[Ngôn Tình] Lưới Tình

Chương 79: Hôn lễ (5)



Cố Hàn Đình nhanh chóng đi ra khỏi thang máy, đã thấy Viên trợ lý bước về phía anh, sốt ruột theo sát bước chân của anh, vừa bước đi, vừa căng thẳng nói:...

_ Cố tổng! Anh..... Có chuyện gì vậy? Lúc này tại sao lại dính dáng đến Margaret? Cô ấy là người của giới giải trí ngoài nước, cuộc sống phức tạp, không thể dính a.

Cố Hàn Đình không lên tiếng, chỉ lạnh lùng đi về phía trước.

_ Cố Tổng!!

Viên trợ lý liều mạng lại chặn trước mặt anh, vội vàng nói:

_ Cố tổng có chuyện gì,có thể nói không, tin đồn của các người, đã lan khắp cả đại sảnh rồi.

Rốt cuộc Cố Hàn Đình dừng bước lại, nhìn Viên trợ lý ánh mắt lạnh lùng nhấp nháy, trầm giọng nói:

_ Ở trong mắt của anh, tôi vẫn luôn là người như vậy, bây giờ tại sao lại cảm giác không ổn? Từ trước đến giờ, tôi đối với phụ nữ đều như vậy, hôm nay anh mới biết sao?

Viên trợ lý sửng sốt nhìn anh.

Ánh mắt Cố Hàn Đình lạnh lẽo, liền đi vào đại sảnh bữa tiệc lầu hai, tay vịn trên lan can màu hổ phách, nhìn thẳng xuống, đã nhìn thấy Hạ Giao đang cùng một người đàn ông khiêu vũ, thỉnh thoảng, cô cúi đầu lắng nghe người kia nói, không nhịn được, nở nụ cười, cười thật tươi, hắn sâu kín nhìn cô, sâu kín đi xuống lầu dưới, lúc này mới phát hiện, đại sảnh bữa tiệc khách quý ở lầu một, Cố Hành Kiêu đang cùng Cố Xuyên và Nhã Tịch chung một chỗ, anh Cả vừa nói vừa cười, dường như anh trai đang nói đến chuyện mai mối cho em trai mình, cũng không nhịn được cười lên, anh xem anh Cả cười đến bao lâu.

Cố Hàn Đình chậm rãi nhìn cảnh này, nhớ đến lời của Cố Hành Kiêu khi nãy, ánh mắt hắn lóe lên, lại nhìn thấy Hạ Giao đã nhảy xong vũ điệu, đi về phía sô pha ngồi một mình, Cao Phú Quý lại đến quấy rối, đưa lên môi cô một ít rượu đỏ, Hạ Giao dường như rất tức giận định rời đi, nhưng bị hắn nắm lấy tay:

_ Thế nào? Nghĩ ra cách trả thù tôi chưa? Lần trước em đụng tôi, may mắn không chết, cũng chưa một lần thăm tôi?

_ Nếu anh chết, tôi sẽ thắp hương, đến thăm anh một lần? Đừng trêu chọc tôi, nếu tra ra là anh, tôi thí mạng với anh đấy.

_ Nếu em chịu ngủ với tôi một đêm, tôi sẽ nói cho em biết bí mật năm xưa, là ai đã cưỡng h.i.ế.p em gái em!!!

Hạ Giao tức giận run người, tát mạnh vào má trái Cao Phú Quý.

_ Bỉ ổi... nhanh thôi các người sẽ được trả giá.

Cao Phú Quý nhìn bộ dáng cô bị đả kích, xoa xoa má trái của mình. Hạ Giao liền thu hồi cảm xúc liền đi xuống lầu tìm Cố Hành Kiêu. Thấy anh đang tán gẫu cùng Nhã Tịch nên cô tế nhị đứng ở một góc vắng.

Cố Hàn Đình nhìn thấy cảnh tượng đó, hai tròng mắt dường như tĩnh mịch, lại muốn đi xuống lầu

_ Cố tổng.

Viên trợ lý đứng bên cạnh nhẹ nhàng nói:

_ Tôi tin Hạ tiểu thư đối với anh.

_ Không cần nói chuyện này.

Cố Hàn Đình nói dứt lời, liền đi thẳng xuống lầu, đi tới chỗ ngồi khách quý, lạnh lùng cởi cúc áo, ngồi bên cạnh anh trai, đối diện Hạ Giao

Hạ Giao không nhịn được, không khách khí nhìn hắn, Đối với xì căng đan của hắn và Margaret, dĩ nhiên cũng bay vào trong tai cô.

Ánh mắt Cố Hàn Đình liếc qua nhìn mọi người, nói:

_ Nói chuyện gì vui vẻ vậy

Cố Xuyên thấy em trai út tới, sắc mặt lạnh lẽo, không khách khí nói:

_ Mới biến mất ở bữa tiệc này một chút, thì đã nghe được lời nói lung tung!! Bọn em đi một chút, trực tiếp đã loại bỏ tình cảm với Thư Lan ra ngoài!! Ngày mai là lễ thành hôn. Không cho người Cố gia một chút mặt mũi!

Cố Hàn Đình không lên tiếng.

Ánh đèn trên đại sảnh tối xuống, điệu nhạc Waltz vang lên, lúc nảy Nhã Tịch và Cố Hành Kiêu bàn về điệu nhạc Waltz, cô liền sảng khoái đứng lên, mời Cố Hành Kiêu khiêu vũ, anh ta cũng rất phong độ đứng lên, dắt tay Nhã Tịch đi ra ngoài.

Trong điệu nhạc này, Cố Xuyên và Bách Noãn liền đi chào hỏi mấy người bạn thân, bàn chuyện vui nhà mình.

Chỗ ngồi cứ như vậy chỉ còn lại Cố Hàn Đình, Hạ Giao vẫn đứng đó uống rượu một mình? Dĩ nhiên còn có điệu nhạc Waltz lãng mạn chết người, ánh đèn nhanh chóng chuyển thành lờ mờ.

Cố Hàn Đình ngồi tại chỗ, càn rỡ nhìn chằm chằm Hạ Giao

Hạ Giao lại quay đầu đi, liếc mắt nhìn Cố Hành Kiêu và Nhã Tịch nhảy điệu Waltz, Quả nhiên vô cùng tuyệt vời, nhảy vô cùng hay, nhất là lúc Cố Hành Kiêu khiêu vũ, rất giống như một người đàn ông đầy tình cảm và lãng mạn, cô nhìn hắn, chậm rãi hớp rượu cười.

Cố Hàn Đình nhìn tròng mắt dịu dàng của cô. Hạ Giao cảm giác hắn vẫn đang nhìn mình, lạnh nhạt.

Hạ Giao cắn răng!

Trong phòng cao nhất của khách sạn rất tối...... rất tối, chỉ có ánh đèn ngoài cửa sổ chiếu vào một chút ánh sáng bí ẩn. Một bóng dáng xinh đẹp, ngồi trên ghế sa lon, nếu cô ta không cử động, thật đúng là không biết rốt cuộc cô ta yên lặng đến khi nào, giờ phút này hai tròng mắt cô ta lóe ra tức giận, nhớ lúc nảy nụ hôn của hắn, muốn rơi trên môi của mình, lại khinh bỉ cười nhẹ một tiếng, nhớ đến câu nói kia của hắn về phụ nữ. Lúc này, điện thoại di động vang lên.

Margaret còn đang tức giận, không thể nhận điện thoại.

Điện thoại lại vang lên lần nữa, cô ta chợt đưa ngón tay thon dài, run rẩy nắm lấy điện thoại, nhấn phím nghe, rồi đưa đến bên tai, tức giận nói không ra lời.

_ Thế nào?

Giọng nói lạnh lùng, từ trong điện thoại truyền đến.

_ Hoàn thành nhiệm vụ chưa? Hắn từ chối cô, đúng không?

Margaret cắn răng, nắm chặt điện thoại di động, khuôn mặt lại bắt đầu vặn vẹo đáng sợ, lại tiếp tục vặn vẹo......

_ Chưa... đúng không?

Hắn không kinh ngạc.

_ Tôi cho rằng hắn sẽ tìm đáp án trên người của tôi, nhưng hắn không làm.

Margaret muốn biết vấn đề xảy ra ở đâu, nhưng lại không thể biết được.

_ Không phải hắn đã biết cô là ai?

Hắn hỏi.

Đại sảnh bữa tiệc!

_ Nhìn tôi làm gì? Anh rể tôi thật lợi hại mới đi một tiếng " thính" bay ngập trời.

Cố Hàn Đình không để ý chút nào, nói với Hạ Giao:

_ Chính xác là 45 phút! Bởi vì giờ giấc đối với thương nhân rất chính xác

_ Tốt...

Hạ Giao đột nhiên không muốn nói chuyện, đành phải cắn răng, lạnh lùng bước đi:

_ Đi đâu?

Cố Hàn Đình nhìn cô, nhàn nhạt hỏi.

_ Toi đi đâu ai cần anh lo?

Hạ Giao không muốn để ý hắn, muốn rời khỏi bữa tiệc náo nhiệt này.

_ Nhảy với anh một bản đi.

Cố Hàn Đình đột nhiên đứng lên, nắm tay Hạ Giao, kéo cô đi vào trong sàn nhảy lờ mờ, Hạ Giao cố sức giằng lấy cổ tay, nhìn bóng lưng hắn gấp rút, sốt ruột nói:

_ Anh buông tôi ra! Ai muốn cùng anh khiêu vũ chứ!Anh muốn là được chắc!

Hắn vừa nói xong, cũng đã bá đạo ôm Hạ Giao vào trong lòng, một tay nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô, một tay kéo eo nhỏ của cô, cúi đầu nhìn cô, trong ánh mắt ẩn giấu một tia ánh sáng làm cho người ta không nhìn thấu.

Hạ Giao không muốn khiêu vũ với hắn, tức giận giãy giụa, muốn tránh vòng tay của hắn, rời khỏi sàn nhảy.

_ Mới lúc nảy cùng đàn ông khiêu vũ rất vui vẻ mà, nhưng đến trong ngực anh, lại khổ sở như vậy? Anh làm cho em chán ghét sao?

Cố Hàn Đình nhanh chóng nói.

Anh tựa đầu cô vào trong ngực mình, cảm nhận hơi nóng từ lồng ngực của Cố Hàn Đình đang đập vào mặt, bên ngoài của hắn mặc dù lạnh lùng, nhưng hơi thở của hắn lại nồng đậm khiến người ta rất dễ chịu...... Hai tròng mắt cô sáng lên, cắn chặt môi, vẫn muốn ngăn tay của hắn, lại bị hắn cầm thật chặt, cô tức giận, ở trong ánh đèn lờ mờ, ngẩng đầu lên nhìn hắn, không khách khí nói:

_ Anh ôm tôi khiêu vũ làm gì?

_ Em cho rằng em cự tuyệt anh …….. chúng ta sẽ kết thúc mối quan hệ.

_ Chuyện cười! Ngày mai anh cưới vợ rồi, chúng ta còn mối quan hệ gì nữa? Anh rể của tôi.

_ Khi nào tận mắt chứng kiến tôi bước vào lễ đường hai từ " Anh rể " kia, em kêu cũng không muộn.

_ Có cần tận mắt nhìn thấy anh lên giường luôn không?

Cố Hàn Đình cắn chặt răng, hai tròng mắt lóe lên ánh sáng lạnh lùng nhìn Hạ Giao nói:

_ Em cho rằng anh sẽ không chung thủy với một người phụ nữ? Lúc trước cũng là bởi vì em tự động leo trên giường của anh!

Thân thể Hạ Giao cứng ngắc, nhìn chằm chằm Cố Hàn Đình, ở trong ánh sáng lờ mờ không nhìn rõ mặt, lập tức kéo tay của hắn xuống, nói:

_ Tôi không muốn nói chuyện với anh! Hôm nay anh rất khác lạ!

Cố Hàn Đình lại ôm chặt Hạ Giao vào trong ngực, tức giận nói:

_ Không muốn nói chuyện với anh? Cứ như vậy nhiều lần bỏ mặc anh đi với đàn ông khác, không hi vọng anh như vậy? Anh còn tưởng rằng hôm nay em không thể tới đây? Không nghĩ tới, khôi phục nhanh như vậy....Anh nên bội phục tâm tình của em như cỏ dại, không ngờ thoát một cái, liền chìm vào trong tình yêu của Cố Hành Kiêu? Có phải cảm thấy yêu anh quá mệt mỏi, quá khổ sở, không chịu nổi loại cảm giác này, sau đó vẫn cảm thấy anh trai anh tốt hơn? Trái tim của em, có đôi khi thật làm cho người ta khó hiểu! Đưa đẩy trái, phải, một lát yêu người này, một lát yêu người kia!

_ À....

Hạ Giao ngẩng đầu nhìn Cố Hàn Đình, lắc đầu một cái, thật sự khiếp sợ cảm thán nói:

_ Tôi không muốn nói chuyện với anh, một phút tôi cũng không muốn, tôi đung đưa thế nào cũng không bằng Cố tổng đi, a!!!! nói chuyện với anh, tôi rất buồn nôn!!

Cô nói xong, muốn kéo tay Cố Hàn Đình xuống, hắn nhìn cô, ánh mắt lạnh lẽo, hai tay duỗi tới chiếc cổ trắng ngần, giựt phăng sợi dây ngọc trai vàng phía sau, chuỗi ngọc trai lập tức buông lỏng, Hạ Giao kêu khẽ một tiếng, phát hiện chuỗi ngọc trai vừa đứt, vạt áo yếm trước ngực mình, sẽ phải rớt xuống, cô hốt hoảng biến sắc, lập tức nhào vào trong ngực của hắn, dán chặt vào lồng ngực của hắn, ngăn vạt áo yếm rơi xuống, hai tay chống trước ngực hắn, ngẩng ngẩng đầu lên, trợn to cặp mắt, cắn răng nghiến lợi, nói:

_ Cái người này, điên sao!!

_ Nếu không điên, làm sao ở cùng một chỗ với em? Làm sao yêu em?

Cố Hàn Đình ôm chặt cái eo nhỏ nhắn của Hạ Giao, vuốt ve chỗ trũng khêu gợi trên eo của cô, khẽ xoa da thịt mềm mại của cô, lòng bàn tay ấm áp, khoái cảm trên người bị kích thích, ánh mắt hắn chăm chú, nóng bỏng, cúi đầu nhìn cô.

Hạ Giao bất đắc dĩ ôm cổ của hắn, rất thân mật cùng hắn dán chặt ở chung một chỗ, mặt tựa vào trên bả vai của hắn, nhìn về phía nơi khác.

Cuối cùng điệu Waltz cũng kết thúc, đoạn cuối điệu nhạc vẫn nhẹ nhàng du dương, đầy lãng mạn vũ khúc hai người. Đột nhiên, các đôi khiêu vũ trong sàn nhảy, cuồng nhiệt ôm nhau khiêu vũ, Cố Hàn Đình cũng ôm Hạ Giao, tay dùng lực, ôm chặt eo nhỏ của cô, nhẹ bước theo vũ điệu trong sàn nhảy, nhẹ nhàng chuyển động thân thể. Hạ Giao thở hổn hển, tựa vào trong ngực của hắn, cảm nhận hơi nóng từ lồng ngực hắn, còn có từng nhịp đập đang mạnh mẽ trong tim hắn, hai tròng mắt của cô ửng đỏ.