Mộng Xuân

Chương 14



“Ngày 21 tháng 12: Giấc mơ tối hôm qua không giống với ngày thường. Tôi không còn là một linh hồn hoặc thượng đế ở trong giấc mơ, mà tôi đã trở thành người tham dự! Ở trong mơ, tôi vẫn là Sở Triệu Xuân, ở chung với Phàn Mộng giống như người yêu —— giống với nội dung trong nhật ký giấc mơ do Phàn Mộng trong mơ viết, tôi hẹn hò với hắn, nắm tay, làm rất nhiều điều nho nhỏ vừa thân mật vừa nhàm chán. Ở trong một giấc mơ nào đó, tôi ngồi ở sau xe đạp, một tay ôm lấy eo của Phàn Mộng, để hắn chở tôi băng qua đường. Chiếc xe đạp nho nhỏ của chúng tôi song song với những chiếc xe khổng lồ như xe vận tải, xe buýt vân vân… trên đường, kỹ thuật lái xe của Phàn Mộng thật sự rất tốt. Gió thổi bay vạt áo thun của tôi, rất thoải mái, nó làm tôi tìm lại được cảm giác thời cấp 2.

Khung cảnh trong mơ thay đổi rất nhanh, những tình tiết này Phàn Mộng trong mơ dùng rất nhiều thời gian mới trải qua hết, nhưng tôi lại trải qua tất cả mọi thứ chỉ trong một đêm. Khi thức dậy, tôi vẫn còn nhớ rõ rất nhiều hành động ngốc nghếch của Phàn Mộng: Khi hắn ăn kem, quanh miệng sẽ có một vòng râu bạc; hắn mua một đôi giày thể thao cho tôi trong giấc mơ, thế nhưng tôi lại nhớ rõ kiểu dáng của nó, nó có nền trắng và lưới màu xanh, 700…… 700 mấy chục nhân dân tệ; hắn đi xem phim với tôi, và bộ phim ấy là một bộ phim nào đó của Vương Gia Vệ, dường như có người đang tập võ, Vương Gia Vệ đã đóng phim có thể loại này sao? Tôi còn nhìn thấy mình đi đến nhà Phàn Mộng —— mặc dù tôi đã “đến thăm” nhà hắn ở trong giấc mơ của mình, nhưng thường thì tôi chỉ ở trên giường của Phàn Mộng mà thôi, trong giấc mơ, nhà của Phàn Mộng rất đơn giản, tường là màu vàng nhạt, tông màu rất ấm áp.

Tôi có loại ảo giác: Những chuyện đó dường như đã xảy ra, hoặc là sẽ xảy ra. Tôi chưa bao giờ có loại cảm giác như vậy với người khác, đó là một loại…… Tôi không biết diễn tả nó như thế nào.

Ngày 25 tháng 12: Tối hôm qua, đúng lúc là đêm Giáng Sinh, tôi đã phát sinh quan hệ với Phàn Mộng trong giấc mơ của mình. Thật ra, lúc trước tôi đã mơ thấy giấc mơ này —— đó chính là giấc mộng xuân tôi phát sinh quan hệ với một người đàn ông, chỉ là khi đó tôi không thấy rõ khuôn mặt của đối phương. Ngay bây giờ, tôi rất rõ đối phương chính là Phàn Mộng, địa điểm mà chúng tôi quấn quýt là ở trên giường của Phàn Mộng, tôi không biết chuyện này xảy ra ở trong hoàn cảnh như thế nào.

Ngày 28 tháng 12: Hai đêm sau, tôi gặp lại Phàn Mộng trong giấc mơ của mình. Hắn mời tôi đến nhà hắn ăn cơm, tôi đi đôi giày thể thao mà hắn đã mua cho tôi. Vào nhà, tôi ngồi trên sô pha, tôi kéo hắn qua ngồi, đùa giỡn với tôi, nhưng hắn lại quên mất hắn đã từng có quan hệ thân mật với tôi. Tôi nói ở bên tai hắn:” Đã hai đêm không gặp, tôi thật sự rất nhớ nhung thân thể của cậu. ” hắn cái hiểu cái không cười ngây ngô lên, và tôi lập tức muốn đẩy hắn đi vào trong phòng ngủ. Nhưng lúc này, dì Phàn —— tôi chưa từng gặp bà ấy, nhưng ở trong mơ, bà ấy là một người phụ nữ nhỏ gầy, không quá già —— bà ấy mang đồ ăn ra, bảo chúng ta ăn. Chúng tôi liền ăn cơm, tôi nhìn ra được Phàn Mộng ăn mà không biết mùi vị gì. Đang ăn cơm, thì tôi nghe thấy một bài hát rất quen thuộc: Đây là một bài hát nam rất thịnh hành, khúc nhạc dạo rất ôn nhu, dường như tôi đã nghe thấy ở nơi nào đó, nó đã từng là rất thịnh hành, lời của câu hát đầu tiên là “Quá khứ……” không biết tại sao…… Đang nghe, thì tôi đã tỉnh lại. Đáng tiếc là tôi đã không hoàn thành bữa ăn trong giấc mơ. Tôi muốn biết tên của bài hát kia, bởi vì tôi đã nghe thấy bài hát này ở trong mơ không chỉ một lần…… Là ở nơi nào……

Đúng rồi! Tôi mơ thấy mỗi lần Phàn Mộng ngồi ở trên giường viết nhật ký giấc mơ, thì bài hát này sẽ luôn vang lên trước, có vẻ nó là nhạc chuông báo thức trong điện thoại của hắn. Đôi khi hắn tỉnh lại ngay khi nghe thấy khúc nhạc dạo, cũng có lúc thì ca sĩ nam kia hát ba bốn câu hắn mới tỉnh lại. Theo sự quan sát của tôi, nếu hôm đó hắn thức dậy ngay khi nghe được khúc nhạc dạo, thù hắn sẽ rất vui vẻ; nếu ca sĩ nam đã hát vài câu hắn mới tỉnh lại, thì mặt hắn sẽ trắng như tờ giấy, giống như là hắn cảm thấy bản thân chìm đắm trong giấc mơ là đang phạm tội ác tày trời.

Tôi cảm thấy những yêu cầu đạo đức quá cao này của hắn rất buồn cười —— muốn làm liền làm, vui vẻ là được, không cần biết người trong giấc mơ là nam hay nữ hay là không phải nam cũng không phải nữ. Một ngày nào đó, hắn sẽ bị ép vào tình cảnh khó khăn bởi vì cái tâm đ*o đức nhàm chán này —— Phàn Mộng trong mơ vừa không phải là thánh nhân, mà thậm chí hắn còn có được dục vọng lớn hơn so với người thường, đó là bởi vì hắn chưa từng có bạn tình, trong lòng cũng không có thứ gì khác để bám vào, cho nên hắn luôn dùng lý trí để đè nén dục vọng. Có lẽ, lý do khiến Phàn Mộng của trong mơ mơ thấy cùng tôi —— Sở Triệu Xuân —— trở thành người yêu, cũng là dựa trên cái loại đè nén dục vọng quá mức này.

Tôi cũng có những giấc mơ kỳ lạ liên tục trong hơn một tháng, nhưng tôi không cảm thấy quá bối rối. Tôi có loại linh cảm rằng: Những giấc mơ này không phải do tôi tưởng tượng, mà nó là một cánh cửa sổ do vận mệnh mở ra cho tôi —— những chuyện đã xảy ra trong giấc mơ của tôi, nói không chừng nó đã hoặc là sẽ trở thành hiện thực —— đây là một loại ý tưởng rất không thực tế, nhưng không biết vì sao tôi có điềm báo này.

Tại sao thần vận mệnh lại muốn đem vận mệnh của tôi hoặc Phàn Mộng công bố cho tôi xem trước? Bên trong có ngụ ý gì?

Ngày 1 tháng 1: Tiến vào năm mới, những giấc mơ kỳ lạ của tôi không chỉ không biến mất, mà còn ngày một rõ ràng hơn. Tối hôm qua, lần đầu tiên tôi nhìn thấy một thứ, thứ mà trước đây tôi chưa từng chú ý tới —— ngày tháng. Trong mơ, cảnh Phàn Mộng viết nhật ký đã không còn xa lạ gì với tôi, nhưng tôi lại chưa từng có chú ý tới một sự thật: Nhật ký cần phải có ngày tháng, và tôi chưa bao giờ nhìn thấy Phàn Mộng viết ngày tháng. Không, không phải hắn không viết nó, mà là do tôi không thể nhìn thấy nó. Trước đây, tôi luôn nhìn thấy Phàn Mộng để lại một dòng trước khi viết nhật ký, sau đó hắn bắt đầu dùng bút viết gì đó ở đầu dòng, nhưng tôi chỉ nhìn thấy một khoảng trống, rồi cũng không quan tâm. Tới hôm nay…… Phải nói là giấc mơ tối hôm qua, mới biết được Phàn Mộng dùng vị trí đó để viết ngày. Ngày tôi nhìn thấy ở tối hôm qua là “ngày 8 tháng 3”. Ngày 8 tháng 8? Tại sao lại là tháng 3 và tại sao lại là ngày 8?

Hiện tại, tôi vẫn còn nhớ những gì Phàn Mộng đã viết trong giấc mơ của tôi —— đó là một dòng nhật ký ngắn, hình như là hắn thấy hắn đi dạo phố cùng với tôi ở trong mơ, sau đó hắn nhìn thấy một cái móc khóa hình chiếc lá, tôi (là chỉ Sở Triệu Xuân ở trong giấc mơ của Phàn Mộng) đã mua nó rồi đưa cho Phàn Mộng, còn yêu cầu Phàn Mộng hôn tôi, để cảm ơn, Phàn Mộng đã bị “Nụ Hôn Chết Chóc” này dọa cho tỉnh dậy. Sở dĩ tôi có thể kể ra những chi tiết này rõ ràng như vậy, là bởi vì đây không phải lần đầu tiên tôi nhìn thấy nội dung của quyển nhật ký này —— đây là lần thứ hai. Tôi đã mơ thấy giấc mơ này ở một ngày nào đó của tháng 12, tất cả tình tiết trong tối hôm qua giống hệt như khi tôi mơ thấy giấc mơ này lần đầu tiên, bao gồm cả nỗi sợ hãi của Phàn Mộng trong giấc mơ, và nội dung khác biệt duy nhất trong quyển nhật ký, đó là lần trước tôi không nhìn thấy ngày tháng trong quyển nhật ký này, nhưng lần này tôi đã nhìn thấy.

Nếu tôi không đoán sai, giấc mơ của tôi đã xảy ra thay đổi một lần nữa: Lần này, “hắn”(tôi không biết hắn là ai, có lẽ là vận mệnh, có lẽ là lực lượng) muốn tôi mơ lại giấc mơ mà tôi đã thấy ở tháng 12 —— đặc biệt là những giấc mơ có liên quan đến nội dung mà Phàn Mộng đã viết trong nhật ký —— và lần này tôi có thể nhìn thấy ngày tháng Phàn Mộng viết nhật ký.

Không biết tại sao, tôi cảm thấy mình cần phải viết ra những giấc mơ này: Bao gồm những thứ tương ứng với nội dung Phàn Mộng viết ở trong nhật ký. Tôi nghĩ, nó sẽ có tác dụng trong tương lai, đến nỗi là nó có tác dụng gì, hiện tại tôi vẫn không biết. Nhưng mà, khi đến thời điểm thích hợp, “hắn” sẽ thông việc thay đổi cảnh trong mơ của tôi, cho tôi những gợi ý mới, dẫn dắt tôi đi đến một bước mới.