Nữ Phong Lưu Thiếu Dạy Dỗ!

Chương 22: Ta tới đón ngươi về nhà



Editor: La Mạn Vân Linh

Dạ Thiên Triệt lặng lẽ nhấc lên màn giường, nhìn Nhược Hi đang ngủ say,một lát sau, hắn phát hiện mình còn chưa muốn rời đi, vì thế liền tớigần mép giường ngồi xuống.

Tư thế ngủ của Nhược Hi thật khôngkém, vừa im lặng vừa quy củ nằm ngửa, một tay ôm bạc bị, ngủ say giốngtiểu trư (heo nhỏ), mặt cũng đỏ bừng vô cùng đáng yêu.

Dạ ThiênTriệt không chút suy nghĩ, trực tiếp liền cúi đầu hôn lên hai má nàng,sau đó là cái trán, cuối cùng dừng lại trên đôi môi cánh hoa của nàng,hô hấp ấm áp của nàng liền vang lên bên tai hắn, hắn nhắm trúng môi nàng mà hôn xuống, hắn giống như bị điện giật vội vàng đứng dậy trốn ra khỏi phòng Nhược Hi.

Bình tĩnh qua hai ngày, Dạ Thiên Lăng rốt cụcđược đến sự “tha thứ” của Nhược Hi, lâm triều xong, hắn liền về phủ đemmình sửa soạn từ đầu đến chân một phen, sau đó chạy đến Lãm Nguyệt cácTứ vương phủ.

Vừa vặn Bạch Dật đã ở đó, hắn theo lịch tới bắtmạch cho Nhược Hi, kỳ thật hắn cũng biết thân thể Nhược Hi không cóbệnh, về phần hắn vì sao hai ngày ba bữa liền chạy đến tìm Nhược Hi bắtmạch, nguyên nhân chỉ sợ cũng chỉ có chính hắn mới biết được.

Lần trước Dạ Thiên Lăng nói Nhược Hi không có mắt chọc nàng tức giận, chonên lần này nhất định phải hảo hảo biểu hiện, đương nhiên, hắn sẽ khôngđể ý dùng mỹ nam kế, bất quá đáng tiếc, hắn cũng không có từ trong mắtNhược Hi nhìn đến cái gì nhiệt tình, nhất thời bị đả kích lớn.

Dạ Thiên Lăng cãi vả với Bạch Dật một trân xong, lại lấy lòng nói vớiNhược Hi tin tức Thượng Quan Nhược Ngôn sắp quay về kinh thành, Nhược Hi thế này mới đem ánh mắt dừng ở trên người hắn, làm hại tim hắn lập tứcđập gia tốc, rước lấy sự trào phúng nóng lạnh của Bạch Dật.

Hainam nhân đều nhìn đối phương không vừa mắt, chỉ mình Nhược Hi bởi vì cóbọn họ tự tiếp lẫn nhau mà thỉnh thoảng phát ra tiếng cười khanh khách.

--

Những ngày háo hức chờ mong luôn trôi qua thật nhanh, đêm ấy có một đám quanviên trở lại kinh thành, Thượng Quan Nhược Ngôn rốt cục cũng đã trở lại, đương nhiên hắn vừa về đến đã lập tức bị triệu kiến tiến cung.

Bởi vì chuyện chống lũ cứu tế, Thượng Quan Nhược Ngôn lập công lớn, hơn nữa lại lấy tốc độ nhanh nhất điều tra ra một đám quan viên tham ô tiền bạc cứu tế nên được phá cách tấn chức làm Thừa tướng trẻ tuổi nhất từ xưađến nay.

Nhược Hi sớm liền thu thập xong tất cả, chỉ chờ tý nữađi chào từ biệt Dạ Thiên Triệt là nàng có thể về nhà, nàng đã muốn không kịp đợi Thượng Quan Nhược Ngôn tới đón, dù sao có bốn vị nha hoàn ĐàoLan Mai Hương ở, nàng cùng các nàng trở về cũng giống nhau.

Mắtthấy đã sắp đến giữa trưa, Dạ Thiên Triệt hẳn là đã trở về đi? Nàng đang muốn đi tìm Dạ Thiên Triệt chào từ biệt, chợt nghe bên ngoài có mộttrận thanh âm ầm ỹ, mơ hồ còn nghe được tiếng khóc của nha hoàn, xảy rachuyện gì sao?

Nhược Hi trong lòng căng thẳng, liền vọt ra, trong viện đã đứng rất nhiều người, hai huynh đệ Dạ Thiên Triệt và Dạ ThiênLăng đều ở đó, bốn cái nha hoàn của nàng cũng ở, quan trọng là Tiểu Maicùng Tiểu Hương đều đang vụng trộm lau nước mắt.

Dạ Thiên Lăngthấy Nhược Hi đi ra, liền lập tức tiến lên vài bước, trong giọng nói cóhương vị lấy lòng khó có thể che dấu, “Nhược Hi, ngươi xem ai đã trở lại này!?”

Nhược Hi tựa hồ giống như không có nhìn thấy Dạ ThiênLăng, ánh mắt nàng từ đầu đến cuối vẫn ngắm Thượng Quan Nhược Ngôn, hắngầy, làn da cũng bị phơi nắng thành đen, bất quá vẫn khó nén khí chấtdịu dàng như ngọc của hắn.

”Nhược Hi, ta tới đón ngươi về nhà.” Thượng Quan Nhược Ngôn không hề động, chỉ dịu dàng như nước nhìn nàng.

”Ca ca!” Không biết vì sao cái mũi đau xót, Nhược Hi trực tiếp chạy vội tới, nhào vào trong lòng Thượng Quan Nhược Ngôn.

Nàng nhào tới rất mạnh, thân mình Thượng Quan Nhược Ngôn đứng không vững lảo đảo lui về phía sau vài bước.

”Ca ca, ngươi như thế nào?” Nhược Hi hoảng sợ, vội vàng lấy tay ôm lấy thắt lưng Thượng Quan Nhược Ngôn muốn đem hắn kéo trở về, nhưng khí lực củanàng làm sao kéo được Thượng Quan Nhược Ngôn cao hơn nàng một cái đầu,nhưng nàng lại không buông tay, cuối cùng thế nhưng theo Thượng QuanNhược Ngôn ngã về sau.

May mắn, Dạ Thiên Triệt vốn đứng ở bêncạnh Thượng Quan Nhược Ngôn, hắn duỗi tay ra liền đỡ được Thượng QuanNhược Ngôn và Nhược Hi, sau đó ba người lấy một loại tư thế cực kỳ quáidị ôm nhau.

”Cẩn thận một chút.” Một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên bên tai Nhược Hi.

Nhược Hi nâng mắt, vừa vặn vọng vào đôi mắt thâm thúy của Dạ Thiên Triệt, mặt của hắn quá cứng nhắc chặt chẽ, làm cho người ta cảm giác lạnh nhưbăng, nàng thật không thích.

”Nhược Hi, ngươi làm cái gì vậy? Caca ngươi vẫn chưa khôi phục hết toàn bộ, ngươi dùng sức phác qua nhưthế, hắn có thể không ngã xuống sao?!” Cũng không biết vì sao, Dạ Thiên Lăng cảm thấy hình ảnh bọn họ ôm nhau cực kỳ chói mắt, hắn tiến lêntrước kéo Nhược Hi từ trong lòng Thượng Quan Nhược Ngôn ra, sau đó, lạihô một câu, “Còn không mau đi chuyển ghế dựa đến!”

Nhược Hi lúcnày mới nhìn đến nguyên lai rất nhiều người đang đứng trong viện, lậptức đã có người đưa đến ghế dựa, có chút ngượng ngùng cười cười vớiThượng Quan Nhược Ngôn, sau đó lại hướng Dạ Thiên Lăng phun ra phấnlưỡi, nhu thuận đứng.

Dạ Thiên Lăng trực tiếp không nhìn ánh mắtgiết người của Dạ Thiên Triệt và Thượng Quan Nhược Ngôn, từ khi hắn tiến lên lôi Nhược Hi ra, tay hắn vẫn không có rời khỏi bả vai Nhược Hi, như là cố ý tuyên bố cho mọi người cái gì đó.

Nhược Hi tâm tìnhtốt, cũng không có phát hiện động tác nhỏ cùng tâm tư của Dạ Thiên Lăng, thẳng đến trong lúc vô ý giao nhau với ánh mắt lạnh như băng của DạThiên Triệt, nàng mới hậu tri hậu giác phát hiện tay Dạ Thiên Lăng đặt ở trên vai nàng.

Trong viện rất nhiều quan viên đều đến nịnh bợVương gia cùng Thượng Quan Thừa tướng mới nhậm chức, cuối cùng ăn cơmtrưa ở Tứ vương phủ vô cùng náo nhiệt, xong Thượng Quan Nhược Ngôn mớidùng cỗ kiệu đưa Nhược Hi về nhà.

Dọc theo đường đi, Thượng QuanNhược Ngôn đều mỉm cười nhìn Nhược Hi líu ríu, từ biệt bốn tháng, hắnphát hiện muội muội càng hấp dẫn hơn so với trước kia, cũng càng thêmsáng sủa hoạt bát như lúc nhỏ.

Thượng Quan phủ vốn tẻ nhạt buồnhiu cũng bởi vì Thượng Quan Nhược Ngôn thăng chức mà trở nên náo nhiệthơn, vô luận là hư tình giả ý ân cần thăm hỏi vẫn là đến tặng lễ, tómlại, có không ít quan viên đều đến chúc mừng Thượng Quan Nhược Ngôn.

Lúc đầu, Thượng Quan Nhược Ngôn còn có tâm tình cảm tạ bọn họ, sau thì rõràng đóng cửa từ chối tiếp khách, nói là muốn tĩnh dưỡng thân thể thậttốt, dù sao Hoàng Thượng cũng đã hạ ý chỉ chấp thuận Thượng Quan NhượcNgôn hoàn toàn khôi phục thân thể mới vào triều.

Nhược Hi giốnglúc nhỏ làm cho Thượng Quan Nhược Ngôn cảm thấy thật vui mừng, hơn nữahắn lại lên làm Thừa tướng, cho nên hắn phái ra nhiều người tìm mẫu thân Nhược Hi hơn so với trước, bất quá vẫn không có tin tức gì.