Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1854



Những ánh mắt giễu cọt và châm chọc xung quanh đều đồ dồn lên người Tông Ngôn Tư cùng người phụ nữ kia, thật hiện nhiên, chuyện này là hai người kia đã thông. đông trước với nhau.

“Thật ghê tởm, hai người các cô ngày thường đêu là cùng nhau ra vào đủ các bữa tiệc trong xã hội thượng lưu, hai người lại có thể bắt tay nhau cùng hãm hại cả gia đình người ta.”

“Đúng rồi, một người không còn có trái tim, cũng không thê ác độc đến loại trình độ này.

Cướp ông xã của người ta là đã đủ ghê tởm, còn muôn làm vậy đề chèn ép vợ chính thức nữa cơ, chuyện này là con người có thể làm ra được hay sao?”

“Quả thực quá đáng giận.

Nếu là tôi thì tôi cũng không ngây ngốc tới mức nhảy xuống cứu người lên đâu.”

“Sau này hãy tránh xa hai người kia ra một chút, đừng có hở ra là đặc tội đến hai người họ, sẽ bị họ ngắm ngâm hãm hại đó.”

“Đúng vậy, người phụ nữ như vậy thật là đáng sợ, ai dám lấy cơ chứ?”

Mọi người xì xào bàn tán khá sôi nồi, không thể nghỉ ngờ đang đâm sâu vào trái tim của hai nhân vật chính được nói đến.

Đây cũng là vấn đề cô ta lo lắng, gia thế của nhà cô ta cũng không to bằng nhà Tống Ngôn Tư.

Hơn nữa đêm nay cha mẹ cô ta cũng có mặt ở đây, lần này cô ta chết chắc rồi.

“Hal”

zz Tống Nguyên Thanh thở dài một hoi, không nghĩ tới mọi chuyện cuôi cùng cũng phải đi tới bước này.

“Nhạc tiên sinh yên tâm, sáng mai tôi sẽ lập tức đưa Tư: Tư đi xin lỗi với Lục phu nhân.

Đứa nhỏ này bị tôi chiều hư, vẫn luôn làm theo ý mình như vậy.”

Cả nhà tải app truyện-hola đọc tiếp nhé!

Tống Nguyên Thanh không thể không coi trọng chuyện này, ông ta ngày thường quá bận bịu, thường xem nhẹ việc dạy dỗ con gái mình.

Nhưng là do ông ta vẫn luôn tin tưởng con gái nhà mình tuyệt đối sẽ không hư hỏng đến trình độ này.

Nhạc Cần Hi,cũng không hề khách khí chút nào “Như vậy, phải xem thành ý của Tống tiểu thư rồi.”

Nhạc Cần Hi nhìn thoáng qua Âu Cảnh Nghiêu, Âu Cảnh Nghiêu gật gật đầu.

Anh đi tìm Ninh Phi Phi cùng Thanh Thần rồi cùng nhau trở về.

Sau khi Lục Hạo Thành cùng Lam Hân trở lại khách sạn.

Nhìn thây Lục Hạo Thành đã không ngừng cọ xát ở trên người Lam Hân, Lầm Dã lập tức liền nghĩ tới những cảnh nóng câm trẻ con kia, đem Lục Hạo Thành đưa đến cửa, anh cũng không thèm nói thêm lời nào, xoay người liền rời đi, nói đúng hơn là trông như bỏ chạy thục mạng.

Anh sợ chính mình bị lây bệnh đó, anh hiện tại còn không bạn gái.

Lam Hân đem cửa đóng lại, liền nghe được tiếng Lục Hạo Thành ở bên tai cô thấp giọng gọi: “Bà xã, anh khó chịu.”

Hơi thở nóng bỏng của anh không ngừng phả vào mặt cô.

Lam Hân cảm giác một thân quần áo ướt súng trên người cũng sắp khô rôi Cô đem Lục Hạo Thành đỡ lên trên giường, đề anh ngồi xuống, “A Thành, anh cô tỉnh táo lại một chút, em đi rót cho anh ly nước.”

Lục Hạo Thành đột ngột ôm lấy cô, Lam Hân trọng tâm không vững, ngã nhào vào vòng tay anh.

Lục Hạo Thành gác đầu vào hõm vai cô, cảm giác lạnh lẽo đúng là khiến anh tỉnh táo hơn vài phân.

Trong vòng tay cô, anh có chút bắt an, có chút ngượng ngùng, sự dịu dàng và tinh tế trên người cô truyền tới là điều anh thích nhất “Lam Lam, anh yêu em.”