Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu (Chồng Ta Là Quỷ Vương)

Chương 603: Nhân duyên có tin



Người dịch: Hồng bao tử

Việc này không thể nói là không vui mừng dị thường, hay là không kinh hãi một trận.

Tóm lại, theo quan điểm của anh trai tôi, không có tai nạn là một điều tốt.

Dù sao chuyện này đối với Lâm gia mà nói tuyệt đối không phải là tin vui vẻ gì, có một số việc nhất định phải tiến hành từng bước một.

mấy ngày tết trôi qua rất nhanh, mỗi ngày ăn uống đều tương đối vui vẻ, nhàn rỗi không chuyện gì làm cũng sẽ không có người nói mình không làm việc đàng hoàng chơi bời lêu lổng.

Tôi không có việc gì liền lật xem ghi chép về con ma đó. Ba trăm năm qua hắn câu hồn người, tính ra phỏng chừng cũng tích góp năm sáu trăm năm sinh khí. Đây chỉ là số thấp nhất, nếu dựa theo giá trị cao nhất sẽ không bị Minh Phủ phát hiện để thôn phệ tức giận, hẳn là đã tích góp được hơn ngàn năm.

Mục đích của lão vương gia có phải là lợi dụng con ma này để kéo dài tuổi thọ cho mình hay không?

Hắn giả bộ đáng thương già yếu bệnh tàn, nhưng tâm tư lại minh mẫn vô cùng, cắt đuôi giữ mạng làm rất triệt để.

"Khởi Vân, bạch vô thường lưu lại những chữ đó là có ý gì chứ?" Tôi quay đầu hỏi anh ấy.

Giang Khởi Vân nhíu mày nói: " Phố dài khác thường, là nói cả con đường không có kết thúc mà em nhìn thấy có bất thường; đường không thẳng, đường thủy, đây là nói Phố dài khác thường có sai lệch vi diệu."

"Sai lệch?"

"Nơi đó ánh sáng mờ ảo, quỷ khí sâm sâm, nhìn thoáng qua không thấy cái gì dị thường. Nhưng nếu cẩn thận khảo sát, sẽ phát hiện đường dài hiện ra thủy văn vi diệu."

Tôi biết rằng biểu tượng của nước vô hình là một gợn sóng.

"Vốn là một con đường thẳng tắp, bị đổi thành gợn sóng khó phát hiện. Không phải em rất am hiểu chuyện xem phong thủy nhà cửa sao? Em nói đây là vì cái gì?" Giang Khởi Vân cười hỏi.

Nhà ở kiêng kỵ khí trường xông thẳng, bình thường khi có ‘xông thẳng’, đều sẽ phải tận lực thay đổi bố cục, dùng một số thứ để che chắn luồng khí ‘xông thẳng’.

Một gian dương trạch phải có khí tức lưu động, chậm chạp ôn hòa, khí tức không tốt sẽ bị mang đi, mà khí tức tốt cũng có thể lưu lại càng nhiều càng tốt.

Nói như vậy, lão vương gia muốn quỷ khí âm u trên đường lưu lại càng nhiều càng tốt?

"Trăm năm qua Kinh sư chi địa, quỷ khí so với cả thiên hạ luôn nhiều hơn. Ở nơi khác là phủ thành, huyện thành quản lý. Mà Kinh sư chỉ có đô thành, cũng là nơi nhiều nhân khẩu nhất, oán lệ khí tự nhiên cũng là thiên hạ đệ nhất."

Giang Khởi Vân thản nhiên nói: "Lão già này làm ra Nam Kha ngược ảnh, lại len lén thay đổi bố cục đường trường, đại khái... Là muốn mở ra một thông đạo dị giới đi. ”

Tôi nuốt nước bọt: "thông đạo yêu ma dị giới sao?"

"Nếu không thì sao?" Giang Khởi Vân hơi nhíu mày.

Chúng tôi thường nói về tam giới, là chỉ âm dương hai khí nhân gian, luyện dương khí quy về trời Thiên Giới, âm khí quy về Minh giới.

Điều này có thể được giải thích bằng cách sử dụng một vòng tròn, ba vòng thẳng đứng, phía trên là dương, giữa là âm dương, bên dưới là âm.

Ngoài ra còn có hỗn độn dị giới song song với Âm Dương, ví dụ như thi ma ở không gian kia, và thôn phệ tiểu ma đồng tử tức giận này, đều là ở không gian không rõ.

Giang Khởi Vân sắc mặt có chút nghiêm túc nói: "Hiện giờ hung tinh sáng ngời, La Hầu Kế Đô đều hoạt động như vậy, hẳn là thiên tượng trưng triệu, trên mặt đất có cục diện, thiên địa nếu có dị biến. Minh phủ cũng không có khả năng không có liên lụy... Dù sao, em cũng phải cẩn thận. ”

"Ò..." Tôi gật đầu.

Giang Khởi Vân đưa tay lướt qua hai tiểu tổ tông ở giữa chúng tôi, đỡ cổ tôi, nhấc tôi đến trước mặt anh ấy.

"Đừng sợ..." Hắn thấp giọng nhẹ nhàng nói, " người phàm tục sợ thân tử hồn diệt, em sợ cái gì? Em cho dù chết, cũng không nhảy ra được lòng bàn tay của ta..."

Gần như vậy, hơi thở lạnh lẽo của anh phất lên môi tôi, làm cho người ta muốn hôn lên.

Tôi chống tay trên gối, cố gắng để vòng qua và hôn môi anh ấy.

"Được rồi, phải. Không phải là đều sẽ đi Minh phủ sao, em đều đã đi rất nhiều lần, ác quỷ đạo cũng đã đi qua, không sợ..." Tôi thấp giọng cười trả lời.

Anh hơi híp mắt, cười nói: "Ngàn năm qua, người để cho bổn tọa tự mình đến bờ sông Hoàng Tuyền nghênh đón, chỉ có một mình em... Lần sau nhìn chuẩn một chút, trực tiếp rơi xuống Âm Cảnh Thiên Cung, ta đón em là được. ”

Phốc... Đây không phải là chuyện tôi có thể chọn.

Tôi mỉm cười chống lấy trán anh ấy, anh ấy rũ mắt nhìn tôi.

Trong ánh mắt đó có sự lạnh nhạt và thương xót, cũng có tình yêu và sủng nịch.

Bầu không khí như vậy kiều diễm mà ôn tình, bình thường những lời nói không nói nên lời, bất giác thốt ra "... Bà nội em sẽ trở lại trong vài ngày nữa." Tôi thì thầm một câu.

"Ừm?" Giang Khởi Vân không hiểu ý của tôi.

Chúa ơi, anh có thực sự không biết hay giả vờ không biết?

“...... Không phải nói muốn bảy ngày mới có thể làm cho tinh khí linh thai tụ tập sao?” Tôi lẩm bẩm.(Há há há)

Hiện tại hai tiểu tổ tông mỗi ngày đều cùng chúng tôi ngủ, hôn môi còn phải đợi bọn trẻ ngủ, muốn bạch bạch? Điều đó là không thể!

"Hừ..." Giang Khởi Vân nhếch môi cười: "Em không sợ sao?"

"Tất nhiên là không sợ! Chỉ là lúc trước tâm lý chưa chuẩn bị sẵn sàng... một thời gian trước, chúng ta không phải là mỗi ngày đều ...đều ,…. Cái đó sao? ”

"Cho nên mới đem em nuôi dưỡng đến mềm mại như vậy." Anh ấy giơ tay lên và véo cằm tôi, mỉm cười và nói: "Em..da mặt quá mỏng ... Chuyện này cần gì phải đợi bà nội em trở về trông hai đứa bé? Để cho các thị nữ trông chúng không phải là được rồi sao? ”

Vậy cũng không được. Để người ngoài trông bọn trẻ và sau đó bạch bạch? Có mà mặt mo.

"Nói không chừng lần này có thể mang thai cùng anh trai và chị dâu em." Tôi trả lời với một nụ cười.

Giang Khởi Vân cười cười: "Hai người bọn họ nhân duyên có tín, đã có dấu hiệu rồi, không phải em nói nữ tử kia có thể nhìn thấy Mật La sao? Nếu như không phải bởi vì có cốt thịt, đó chính là nhân duyên có tín. ”

Nhân duyên có tín? Ý anh là sao?

"Chính Duyên Tôn Thần phát hồng ghi chú. Bởi vì nhân gian ngày nay, nhân duyên hỗn loạn, biến số quá nhiều, mà lòng người là thứ khó nắm trong tay nhất. Cho nên Chính Duyên tôn thần mỗi năm trong tháng chạp sẽ sửa sang lại sổ nhân duyên năm sau. ”

Giang Khởi Vân một tay chống đầu, kéo tấm vải của hai tiểu tổ tông ở giữa, giọng điệu mềm mại đến mức giống như đang kể chuyện cho tôi nghe.

"Trước kia nhân duyên thiên định, hiện tại đã không còn nữa, rất nhiều nam nữ cả đời có thể yêu mấy người. Cả đời chỉ yêu một người, có mấy người có thể làm được? Cho nên Chính Duyên tôn thần chỉ chú ý đến nhân duyên, nhân duyên năm sau hắn sẽ vào sổ sách từng người một, anh trai em cùng nữ tử kia..." Anh ấy cười cười, giơ tay lên làm thủ thế ‘suỵt’.

Khụ khụ, được rồi, đã nói rõ như vậy, đương nhiên tôi sẽ không truy vấn nữa.

Không thể tiết lộ thiên cơ, phải không? Vì vậy, tin vui của anh trai tôi là năm nay?

Rất tốt, năm nay anh ấy cũng đã hai mươi lăm tuổi, Lâm Ngôn Thấm so với anh tôi còn lớn hơn hai tuổi. Hai người họ chính là thời điểm tốt để nói chuyện hôn nhân luận gả.

"Còn em thì sao? Có ghi trong sổ hôn nhân không?" Tôi tò mò hỏi.

Trong sổ sinh tử không có tôi, trong sổ hôn duyên hẳn là cũng không có chứ?

Giang Khởi Vân hơi híp mắt: "Thế nào? Em còn chưa hết hi vọng? Muốn xem mình có bao nhiêu đoạn nhân duyên? ”