Mị Ảnh

Chương 117: Toái phá




Lưu Tử Huyền trông thấy Nghệ Phong bị quyền của chính mình bức lui, khinh thường nghĩ rằng: Tiểu tử, ngươi cho rằng chỉ có ngươi có Vũ kỹ Nhật giai sao?
Nói xong, đấu khí trên tay Lưu Tử Huyền mạnh mẽ bắn ra, đấu khí trong tay tay lan tràn ra tạo thành chiếc lưới bao lấy quyền. Khí thế mạnh mẽ tỏa ra khiến ánh mắt Nghệ Phong khẽ ngưng đọng.
- Đi chết đi!
Lưu Tử Huyền nổi giận gầm lớn, cánh tay vung lên, khí thế cường đại, khiến không khí xung quanh giống như gợn nước, rõ ràng hình thành vết tích có thể thấy được. Đấu khí hình lưới kia, bỗng nhiên bao trùm mà đến, không để Nghệ Phong có cơ hội tránh né.
Nghệ Phong cười lạnh, nếu như Vũ kỹ Nhật giai có thể ngăn cản bước tiến của chính mình, thân pháp mị ảnh kia uổng cho danh xưng công pháp nghịch thiên. Cho dù chính mình vừa mới nhập môn, thế công pháp tránh né như vậy là đủ rồi...
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong theo kinh mạch hướng về hai chân, thân hình mạnh mẽ chuyển biến. Với quỹ đạo không nhất định, thoáng chốc biến mất tại chỗ.
- Bịch...
Một quyền vồ hụt, đấu khí vàng óng đánh vào hư không khiến không khí chịu áp lực rất lớn, rõ ngưng kết thành bạch khí, tung bay khắp trời.
Tuy quyền này vô cùng cường đại, thế nhưng Điệp Vận Du cũng không quá ngạc nhiên, mà chuyển ánh mắt tới thân thể Nghệ Phong, khuôn mặt ẩn sau khăn che mặt liền thay đổi.
- Tiểu thư, bộ công pháp này của hắn thấp nhất cũng là công pháp Địa Cấp.
Dường như Triệu lão cũng có chút kinh hoàng: Không ai không biết công pháp Địa Cấp vô cùng trân quý. Hơn nữa thân pháp rất hiếm có. Vũ Kỹ dùng để đề thăng lực công kích, giống như thân pháp Địa Cấp đề thăng tốc độ, hầu như đã không còn xuất hiện.
- Thân pháp Địa Cấp?
Điệp Vận Du tấm tắc khen gợi, nàng xoa xoa đầu, cảm thấy tốc độ nhanh chóng tới cực điểm. Điều này, ngay tông môn chính mình cũng không thể đạt được.
- Uhm! Đúng vậy! Bất quá, dường như hắn vẫn chưa tu luyện tới cảnh giới cực cao. Bằng không, sẽ không chỉ có tốc độ như vậy.
Điệp Vận Du gật gật đầu, nàng cũng biết sự lợi hại của công pháp Địa Cấp. Nếu như Nghệ Phong thông hiểu thân pháp này, tốc độ sẽ không chỉ như vậy.
- Quả thực người này càng lúc càng thần bí. Rõ ràng đạt được thứ không nên tồn tại như thân pháp Địa Cấp.
Điệp Vận Du thở dài một hơi, trong lòng âm thầm suy đoán cổ thế lực có thể xuất ra công pháp cường đại như vậy.
Điệp Vận Du không biết, thân pháp mị ảnh là công pháp Thiên Cấp. Bằng không, nhất định sẽ hù dọa nàng choáng váng. Công pháp này chỉ có trong truyền thuyết, tại sao có thể xuất hiện tại trần thế?
...
Lưu Tử Huyền lạnh lùng nhìn người đứng trước mặt hắn, trong lòng tán thán, hắn không ngờ tốc độ của thiếu niên này lại nhanh như vậy. Rốt cục lần nào cũng có thể tránh né được công kích đánh tới hắn. Cho dù thực lực của chính mình cao hơn hắn mấy lần, thế nhưng không có cách nào bắt được hắn.
- Tiểu tử! Không phải ngươi muốn giết ta sao? Chẳng nhẽ trốn tránh như vậy có thể giết được ta?
Tuy rằng Nghệ Phong hiểu rất rõ đây là kế khích tướng. Thế nhưng, điều này cũng khiến ánh mắt Nghệ Phong ngưng đọng lại. Thế nhưng, thực lực của đối phương mạnh hơn chính mình rất nhiều, căn bản chính mình không thể làm gì được hắn. Lẽ nào nhất định phải dùng đến Vũ kỹ Địa giai Phá Nhật Lôi Đình Kiếm sao?
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, có lẽ ngăn chặn ý nghĩ như vậy: Tuy rằng chình mình tự tin dùng Phá Lôi Đình Kiếm giết tiểu tử này. Thế nhưng, trong lúc mình suy yếu không đứng dậy nổi. Nếu như hắn có đồng bọn, vậy chẳng phải chính mình không có sức phản kháng sao? Quan trọng nhất chính là, hiện tại chính mình không có Hồi Khí Tán. Với công lực của hắn hiện tại, mạnh mẽ sử dụng, nhất định chính mình bị nội thương. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nghệ Phong sờ sờ kim châm trên ngươi, cười nhạt một tiếng. Cùng lắm là dùng độc mà thôi, hiện tại nhất định phải giết ngươi.
- Vậy ngươi hãy tiếp chiêu này của ta?
Nghệ Phong hít sâu một hơi, đấu khí trong cơ thể không ngừng lưu chuyển. Từng đạo đấu khí giống như cây bông đẩy mạnh trong kinh mạch.
Lúc đó, đấu khí mạnh mẽ xuất hiện trên nắm tay. Trong khí hải bộc phát đấu khí mãnh liệt, lại lấy lộ tuyến hành công bá đạo, từng đạo đấu khí bạo liệt hướng về một quyền đồng nhất.
Nhất thời, trên nắm tay không ngừng dồn nén đấu khí. Vốn xuất hiện quang mang nhàn nhạt, lúc này lại tản ra quang mang màu nhũ bạch rất cường liệt.
Thế nhưng, dường như Nghệ Phong cảm thấy vẫn chưa đủ, sử dụng hai loại công pháp khác nhau khiến đấu khí không ngừng lưu chuyển về phía nắm tay. Trên nắm tay, đấu khí càng lúc càng dày đặc, vô cùng uyển chuyển.
Nắm tay không lớn, xuất hiện đấu khí mãnh liệt xoay tròn. Rõ ràng, cùng lúc xuất hiện cảm giác bá đạo và mềm mại trong đáy lòng người khác.
Thỉnh thoảng kích khởi âm thanh vang lên không trung.
Nghệ Phong cảm thụ được đấu khí trong cơ thể chính mình dâng trào tới cực điểm, thân ảnh hắn mạnh mẽ lóe lên, mãnh liệt hướng về phía Lưu Tử Huyền.
Cảm thấy kinh khí cường đại đập vào mặt, khiến trong lòng Lưu Tử Huyền lo lắng tới tột cùng. Hắn có thể cảm giác được lực lượng trên nắm tay của Nghệ Phong tăng vọt, cổ lực lượng này làm tim hắn đấp nhanh hơn.
- Vũ kỹ Nhật giai ---- Võng Phá!
Lưu Tử Huyền hét lớn một tiếng, đấu khí cường đại đánh thẳng vào sau gáy Nghệ Phong.
- Bịch...
Một tiếng trầm muộn thật lớn, không gian tựa hồ có chút chấn động vặn vẹo. Kình khí cường đại bắn ra, xoay hai bên người lướt đi, Nghệ Phong nguyên bản rất hoàn hảo trong nháy mắt xuất hiện từng đạo vết rách.
Nghệ Phong và Lưu Tử Huyền lui lại phía sau mấy thước, lúc này khó khăn ổn định lại thân thể. Lưu Tử Huyền nhìn Nghệ Phong phát ra tiếng kinh hô:
- Không thể như vậy?
Giống vậy, Điệp Vận Du đứng cách đó không xa cũng kinh hãi khẽ mở đôi môi mọng đỏ của nàng: Sao có thể như vậy? Rốt cục là Vũ Kỹ gì? Rõ ràng có thể vượt qua thực lực chênh lệch ít nhất 5 giai?
- Tiểu tử này! Rốt cục lấy đâu ra nhiều Vũ Kỹ cao cấp như vậy? Chẳng lẽ lại là Địa Cấp?
- Không, nếu như đúng là Địa Cấp! Thanh niên kia tuyệt đối không thể còn sống. Bất quá, đạt tới công pháp Nhật Cấp mà thôi. Ha ha, tiểu tử này thực sự thú vị, một quyền này hẳn là hắn tổ hợp công pháp Nhật Cấp Bạo Liệt Quyền và một công pháp Nhật Cấp khác.
Nếu như Nghệ Phong nghe được suy đoán của Triệu lão, hắn nhất định sẽ quay lại giơ ngón tay cái lên.
Đúng vậy! Đây là tổ hợp giữa Tàn Miên Chưởng và Phách Liệt Quyền. Chiêu này, khi Nghệ Phong lần thứ hai nối lại kinh mạch, hắn dựa vào đoạn kinh mạch bị đứt mà tìm ra. Hai loại công pháp này nhất tề thi triển, hơn nữa ăn khớp tới mức hòan mỹ. Chuyện này rất ít khi xảy ra. Nếu như hai loại đấu khí cường đại trong cơ thể không phù hợp với nhau, đập vào nhau, nhất định sẽ khiến kinh mạch đứt thành từng đoạn nhỏ. Trên đời này, chỉ có kẻ điên như hắn mới dám thử nghiệm trên kinh mạch của chính mình.
Nghệ Phong đặt tên chiêu này là Toái Phá!
Tổ hợp Vũ Kỹ Nhật Cấp và Vũ Kỹ Nhật Kỹ tuyệt đối không phải là một tăng một. Lực công kích cao hơn hẳn Vũ Kỹ Nhật Giai. Nhưng còn kém xa so với Địa Cấp. Rốt cục chỉ có thể gọi là Ngụy Địa Cấp.
Bất quá, Nghệ Phong không ngờ Toái Phá có thể cường hãn tới vậy. Rõ ràng chiêu này ngang bằng Vũ Kỹ thất giai ah. Điều này khiến Nghệ Phong rất hưng phấn.
Nghệ Phong ngẫm lại, nếu như thực lực của chính mình đạt tới Vương Cấp, thậm chí Tôn Cấp. Vậy sử dụng chiêu này sẽ kinh khủng tới mức nào? Bất quá, chiêu này tiêu hao quá nhiều đấu khí. Gấp mấy lần Vũ kỹ Nhật giai bình thường.
Điệp Vận Du trông thấy khóe miệng Nghệ Phong bỗng nhiên hiện ra dáng vẻ tươi cười quỷ dị, đồng thời nàng ngẩn người, không có cảm thán. Đã biết tâm huyết của đệ đệ dâng trào tới cực điểm, quả thực rất khác người thường. Nếu như hắn thực sự giết được đối phương cũng không phải không có khả năng.