổ tung, vô số kim ngân sắc phù văn tuôn ra. Trong nháy mắt ngưng tụ thành một tầng hộ tráo thật lớn màu vàng bạc, bảo hộ bản thân bên trong.

Thúy ánh trên không trung chớp động, hóa thành vô số cự mộc màu xanh dài mấy chục trượng, ầm ầm đánh xuống.

Mười mấy con chim khổng lồ màu xanh nọ vừa lao tới gần, hai cánh vỗ lên, vô số phong nhận màu xanh gào thét bắn ra, phảng phất ngàn vạn lưỡi đao sắc bén chém tới.

Về phần biển lửa màu trắng kia thì chỉ chớp cái, bạch diễm cuồn cuộn liền hoàn toàn bao phủ màn hào quang màu trắng vào trong.

Thanh niên trong kim ngân phù tráo thấy công kích hung mãnh như thế nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ khinh thường, chỉ tùy ý vỗ một tay vào phù tráo, miệng nói một chữ Mở!

Tiếng ầm ầm ầm truyền đến.

Kim ngân phù tráo liền chớp động, quang mang cuồng trướng, mỗi một kim ngân phù văn trong nháy mắt đều lớn gấp mấy lần, hiện ra hình dáng như nửa thực chất.

Vô luận cự mộc, phong nhận hay hỏa diễm, vừa tiếp xúc với kim ngân phù tráo đều bị bắn lui trở lại, căn bản không thể khiến phù tráo rung chuyển chút nào.

Lão giả mập mạp thấy cảnh này, sắc mặt biến đổi. Không suy nghĩ thêm, điểm một cái về phía hỏa diễm cuồn cuộn phía trước.

Từ trong biển lửa phát ra tiếng gầm to. Thoáng chút liền ngưng tụ ra vô số Hỏa Kỳ Lân. Mỗi một con đều to như trâu, cả người phát ra linh hỏa màu bạc.

Khí thế biển lửa trong phút chốc tăng vọt hơn phân nửa, màu sắc biến thành màu đạm bạc, nhiệt đô hư không gần đó thì phút chốc trở nên cực nóng, giống như đang ở trong lò lửa.

Phi phát lão ông và phụ nhân xinh đẹp sau khi nhìn nhau một cái, cũng không nói hai lời lật tay, từng kiện bảo vật chớp động quang hoa hiện lên, muốn cùng xuất ra.

Nhưng đúng lúc này, từ trong kim ngân phù tráo phát ra tiếng thanh niên lạnh như băng:

Đã hết thời gian đùa giỡn, ta cũng nên tiễn các ngươi lên đường.

Vừa dứt lời, nhân ảnh trong phù tráo như ẩn như hiện, trong nháy mắt biến mất không thấy.

Mà không có pháp lực thanh niên duy trì, kim ngân phù tráo bị bạch diễm cuốn lấy, lập tức vỡ vụn thành từng mảnh.

Nhưng ba người lão giả thấy cảnh này, trên mặt không lộ ra vẽ vui mừng, ngược lại trong nháy mắt đứng dựa lưng vào nhau, đồng thời phóng thần niệm khổng lồ ra bốn phía.

Chuyện gì xảy ra vậy, thần niệm của ta không thể phát hiện bóng dáng người nọ.

Chỉ một lát sau, phi phát lão ông có chút sợ hãi quát khẽ.

Phụ nhân xinh đẹp mặc dù không nói thêm gì, nhưng nhìn vẻ khó coi trên mặt thì cũng biết đang nghĩ gì.

Trong khi đó hai mắt lão giả mập mạp âm trầm chợt lóe, muốn nói gì đó thì đột nhiên không trung phát ra tiếng sét đánh, tiếp theo vô số ngân quang hiện lên, sau đó kim quang chợt lóe, thân hình kim bào thanh niên liền quỷ dị hiện ra giữa quang điểm, phất tay tùy ý trảo một cái.

Ầm một tiếng.

Ngân sắc quang điểm trong nháy mắt cuồng bạo tuôn ra, chớp cái liền ngưng tụ thành một ngân sắc cự võng rộng mấy dặm, chẳng những bao phủ ba gã Thánh Linh bên dưới vào trong, mà ngay cả ngọn núi phía dưới cũng bị bao phủ luôn.

Càng quỷ dị chính là, ngân sắc cự võng không biết ẩn chứa thần thông thần diệu nào, mặc dù còn chưa hạ xuống, nhưng từ trên ngân võng phát ra một luồng khí tức quỷ dị, khiến cả ba người lão giả mập mạp mềm nhũn cả người, hơn phân nửa pháp lực trong người không thể điều động.

Không ổn, là Nhiếp Linh thiên võng, hắn thật sự là người Tiên Giới, chúng ta chạy mau! Lão giả mập mạp rõ ràng là người có tu vi cao nhất trong ba người, vừa thấy dị trạng trên người, lúc này khuôn mặt vặn vẹo hét lên. Tiếp theo thân hình thoáng một cái, mơ hồ hợp làm một với cổ kính trước người, đồng thời phát ra tiếng chói tai, phá không bỏ chạy.

Hai gã Thánh Linh khác vừa nghe danh tiếng Nhiếp Linh thiên võng, sắc mặt tức thì liền trở nên tái nhợt không còn chút máu, cũng không nói hai lời, thân hình thoáng cái, một người hóa thành một cơn lốc màu xanh, một người biến thành một cây cự trúc xanh biếc dài hơn mười trượng, cùng phát ra linh mang chói mắt chia nhau chạy trốn.

Hiện tại còn muốn chạv, đúng là nằm mơ giữa ban ngày.

Kim bào thanh niên thấy cảnh này, cười hắc hắc, bàn tay thoáng cái, nhất thời trong lòng bàn tay hiện lên một đoàn ngân quang, hóa thánh mười mấy sợi ngân ti liên kết với cự võng, sau đó khẽ lay động.

Ngân sắc cự võng phình ra, mang theo một luồng khí tức băng hàn, khí thế ngập trời hạ xuống.

Ngân quang chớp động, ngân võng này phảng phất đem cả thiên địa bao phủ vào trong.