Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 153: Ngươi thông minh, ngươi giải quyết



Cố Vân Đông đầu đầy mờ mịt, nàng mấy ngày nay đều đang bế quan nghiên cứu đường trắng, đã hơn mười ngày không ra cửa, hôm qua mới bắt đầu mua đồ chuẩn bị tiệc rượu tân gia, như thế nào lại hại hắn?

“Ngươi đến nói cho rõ ràng xem, ta làm sao vậy?”

Liễu Duy lại đi qua đi lại hai bước, mới nghiến răng nghiến lợi nói, “Ngươi biết hiện tại giới thượng lưu huyện thành đều lưu truyền lời đồn gì không?”

“Ngươi cũng nói, đó là giới thượng lưu huyện thành, ta như thế nào sẽ biết?” Cố Vân Đông nhịn không được mắt trợn trắng.

Liễu Duy một nghẹn, cũng không hề úp úp mở mở, nói thẳng, “Còn không phải do ngươi lần trước ở tiệm tạp hóa của Đào gia thổi phồng lên sao, tiểu tử Đào gia kia ngày hôm sau liền chạy đến trước mặt ta chứng thực chuyện điều chế đường trắng, con mẹ nó hắn cư nhiên còn cố ý mang theo chưởng quầy kia hỏi về sự tình ngày hôm đó, ngươi nói ta còn không nhận sao? Ta căng da đầu đều phải giúp ngươi đem hoẳng cấp rắc đi thôi. Kết quả lần này gặp kẻ tiểu nhân âm hiểm, ra khỏi cửa nhà ta liền truyền với bên ngoài rằng, nói Liễu gia ta tìm được người tài ba, có thể chế đường cát trắng như mây.”
Cố Vân Đông, “…” Nàng không có thổi phồng, không có!!

Liễu Duy này chỉ số thông minh hình như cũng không quá cao.

“Việc này nháo đến ồn ào huyên náo, ngay cả cha ta cũng đã biết. Lão già thúi Đào gia đó lại chạy đến trước mặt cha ta châm chọc mỉa mai, nói ta không học vấn không nghề nghiệp giao hữu vô ý. ta cùng ngươi nói, bọn họ chê cười ta thì có thể, nhưng là không thể chê cười cha ta. Ngay hôm qua kia Đào gia lại chạy đến nhà ta, hắn thực giảo hoạt, cố ý chọc giận ta làm ta lấy hai gian cửa hàng trong nhà ta ra đánh cuộc, hiện giờ toàn công tử huyện thành đều nói là ta muốn thua.”

“Liễu Duy, đánh bạc là hành vi phi thường không đúng, hơn nữa cư nhiên ngươi lại đánh cuộc lớn như vậy.” Cố Vân Đông liền nói, lần đầu tiên nhìn thấy người, liền cảm giác là một tên bại gia tử, nàng bắt đầu đồng tình cha của hắn.
“Này không phải là trọng điểm!!” Liễu Duy muốn điên lên, “Việc này là do ngươi dựng lên, ngươi nói làm sao bây giờ đi?”

Cố Vân Đông khóe miệng trừu trừu, nhìn hắn như xem một kẻ thiểu năng trí tuệ, “Ngươi đây căn bản chính là chơi xấu đi? Cho dù là không có ta, nhà các ngươi cùng Đào gia đã oán hận chất chứa quá sâu, bọn họ sớm muộn gì cũng sẽ tìm được lý do khác tới hố ngươi.”

Liễu Duy nói không lại nàng, hắn đương nhiên biết đây là chơi xấu, nhưng là, “Ngươi thông minh, ngươi giải quyết.”

Ai, đây là thiếu đánh sao?

Cố Vân Đông nắm tay đều siết chặt, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì nghĩ đến hơn hai mươi lượng tiền biếu của hắn, rốt cuộc vẫn là nhịn xuống.

Thôi được rồi, nhìn vào phân lượng hào phóng của tên bại gia tử này, nàng liền giúp hắn giải quyết đi.
Đôi bên cùng có lợi.

Cố Vân Đông mắt trợn trắng, đối với hắn nói, “Đứng ở đây chờ.”

Nàng nói xong xoay người liền rời đi hậu viện, về tới nhà chính.

Bước vào phòng đóng cửa lại, nàng liền từ trong không gian lấy ra một cái bình.

Nhìn phần đường trắng tinh tế lại thơm ngọt trong bình, Cố Vân Đông vừa lòng cười cười.

Khi trở ra, lại phát hiện Thiệu Thanh Viễn lúc trước rời đi đã trở lại.

Nhìn xem tả hữu không có người, Thiệu Thanh Viễn mới đi đến bên người nàng nhẹ giọng nói, “Trần Vũ Lan tới tìm Cố Tiên Nhi, hai người ở bên ngoài nói chuyện một hồi lâu.”

“Nói gì đó?” Trần Vũ Lan? Người này như thế nào lại không an phận rồi đây?

Nàng đều lười đi để ý nàng, hai mẹ con này vẫn còn dám đến nhảy nhót trước mặt nàng, thật cho rằng có trưởng bá phụ là thôn trưởng thì nàng không dám động các nàng?
“Không nghe rõ, cách quá xa, lại không có đồ vật che đậy, không thể tới gần.” Thiệu Thanh Viễn nhấp nhấp môi, thoạt nhìn cũng không phải rất vừa lòng, “Vừa rồi ta đi theo đôi mẹ con kia, các nàng giống như trực tiếp đi trở về, tạm thời không có làm cái gì.”

“Không có việc gì, biết hai người này cấu kết với nhau làm chuyện xấu như vậy là đủ rồi.” Cố Vân Đông nói.Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 153: Ngươi thông minh, ngươi giải quyếtThiệu Thanh Viễn vừa định hỏi có cần làm cái gì hay không, liền thấy Liễu Duy bên kia đã chờ không kịp chạy ra.