Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 812: Song hùng đoạt diện 37



Edit: Jess93

Bởi vì có hai mươi Đoạn Cẩm tẩm bổ, Lâm Tịch lên tới cấp 4 đã không khác gì người thường.

Móng tay sắc nhọn chỉ thuộc về zombie trở nên thu phóng tự nhiên, màu da càng thêm hồng hào trơn bóng, đôi mắt cũng khôi phục như lúc ban đầu, cho nên những người bị đánh kia cũng không biết, đây thật ra là vua zombie, cũng không phải là em gái đáng yêu.

Bỏ chạy tứ phía, vốn là thành viên của căn cứ có bối cảnh nào đó ở thành phố Hoa Trung.

Trông thấy mấy chiếc xe phong trần mệt mỏi này, bảng số xe vẫn là ở đông bắc, đều cảm thấy đây là một con cá lớn, thế là thiết trí chướng ngại vật trên đường, chuẩn bị thu vài đồng phí đi đường.

Nhưng vừa thấy được đại chùy vàng óng, lập tức nhớ tới << Em gái Thiết Chùy >> gần đây nổi tiếng khắp cả nước, nghe nói có hai căn cứ đều trực tiếp bị cô em gái này dùng chùy giải thể, không chạy đều là nhóc con.
Có bối cảnh thì thế nào?

Một cái búa đập xuống, bối cảnh gì cũng biến thành bóng lưng.

Đám người Đặng Húc Luân được nghe "Biệt danh thanh lịch" của nữ vương đại nhân, nét mặt xuất hiện trình độ rạn nứt khác nhau.

Dám gọi cô em gái này, chỉ không sợ chính mình vĩnh viễn không được làm anh trai rồi?

Hiện tại Lâm Tịch không có bất kỳ tâm tình gì để ý tới những này, cô chỉ muốn mau chóng chạy tới căn cứ.

Đặng Húc Luân dường như nhìn ra cảm xúc Lâm Tịch có chút nôn nóng, phân phó lái xe dùng hết tốc độ tiến về phía trước.

Xuyên qua nội thành Tương Hợp không xa, có một khu biệt thự dựa vào núi, ở cạnh sông, nơi này chính là vị trí << Căn cứ Long Đằng >>.

Cách rất xa, đã nghe thấy bên trong truyền ra tiếng súng ống, dị năng đánh nhau.

Trái tim Lâm Tịch xiết chặt.

Chẳng qua nghe trình độ kịch liệt này, bên trong còn đang kiên trì, như vậy các đội hữu của cô, hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì.
Thế nhưng gió lại không ngừng thổi qua mang theo mùi máu tanh nồng đến không thể tan.

Thương vong bên trong căn cứ thảm trọng như vậy sao?

Không đúng!

Đồng tử Lâm Tịch co rụt lại, đang phát sinh tranh đấu với căn cứ, cũng không phải là nhân loại.

Có khí tức thuộc về động vật tiến hóa, có khí tức zombie, tất nhiên, cũng có mùi máu thuộc về nhân loại.

Tất nhiên những mùi này đối một zombie cấp 4 có lý trí mà nói, cũng sẽ không sinh ra ảnh hưởng gì.

Cách căn cứ càng ngày càng gần, Lâm Tịch đột nhiên trông thấy, ở dưới tường vây căn cứ vừa cao lại vừa dày kia, là một vũng máu đỏ tươi cực lớn.

Đó rõ ràng là mùi của một loại động vật biến dị nào đó vừa mới tiến cấp, như chuột, như heo gà mèo chó.

Toàn bộ căn cứ bị bao vây tối thiểu hai, ba tầng.

Tận cùng bên trong là zombie, sau đó là động vật biến dị với số lượng lớn, cuối cùng là tầng hỗn loạn zombie và động vật biến dị.
Vẻ mặt Lâm Tịch càng thêm âm lãnh.

Nếu như không có đoán sai, kỳ thật bên trong zombie còn có một tầng, thuộc về gia cầm gia súc vừa mới dùng kỹ thuật chôn phấn tiến cấp.

Tốt, tốt, một chiêu xua hổ nuốt sói!

Đúng là đừng bao giờ coi thường địch nhân của ngươi.

Đây rõ ràng là bút tích của người chấp hành.

Trước để một nhóm dã thú rác rưởi tiến cấp, hấp dẫn lượng lớn zombie, sau đó kích nổ trang bị lắp đặt trên người bọn chúng trước đó, mùi máu tươi khiến đám zombie táo bạo dị thường, mà đám zombie tụ tập tự nhiên sẽ hấp dẫn động vật đã tiến cấp đến tìm kiếm tinh hạch.

Cho nên bọn họ không uổng phí một binh một tốt đã có thể ngư ông đắc lợi chờ trực tiếp tiếp nhận << Căn cứ Long Đằng >>.

Như vậy..

Tất nhiên sẽ có một người chấp hành hệ khống chế ẩn nấp ở kề bên này.
Lâm Tịch vừa mở cửa xe, ngẩng đầu gầm rú, vừa nhanh chóng chạy vội về hướng căn cứ!

Trên xe tải chở hàng, tất cả zombie cấp 3 đều rầm rập lao xuống.

Uy áp cùng với tiếng la lên đến từ đồng loại làm nhóm zombie điên cuồng dần dần trở nên yên lặng, đồng thời quay ngược người lại, bắt đầu hướng về tấn công những dã thú bởi vì tiến hóa mà tỏ ra dữ tợn kinh khủng kia.

Nhóm zombie đã xông phá tường vây căn cứ cũng từ bỏ cắn xé nhân loại, hết sức chuyên chú chỉ gϊếŧ những dã thú kia.

Giờ phút này, tường vây căn cứ có nhiều nơi tổn hại, rất nhiều zombie cùng dã thú đều xông vào bên trong căn cứ.

Không giống những nơi khác, căn cứ Long Đằng là một trong số ít căn cứ chịu thu lưu người bình thường, cho nên lập tức có không ít người gặp nạn.

Một giọng nói hơi có chút kỳ quái đột nhiên vang lên: "Người Long Đằng không cần phải sợ, zombie sẽ không tiếp tục công kích các người, mọi người cùng hợp lực gϊếŧ sạch dã thú dị hóa đi!"
Kỳ thật không cần giọng nói này lên tiếng, rất nhiều người cẩn thận đã phát hiện biến hóa này vô cùng có lợi đối với phe mình, nghe được câu này, lập tức sĩ khí tăng cao.

Zombie đã ở trong phạm vi khống chế, Đặng Húc Luân bọn họ tự nhiên cũng gia nhập chiến đấu, trong lúc nhất thời tiếng zombie rống, thú gầm, các loại vũ khí nóng phun ra ngọn lửa, tăng thêm đủ loại dị năng, tràng diện càng thêm kịch liệt và hỗn loạn.

Vẫn luôn dùng ngũ thức khóa chặt bên ngoài căn cứ Lâm Tịch hình như có cảm giác, đột nhiên bổ nhào về một phương hướng.

Muốn đi? Nào có dễ dàng như vậy!

Bóng người kia bởi vì sử dụng dị năng thời gian dài mà có vẻ hơi lảo đảo, còn chưa kịp xách hai con dã thú về bảo hộ chính mình một chút, thì đã bị một chiếc búa lớn màu vàng đất trực tiếp đập choáng váng.
Đợi đến khi hắn tỉnh táo lại, phát hiện đối mặt chính là một tổ hợp hết sức kỳ quái.

Một người đàn ông xinh đẹp đến khó phân nam nữ lại mặt mũi tràn đầy không kiên nhẫn, có thể xác định giới tính là bởi vì người này cao gần một mét chín cùng với quần áo mặc trên người.

Một người phụ nữ dáng người cũng cao gầy, tràn ngập hơi thở lạnh lùng quái dị.

Một con mèo.

Sáu con mắt cùng nhau tập trung vào hắn.

Người này thở dài một tiếng, cho dù có một đầu là mèo, thế nhưng giờ phút này hắn cũng có thể cảm nhận được khí tức của đồng loại cùng nguy hiểm đến từ trên thân ba người đối diện.

Không chút hoang mang ấn mở << Phiếu miễn tử >>, hắn chỉ có thể trở về xã khu.

"Meo~!"

Con mèo kì lạ với đôi mắt xanh lam và hàng lông mày chữ bát kia đột nhiên lười biếng kêu hắn một tiếng.
Sau đó, thân thể người này mềm nhũn ngã xuống, nhưng một linh hồn oánh quang lập lòe lại bị giam cầm trên không trung.

Sau một hồi mê muội người kia phát hiện vẫn chưa trở lại xã khu, mà là lơ lửng trên vỏ bọc của chính mình tại vị diện lần này, lập tức cả người như bị sét đánh.

Tại sao có thể như vậy?

"Thừa dịp bây giờ tôi còn có tính nhẫn nại, hãy nói hết những gì mình biết, bằng không, có khả năng cả đời này cậu cũng không thể trở về Diệu Huyền được." Quả nhiên tính tình người đàn ông kia không tốt lắm.

Linh hồn bị khống chế lại, đối với một người chấp hành mà nói, tuyệt đối là nguy hiểm lớn nhất.

Người này vô luận nghĩ thế nào cũng không hiểu rõ, chính mình bị người ta bắt như thế nào.

Hắn ngẩng đầu nhìn người phụ nữ kia một chút, trong lòng buồn bực không thôi.
Chỉ cần cô ta tới muộn một giờ, hang ổ Long Đằng đã bị một mình hắn bưng đi rồi.

Đây chính là mệnh!

Hiện tại hắn chẳng những không lấy được tích phân nhiệm vụ cao nhất, thậm chí muốn giữ được tính mạng còn phải trả một cái giá rất đắt.

Một khi hắn bán đồng đội bị người ta biết, << Chiến đội Mộng La >> sẽ vĩnh viễn không có một chỗ cắm dùi cho hắn, thậm chí có khả năng hắn cũng không bao giờ tìm không được chiến đội để gia nhập, chỉ có thể làm một người chấp hành bình thường nhất.

Thế nhưng nếu không nói, đoán chừng ngay cả cơ hội làm người chấp hành bình thường nhất cũng không có.

Hiện tại cái mạng nhỏ của mình nằm ở trong tay người ta kia kìa.

Người phụ nữ cao gầy kia nói: "Không cần anh nói quá nhiều, chỉ cần nói cho chúng tôi biết, Sóc Hoành Giang đưa người của chúng tôi người tới chỗ nào, ai có mâu thuẫn với Chung Hàn Nguyệt, tôi tự nhiên sẽ bỏ qua anh."
* * *

* * *

"Nhớ rõ, lát nữa một khi huyễn cảnh của tôi bị lão già kia phá, mọi người cùng sử dụng << Phiếu miễn tử >>, tuyệt đối đừng ham chiến, lực lượng lĩnh vực của Sóc Hoành Giang phối hợp với << Thâu Thiên Triệt Địa chung >> có thể trong nháy mắt bắt được chúng ta lúc linh hồn chúng ta rời khỏi thân thể, đây mới là sát chiêu chân chính của ông ta."