Người Yêu Chí Tử

Chương 100



Trong lúc nhất thời, một đống người vây quanh, tôi thấy vậy, lén tiến cao ốc Phó thị.

Bên trong Phó thị người không nhiều, chỉ có mấy người phụ trách quản lý, còn lại đều là người điều tra của Cục Công Thương.

Tôi tìm tới đại sảnh hội nghị, Kiều Cao Nghĩa đang thương lượng với người của cục Công Thương.

Nhìn thấy tôi, anh ta nhíu mày: “Cô vào bằng cách nào?”

“Đi vào!”

Ngồi bên cạnh anh ta, người của cục Công Thương cầm một sấp tài liệu và giấy tờ đưa cho anh ta, mở miệng nói: “Tình hình Phó thị và vấn đề ngày mai có kết quả rồi, căn cứ vào điều tra trước mắt, ngoại trừ việc kiểm toán và việc Hoa Việt làm trái quy định, cơ bản cũng không có vấn đề gì.”

Kiều Cao Nghĩa gật đầu: “Làm phiền anh quá!”

Nhân viên điều tra vừa đi, anh ta cúi đầu nhìn tài liệu, sắc mặt nhìn qua, căn bản không có một chút bối rối, ngược lại tỉnh táo vô cùng.

Tôi lấy tài liệu trong tay anh ta, mở miệng nói: “Gíam đốc Kiều, chúng ta nói chuyện!”

Anh ta ngước mắt, nhíu mày nhìn về phía tôi: “Nói chuyện gì?”

Nhìn mặt anh ta thờ ơ, lãnh đạm, trong lòng tôi nhịn, áp chế tức giận nói: “Tôi mới tham gia vào việc kiểm toán của Phó thị 2 tháng, liền xảy ra chuyện, các người nghĩ tôi là con khờ hả?”

“Nếu không thì sao?” Anh ta khinh thường cười lạnh: “Cô sẽ không coi những chuyện này đều là tôi bày ra chứ?”

“Không phải sao?” Lạnh lùng nhìn anh ta, tôi nói: “Kiểm toán của Phó thị trước đó đều là anh phụ trách, nhất là Kiều thị, hiện tại kiểm toán xảy ra vấn đề cũng là Kiều thị phụ trách AC, anh cảm thấy không có liên quan đến mình? Hoa Việt rõ ràng như vậy, còn cần tôi nói sao?”

“A!”Anh ta nghiêng người dựa vào ghế, nghiêng mắt nhìn tôi:“ Kiểm toán trước đó là tôi phụ trách không sai, nhưng mấy năm trước kiểm toán cũng chưa từng xảy ra vấn đề gì? Kiều thị xảy ra chuyện là sau khi cô phụ trách, cô không để ý khi đọc tài liệu và báo cáo cùng thời điểm sao? Kết quả báo cáo đều là chữ ký của cô? Tôi có thể nhúng tay vào à?”

Dừng một chút, anh ta điều chỉnh lại tư thế ngồi, nhìn về phía tôi tiếp tục nói: “Chuyện của Hoa Việt, về bản chất mà nói, là chính cô đào lại, nhà máy khu Nam không đạt chuẩn, rõ ràng phải cẩn thận, tôi phải dùng dây chuyền khác thay thế, anh ấy cũng rất rõ, nhưng sau khi công ty đưa ra thị trường, không thể tuỳ tiện tuyên bố nhà máy không đạt chuẩn, còn ảnh hưởng thị trường chứng khoán, cho nên việc này bị đè xuống, nhưng cô rất ưu tú, đào chuyện này lên.”

Tôi sửng sốt, hơi khó tin: “Cho nên, các người ngay từ đầu biết những việc này, không có nói với tôi à?”

Anh ta buồn cười: “Cô Thẩm, cô làm việc nhiều năm như vậy, không rõ quy tắc thị trường sao? Phó thị lớn nhường nào? Trong lòng cô không biết ư? Bất kỳ một công ty lớn nào cũng đều có lỗ thủng, cô không biết sao? Những lỗ thủng này chỉ cần không ảnh hưởng tới việc phát triển của công ty, không liên lụy đến vấn đề khác, những chuyện này có thể coi nhẹ, huống hồ sự cố nhà máy phía Nam đều đã xử lý tốt, chỉ là không báo cáo mà thôi, nếu không cô cho rằng ngừơi nhà của 4 người kia sẽ không gây phiền phức cho Phó thị ư?”

“Vậy tại sao vẫn có ngừơi tự sát?” Chuyện tôi bị ngừơi của Viện kiểm sát dẫn đi, rõ ràng nghe được thẩm vấn viên kia nói có ngừơi tự tử.

Anh ta cười lạnh, nhìn tôi như nhìn con ngốc vậy: “Mang thai sẽ ngu ngốc đi, điểm này là thật, đã qua hơn nửa năm, mới có người tự sát, cô cảm thấy những người này là bởi vì chuyện khu Nam sao?”

Là có người cố ý để hai chuyện vướng mắc lại với nhau, đơn giản chính là muốn làm khó Phó thị một chút.

Tôi trong lúc nhất thời không biết nói gì, cho nên khi toàn bộ chuyện này ập xuống, tôi là người mơ hồ nhất? Kiều Cao Nghĩa sở dĩ không vội, là bởi vì chuyện này giống với Trần Huynh nói, chỉ là một lần tẩy bài lớn mà thôi.

Mà kẻ cuối cùng bị loại, là tôi!

Kiểm toán Phó thị, người ký tên chính là tôi, Hoa Việt lấy danh nghĩa của tôi, hai chuyện đều có liên quan tới tôi, mà lại là liên quan trực tiếp.

Coi như cuối cùng xảy ra chuyện, công ty chỉ cần công khai đá tôi ra khỏi, Phó thị lại có thể vận hành bình thường.

“Ha ha!” Tôi không khỏi bật cười, chơi châm chọc: “Gíam đốc Kiều, anh đi một nước cờ hay. Bội phục!”

Quang minh chính đại đuổi tôi ra khỏi công ty, quả thực tìm không ra một điểm sơ hở.

Anh ta nhìn tôi, ánh mắt thâm thúy, để ý đến cái bụng đang phình to của tôi, mở miệng nói: “Cô không cần như vậy, cho dù cô rời khỏi Phó thị, cổ phần Phó thị vẫn mang tên cô như cũ, cô chẳng qua là người không ở Phó thị mà thôi, huống hồ cô bây giờ cũng sắp sinh con, sau đó cũng rời khỏi như vậy mà.”

Phải! Tôi cuối cùng là muốn rời khỏi!

Tôi bật cười: “Đều là rời đi, bị đá đi và tự mình rời đi, giống nhau sao?”

Nhìn anh ta, tôi đè xuống vẻ mặt u ám, mở miệng nói: “Chuyện này, Phó Kiến Hưng có biết?”

Anh ta nhìn tôi, trầm mặc hồi lâu, gật đầu.

Vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, trong ngực tôi giống như là bị một đôi tay lớn bóp chặt lấy, đau đến không thể thở nổi, tôi trước đó còn nghĩ là Mạc Tri Sính làm.

Thật đúng là buồn cười!

Không có cái gì là thời cơ trùng hợp, chẳng qua là mọi người đều ngầm hiểu.

Đúng vậy, sau đó giống như Kiều Cao Nghĩa nói.

Ngày kế tiếp.

Báo cáo của Viện kiểm sát thông báo rằng, kiểm toán Phó thị bởi vì Hoa Việt mà ảnh hưởng, cho nên kiểm toán xuất hiện vấn đề, và báo cáo xuất hiện trong Tuần báo quốc tế là không đúng sự thật.

Cho nên muốn tiến hành chỉnh thể kiểm tra lần nữa, bao gồm hoạt động Phó thị phụ trách tín dụng và Kiều thị phụ trách AC, mặt khác phải thêm một khoản tiền phạt do gian lận thương mại, cũng may ngừơi của Viện kiểm sát xem Phó thị dường như kiểm soát toàn bộ mạch máu kinh tế Thuận Thành, cũng không có công khai, chỉ là tự mình giải quyết.

Về phần Hoa Việt, bởi vì tôi là người trực tiếp quản lý, cho nên tiền phạt và xử phạt đều là tôi gánh chịu, tôi cũng gián tiếp ảnh hưởng đến uy tín của Phó Kiến Hưng.

Chỉ là sự tình cũng may đều thuận lý thành chương giải quyết, Phó thị tê liệt hơn nửa tuần lễ đã bắt đầu vận hành lại bình thường.

Mà tôi, giống như Kiều Cao Nghĩa dự đoán, bị công ty công khai xoá tên, không còn trọng dụng.

Không đáng buồn, sớm biết kịch bản sẽ như vậy, tôi bình tĩnh đi rất nhiều, chỉ là trong lòng không cam tâm mà thôi.

Sự tình lần này thoáng qua một cái, tôi không trở về biệt thự ngay, về chung cư Vân Đồng, sau này không cần tới Phó thị, nghĩa là tôi không cần đi làm nữa.

Giày vò mấy ngày, bụng to lên rõ ràng.

Phó Kiến Hưng bên kia tôi cũng không còn nghe ngóng, dứt khoát ở chung cư dưỡng thai ổn là được.

Cuối tuần, Mộng Thu nhàn rỗi nhàm chán, quấn lấy tôi, muốn tôi tới Hải Thành ở với cô ấy vài ngày, tôi vốn là người nhàn rỗi, vừa hay có thời gian nên đồng ý.

Thuận Thành đến Hải Thành rất gần, chỉ có một giờ đường xe, ngồi cao tốc, Mộng Thu nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ xe có chút hưng phấn, kéo tay của tôi nó: “Tớ ở Hải Thành đặt cọc một căn nhà, mới vừa xong, cậu cùng tớ qua ở vài ngày, gia tăng sinh khí cho nhà mới của tớ.”

“Lúc nào, tại sao không có nghe cậu nói qua?” Khoảng thời gian này tôi có nhiều chuyện, cho nên vốn không chú ý tới chuyện của cô ấy, bây giờ cô ấy nhắc tới, tôi mới hỏi.

Cô ấy vừa chơi điện thoại, vừa nói: “Chuyện mới đây à, vốn định nói sớm với cậu, nhưng đúng lúc cậu gặp chuyện, cho nên, tớ tạm thời không nhắc tới, bây giờ nói cũng giống nhau.”

À, ra vậy.