Những Kỳ Án Ghê Rợn Nhất Thế Giới

Chương 35: Junko Furuta - 44 ngày địa ngục



Một trong những tội ác giết người hiếp dâm ghê tởm nhất mọi thời đại hay còn biết đến với cái tên Thiếu niên Nhật Bản Đệ nhất án

Chính xác là hơn 20 năm về trước, một cô gái mới 16 tuổi đã phải trải qua những sự đau đớn kinh khủng nhất, liên tục cả về thể xác và tinh thần cho đến khi chết. Trong 44 ngày, đã không một ai cứu giúp cô ...

Bốn kẻ giết cô hiện giờ vẫn được tự do. Sự công bằng sẽ không bao giờ được thực thi, dù đã hơn 20 năm trôi qua.

Tội ác ghê tởm nhất mọi thời đại

Vào ngày 22 tháng 11 năm 1989

Junko Furuta, một cô gái người Nhật đã bị giam cầm trong một ngôi nhà bởi 4 tên con trai. Tại đó, cô đã bị cưỡng hiếp rất nhiều lần không thể đếm được, và bị hành hạ đến chết bởi những cách thức không thể tưởng tượng được trong 44 ngày đêm. Lúc đó cô 16 tuổi.

( hình ảnh cô gái xinh đẹp Junko Furuta )

Tháng 11 năm 1988, bốn thiếu niên 16 - 18 tuổi, một trong số đó là Hiroshi Miyanođến từ Tokyo đã bắt cóc và giam giữ Furuta, một nữ sinh trung học năm hai (lớp 11) tại quận Saitama, thành phố Misato trong 44 ngày. Chúng giam giữ cô trong một ngôi nhà thuộc sở hữu của gia đình tên Jo Kamisaku.

Để ngăn chặn trước, tên Miyano Hiroshi đã ép buộc Furuta gọi điện về cho gia đình cô và nói với họ rằng cô đã bỏ nhà với một người bạn và không có gì nguy hiểm cả.

Hắn còn hăm doạ cô phải làm ra vẻ như là một trong những người bạn gái của chúng nếu gặp gia đình ngôi nhà nơi cô bị giam cầm, nhưng khi sự việc trở nên chắc chắn rằng gia đình đó sẽ không gọi cho cảnh sát, hắn đã bỏ cái cớ đó. Furuta đã cố gắng bỏ trốn một vài lần, cầu xin gia đình đó giúp cô hơn một lần, nhưng họ không làm gì cả, có vẻ như vì họ lo sợ tên Hiroshi sẽ đánh họ.

Tên Miyano Hiroshi lúc đó là một tên có chức vụ thấp trong lãnh đạo băng nhóm Yakuza và hắn đã huyênh hoang rằng có thể sử dụng những mối quan hệ trong đó để giết bất kỳ ai cản trở.

Theo những lời trình bày của chúng tại phiên toà xét xử, cả 4 tên đã hãm hiếp, đánh đập cô gái, đâm các vật thể từ bên ngoài kể cả gậy sắt vào vùng kín của cô, bắt cô uống nước tiểu của chính mình, và ăn gián, nhồi những quả pháo hoa vào bên trong hậu môn cô, và bật chúng lên, bắt Furuta thủ dâm, dùng kìm cắt núm vú của cô, thả những chiếc chuông (dùng tập thể hình) lên bụng cô, và làm bỏng cô với những điếu thuốc lá và bật lửa. (Một trong những lần nung bỏng cô là sự trừng phạt vì cố gắng gọi cho cảnh sát). Bắt cô phải bò lê hơn một giờ trên vùng cơ thể bị tổn thương xuống phòng tắm tầng dưới. Chúng còn thuật lại rằng " có thể đến trăm người " biết Furuta bị giam cầm ở đó, nhưng cũng không thể rõ ràng khi mà họ đến thăm ngôi nhà tại những thời điểm khác nhau trong khi cô gái bị giam tại đó, hoặc chính những người trong số họ cũng đã cưỡng hiếp hay lạm dụng cô. Khi bọn chúng từ chối để cô được thoát, cô gái đã đôi lần cầu xin chúng " hãy giết tôi..."



( Hình ảnh 4 tên tội phạm bênh hoạn )

Vào ngày 4 tháng 1 năm 1989, viện cớ một trong số chúng thua mạt chược, cả 4 tên đã đánh cô gái bằng một thanh tạ sắt, đổ chất lỏng xăng của bật lửa vào chân, cánh tay, mặt và bụng, rồi châm lửa đốt. Cô đã chết trong ngày hôm đó do bị sốc. Nhưng cả bọn chúng đều quả quyết rằng không nhận thức được mức độ tổn thương nghiêm trọng của cô, và chúng nghĩ rằng cô đang giả vờ.

Chúng giấu xác cô gái trong một thùng 55 galông chứa đầy xi măng, sau đó những kẻ thủ ác này đã vứt chiếc thùng trong một dải đất khai hoang ở Koto, Tokyo.

Bị bắt giữ và lệnh trừng phạt:

Cả 4 tên đều bị bắt giữ, nhưng bởi quá trình phạm tội khi đang tuổi vị thành niên, nhân dạng bọn chúng đều được toà giữ kín. Tuy nhiên, tờ báo hàng tuần Shukan Bunshun đã nêu tên thật bọn chúng, đòi " Quyền con người không thể đối xử tàn bạo". Tên thật của Furuta và chi tiết về cuộc sống riêng tư của cô cũng đã được đăng một cách tường tận trên phương tiện truyền thông. Kamisaku bị xét xử với tư cách là đại diện tên chủ mưu, ít ra cũng phù hợp với phiên toà xét xử của chính quyền.

Bốn tên đưa ra những biện hộ sai trái để làm giảm bớt trách nhiệm "dẫn đến việc gây tổn thương đến chết" hơn là tội giết người. Gia đình tên Hiroshi đã bán căn nhà của họ khoảng 50 triệu yên để đền bù cho gia đình của Furuta.



( hình ảnh ngôi nhà nơi Junko Fufuto bị tra tấn dã man )

Tháng 7 năm 1990, tòa kết án kẻ cầm đầu 20 năm tù, và những kẻ đồng lõa từ 3 đến 8 năm tù. Kẻ cầm đầu và hai trong ba tên đồng lõa thậm chí đã kháng cáo.

Một trong số đó là tên Jo bị bắt giam cải tạo 8 năm trong nhà tù giam giữ đối tượng vị thành niên trước khi được phóng thích vào tháng 8 năm 1999. Tháng 7 năm 2004, hắn bị bắt giữ khi tấn công một người quen, Jo bị tuyên án 7 năm tù vì tội gây thương tích.

Gia đình Junko thật sự suy sụp với lời tuyên án giành cho bọn giết người. Khi một vài chứng cứ buộc tội bị lật ngược dựa trên những dấu vết tự nhiên rất khó hiểu (tinh dịch và tóc mu lấy từ xác cô gái không khớp với bất kì ai trong những tên bị bắt giữ), luật sư đã quyết định rằng không đủ yếu tố cấu thành tội và không thể bảo hộ cho họ hơn. (Có suy đoán rằng các chứng cứ đã bị nhiễu bẩn bởi nhiều người chưa biết đã hãm hiếp Furuta ).

Một trong những phần gây xôn xao nhất trong sự thực câu chuyện là những kẻ giết cô gái vẫn đang vô tư tự do nhở nhơ trong xã hội. Sau khi khiến Junko Furuta phải trải qua tất cả sự đau đớn khủng khiếp, chúng vẫn là những công dân tự do!

( Nếu tôi mà là Kira ( một nhân vật manga ) tôi sẽ cầm ngay cuốn death note viết ngay tên bọn chúng vào. Cho chúng chết một cách thê thảm như trên )

Các cuộc tra tấn dã man không thể tưởng tượng nổi :

Những cách thức kinh hãi được thực hiện lên Junko Furuta đã được tập hợp trong phiên toà xét xử của Nhật Bản, và được đăng tải từ năm 1989. Chúng chỉ ra rằng Furuta đã phải chịu đựng những đau đớn kéo dài trước khi cô thực sự chết. Tất cả xảy ra đối với cô trong khi cô vẫn còn sống. Đó thực sự gây nên hoảng loạn nhưng là có thật.

Diễn biến toàn bộ sự việc xảy ra

Ngày thứ nhất :

22 tháng 11 năm 1988 : Bắt cóc!Bị giam giữ trong một ngôi nhà, phải giả vờ là bạn gái của chúngBị cưỡng hiếp (tổng cộng trên 400 lần)Bắt cô gái gọi điện về cho gia đình, nói với họ mình bỏ nhà điBị bỏ đói và suy dinh dưỡngPhải ăn gián và uống nước tiểuBắt ép cô thủ dâmÉp buộc cô cởi quần áo trước mặt những người khácDùng bật lửa, thuốc lá đốt côĐâm các vật bên ngoài vào vùng kín và hậu môn cô

Ngày thứ 11:

Mùng 1 tháng 12 năm 1988 : Những trận đánh dữ dội không đếm xuể!Ấn và giật mặt cô lên nền đất bê tôngBị treo 2 tay lên trần nhà làm bao đấm.Mũi chảy đầy máu đến nỗi cô phải thở bằng mồmThả chuông dụng cụ thể hình lên bụng côBị nôn mửa khi cố gắng uống chút nước (có lẽ do dạ dày bị tổn thương)Cố gắng trốn thoát và bị trừng phạt đốt bỏng cánh tay bằng thuốc láĐổ chất lỏng dễ cháy lên chân và bàn chân cô và đốtĐâm cổ chai vào hậu môn cô gây tổn thương

Ngày thứ 20 :

Mùng 10 tháng 12 năm 1988: Không thể đi lại do đôi chân bị bỏng nặngBị đánh bằng gậy treBị đưa pháo hoa vào trong hậu môn rồi đốtBàn tay bị đập vỡ bởi tạ và các móng tay vỡ nứtBị đánh bằng gậy chơi gônBị đâm thuốc lá vào vùng kínBị đánh bằng gậy sắt liên tụcBị bắt ngủ ngoài ban công vào mùa đôngBị đâm bằng xiên thịt gà vào vùng kín và hậu môn đến chảy máu

Ngày thứ 30 :

Đổ sáp nóng lên mặtMí mắt bị bỏng bởi lửa thuốc láĐâm kim khâu lên vùng ngựcĐầu vú trái bị cắt và phá hỏng bằng kìmĐưa bóng đèn nung nóng vào vùng kínBị đâm kéo chảy nhiều máu vùng kínKhông thể đi tiểu bình thườngSự tổn thương nặng đến nỗi cô phải mất hơn 1 giờ để bò lê xuống vệ sinh tầng dướiMàng nhĩ bị hỏng nặngNão bị tổn thương cực độ

Ngày thứ 40 :

Cầu xin những kẻ tra tấn được chết

Mồng 1 tháng 1 năm 1989: Junko đón năm mới trong sự trơ trọiCơ thể bị tổn thương, dày xéoKhông thể cử động!

Ngày 44 :

Mùng 4 tháng 1 năm 1989 : Bốn tên đã đập cô bằng thanh tạ vì lí do thua mạt chược. Cô bị thổ huyết rất nhiều trên mồm và mũi. Chúng còn đưa lửa nến vào mặt và mắt côSau đó đổ xăng lên chân, tay, mặt và bụng cô gái rồi châm lửa đốt. Cuộc tra tấn cuối cùng này diễn ra trong 2 giờ.

Junko Furuta chết sau ngày hôm đó, trong sự đau đớn và cô đơn cùng cực. Không gì có thể so sánh với 44 ngày đau khổ mà cô đã phải trải qua!

Khi mẹ của cô được nghe chi tiết về những gì con gái mình phải trải qua, bà đã ngất lịm. Những tên giết cô gái giờ vẫn được tự do. Sự công bằng sẽ không bao giờ được thực thi sau 20 năm. Chúng đáng bị trừng phạt hơn cả những gì đã làm với Furuta, một cô gái ngây thơ đã phải trải qua những sự đau đớn không thể chịu đựng hơn.

Đây là một câu chuyện có thật. Tất cả đều nên biết về chuỗi ngày đau khổ về thể xác và tinh thần không thể tưởng tượng được của Furuta

Mong cô gái được yên nghỉ :(

Tiểu sử của bốn tên tội phạm bệnh hoạn

1. Miyano Hiroshi



Tên này là thủ lĩnh của bốn người, sinh năm tháng 4 năm 1970 là con trai đầu của gia đình hắn. Với cả bố lẫn mẹ đều kiếm tiền và có điều kiện, gia đình tốt, nhưng rối loạn hành vi do bất hòa giữa cha mẹ. Hắn bắt đầu thể hiện bản chất hung hăng của hắn kể từ những năm học tiểu học bằng cách ăn cắp, bắt nạt và phá hoại. Khi hắn trở nên bạo lực trong gia đình, cha hắn đã cho hắn đi tư vấn tâm lý.

Ở trường trung học cấp hai, hắn đã trải qua ba năm mà không gây ra nhiều rắc rối; khi ấy hắn trở nên giỏi Judo, cống hiến hết mình cho Judo và để lại những kỷ lục tốt. Hắn chuyển sang một trường trung học nổi tiếng vì giỏi Judo. Việc luyện tập rất khó khăn và hắn ta bị bắt nạt bởi những đàn anh lớn tuổi. Kết quả là, nửa năm sau hắn rời câu lạc bộ judo và nửa năm sau đó rời trường.

Hắn bắt đầu làm việc để trở thành một thợ lặn, nhưng khoảng thời gian đó cũng tham gia một băng đảng xe máy. Đã phạm một số tội phạm hình sự như gây thương tích thân thể, xâm nhập trái phép vào các tòa nhà và trộm cắp, hắn bị quản chế. Khi rời khỏi băng đảng xe máy, trong một năm hoặc lâu hơn hắn ta xuất hiện ổn định hơn. Hắn ta làm việc chăm chỉ như một thợ lặn, làm hài lòng ông chủ của mình. Hắn bắt đầu sống với bạn gái của mình, người chị cả của tên đồng phạm Watanabi Yasushi. Mơ ước cưới cô ấy, hắn ta bắt đầu tiết kiệm tiền.

Tháng 5 năm 1988, hắn nhận được bằng lái xe và được cha của hắn tặng hắn một chiếc xe hơi mới vào tháng 7. Tuy nhiên, kể từ khoảng tháng 8, hắn trở nên không hài lòng với mức lương thấp của mình và ngừng làm việc. Làm quen với một thành viên thông qua bạn học cũ của mình, hắn bắt đầu bán hàng giả, làm việc như một dân anh chị, chăm sóc một văn phòng yakuza ... Hắn cũng bắt đầu hít chất ma túy

2. Jo Kumisaku

Sinh vào tháng 5 năm 1971. Bố mẹ hắn đã ly thân khi hắn còn bé. Hắn sống với mẹ và em gái trong phần lớn thời gian, chỉ dành hai tháng với cha mình khi 10 tuổi.

Giỏi thể thao, hắn không thể hiện bất kỳ dấu hiệu nào là một kẻ gây rối, cho đến khi hắn bị gãy xương ở chân phải trong khi trượt tuyết vào tháng 1 năm 1986. Không thể tiếp tục chơi thể thao, hắn trở nên lười biếng với việc học và bị đuổi khỏi trường trung học vào tháng 11 năm 1987. Làm việc như một thợ điện học việc, hắn ghi danh vào trường ban đêm, nhưng chẳng mấy chốc mất hứng thú và vắng mặt trong lớp.

Vào tháng 7 năm 1988, hắn lái một chiếc xe máy mà không có giấy phép nên bị quản chế.

3. Minato Nobuharu



Hắn sinh ra vào tháng 12 năm 1972. Cả cha và mẹ đều làm việc cùng một bệnh viện ; cha là dược sĩ và mẹ làm y tá. Hắn có một người anh trai sinh vào tháng 1 năm 1972.

Khi ở trường tiểu học, hắn bắt đầu gây rắc rối với hành vi đe dọa và ăn cắp đồ ăn. Chuyển sang trường trung học cấp 2, hắn trở nên bạo lực gây gổ nhiều hơn. Hắn cũng nổi loạn chống lại cha mình.

Sau khi tốt nghiệp trung học vào tháng 3 năm 1988 và bắt đầu học trường trung học vào tháng 4, hành vi của hắn trở nên tồi tệ hơn. Hắn sẽ trốn học, sẽ không về nhà vào ban đêm, pha trộn với nhóm bạn xấu, bạo lực ở nhà, và bỏ học vào tháng 9. Kể từ mùa hè năm đó, phòng của hắn và anh trai hắn trở thành một hang ổ cho một nhóm thiếu niên vì cha mẹ của hắn bận rộn và thường không ở nhà. Đối mặt với tính cách bạo lực của con trai mình, cha mẹ của hắn cũng bất lực. Hắn cũng bị quản chế sau khi lái xe máy mà không có giấy phép

4. Watanabi Yasushi

Hắn sinh vào tháng 12 năm 1971. Bố mẹ li dị khi hắn lên 4 tuổi, và ly hôn hai năm sau đó. Cha hắn đã đã chết trong một tai nạn giao thông ngay sau đó. Hắn được nuôi dạy bởi mẹ và chị gái. Mặc dù hắn đã ghi danh học tại một trường học ban đêm vào tháng 4 năm 1986, hắn chỉ học được một tuần sau đó và bỏ học vào tháng 9

Vào tháng 10 năm 1986, hắn bị quản chế vì bạo lực. Hắn đã thử một vài công việc nhưng không kéo dài lâu với bất kỳ công việc nào

Mối quan hệ giữa bốn tên

Tất cả bốn người bọn chúng đều từng học cùng trường trung học cấp 2 với tên Hiroshi là người lớn tuổi nhất, tiếp theo là Jo và Yasushi ở lớp dưới, và tên Minato.

Nhà của Minato có hai phòng ở tầng trên, bị Minato và anh trai của hắn chiếm đóng. Với cả hai cha mẹ làm việc và do đó họ thường không ở nhà. Hai phòng đó đã trở thành hang ổ cho một nhóm thanh niên từ mùa hè năm 1988.

Jo đang học cùng lớp với anh trai Minato , và bắt đầu đi chơi với Minato vào mùa hè đó. Vào tháng 10 năm 1988, xe máy của anh trai Minato đã bị mất cắp và Hiroshi bắt đầu đi với Minato trong khi giúp anh trai Minato tìm kiếm chiếc xe máy của mình. Một nhóm nhỏ các thanh thiếu niên bạo lực được hình thành.

Những người khác sợ Hiroshi, và dưới sự lãnh đạo của hắn, nhóm này cư xử như yakuza. Jo là thứ hai trong chỉ huy, và thống trị những người khác trong khi Hiroshi vắng mặt.

Trước khi sự tra tấn tàn bạo đến Junko bắt đầu, có vẻ như cô đã từng có một bữa ăn với gia đình của Minato ở tầng dưới. Mẹ của Minato còn bảo cô hãy trở về nhà nhưng sau đó các bậc cha mẹ không được phép lên lầu và vào phòng con trai nên họ đã để mặc mọi chuyện xảy ra.

Một số có thể tự hỏi tại sao Junko không cố gắng hơn để trốn thoát. Ban đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng sau đó nhận ra rằng cô ấy không biết điều gì sẽ xảy ra với cô ấy cuối cùng. Nếu cô biết số phận của mình, cô sẽ tuyệt vọng cố gắng trốn thoát, tuyệt vọng cầu xin cha mẹ của Minato giúp đỡ. Mục đích chính của cô là trở về nhà. Sợ kích động chúng, tôi tin rằng cô ấy vẫn "ngoan ngoãn" cho đến khi cô trở nên tuyệt vọng.

Về tâm lý học tội phạm :

Bốn tên tội phạm này thuộc kiểu thích những trò tàn ác (tính ác dâm) (sadist).

Tính ác dâm được định nghĩa là giáng những đau khổ để đạt được sự thoả mãn tình dục. Những kẻ thích trò tàn ác thích nhìn thấy các nạn nhân từ quằn quại cho đến hoảng sợ. Một kẻ thích trò tàn ác sẽ gây ra đau đớn cho một ai đó để nhìn thấy phản ứng của một nạn nhân đang cảm thấy khiếp sợ. Những dòng nước mắt trên khuôn mặt nạn nhân, nỗi sợ trong đôi mắt, và sự cầu xin ân huệ là những phản ứng làm kẻ thích trò tàn ác phấn khích. Giày vò một nạn nhân là một cách để kẻ thích trò tàn ác nâng cao cái tôi và giá trị bản thân của chúng. Có được sự kiểm soát hoàn toàn đối với một người bất lực làm chúng cảm thấy giống Chúa trong thế giới lệch lạc của chúng.

Điều đáng sợ là những kẻ săn mồi thích trò tàn ác không bao giờ ngừng suy nghĩ về cách làm sao khiến người khác đau khổ. Nhưng phương pháp tra tấn mới liên tục được chúng nghĩ ra và thực hiện.

Một lần tra tấn tàn ác sẽ không thoả mãn được những nhu cầu của một tên tội phạm. Nó giống như việc ăn một cái bánh hoặc một miếng khoai tây chiên. Thật khó mà không ăn một cái thứ hai. Và thậm chí cái thứ ba. Hoặc nếu bạn uống cafe, theo thời gian, một chút cafe không còn đem đến cho bạn một tác động mạnh như nó đã từng. Bạn cần uống nhiều hơn vì bạn đã quen với nó. Giống như thế, những kẻ thích trò tàn ác cần nhiều máu hơn mỗi lần chúng hành động. Vì vậy khi chúng tiếp tục với trong sự nghiệp phạm tội của họ thì càng sử dụng nhiều kiểu tra tấn kinh tởm và mất trí. Chúng đơn giản là cần tra tấn các nạn nhân nhiều hơn.

Trong trường hợp của cưỡng hiếp tập thể, nhóm người hứng thú với việc chia sẻ bạo lực đối với phụ nữ thường bao gồm lòng tin ghét phụ nữ, tin phụ nữ là những kẻ độc ác, hoặc tin là có một loại phụ nữ độc ác, hoặc phụ nữ đáng phải chịu thống khổ, hoặc đáng bị trử khử với ý nghĩ sai lệch rằng xã hội sẽ trở nên tốt hơn nếu đối tượng của sự căm ghét bị giết bỏ.

Vì vậy, tập thể đó có một hệ thống tư tưởng chung, một điều lệ "luân thường đạo lý" chung, và mục tiêu chung. Một cảm giác thuộc về được cảm nhận bởi các "anh em" khi họ phát triển tình bạn qua những trải nghiệm chung và mục tiêu chung. Một ảnh hưởng chủ yếu đóng góp cho sự cố kết của nhóm người này là sự phụ thuộc xúc cảm với nhau, thường là kết quả của một cảm giác không thỏa đáng sâu sắc và một nhu cầu đi tìm sự đồng nhất và cảm giác thuộc về một nhóm người.

Trong các vụ án cưỡng hiếp tập thể, kẻ cầm đầu thường là kẻ "thái nhân cách" mạnh mẽ đồng thời cũng có "sự thu hút" và khả năng ảnh hưởng người khác.

Tội ác gây ra bởi nhóm người, đặc biệt là cưỡng hiếp có thể kinh khủng một cách đặc biệt vì những cá nhân trong nhóm sẽ còn trở nên hung hãn và bạo lực hơn khi họ hành động một mình. Sự kết hợp giữa quyền tự trị, adrenalin dồn dập, và có một người cộng sự hành động chung thường đem lại cho cá nhân đó cảm giác quyền lực dồn dập nhất thời có thể bù đắp cho cảm giác không thỏa đáng thường ngày của họ.

Cá nhân đó cũng có thể cảm thấy giảm hoàn toàn trách nhiệm đối với tội ác đó, vì hành động được chia sẻ. Trong quá trình gây án, các cá nhân trong nhóm thường trở nên giảm cá nhân hóa và trải nghiệm " sức mạnh " và " quyền lực " từ cả nhóm. Cá nhân đó có thể mất nhận thức đạo đức cá nhân và giá trị của bản thân khi họ đồng nhất với cả nhóm, chấp nhận hoặc tiếp nhận " đạo đức " của nhóm như là của mình.

Đoạn video dưới đây ghi lại phân cảnh nhỏ trong tang lễ của Junko Furuta

https://www.youtube.com/watch?v=L6MqKzMNDHw

Những người bạn của Junko đã bật khóc và không thể kiểm soát được ở đám tang của cô ấy khi nghĩ về cô ấy. Họ thậm chí cảm giác tội lỗi vì Junko không thể sống cuộc sống hạnh phúc của mình. Lúc đó, bệnh PTSD ( Rối loạn căng thẳng hậu chấn thương ) chưa phải là một từ thông dụng và tôi không chắc liệu các cô gái có tìm đến bác sĩ tâm lý chăm sóc tinh thần sau khi kết thúc hay không. Ở tuổi thiếu niên như vậy, họ đã phải đối mặt với sự tàn bạo không thể tưởng tượng được của bản chất con người.

Người ta nói rằng mẹ của Junko bị suy nhược tinh thần và bị bệnh tâm thần sau khi nhận ra những đau đớn mà Junko trải qua

Sau khi những tên tội phạm được thả

Hiroshi Miyano : 20 năm tù

Mẹ của Hiroshi đã gửi một khoản tiền lớn (50 triệu yên ≒4 nghìn USD) cho cha mẹ của Junko sau khi bán nhà của gia đình họ. Hiroshi được thả vào mùa hè năm 2009. Vào tháng 1 năm 2013, hắn bị bắt vì gian lận, nhưng vẫn im lặng trong khi thẩm vấn. Do không đủ bằng chứng, hắn lại được thả.

Jo Kamisaku : Không rõ thời hạn 5 - 10 năm

Tại tòa án, cha của Jo bắt đầu tiết kiệm tiền để bồi thường cho cha mẹ của Junko, mặc dù cha mẹ của Junko từ chối chấp nhận nó. Jo được thả vào tháng 8 năm 1999. Kết hôn và ly dị một người Trung Quốc. Trở lại như yakuza một lần nữa.

Vào tháng 5 năm 2004, Jo (lúc đó là 31 tuổi) bị bắt vì bị tấn công, bắt cóc và giam giữ một người đàn ông, người mà hắn nghĩ đã quyến rũ một bạn gái hắn. Jo bị tuyên án 7 năm tù vì tội gây thương tích. Trong cuộc tấn công, Jo khoe rằng hắn ta đã " đã phạm tội giết người " và rằng hắn " biết cách dỗ dành cảnh sát và công tố viên ".

Một vài nguồn thông tin báo cáo rằng mẹ của Jo còn phá hoại ngôi mộ của Junko "vì cô ấy đã hủy hoại cuộc sống của con trai mình". Trong những năm gần đây có tin đồn nói rằng tiền tiết kiệm của cha Jo ( ban đầu có ý định là cho cha mẹ của Junko ) đã được Jo tiêu xài phung phí.

Nobuharu Minato : Không rõ thời hạn 5 - 9 năm

Minato kết hôn với một cô gái người Rumani năm 2006.

Yasushi Watanabe : Không rõ thời hạn 5 - 7 năm

Có vẻ như hắn đang sống với mẹ sau khi được thả. Đã không làm việc gì kể từ khi được thả

Rất nhiều năm sau 4 tên thủ phạm đều trở thành công dân tự do của xã hội, nghĩ đến điều đó làm cho máu của tôi sôi sục. Nếu một người xa lạ như bản thân tôi có thể giận dữ như thế này, gia đình và bạn bè của Junko đã sống như thế nào trong nhiều ngày, nhiều tháng và nhiều năm kể từ khi cô bị giết ... Tôi không tin vào ma, nhưng trong trường hợp này, tôi muốn có ma. Tôi muốn Junko trả thù cho chúng, hành hạ và khiến chúng chết như những gì chúng đã làm với cô gái tội nghiệp.

Vụ tra tấn và giết hại Junko Furuta đã gây phẫn nộ lớn tại Nhật Bản và còn được gọi tên là "vụ sát hại nữ sinh chôn trong bê tông". Vụ án được chuyển thể thành một số bộ phim và truyện tranh. Ít nhất ba cuốn sách lấy cảm hứng từ vụ việc được xuất bản.

Tác giả Seiji Fujii đã viết một cuốn tiểu thuyết dựa trên vụ việc này. Trái với những gì thực sự xảy ra, cuốn tiểu thuyết đưa đến một kết thúc có hậu - cô gái còn sống và những kẻ bắt cóc bị kết án tù nhiều năm.