Nhà Trọ Cực Phẩm

Chương 154: Cảnh cấm kỵ trong mơ



Vật cứng ngừng trong chốc lát rồi mới bắt đầu thong thả ra vào tiểu huyệt, sau khi rút cắm hơn mười phút, vật cứng hoạt động càng ngày càng dễ dàng, càng lúc càng nhanh, thân thể của cô cũng càng lúc càng nóng… tiếng rên rỉ từ miệng cô tràn ra.

“Ừ... Ha, a...” thật thoải mái... Côn thịt làm cho tiểu huyệt càng tê dại mềm yếu, mỗi một lần ra vào đều tạo cho cô khoái cảm vô cùng.

“Còn muốn sao?” Trong bóng đêm một giọng nói trầm ấm vang lên.

“A, ừ a...” thật vui vẻ! Thân thể... thật thoải mái, linh hồn nhỏ bé đều đã bay đi, cô còn muốn! Đừng có ngừng...

Vật cứng rắn trong tiểu huyệt ra vào càng thêm sâu thẳm, từ trên xuống, từ phải qua trái, chín cạn mộtsâu, khi thì vào một phần, khi thì cắm thẳng sâu tạo cho cô khoái cảm liên tục, hận không thể bị cắm suốt như vậy.

“A ──” cúc huyệt phía sau đột nhiên truyền đến cảm giác ép buộc, “không, không cần..., chỉ cắm phía trước được không... A ── ”

Vào, vào được! Cảm giác tồn tại cực đại gắt gao truyền tới từ hai cái lỗ nhỏ bí mật của bản thân.

“Ừ...”

Hai cái lỗ nhỏ đều bị nhét đầy, nhưng mà ── rất ngứa a, hai cái tiểu huyệt đều... rất muốn... nhưng hai cái vật cứng vẫn không nhúc nhích, chỉ khoan khoái lấp đầy hai dâm huyệt trước sau của cô, nóng bỏng.

Có thể kia hai rễ vật cứng cũng là vẫn không nhúc nhích, liền như thế lửa nóng khoan khoái nóng lấp đầy nàng trước sau dâm huyệt.

Nhịn không được tự bản thân đong đưa mông để ma sát với vật cứng ở hoa huyệt và cúc huyệt, vừa vào vừa ra, hai biên độ đồng thời nhưng mang lại vui thích khác nhau, tự bản thân nắm giữ tiết tấu, khoái cảm chồng chất làm cô càng thêm thoải mái ── tuyệt quá, thoải mái muốn chết... Hai cái tiểu huyệt cùng nhau bị ma sát thật thoải mái...

Vòng eo vặn vẹo càng ngày càng điên cuồng, tê dại, ẩm ướt, sảng khoái vô hạn, sung sướng đến mức cả người cô run rẩy, thét chói tai đón nhận cao trào tuyệt mỹ! Hai cái vật cứng lại động đậy, cường hãn cùng vào cùng ra, cắm thật sâu vào bên trong hai cái tiểu huyệt!

“A a a a a...”

“Còn muốn không?”

“không, không cần... Đừng, đừng a...”

Hai vật cứng lại thay đổi tiết tấu, một cái tiến vào một cái liền rút ra, sau vài lần lại cùng vào cùng ra, trong chốc lát mà đi vào toàn bộ lại rút ra tất cả, chỉ một lát hai vật cứng ra vào đã làm mông cùng với bụng của cô gắt gao co rút.

“A a... không cần, a, a... Dừng, tha cho tôi...” thân thể bản thân không phải do thỏa mãn mà lắc lư, mà là do thân thể cùng với linh hồn đều không thể thừa nhận nổi cực lạc vô hạn như vậy!

“nói, cô muốn, nói cô thích nhất là được chúng tôi ôm, được chúng tôi cắm vào dâm huyệt nhỏ nhắn của cô.”

“không, không phải… Tôi, tôi không có... A a...”

Vật cứng ra vào không hề có quy luật, hai cái đều rút cắm lung tung khắp hai cái dâm huyệt của cô, giống như là muốn cắm nát thân thể của cô vậy.

“nói! không nói tôi sẽ tiếp tục cắm cô như vậy.”

“A a, a... không, tôi không ── ”

Giây tiếp theo, hoa hạch dưới thân bị tàn nhẫn vặn xoắn, hai vú cũng bị người nào đó ngậm mút mạnh vào.

“A a ── không, đau! Đừng, đừng cắn... A a ── ”

“nói, nói cô thật thoải mái, nói cô rất thích bị cắm, hai cái tiểu huyệt đều muốn chúng tôi cắm mỗi ngày, bị chúng tôi làm ── ”

Những điểm mẫn cảm của thân thể đều bị công kích điên cuồng, hoa hạch bị vặn xoắn không biết là hưng phấn hay đau đớn, nhũ nhọn bị hút mạnh cắn mút căng đau lại mang theo khoái ý ngược đãi, hai cái tiểu huyệt bị rút cắm thô bạo lại không ngừng run rẩy ──

“Tôi, tôi nói, tôi nói... Tôi ── ”

Run rẩy kịch liệt một trần, Hà Nhạc Nhạc cả người đầy mồ hôi bừng tỉnh, hai mắt không có tiêu cự mở to, sợ đến mức ngừng thở… Hồi lâu sau, cho đến khi ngực đau như nứt ra mới lấy lại tinh thần thở hổn hển.

Ngồi dậy, vặn vẹo cổ cứng ngắc nhìn quanh bốn phía ── Tần, phòng ngủ của Tần Chi Tu? Cúi đầu nhìn quần áo nguyên vẹn trên người, Hà Nhạc Nhạc xuống giường đi ra phòng khách phía bên ngoài.

Đèn màu cam, sô pha màu trắng, bàn trà trong suốt.

Cái kia là...

Hà Nhạc Nhạc bước đến gần, nhìn chằm chằm cái khay trên bàn trà, trên khay lớn tròn tròn chỉ còn lại một góc nhỏ hình tam giác của cái bánh ngọt, hai bên còn có thể nhìn thấy nho khô.

Bánh sinh nhật... cô còn chưa làm xong, còn chưa làm thành hình, chưa có trang trí hoa quả, kem bơ… còn chưa có, chưa viết trên đó chữ sinh nhật vui vẻ, hắn cũng đã ăn xong hết rồi sao?

Ha ha… bởi vì cô làm trễ quá sao?

Thực xin lỗi… thân thể chậm rãi trượt xuống, Hà Nhạc Nhạc ôm hai chân cuộn mình ngồi dưới đất cạnh sô pha, nhìn bánh trứng trộn bột đã bị ăn hơn một nửa, cảm xúc bị đè nén cả đêm rốt cuộc cũng bùng nổ, từ trong hốc mắt trào ra.

Máy đánh trứng, Thân Đồ Mặc, chân tê dại rút gân, Quý Tiết, thân thể… tất cả những hình ảnh tối qua không ngừng hiện lên trong đầu cô, cuối cùng, cũng là ảo cảnh trong mơ lần lượt quay trở lại!

“nói cô muốn, nói cô thích bị chúng tôi ôm nhất, thích bị chúng tôi cắm vào dâm huyệt của cô!”

“nói, nói cô rất thoải mái, nói cô rất thích bị cắm, hai cái tiểu huyệt đều muốn chúng tôi cắm mỗi ngày, muốn bị chúng tôi làm ── ”

“Tôi, tôi nói, tôi nói... Tôi ── ”

Cảnh trong mơ là tấm gương sợ hãi tốt nhất.

thì ra cô… sợ hãi như thế.

Khóc đi... cô cho phép bản thân được khóc. Nhưng sau khi khóc, cô nhất định có thể cười trở lại!

Hơn nữa, cô nên cười… Hà Nhạc Nhạc lau nước mắt cười khổ, cảnh trong mơ làm cho cô hiểu được, côsợ hãi không phải là bị nhục nhã, mà là sợ hãi thân thể bị dạy dỗ sẽ chìm đắm vào ham muốn cấm kỵ…

Đây là thân thể đang phát ra cảnh cáo sao? Cảnh cáo cô nếu như cứ bị nam nhân làm như vậy thì côthật sự sẽ biến thành một cô gái không rời được tình ái?

sẽ như vậy sao? cô thật sự sẽ biến thành cô gái trong lời đồn đãi kia sao?

Dâm đãng vô sỉ, câu dẫn nam nhân làm niềm vui, thích nhất là ở dưới thân nam nhân mở lớn chân ra?

Nhắm lại hai mắt, hít sâu một hơi ── không, cô sẽ không như vậy!

cô không có thời gian sợ hãi, lúc nào cũng không được hoài nghi chính bản thân mình, cũng không nhàn rồi để hối hận, đối với tất cả những gì xảy ra ở nhà trọ, cô đều phải coi như là ác mộng, mặc kệ phát sinh chuyện gì, cũng không thể để lại dấu vết, ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của cô.

Tất cả những oán hận, thống khổ, sợ hãi, bi thương, phải đánh vỡ nó, ăn luôn nó, phải quên đi nó!

Tất cả đều đã qua, cô muốn mỗi ngày bản thân đều phải cười!

Hà Nhạc Nhạc đứng lên, cả người đau nhức làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại ── thân thể càng ngày càng mẫn cảm… cùng lắm thì cô mua gậy mát xa.

“Tỉnh?” Giọng nam như thiên sứ nhẹ nhàng bay vào lỗ tai, giống như mây phùn nhẹ rơi tí tách đập vào mặt hồ.