Nam Thần Bệnh Kiều, Thỉnh Tiết Chế

Chương 239: Chủ bá phát đường, chú ý



Nạp tiền, tặng thưởng?

Bây giờ Tô Yên chưa mở livestream.

Lộ Cảnh Minh nhanh chóng vứt bỏ suy nghĩ lung tung mà Lộ Kiêu để lại cho anh sang một bên, tập trung xử lý công việc trong tay.

【Ting ——】

【Streamer Vân Yên mà bạn chú ý đã mở livestream, chuẩn bị vào xem thôi ~】

Một thông báo xuất hiện, Lộ Cảnh Minh giật mình ngẩng đầu lên từ đống công việc chồng chất như núi, nhéo nhẹ giữa mày, ánh mắt lộ ra vẻ mệt mỏi.

Anh thở dài một hơi, ngước mắt nhìn.

Đúng lúc nhìn thấy streamer tên Vân Yên kia đã bắt đầu livestream, vẫn là áo thun rộng thùng thình cùng với quần đùi, tay nhỏ chân nhỏ trắng nõn, thân hình nhỏ nhắn có vẻ vô cùng mỏng manh yếu ớt, nhưng bắt đầu chơi trò chơi, không hiểu sao lại có một loại khí thế mạnh mẽ!

“Ván này chơi bản đồ hải đảo đi, được không? Chơi nhóm bốn sao?”

Lần này, Tô Yên dùng một cái di động để xem bình luận, thấy vậy nhún vai tỏ vẻ không vấn đề: “Vậy chơi nhóm bốn đi, tôi sao cũng được.”

【Khi nào Yên Yên mới lộ mặt? Câu hỏi mỗi ngày.】

【Yên Yên dẫn bạn trên mạng được không? Muốn chơi game cùng với Yên Yên một chút!】

【Xông lên đi Yên Yên!!】

Bây giờ trò chơi tuyệt địa cầu sinh này rất nổi tiếng, chỉ vài giây đã chọn xong đồng đội, tiến vào trò chơi.

Sau âm thanh gầm rú của máy bay, Tô Yên nghe được giọng nói ngọt ngào của con gái truyền đến tai nghe.

“Chao ôi? Xem ra chúng ta lại chọn được một chị gái nha ~ vui vẻ!”

Giọng nói ngọt ngào của cô gái khác biệt với của Tô Yên, giọng của cô là loại mềm mại xen lẫn khàn khàn, lười biếng mang theo một chút giọng mũi.

Nhưng cô gái này, chính là giọng loli trong sáng.

Cô ta vừa mới nói chuyện, các fan trong phòng livestream của Tô Yên lập tức bùng nổ.

【Mẹ nó mẹ nó, có em gái!】

【A a a tôi đã chết, rất dễ thương!】

【Máy thay đổi giọng nói đó.】

【Giọng thế này cũng chỉ có mấy đứa con trai thích? Tôi lấy đầu mình ra thề, giọng này tuyệt đối không phải giọng thật của cô ta, bóp giọng để nói chuyện đúng là ghê tởm.】

【Khoan đã…Sao tôi thấy id này có chút quen mắt?】

Tô Yên không mở bình luận, cũng không mở micro.

Cô cầm lấy ly trà sữa bên cạnh, uống chậm rì rì theo thói quen, hai chân gấp lại ngồi trên ghế, một đoàn nho nhỏ.

Tại vị trí màn ảnh không chiếu đến, quai hàm của cô phình phình, mắt đen lúng liếng nhìn màn hình.

“Wow, chị gái đang xấu hổ sao? Không cần xấu hổ ~ level của em rất lợi hại nha, em sẽ bảo hộ chị ~”

Tô Yên cười lạnh một tiếng, uống một ngụm trà sữa chậm rì rì, sau khi đếm ngược, những người chơi cũng bước lên máy bay.

Cô mở micro, mở tiếng nói lười biếng hơi khàn: “Các vị đang ngồi ở đây, là đàn ông thì nhảy khu quân sự, nhớ kỹ id của, Mmyanyan, chờ mấy người đến gϊếŧ tôi.”

Các đồng đội bị hành động của Tô Yên làm hoảng sợ.

“Mẹ nó, em gái mới làm gì vậy?!” Lúc này, số 4 mở miệng.

Giọng nói thành thật chất phác, nói tiếng phổ thông vô cùng tiêu chuẩn, là giọng nam thần điển hình trong loại trò chơi này.

“Wow ~ giọng của chị gái thật dễ nghe ~ tôi đơn phương quyết định, chị gái này là của tôi!” Số 2 vẫn luôn vô cùng sôi nổi, lập tức nhảy ra, hơi nũng nịu nói.

Tô Yên cười nhạt một tiếng.

Nhìn lướt qua số 3 vẫn không nói chuyện, rõ ràng id của cô ấy và số 4 là id tình nhân.

Số 2 kia lại là kỹ nữ trà xanh nhảy ra từ thùng rác nào vậy?

Cô chống đầu, một tay nhấn nhảy dù.

Cười như không cười nói một câu: “Được thôi ~ cùng nhau nhảy khu quân sự, chỉ cần cô có thể tồn tại ra khỏi đó, tôi, chính là của cô ——”

Tiếng gió gào thét vang lên bên tai.

Tai nghe im lặng mấy chục giây.

Xung quanh đông nghịt người, người chơi ván này thích nhảy quân sự không ít.

Nhưng lại không có bóng dáng của người nói phải bảo vệ cô.