Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 68: Sau tất cả vẫn gặp lại nhau



Tới một nhà hàng ăn nỏi tiếng trong thành phố, hắn đỗ xe rồi cùng cô và Hạo Minh vào. Đẩy ghế cho cô ngồi xuống hắn trở lại ghế của mình rồi hỏi

- Em ăn gì cứ gọi, Hạo Minh con cũng thế, ăn gì cứ gọi, tiền bạc đừng lo - hắn hào phòng nói, trên môi nụ cười vẫn rất rạng rỡ

- Cho một ít cơm và sườn xào đi - cô gọi

- Con muốn bò bít tết chín tám phần - Hạo Minh kêu

- Cho thằng bé chìn toàn phần đi - cô bảo với phục vụ

- Mẹ, con là người lớn rồi mà - Hạo Minh chu mỏ nói

- Ngoan, nếu con không muốn bị đau bao tử - cô nói rồi xoa đầu thằng bé

- Ba, ba gọi món đi - Hạo Minh nói

- Tôi cũng cơm và sườn đi và một chai rượu vang - hắn nói

Phục vụ sau khi đã ghi xong món liền đi vào ngay. Trong lúc đợi, Hạo Minh chạy ra cây đàn dương cầm chơi một lúc, còn cô và hắn vẫn ngồi ở bàn nói chuyện

- 2 năm qua em sống thế nào ? - hắn mở lời

- Bình thường thôi, mở một cửa tiệm quần áo để trả chi phí sinh hoạt và nuôi Hạo Minh - cô nói

- Hạo Minh cứ để anh lo - hắn nói

- Hạo Minh cũng là con tôi mà, tôi phải thực hiện nghĩ vụ làm mẹ chứ - cô phản kháng

- Tuy vậy, tại sao em lại không trở về công ty của chú hay anh em, họ là người thân của em họ sẽ giúp em mà - hắn nói

- Đúng vậy, nhưng tôi không thể cứ dựa vào họ mãi được, tự bản thân mình làm sẽ tốt hơn - cô nói

- Còn bên phía nhà chồng em - hắn hỏi tiếp

- Anh ấy mất rồi, tuy nhiên chúng tôi vẫn chưa có ly hôn, vậy nên người làm dâu như tôi thì vẫn phải thực hiện nghĩa vụ - cô nói

- Anh sẽ giúp em làm thủ tục ly hôn - hắn nói

- Không cần, đây là tôi tự nguyện, chỉ là muốn bù đắp những gì minh còn thiếu cho anh ấy thôi - cô nói

-....- hắn không nói gì nữa giữ im lặng

Bầu không khí trở nên trầm lặng, không ai nói một câu gì, mãi cho tới khi người phục vụ đưa món ăn ra, cô mới đi ra gọi Hạo Minh vào dùng bữa. Một bàn ba người ăn uống vui vẻ.

Sau khi ăn xong, hắn lái xe đưa cô về. Lúc tới cổng nhà hắn dừng xe lại. Xuống xe mở cửa cho cô

- Em vẫn sống cùng họ ư ? - Hắn nhìn thấy mẹ chồng cô đi ra hỏi

- Ừ, họ rất tốt - cô cười nói

Xuống xe, cô tạm biệt Hạo Minh và hắn xong liền đi vào nhà, hắn cùng ngồi vào trong xe quay xe chuẩn bị phong đi thì Hạo Minh kêu lên

- Mẹ, ba ơi, bà kia đánh mẹ kìa - Hạo Minh đập vào tay hắn nói

Hắn liền nhìn ra ngoài liền thấy mẹ chồng cô đánh một bát tai khiến cho cô đứng không vững liền ngã xuống đất, hắn mở cửa xe ra chạy xuống liền nghe được lời mẹ chồng cô chửi mắng

- Mày cút đi con ranh, bây giờ Vũ Trung nó chết rồi nên mày cũng đi đi, tao không cần sự thương hại của mày, đỡ phải hàng xóm nói này nói nọ, có phải mày thấy tao của hôm nay nên rất hả dạ không - Mẹ chồng cô nói sau đó xông vào định tát cô một cái nữa

- Thưa bà, bà nói năng lịch sự chút, dù sao cô ấy cũng là con dâu bà - hắn bắt lấy bàn tay định đánh cô nói

- Bà ! ha, bây giờ mày dẫn trai về nhà có phải không, tao phải đánh chết loại chăng hoa mất nên như mày con đĩ - mẹ chồng cô nói rồi xong vào định dứt tóc cô

- Bà thôi đi - hắn đẩy nhẹ mẹ chồng cô

Mẹ chồng cô do bị mất thăng bằn nên ngã phịch xuống đất, hắn thì không quan tâm mẹ chồng cô nữa đi về chỗ cô dìu cô đứng dậy. Mẹ chồng cô không nói gì, đứng dậy đi vào trong nhà xách vali của cô ném ra ngoài.

- Mày cút cho tao, giấy ly hôn tao sẽ gửi mày sau, bây giờ mày có thể thoai loại trai bao này cút rồi - mẹ chồng cô nói

- Mẹ...con xin lỗi - cô nói nước mặt dàn giụa

- Linh Linh, em không cần phải như vậy - hắn lay vai cô nói

- Anh đi đi, đừng đến đây nữa - cô đẩy hắn

- Mày và thằn này cút khỏi nhà tao nhanh - mẹ chồng cô quát

- Mẹ con xin lội cho con một cơ hội nữa được không - cô nói

- Em rõ ràng không có lỗi mà , sao phải xin lỗi - hắn nói

- Xéo nhanh, nếu không xéo tao sẽ gọi cảnh xát đấy - mẹ chồng cô bực tức nói sau đó đi nhanh vào trong nhà đóng của cái rầm

Cô đã nín khóc, nhưng mắt đỏ hoe, nhìn cô hắn chỉ muốn ôm cô vào lòng, cô dựng cái vali lại sau đó quỳ trước cửa nhà mẹ chồng cô.

- Linh Linh... - hắn định nói gì đó nhưng bị cô cắt lời

- Anh về đi - cô lạnh nhạt nói

-....- hắn không nói gì đứng im nhìn cô

- Tôi bảo anh về đi mà - cô nói, nước mắt chuẩn bị trào ra

- Được anh về, em đừng khóc - hắn nhìn cô nói

Sau đó hắn đi ra xe của mình đóng cửa lại, sau đó quay xe đi. Trên xe Hạo Minh cứ nài nỉ bảo đưa mẹ đi cùng, hắn chỉ cười nhẹ rồi dỗ thằng bé vài câu. Lái xe về tới nhà thì trời đổ con mưa rào xua tan đi cái nóng oi bức của mùa hè.

- Ba mùa thu sắp tới phải không - Hạo Minh đang được người hầu mặc quần áo ngủ cho hỏi

- Ừ - hắn đáp sau đó đi vào phòng làm việc

Hạo Minh đẩy cửa phòng làm việc của hắn để cốc sữa lên bàn hắn sau đó chúc hắn ngủ ngon rồi về giường. Hắn cười, bao năm qua nhìn thằng bé hoạt bát lanh lợi này lớn lên cũng là một hạnh phúc nhỏ của riêng hắn....hạnh phúc nhỏ này là hắn cướp của cô mới có được.

Không suy nghĩ nữa, hắn chú tâm vào làm việc. Khi hoàn thanh xong tất cả dữ liều thì nhìn đồng hồ mới biết đã 2h sáng. Vươn vai chuẩn bị lên giường đi ngủ thì hắn lại nghĩ tới cô. Liệu bây giờ cô đã vào nhà chưa nhỉ, bên ngoài mưa lớn lại có gió nữa, thời tiết cũng đã chuyển mùa từ hạ sang thu. Hắn lo lắng cho cô định lấy áo khoác lên đi xem cô thế nào nhưng lại nghĩ chắc là nhà mẹ chồng cô sẽ không tuyệt tình như vậy nên đành thôi.

Nằm trên giường hắn trằn trọc mãi tới 3h sáng cũng quyết định đứng dậy lấy áo khoác lái xe đi xem cô thế nào. Khi xe vừa dừng tại cổng nhà mẹ chồng cô. Đập vào mắt hắn là hình ảnh cô vẫn đang quỳ ở đó, bóng dáng lẻ loi, lòng hắn dậy lên một trận chua xót, cô đã quỳ từ 9h tới tận bây giờ ư ? Hắn lấy chiếc cô rồi chạy ra, nhưng lại không kịp đỡ cô thì cô lạ ngã xuống.

Ôm lấy cô vào người, lạnh quá. Người cô như được ướp đá vậy, nhiệt độ cơ thể như một cái xác chết vậy. Lấy áo khoác bao bọc lấy cơ thể cô, hắn ôm cô vào lòng sau đó ôm lên trên xe, không quên lấy vali cho cô nữa. Hắn dùng hết sức mình nhấn ga chạy thẳng về nhà, cũng may khoảng cách gần chỉ mất khoảng 5 phút là về tới nhà. Mở cửa chạy vào nhà hắn đi thẳng luôn tới phòng tắm xả nước nóng ra.

Khi nước nóng đã đầy bồn tắm, hắn thả cô vào trong làn nước ấm nóng. Ngâm được một lúc cô cũng không run nữa, nhưng lại phát sốt đột ngột, vẫn ở trang thái nửa tỉnh nửa mê. Hắn bế cô lên lấy khăn bóng lau tóc và người cô, sau đó cởi bỏ quần áo ướt ra. Tất tần tật, dù là đã nhìn thấy cơ thể cô trước đây nhưng sao bây giờ nhìn lại hắn lại mặt đỏ tim đập nhanh nhỉ, không những thế còn động dục với cô nữa. Sau bao nhiêu năm không đụng vào nữ sắc, hắn nghĩ mình đã không còn ham muốn nữa ai ngờ được khi nhìn thấy cơ thể trần trụi của cô hắn lại động dục.

Cố gắng kiềm chế bản thân, hắn ôm lấy cô vào lòng, cô gắng chuyền nhiệt độ thân thể mình cho cô. Cảm giác được nơi ấm cô cũng chui vào ngực hắn tìm một nơi ấm ám thoải mái nằm. Hắn vui vẻ ôm cô ngủ cho tới tận sáng