Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái

Chương 120: Lông Chim



Lật qua những nghiên cứu tiền nhân ghi lại trên trang giấy cũ kỹ, về sau trang giấy dần dần trở nên mới tỉnh, trên đó là phu nhân Fries ghi lại nghiên cứu mấy năm nay.

Sớm từ mười mấy năm trước, Mellie mới sinh ra, trên quyển bút ký này đã ghi lại tên cô, trên đó viết Pegg thực nghiệm với Mellie.

Pegg dụ bắt vô số yêu tinh, ở tầng hầm ngầm bố trí phòng thí nghiệm ma pháp, lấy lực sinh mệnh của các loại hình yêu tinh khác nhau ra, chuyển dời đến trên người Mellie, bắt đầu từ lúc cô sinh ra, giằng co mười mấy năm.

Fries lúc trước cổ ý để em trai thoát khỏi mình, lại âm thầm trợ giúp hắn dụ bắt yêu tinh, hắn thờ ơ lạnh nhạt sinh hạ một đứa bé huyết mạch phù hợp, dùng tư liệu ăn trộm từ nơi này tiến hành thực nghiệm

Chờ đợi nhiều năm như vậy, là vì một cái sản phẩm thí nghiệm trân quý này, hiện giờ mắt thấy chỉ thiểu một bước, cho dù là bà ta cũng khó tránh khỏi tâm phù khí táo. [ trong lòng không yên]

Bà ta thật sự chờ đợi lâu lắm, không muốn lại xuất hiện một tia ngoài ý muốn.

Thân thể này của Mellie, nếu không phải hoàn mỹ như trong dự đoán của bà ta, hết thảy đã làm liền toàn vô nghĩa.

Nhìn những ghi chép trên bút ký, phu nhân Fries hoảng hốt cảm thấy mỗi một hàng chữ đều dây dưa với nhau, như miệng vết thương bị khâu lại, từ bên trong đầm đìa chảy ra huyết sắc tươi đẹp.

Bên ngoài hoàng hôn chìm xuống, trong phòng đèn ma pháp hình dạng đóa hoa tự động sáng lên, ở trên thác đèn chậm rãi xoay tròn.

Fries cảm giác được đau đớn trong thân thể theo bóng đêm buông xuống mà sống lại, xé rách trái tim mình.

Đây là trả giá cho trì hoãn và ma lực.

Mai Lật ở trong thư phòng lớn, đốt đèn học tập ngôn ngữ yêu tinh.

Cú mèo đã ở ngoài cửa sổ đốc đốc đốc gỗ khung cửa sổ thật lâu, Mai Lật cũng không có ý tứ đứng dậy cho lão vào.

Cô bưng sách ngôn ngữ yêu tinh thật dày, thường thường lộ ra biểu tình thống khổ, là cái bộ dáng đạo học tra tiêu chuẩn.

Cú mèo nhìn cô lâu như vậy, cũng cảm thấy phu nhân Fries khẳng định là hoài nghi sai rồi, cô gái nhỏ này có chỗ nào như đang lừa gạt, cô chính là thật sự học không được mà thôi.

Thấy cô lại nỗ lực một lúc, tựa hồ là muốn từ bỏ, đẩy sách trên tay, cả người ngã ngửa vào ghế. Ngoài cửa sổ củ mèo vội vàng lại phát ra tạp âm hấp dẫn cô chú ý.

"Hắc! Mellie, mau thả ta vào!”

"Tuy rằng ta là người mang tin tức của phu nhân Fries, nhưng cô phải tin tưởng ta đối với cô cũng không có ác ý.”

"Học lâu như vậy, không bằng chúng ta tâm sự đi.”

Mai Lật vẫn không nhúc nhích mà nhìn trần nhà.

Cú mèo lại nói: " Không bằng chúng ta tâm sự quái vật đầm lầy, cô muốn biết hắn thể nào sao?”

Mai Lật đứng lên mở ra cửa sổ thả lão tiến vào.

Cú mèo nhảy lên bàn sách nhìn nhìn, thấy cô viết ngôn ngữ yêu tinh vẫn lung tung rối loạn, không hề có ma pháp dao động, chép chép miệng, "Phu nhân Fries nói, nếu cô mãi vẫn không học được, vậy phải nhốt cô ở chỗ này, không để cô nghỉ ngơi, học không biết ngày đêm ......”

Mai Lật duỗi tay ra, túm chặt chân lão, "Nếu ông nói cái này, ta không muốn nghe.”

Cú mèo vẫy cánh: "Ừ ừ, chúng ta tới nói quái vật đầm lầy!”

Lão cách Mai Lật xa một chút, chải vuốt lông chim mình bị túm đến lộn xộn, lẩm nhẩm lầm nhầm, "Lông chim của ta đều sắp bị cô túm rụng, lông chim của ta đây chính là thực trân quý, có tác dụng đặc thù.”

Được lão nhắc nhở, Mai Lật nhớ tới mùa đông năm trước cú mèo này còn đưa cho cô một cọng lông vũ, nói là có thể truyền đạt tưởng niệm...... Á? Truyền đạt tưởng niệm?

Mai Lật đột nhiên biểu tình cổ quái mà liếc mắt nhìn cú mèo một cái, thấy nó còn đang đau lòng mà chải vuốt lông chim, phảng phất không ý thức được mình nhắc nhở cô cái gì.

Duỗi tay chọc một chút bộ ngực tròn trịa của nó, Mai Lật truy vấn: " Ông vừa rồi nói quái vật đầm lầy, ông biết hiện tại hắn thể nào sao?”

CÚ mèo: "Ta đoán hẳn khẳng định đã một lần nữa ngưng tụ, nói không chừng đang tìm cô nơi nơi, đáng tiếc không tìm thấy, thật là đáng thương a hắc hắc hắc hắc ”

Nghe nó cười, Mai Lật lại một lần nữa bắt lấy nó, ném ra ngoài cửa sổ.

Đêm khuya, Mai Lật từ trên giường bò dậy, từ cái túi tiền nhỏ bên người lấy ra hai cọng lông chim nho nhỏ.

Một cái là mùa đông năm trước cú mèo đưa cho cô, được cô để bên người, cùng với khăn tay và một ít vật nhỏ vụn vặt mang theo tới nơi này. một cọng khác là vừa mới lúc túm cú mèo, nhân cơ hội nhổ xuống từ trên người nó.

Nếu lông chim của "người mang tin tức rừng rậm” thật sự có thể truyền lại tưởng niệm.

Nếu có thể, cô thật sự rất muốn gặp lại quái vật đầm lầy đáng yêu, muốn cùng hắn trở về.

Cô nắm hai cái lông chim ngồi thật lâu, cũng không thấy chúng nó xuất hiện dị trạng gì. đang thất vọng, không biết thế nào bỗng nhiên nhớ tới ngôn ngữ yêu tinh ban ngày đã xem qua.

Đó xác thật rất khó, cô học phải cố hết sức, nhưng cũng không dốt đặc cán mai như biểu hiện ra ngoài, trên thực tế cô đã lặng lẽ sờ soạng ra một chút nội dung.

Trong miệng vô ý thức phun ra một câu ngắn ngủn, phát âm cổ quái, Mai Lật bỗng nhiên cảm giác bàn tay nóng lên, hai mảnh lông chim biến thành hai con chim nhỏ bằng ngón cái, từ cửa sổ bay ra ngoài.

Mai Lật đuổi theo, ghé vào trên cửa sổ nhìn hai con chim nho nhỏ không khiến ai chú ý đã bay nhanh biến mất ở trong bóng đêm, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một ít mong đợi.

Đứng ở đỉnh tháp nhọn trên phòng cô, cú mèo mở một con mắt, nhìn nhìn phương hướng hai con chim nho nhỏ bay đi, rồi nhắm hai mắt lại, làm bộ mình không phát hiện.

Nó tuổi lớn như vậy, khó tránh khỏi có một chút sơ sẩy nho nhỏ.

“Kẽo kẹt kẽo kẹt --".

Cầm theo đèn ở hồ nước, đầm nước, chợ cùng rừng rậm, quái vật đầm lấy đi khắp nơi, khiến cho các yêu tinh nghị luận.

“Nó còn đang tìm cô gái nhân loại kỳ quái kia sao?”

"Đúng vậy, đã tìm rất nhiều ngày, còn chưa từ bỏ.”

"A, nó lại tới nữa, mau tránh đi!”

Một lát sau, quái vật đầm lầy chảy bùn đi qua nơi này, đem một đoạn đường nhỏ sạch sẽ biến thành vũng bùn.

Các yêu tinh trốn đi tụ tập ở bên nhau nhìn nhìn vũng bùn này, đều có chút buồn rầu, "Có cách nào có thể làm nó không cần khổ sở nữa sao? Bên này sắp bị nó biến thành bùn!”

Lúc Quái vật đầm lầy thống khổ, tốc độ biển chung quanh thành đầm lầy sẽ nhanh hơn.

Gần đây bên cạnh rừng rậm đều xuất hiện rất nhiều vũng bùn đầm lầy, các yêu tinh gần rừng rậm không có biện pháp nào với quái vật đầm lầy, đành phải vừa mắng hắn, vừa dọn vào chỗ sâu trong rừng rậm.

Hai con chim nho nhỏ bay qua căn nhà bị thiêu hủy, bay đến bên người quái vật đầm lầy đang hành tẩu, mổ mổ tóc của hắn.

Không ngừng đi lại, quái vật đầm lầy bỗng nhiên dừng lại, động tác chậm chạp mà nhìn về phía hai con chim nho nhỏ này, hắn ngửi được hơi thở quen thuộc.