Nữ Thần Sofa

Chương 8: Xem xét dì nhỏ



Chương 8. Xem xét dì nhỏ

Đàm Khả Ngải uể oải như một quả bóng cao su bị xì hơi, thất hồn lạc phách thu dọn đồ đạc đi làm. Cả quá trình làm việc đều không tập trung, cứ thở ngắn than dài, khiến Lưu Thục Á ở cạnh sợ hãi. Bình thường là một cô gái hoạt bát như thế mà bây giờ bị sao vậy?

Đàm Khả Ngải suy nghĩ suốt một ngày, cảm thấy bản thân thật ngốc, sao lại cảm thấy nữ thần mới đ!t nàng một lần thì sẽ trả lời nàng chứ? Đó chỉ là công việc của nữ thần mà thôi. Khi suy nghĩ chuyển hướng sang chuyện này thì trong đầu Đàm Khả Ngải không khỏi nghĩ đến hình ảnh nữ thần làm tình với người khác, trái tim như bị người siết chặt, vô cùng khó thở.

Đàm Khả Ngải tê liệt gục ngã xuống giường, ngẩn người nhìn tóm tắt trên trang cá nhân của nữ thần.

Chân dung là một thị trấn nhỏ ở Châu Âu không biết tên, nickname là: Úy Lam

Hồ sơ cá nhân và hoạt động trên vòng bạn bè đều để trống, Đàm Khả Ngải đã nhìn thử và thấy không hề bị chặn.

Đàm Khả Ngải chán nản thoát khỏi giao diện, lại đột nhiên phát hiện khung tin nhắn của Ngụy Lam có thêm một số 1.

【 Ngụy Lam: Được. 】

Đàm Khả Ngải sống lại rồi! Nguyên khí tràn đầy!

Tất cả uể oải hối hận vào buổi sáng đều biến mất ở nơi chân trời, nàng kích động đến mức có thể xuống dưới lầu chạy hai vòng. Đang lúc nàng suy nghĩ có nên lộ vẻ đáng yêu trước mặt nữ thần hay không thì tin nhắn thứ hai của đối phương cũng được gửi đến.

【 Ngụy Lam: Có chút việc, offline trước đây. 】

Sự chờ mong trong lòng Đàm Khả Ngải bỗng vụt tắt, đột nhiên cảm thấy buồn bã mất mát. Chỉ có thể nhắn lại 【 Được, vậy lần sau nói chuyện nha~】

Nàng bĩu môi nhìn thời gian, đã 9:30 tối. Giờ này...... Hôm đó nàng đến club cũng vào giờ này, có phải có nghĩa là nữ thần......

Tim Đàm Khả Ngải quặn đau, đại não như hồ nhão không thể suy nghĩ, vô hồn ngã phịch xuống giường. Nàng bỗng bật dậy, vội vàng nhanh chóng tìm Trần Khả Tình hỏi chi phí của club vừa rồi, muốn xem thử nàng có khả năng bao nữ thần được không. Nhưng cái giá mà đối phương báo ra làm Đàm Khả Ngải lại lần nữa rơi vào vực sâu, tiền lương nửa năm của nàng còn chưa đủ bao nữ thần một tháng nữa......

......

Ngày hôm sau Đàm Khả Ngải được chị họ nhờ vả nên mang theo con gái chị họ đến bệnh viện thành phố làm kiểm tra mũi.

Mà bác sĩ tư vấn lại chính là Ngụy Lam khi mặc áo blouse trắng.

Đàm Khả Ngải nhìn thấy Ngụy Lam, hạ thể mềm mại sưng tấy vô thức kẹp lại, như thể vẫn còn nhớ đến khoái cảm khi Ngụy Lam cắm nàng, khiến hai chân Đàm Khả Ngải đột nhiên run lên.

Khi Ngụy Lam nhìn thấy nàng thì trong mắt hiện chút kinh ngạc, nhưng nhanh chóng giấu đi.

Đàm Khả Ngải muốn mở miệng chào hỏi, muốn hỏi tối hôm qua người nọ đã bận gì, lời nói đã đến bên miệng nhưng lại chỉ hé môi không nói gì. Ngụy Lam gật gật đầu với nàng, thế nên nàng cũng vô thức gật đầu lại.

Phương Tiểu Khả 7 tuổi mở to đôi mắt đen láy như hạt đậu, nhìn chằm chằm Ngụy Lam, ngọt ngào khen ngợi: "Wow! Chị bác sĩ đẹp quá!"

Ngụy Lam cười dịu dàng với cô bé, đó là dáng vẻ mà Đàm Khả Ngải chưa bao giờ thấy, khiến nàng nhìn đến ngây người.

"Em tên Tiểu Khả phải không? Khó chịu chỗ nào vậy?"

"Mũi em lúc nào cũng ngứa!" Phương Tiểu Khả ngồi trên ghế cao, hai chân đá nhẹ, tò mò hỏi Ngụy Lam, "Chị bác sĩ nè, chị có bạn trai chưa?"

"Con nít con nôi mà sao nhiều chuyện thế." Ngụy Lam đưa tay chọt cái mũi không vừa của đối phương, "Ngoại trừ ngứa mũi thì có hắt hơi và sổ mũi không?"

"Dạ có!" Phương Tiểu Khả đảo mắt, bỗng hỏi như có linh tính, "Vậy chị bác sĩ có bạn gái không ạ?"

"Tiểu Khả! Nói bậy gì thế!" Đàm Khả Ngải sững sờ tại chỗ, vội xua tay ý bảo Ngụy Lam đừng nghe Phương Tiểu Khả nói bậy, mồ hôi lạnh chảy ra từ lưng nàng.

"Chị bác sĩ nè, dì nhỏ em ế từ trong bụng mẹ ế ra đó, chị có muốn suy xét không!"

-----