Người Tại Đấu Phá Bắt Đầu Thả Câu Vạn Giới

Chương 112: Người Của Thiên Xà Phủ



“Vù…!”

Nói xong trên người Già Thiên Pháp Nghịch Thiên khí thế phun trào, một cỗ uy áp vượt xa Băng Hoàng - Hải Ba Đông vừa thả ra lập tức đè lên người hắn khiến Hải Ba Đông khuôn mặt trở vô cùng lúng túng, vừa chịu đựng, vừa cười nói:

“Gigamesh! Đừng hiểu nhầm! Lão phu làm sao có thể lấy oán báo ân được! Chỉ là vừa nãy bài trừ phong ấn xong thì trên người đấu khí còn chưa thể thu phóng tự nhiên làm kinh động đến hai sư đồ các ngươi! Xin thứ lỗi…!”

“Ra là như vậy sao! Hoá ra ta hiểu nhầm Hải Ba Đông lão đầu tử ngươi rồi! Cứ tưởng lúc nãy Hải Ba Đông ngươi định ra tay giết hai sư đồ bọn ta chứ…!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lắc đầu, cười tủm tìm đáp trả nhưng khí thế uy áp cũng nhanh chóng thu hồi lại, hắn hiện tại đã không muốn so đo thêm gì nữa với Hải Ba Đông, vừa nãy thả ra uy áp chỉ là để thị uy mà thôi.

“Đúng! Đúng! Hiểu nhầm! Tất cả chỉ là hiểu nhầm thôi! Dù sao lão phu là Băng Hoàng chứ không phải loại tiểu nhân lấy oán báo ân!”

Hải Ba Đông cũng hiểu ra Già Thiên Pháp Nghịch Thiên trong lời nói ẩn dấu tha hắn một lần suýt phạm phải sai lầm nên cũng gật đầu lia lịa, xoa đầu tóc dài bao nhiêu năm từ trắng đã biến về đen, mỉm cười giải thích.

“Gigamesh! Lão phu lấy được tàn phế địa đồ bây giờ đã là của ngươi! Tuy có hơi xấu hổ vì hỏi điều này nhưng vì để thoả mãn lòng hiếu kì bao năm qua thì ngươi có thể nói cho ta biết tàn phế địa đồ này đến tột cùng cất dấu bí mật gì không?”

Hải Ba Đông nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất, nhìn xem đã đem tàn phế địa đồ thu mất Già Thiên Pháp Nghịch Thiên thì trong lòng vẫn mang theo một tia không cam tâm, hắn cuối cùng vẫn chà xát hai tay, sắc mặt phức tạp nói.

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên tâm tình lúc này không tệ nên hắn nhìn Hải Ba Đông liên tục hỏi thăm một lúc liền mới mở miệng, trong âm thanh mang theo một chút trêu tức cùng đe doạ, đơn giản giải thích ra:

“Hải Ba Đông lão đầu tử! Tàn phế địa đồ này chính xác cất giấu đồ tốt nhưng không phải dễ dàng lấy được vào tay! Cho dù là hiện tại ta hay lão đầu tử ngươi có hợp sức đi đến tìm nó cũng chỉ chịu chết mà thôi!”

“Có lẽ phải chờ sau này đột phá Đấu Thánh mới có thể đi thử sức! Ngươi đã già! Ngoan ngoãn ở Gia Mã Đế Quốc dưỡng lão đi! Tới tìm vật này liền chết ở bên ngoài thì sợ ngay cả một cái nhặt xác cho ngươi cũng không có đâu!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nói xong liền không nói gì nữa, hắn cũng không cần biết Hải Ba Đông có tin tưởng lời mình nói hay không mà hắn nói ra nhiều tin tức như vậy đã là nể mặt lão đầu tử này lắm rồi.

Nên biết thứ Già Thiên Pháp Nghịch Thiên muốn tìm chính là xếp hạng thứ ba trên Dị Hoả Bảng - Tịnh Liên Yêu Hoả, nó bây giờ tuy bị Tịnh Liên Yêu Thánh phong ấn trong không gian yêu hoả ở Trung Châu nhưng đã hoá hình thành người.

Đặc biệt hơn tu vi của Tịnh Liên Yêu Hoả cũng đã đạt tới Lục Tinh Đấu Thánh Hậu Kỳ mà nó còn từng cắn trả khiến chủ nhân đời trước của nó là Tịnh Liên Yêu Thánh trọng thương bỏ mạng, thậm chí truyền thừa của vị này còn bị nó hấp thu hết.

Tịnh Liên Yêu Thánh cũng không đơn giản, hắn tu vi đã đạt tới Cửu Tinh Đấu Thánh Hậu Kỳ, đổi sang Già Thiên Pháp có thể so với Hoá Long Bí Cảnh Đệ Cửu Biến nên Tịnh Liên Yêu Hoả rất khó chơi khi có Tịnh Liên Yêu Thánh truyền thừa.

Cho dù Tịnh Liên Yêu Hoả bây giờ tu vi đổi sang Già Thiên Pháp chỉ có thể so với Hoá Long Bí Cảnh Đệ Lục Biến nhưng dựa vào lợi thế sân nhà cùng Tịnh Liên Yêu Thánh truyền thừa thì nó có thể kéo chết vô số Đấu Thánh cường giả.

Đây còn chưa kể tới trong không gian yêu hoả còn tích trữ vô số hoả nô, bọn họ chính là cường giả bị Tịnh Liên Yêu Hoả đánh bại, trong số những hoả nô này Đấu Tông, Đấu Tôn, thậm chí Đấu Thánh hoả nô cũng có không ít.

Chính vì thế không có Đấu Khí Pháp đạt đến Đấu Thánh thực lực hoặc Già Thiên Pháp đạt đến Hoá Long Bí Cảnh tu vi thì đừng tới không gian yêu hoả tìm Tịnh Liên Yêu Hoả kiếm chuyện, nếu không liền sẽ bị nó biến thành hoả nô.



Tuy nhiên Già Thiên Pháp Nghịch Thiên vẫn có rất nhiều cách bắt được nó, một là trực tiếp để Raiden Ei mang theo Thành Tiên Đỉnh - Vạn Vật Nguyên Đỉnh giết tới không gian yêu hoả liền dễ dàng bắt được Tịnh Liên Yêu Hoả.

Hai là giống như nguyên tác, tìm đủ Tịnh Liên Yêu Hoả tàn phế đồ rồi triệu hoán Tịnh Liên Yêu Thánh tàn hồn ở bên trong liền rất dễ dàng thu phục Tịnh Liên Yêu Hoả nhưng hắn tìm kiếm tàn đồ cũng vì người này làm tay sai nên loại bỏ.

“Gigamesh! Ngươi đừng có doạ sợ lão phu a! Phải biết Đấu Thánh cường giả trên Đấu Khí Đại Lục là đỉnh tiêm cao thủ mà chỉ tìm đồ vật trên tàn phế địa đồ này liền có thể bỏ mạng! Rốt cuộc thì thứ ghi lại trên tàn phế địa đồ là gì vậy!”

Hải Ba Đông nghe được Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nói liền trợn mắt, há hốc mồm, vẻ mặt tràn đầu vẻ không tin tưởng được đáp trả mà lão đầu tử này trong lòng hoài nghi Già Thiên Pháp Nghịch Thiên muốn dấu diếm nên hù dọa hắn.

“Hải Ba Đông lão đầu tử! Lời ta nói là thật đấy! Thứ ghi lại trên tàn phế địa đồ này là Dị Hoả Bảng xếp hạng thứ ba - Tịnh Liên Yêu Hoả! Dựa vào nó tu vi cũng có thế chơi chết vô số Đấu Thánh! Phải biết chủ nhân cũ của nó là sắp đạt đến Đấu Đế!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên nhìn thấy Hải Ba Đông không tin lời mình nói liền cũng không giải thích nhiều làm gì, hắn trực tiếp nói đúng vài câu mà Hải Ba Đông nghe xong liền hoảng sợ, nét mặt hiện lên vẻ không thể tin được, nói to:

“Gigamesh! Những lời ngươi nói là thật sao! Tịnh Liên Yêu Hoả! Đây là Dị Hoả của Tịnh Liên Yêu Thánh đó! Nếu tàn phế địa đồ ghi lại là nó thì quả thật không có Đấu Thánh thực lực đi đến tìm nó hoàn toàn là chịu chết!”

Hải Ba Đông trong lòng cũng từ bỏ ý định đoạt loại Tịnh Liên Yêu Hoả tàn phế đồ vì lão đầu tử này hiểu với tư chất của mình muốn đột phá Đấu Thánh là không thể nào nên Tịnh Liên Yêu Hoả tàn phế đồ đối với hắn là một củ khoai bỏng tay.

Tịnh Liên Yêu Hoả mặc dù chết đi rất nhiều năm nhưng uy danh của người này vẫn còn truyền mãi, cho dù Tây Bắc Địa Vực cách Trung Châu rất xa vẫn biết được Tịnh Liên Yêu Thánh năm xưa chiến lực mạnh đến dường nào.

Hải Ba Đông vừa nghĩ tới bao năm qua mình giữ Tịnh Liên Yêu Hoả tàn phế đồ rất may mắn không đụng phải cường phát hiện Tịnh Liên Yêu Hoả tung tích ẩn dấu bên trong, nếu không hắn sớm đã bị giết để diệt khẩu.

“Hải Ba Đông lão đầu tử! Ngươi đã khôi phục Đấu Hoàng tu vi liền có dự định sau này đi đâu hoặc làm gì không! Ta tính mang theo tiểu đồ đệ này du lịch khắp Tây Bắc Địa Vực lịch luyện! Nếu rảnh thì lão đầu tử ngươi cũng có thể đi theo!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên thấy mình ở đây đã quá lâu cùng nói quá nhiều tin tức liền nhìn Hải Ba Đông nói một câu xong liền lôi kéo Thanh Lân hướng về bên ngoài đi ra mà Hải Ba Đông nhìn hai sư đồ bọn họ bóng lưng rời đi, thầm nghĩ:

“Ta đúng là ẩn cư quá lâu rồi cũng không biết bây giờ Mễ Đặc Nhĩ Gia Tộc còn có nhận ra Thái Thượng Trưởng Lão ta không! Đi theo Gigamesh du lịch cũng có khi sẽ đi qua Gia Mã Đế Quốc! Hơn nữa đi theo hắn cũng có nhiều lợi ích!”

Nghĩ tới Già Thiên Pháp Nghịch Thiên lai lịch bí ẩn, tu vi mạnh mẽ, một tay luyện dược thuật không thấp, lại có thể dạy dỗ ra một đồ đệ như Thanh Lân,… Hải Ba Đông vội vàng thu thập đồ vật của mình rồi đuổi theo hai sư đồ bọn họ.

“Gigamesh! Hai sư đồ các ngươi định đi đâu! Chờ lão phu theo với!”

Thạch Mạc Thành ban đêm yên tĩnh, ba bóng người, hai trẻ đi trước, một già đuổi theo sau hoá thành một đạo thần quang từ dưới đất phi hành trên không trung với tốc độ cực nhanh, chớp mất liền biến mất ở phía chân trời.

“Hải Ba Đông lão đầu tử! Cuối cùng vẫn chịu đi theo hai sư đồ bọn ta sao? Rốt cuộc là vì cái gì vậy!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hai sư đồ thấy Hải Ba Đông đuổi theo sau liền hạ chậm tốc độ lại mà khi ba người phi hành gần nhau thì Già Thiên Pháp Nghịch Thiên liền quay đầu nhìn Hải Ba Đông mở miệng hỏi.

“Ha Ha ha! Gigamesh! Lão phu chỉ hiếu kì thân phận của ngươi nên mới đi theo tìm hiểu thôi! Dù sao ngươi rõ ràng là mời lão phu đi cùng trước! Chẳng lẽ ngươi còn định đuổi người hay sao!”



Hải Ba Đông gãi đầu, cười to giải thích nhưng sau đó lão đầu tử này như nhìn thấy điều gì đó không thể tin tưởng được vào hai mắt mình, hắn có chút hoảng hốt chỉ tay vào Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hai sư đồ nói:

“Ngự không phi hành mà không dùng tới đấu khí hoá cánh! Hai sư đồ các ngươi là Đấu Tông sao! Không đúng! Với độ tuổi của hai sư đồ các ngươi thì cho dù tu luyện từ trong bụng mẹ cũng không thể mạnh đến như vậy!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên hai sư đồ thấy Hải Ba Đông hoảng hốt như vậy liền không có ý định giải thích, dù sao Già Thiên Pháp đối với người lạ chỉ kết giao qua một lần giao dịch như Hải Ba Đông thì bọn họ không muốn để lộ ra.

“Hải Ba Đông lão đầu tử! Ngươi cứ coi như đây là một loại cao cấp phi hành đấu kỹ đi! Dù sao hai sư đồ chúng ta bí mật quá nhiều nên cũng không muốn giải thích đâu!”

Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cuối cùng vẫn mở miệng nói một câu với Hải Ba Đông, sau đó liền mang theo Thanh Lân gia tốc phi hành mà Hải Ba Đông đuổi theo sau lưng hai sư đồ chỉ có thể trong lòng lẩm bẩm:

“Haiz! Quả nhiên Gigamesh hai sư đồ thân phận không đơn giản! Đi theo bọn họ tất sẽ có đồ tốt nhưng xem ra muốn hoà nhập với hai sư đồ bọn họ vẫn cần rất nhiều thời gian!”

Ngước nhìn Hải Ba Đông đuổi theo sau lưng, Già Thiên Pháp Nghịch Thiên cũng không lo lắng lão đầu tử này chơi ám chiêu hại hai sư đồ bọn họ vì trước thực lực tuyệt đối của hắn thì bất cứ ám chiêu nào thả ra sẽ đều bị diệt sát hết.

“Vù… Vù… Vù…!”

Cùng lúc này, tại Thạch Mạc Thành rất xa, trên bầu trời có một đầu cực lớn loài rắn ma thú đang phi hành với tốc độ cực nhanh, chỉ thấy to lớn thân hình như tia chớp loé lên một cái liền thoắt ẩn, thoắt hiện bên trong tầng mây.

Cự xà hình thể cực kỳ khổng lồ, toàn thân ngăm đen như hắc diệu thạch, trên thân có từng cái sặc sỡ đường vân nhìn qua có chút kỳ dị, tại cự xà cơ thể hai bên lại còn sinh ra trong tám chiếc cánh chim lông vũ màu trắng đen.

Trên đầu của cự xà sinh ra một cái đen thui xoắn ốc sừng nhọn, nhàn nhạt tử mang tại sừng lập loè chứng tỏ nơi đó có ẩn chứa kịch độc, nhàn nhạt lộng lẫy đường vân ở đầu mơ hồ phác hoạ ra một cái vương miện bộ dáng.

Hai con mắt hình tam giác, trong đôi ngươi không còn tràn ngập thuần túy thú tính mà ngược lại mang theo nhân loại tính cách khôn khéo, xảo trá, bộ dáng này nếu xuất hiện liền sẽ bị người nói ra tên của nó - Bát Dực Hắc Xà Hoàng.

“Này! Bạch Nha! Lần này cảm ứng không tệ a! Xem ra bao năm qua tìm kiếm Bích Xà Tam Hoa Đồng liền hôm nay có tung tích rồi!”

Lúc này phi hành trên không trung, tại Bát Dực Hắc Xà Hoàng bên cạnh có một nữ tử mặc thanh y mở miệng nói mà gọi là Bạch Nha tên Bát Dực Hắc Xà Hoàng nghe vậy liền trực tiếp mở miệng nói tiếng người:

“Không sai! Hôm nay thật may mắn! Hơn nữa thông qua bí pháp trong phủ thì vô cùng có khả năng Bích Xà Tam Hoa Đồng sở hữu giả đã thức tỉnh, có khi đã bắt đầu bước lên con đường tu luyện…!”

Thanh y nữ tử nghe vậy thì khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng nhiều hơn nữa, sau đó nàng hai tay kết ấn thi triển một bí pháp nào đó rồi một đạo bích lục quang mang hiện lên giữa trán tạo thành mũi tên chì về một hướng nào đó.

“Là hướng đó sao! Đi thôi! Bạch Nha…!”

Thanh y nữ tử lẩm bẩm nói, sau lưng lục sắc mộc thuộc tính đấu khí song dực đập nhanh liền hoá thành một đạo lục sắc quang mang hướng về nơi được chỉ dẫn mà Bát Dực Hắc Xà Hoàng cũng vừa vội vàng đuổi theo, vừa hét lớn:

“Từ từ! Làm gì mà bay nhanh như thế! Chờ ta với! Lục Man!”