Mạt Thế Trùng Sinh Thành Nhân Vật Phản Diện

Chương 59: Thị trấn tội phạm (2)



Tên cầm đầu nhìn thái độ của Mạc Khanh ngoan ngoãn như vậy có chút ngờ vực nhưng mà y thiết nghĩ một đội nhóm 7 mạng có những 2 người là nữ, chưa kể còn có một con chó to đùng sủng vật thì khác gì vác theo 3 quả tạ vướng chân tay.

Hắn cũng từng nghe tin có nữ dị năng giả nhưng mấy người đó nếu không xúc phát dị năng hệ Mộc hệ Thủy thì cũng là Trị Liệu yếu kém không có khả năng chiến đấu. Không tính thằng nhóc thì cho dù 4 tên thư sinh kia có mạnh đến mấy cũng không thể đánh thắng gần 20 người dù là trước mạt thế cũng đã lăn lộn trong xã hội đen để sinh tồn như bọn họ được.

Nghĩ đến đó, tên cầm đầu hất cằm lệnh cho đàn em trói đội ngũ Phó Kiệt lại tống vào nhà nghỉ của trạm xăng, những tên khác cười vui vẻ thu hoạch chiến lợi phẩm từ hai chiếc xe jeep gia cố tốt khó kiếm trong thời mạt.

Đừng trách vì sao hắn không nhớ Phó Kiệt và Mạc Khanh, xã hội đen cứ hai ba ngày lại một vụ thanh toán đánh nhau làm sao hắn nhớ được hết.

Trong trạm xăng máu đen đặc lẫn máu người tẩy rửa qua loa nằm két trên nền xi măng, trên tường và các tấm cửa. Chứng tỏ mấy kẻ này ra tay không chỉ dứt khoát tàn nhẫn mà không ít người từng đi qua đây có ý định chống cự đều bị giết chết. Mạc Khanh nhìn một đám người gầy yếu hôi hám ngồi co ro trong góc tường, gương mặt xước xát ánh mắt vô hồn, dù có người lạ bọn họ cũng chỉ liếc qua vài giây rồi lại cúi đầu xuống, thần tình giống như không có gì có thể vực dậy tinh thần của bọn họ nữa.

Đây chính là cái mà Mạc Khanh và Phó Kiệt quan tâm.

Lúc ở trên xe Phó Kiệt nói rằng có người thường bị giam giữ trong trạm xăng, nếu nhóm bọn họ manh động làm mấy kẻ canh gác bên trong bắn chết người vô tội thì điều đó vô cùng tồi tệ. Những kẻ này nhìn khí tức máu tanh, xăm trổ vết sẹo chằng chịt chứng tỏ bọn chúng trước đây từng có tiền án tiền sự hoặc là dân anh chị, tính tình cực kỳ liều mạng và nóng nảy. Thế nên điều cần thiết bây giờ là phải tiếp cận được với nhóm người thường, bảo đảm an toàn cho bọn họ sau đó mới tính đến xử lý bọn chúng.

Mạc Khanh thực chất chỉ cần gọi thủ hạ tang thi tràn vào một lượt xử lý là xong thế nhưng cô nhận ra mình không thể manh động. Ở đây có một loại áp bức vây quanh luôn nấp trong tối thăm dò bọn ho, chỉ cần chống cự một chút cô tin rằng "nó" sẽ khiến đội ngũ bọn cô một phen chật vật.

Hơn nữa tất cả những ngôi nhà xung quanh đều không có ai ở ngoại trừ những kẻ này.

Thế nên một khi chưa biết được thứ kia là gì cô không thể đưa ra kế sách tiếp theo được.

"Lạch cạch"

Vì không khí trong trạm xăng khá yên tĩnh nên tiếng mở cửa phòng tầng trên vọng xuống vô cùng rõ ràng.

Mạc Khanh nhạy cảm thấy có một vài cô gái trẻ run lên một cái, tuy tóc tai rối bời quần áo hơi bẩn nhưng gương mặt vẫn khá có nét. Cô bỗng nhận ra điểm khác thường trong đám người này.