Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 347: Người một nhà ăn cơm



Editor: Thơ Thơ

Tuyết Khả Duy vẫn luôn biết ân oán giữa anh em bọn họ, cô liền sợ Hoàng Phủ Minh sẽ hiểu lầm mình là vì tham luyến quyền thế mới cùng Hoàng Phủ Sâm kết hôn, vì thế liền muốn tìm Hoàng Phủ Minh giải thích.

Lại không nghĩ, Hoàng Phủ Minh căn bản cũng không có hận qua Tuyết Khả Duy, cũng không có nghe qua cô giải thích.

Nhưng, khi Hoàng Phủ Sâm biết được Tuyết Khả Duy như cũ đối với Hoàng Phủ Minh quyến luyến không quên, liền không ngừng ngược đánh Tuyết Khả Duy.
Lại thêm, tương lai, Hoàng Phủ Minh lại đoạt mất vị trí Quân Trường của Hoàng Phủ Sâm, Hoàng Phủ Sâm càng lấy Tuyết Khả Duy trở thành nơi phát tiết ……

Về điểm này, Tuyết Vi có thể nghe ra, khẩu khí Hoàng Phủ Minh mơ hồ có chút áy náy đối với Tuyết Khả Duy. Thơ_Thơ_lequydon

Này cũng khó trách.

Thực hiển nhiên, Tuyết Khả Duy trở thành vật hi sinh giữa anh em bọn họ tranh đấu.

Cùng lúc đó, rốt cuộc Tuyết Vi cũng hiểu rõ, nguyên nhân vì sao Hoàng Phủ Minh vẫn luôn chậm chạp không chịu kết giao bạn gái cùng kết hôn, không thể nghi ngờ chính là anh không muốn Tuyết Khả Duy thứ hai ra đời.

“Ai, thật là không nghĩ tới, phong cách làm việc của hai anh em Hoàng Phủ Sâm và Hoàng Phủ Tình làm sao tương tự như vậy? Đều là cứng rắn chia rẽ một đôi tình lữ, lúc sau sấn hư mà nhập.”

Ngẫm lại, giữa cô và Bạch Dạ không phải cũng vì vậy mới tách ra sao? Tám phần, chiêu này đều *** là xuất từ tay Dạ Phi Nhã Lệ đi?

“Đến đừng Nói, điểm tương tự giữa tôi và Minh là càng ngày càng nhiều.” Đứng ở trước kính phòng tắm, Tuyết Vi bất đắc dĩ cười, chậm rãi dùng khăn lông xoa xoa mặt.

“em một mình ở toilet thì thầm cái gì?” Ngoài cửa, đầu Hoàng Phủ Minh tới nghi vấn.

“A? Không, không có gì……” Tuyết Vi vội vàng lau nước trên mặt liền đi ra toilet ……

“Giữa trưa muốn đi chỗ nào ăn?”

“Đều được.”

“Đều được?”

Đều Nói, người đàn ông sợ nhất nghe được chính là người phụ nữ nói ‘ đều được ’, đến lúc đó, chờ thật sự ăn, người phụ nữ lại ghét bỏ cái này không tốt, cái kia không được. Thơ_Thơ_lequydon

Bất đắc dĩ, Hoàng Phủ Minh chỉ có thể trước mang Tuyết Vi ra cửa, đang xem xem ăn cái gì tốt.

“Nhị thiếu gia, nhị thiếu phu nhân.” Đợi hai người vừa muốn rời khỏi biệt thự, một hầu gái trở về bước nhanh đi tới trước mặt bọn họ.

“Chuyện gì?”

“Là như vậy, vừa mới rồi đại thiếu phu nhân đã trở lại. Lão gia kêu các người đi qua cùng nhau ăn cơm trưa.”

Tuyết Khả Duy đã trở lại?

Tuyết Vi nghi hoặc cùng Hoàng Phủ Minh nhìn nhau. Có thể cảm giác đến, Hoàng Phủ Minh đang nghe đến thời điểm Tuyết Khả Duy trở về, mày gắt gao nhăn lại.

“được, tôi đã biết.”

Đuổi hầu gái rời đi rồi, Sắc mặt Hoàng Phủ Minh trầm trọng mang theo Tuyết Vi đi tới chỗ ở của Hoàng Phủ Dương Vinh.

“Phu nhân, đại thiếu phu nhân, nhị thiếu gia, nhị thiếu phu nhân tới.” Hầu gái thông báo xong.

Tuyết Vi tiến đến phòng khách liền thấy được Tuyết Khả Duy, hôm nay cô không có mang kính râm, nhưng, chỗ khóe mắt rõ ràng có một vết thương nhợt nhạt.

Hóa ra, chị cả mang kính râm chính là vì che khuất vết sẹo kia sao?

“Chị cả.”

“Đại tẩu.”

Tuyết Khả Duy cười nhạt với hai người kia gật gật đầu. Dạ Phi Nhã Lệ liền tuyên bố ăn cơm.

“Nguyệt nhi đâu?” Vừa lên bàn, Hoàng Phủ Dương Vinh liền truy vấn Hoàng Phủ Nguyệt. Thơ_Thơ_lequydon

“Lão gia, hạ nhân mới vừa đi gọi Nguyệt nhi qua, nhưng Nguyệt nhi giống như không ở đó.”

“Hừ, tên tiểu tử thúi này, mỗi ngày không thấy bóng dáng đâu, Minh Nhi, bây giờ nó ở bộ đội biểu hiện thế nào?”

“Thực tốt.” Đơn giản rõ ràng hai chữ tóm tắt rơi xuống. Hoàng Phủ Minh nghĩ thầm, chỉ sợ là bây giờ Hoàng Phủ Nguyệt đang ở trong phòng ngủ, chính là không muốn lại đây mà thôi, phải biết rằng như vậy, anh cũng làm bộ không ở thì tốt rồi.

“Khả Duy. Sâm nhi gần đây thế nào?”

Thấy Hoàng Phủ Dương Vinh truy vấn tới mình rồi, Tuyết Khả Duy từ từ đặt đôi đũa trong tay xuống: “Đa tạ cha quan tâm, bây giờ Sâm khá tốt.”

“ừ, vậy là tốt rồi.”

“Khả Duy, con và Sâm nhi kết hôn đã lâu như vậy, bụng làm sao một chút động tĩnh đều không có? Con nhìn xem em gái của con, đã sắp năm tháng.” Dạ Phi Nhã Lệ có chút oán trách chỉ Tuyết Khả Duy.

Cô thanh lạnh cười, mắt ngắm Tuyết Vi, cầm lấy chén đũa, nhàn nhạt nói: “Mẹ, loại chuyện này, mẹ đơn phương truy vấn con chỉ sợ không được đi? Đây rốt cuộc…… Là chuyện hai người!”

A……

Tuyết Vi đang ăn cơm vừa nghe khẩu khí Tuyết Khả Duy lạnh nhạt là hiển nhiên tràn ngập địch ý đối với Dạ Phi Nhã Lệ.

Nhưng thật ra cô cũng có thể lý giải. Rốt cuộc, Hoàng Phủ Sâm đối với cô như vậy, cô tám phần đem Dạ Phi Nhã Lệ và Hoàng Phủ Sâm cùng nhau xếp vào trong vòng phạm trù địch nhân.

Nhưng……

Chị cả và Hoàng Phủ Sâm đều kết hôn đã lâu như vậy, liền thật sự một chút cảm tình đều không có sao? Thơ_Thơ_lequydon

“Minh Nhi, con tính toán cùng tam nha đầu khi nào cử hành hôn lễ?”

Đợi Dạ Phi Nhã Lệ đột nhiên nhắc tới vấn đề này, chén trong tay Tuyết Khả Duy ‘ lách cách ’ một tiếng, rơi xuống trên bàn……

“Xin lỗi.” Cô bình thản ung dung gật gật đầu với mọi người.

Nhưng Tuyết Vi vẫn nhìn đến rõ ràng, khi cô nhặt chén tay đều hơi hơi phát run……

Sợ là……

Tuyết Khả Duy như cũ đối với Hoàng Phủ Minh dư tình chưa hết đi?!

Mắt phượng theo bản năng nhìn về phía Hoàng Phủ Minh bên cạnh. Nhưng thật ra người đàn ông nhà cô biểu hiện khá tốt, liền giống như không có thấy Tuyết Khả Duy hành động kinh dị, đáng giá khen ngợi!

“con tính toán trong một tháng liền cử hành hôn lễ. Còn phải xem ý tứ của vi ……” con ngươi Hoàng Phủ Minh sâu không thấy đáy chậm rãi chuyển về phía Tuyết Vi.

“em không có ý kiến, ngày nào cũng được.” Giấy hôn thú đã lãnh, kỳ thật cử hành hay không cử hành hôn lễ đều không sao cả.

“Vậy định trong một tháng đi. Ta nhìn ngày, 5 năm có một ngày không tồi, thích hợp kết hôn. Cũng tốt cho vợ chồng son các người có đủ thời gian chọn áo cưới gì đó. Chúng ta bên này, liền phụ trách cùng cha mẹ tam nha đầu bàn bạc một chút. Lão gia, ý kiến ngài thì sao?”

“Không ý kiến.”

“ừ, như vậy định rồi.” Dạ Phi Nhã Lệ hơi mỉm cười, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía  Tuyết Vi: “Khả Duy là chị cả của con, lại là đại tẩu của con. Dù sao cô ta cũng là người từng trải, thừa dịp hôm nay ngày không tồi, không bằng kêu cô ta bồi con đi dạo mua đồ vật cần kết hôn đi.” Thơ_Thơ_lequydon

Hả?

Kêu Tuyết Khả Duy bồi đi? Nói thật, Tuyết Vi đều có chút xấu hổ, chỉ sợ Tuyết Khả Duy càng xấu hổ đi?

Cũng không biết Dạ Phi Nhã Lệ này rốt cuộc có phải cố ý an bài như vậy hay không. (xem nhanh nhất ở trang dembuon chấm vn)

“tôi bồi Vi đi là được rồi.” Hoàng Phủ Minh đã lạnh lùng mở miệng.

“Chúng ta cùng nhau đi. Dù sao cậu cũng là người đàn ông, xách theo vật nặng là được rồi, tôi bên này liền giúp Em ba chọn đồ vật.” Con ngươi Tuyết Khả Duy chậm rãi chuyển về phía Hoàng Phủ Minh.

Nhưng mà, anh giống như là cố ý lảng tránh tầm mắt Tuyết Khả Duy, âm thanh lạnh lùng nói: “tôi đây không đi, hai người các người đi thôi.”

Ách……

Tuyết Vi vẫn luôn trầm mặc xấu hổ nuốt nước miếng, đôi mắt trộm ngắm mắt Tuyết Khả Duy không có bất luận dấu vết gì.

Hãn……

Không khí này, quả thực làm người không thoải mái đến cực điểm!!!

Một bữa cơm cuối cùng kết thúc.

Thừa dịp lúc không có ai, Tuyết Vi như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi, vô lực vỗ vỗ bả vai Hoàng Phủ Minh: “bữa cơm này …… Quá gian nan.”

!!