Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Hoạch Tân Sinh

Chương 139: Đánh cờ



Hết thảy quả nhiên như Sở Thiên đã nói, xuất hiện biến hóa.

“Đã lâu không gặp.” Gia Luân Hủ nhìn Toàn Hiểu Vũ, dịu dàng nói, đương nhiên, ánh mắt của hắn nhìn cậu thì không dịu dàng như vậy rồi.

Sở Thiên hơi hơi nghiêng người, chặn tầm mắt của hắn, sau đó cũng cười: “Thực là khó tin.” Một câu nói ý vị sâu xa.

Kỳ thật, trông thấy Gia Luân Hủ, trong lòng Sở Thiên lập tức hiểu được trường hợp trước mắt là cái gì.

Đoàn người Gia Luân Hủ thân là nhóm người đầu tiên thí nghiệm dùng tinh hạch thăng cấp dị năng của căn cứ Thiên Trạch, mang theo tin tức bí mật của Vệ Lí cho An gia ở Kinh Đô, đi trước tới Kinh Đô. Nửa đường, bọn họ gặp phải Tô Mạc Húc nên bị diệt.

Về sau, chính là song phương đều biết rõ trong lòng về trận chiến ấy. Khi đó, những người khác đều đã chết, chỉ có Gia Luân Hủ cùng Viên Thiệu Hoa không thấy.

Hiện tại, ở chỗ này trông thấy Gia Luân Hủ, hắn ắt phải là đang làm tay sai cho Tô Mạc Húc, nhìn vào dị năng của hắn đột nhiên tăng vọt, chỉ sợ là bí mật mà Vệ Lí tính toán truyền về cho An gia đã bị bọn họ nắm giữ trong tay.

Chẳng qua, tin tức Vệ Lí truyền về cho An gia nhất định là đã được xử lý mã hóa, về phần vì sao rơi vào tay Gia Luân Hủ, hắn cũng không biết.

Đương nhiên, trước mắt những cái này không quan trọng, quan trọng là Gia Luân Hủ lần này nhất định là mang theo bí mật này tìm đến Cố Bộ trưởng, chỉ vì muốn làm suy yếu đi lợi thế trong tay bọn họ, triệt để đẩy bọn họ vào chỗ chết.

Bất kể kế hoạch có bao nhiêu tốt, Sở Thiên cũng không hề nghĩ tới, Tô Mạc Húc và Gia Luân Hủ sẽ xuất hiện ở chỗ này. Càng không ngờ chính là, vốn chỉ là một vụ buôn người tưởng chừng chỉ để thỏa mãn dục vọng xấu xa của người nào đó lại dính dáng đến thí nghiệm trên cơ thể sống.

Nước càng ngày càng sâu.

“Người này là cậu Gia do An gia ở Kinh Đô phái tới, các cậu trước khi quen biết nhau sao?” Cố Bộ trưởng thực sự có vài phần kinh ngạc.

Cái tên Gia Luân Hủ cũng mang theo bí mật của tinh hạch tới căn cứ Lê Minh, chỉ có điều, trước đó cùng với bên Kinh Đô có mấy lần liên hệ không quá vui vẻ, cho nên Cố Bộ trưởng đối với nhóm người từ Kinh Đô tới này không có ấn tượng tốt đẹp gì.

Chỉ là, hôm nay cái vị thiên kim của Tướng quân tự mang người tới cửa, lúc này mới hắn cho cô ta vài phần mặt mũi. Trong lòng hắn càng thêm chờ mong giao dịch với mấy người Sở Thiên.

Nếu đem ra so sánh thì mấy người Sở Thiên chỉ đại diện cá nhân mà Gia Luân Hủ đại diện cho An gia. Cái đám quỷ hút máu ở Kinh Đô hiển nhiên không dễ đuổi. Cho nên hắn thà rằng cùng với đám người Sở Thiên giao dịch còn sướng hơn.

Nhưng không ngờ tới, mấy người này lại hình như quen biết nhau.

An gia ở Kinh Đô? Trong lòng Sở Thiên lại có vài phần hiểu rõ, rồi lại thầm nghĩ không tốt, hôm nay chỉ sợ chỉ cần Cố Bộ trưởng có vài phần dao động, ba người bọn họ nếu muốn rời khỏi tòa nhà này chỉ có cách là một đường giết ra ngoài. Này không phải là phương thức mà hắn yêu thích.

“Cậu Gia không nói cho ngài sao, hắn cũng là từ S thị tới đây đấy.” Sở Thiên qua loa nói một câu, trong lòng, bắt đầu tính toán cách để thoát thân. Sự xuất hiện của Gia Luân Hủ, đối với bên mình quá bất lợi.

Một câu này, trả lời được nghi vấn của Cố Bộ trưởng, bọn họ quen biết nhau, bởi vì đều là từ S thị chạy tới, chỉ có điều, thái độ của Sở Thiên nói cho hắn biết, bọn họ cũng không phải quá thân thiết.

Đối với người từ Kinh Đô tới, Cố Bộ trưởng đến bây giờ cũng chưa từng bỏ xuống đề phòng.

Gia Luân Hủ cũng không tiếp tục đề tài này, trái lại cười nói: “Ha, sao không thấy thằng nhóc hệ trị liệu của các người vậy? À phải rồi, nghe nói đêm qua các người gặp phải tập kích, tổn thất vài người đúng không? Thực đáng tiếc, nó còn nhỏ như vậy......”

Mấy người Sở Thiên còn chưa phản ứng, Cố Bộ trưởng đã nhíu mày trước, chuyện đêm qua, người không muốn nhắc tới nhất kỳ thực là hắn!

Quái vật là người của hắn thả vào, tổn thất thảm trọng nhất cũng là hắn! Quan trọng nhất chính là, từ lời nói mơ hồ không rõ của cô ả kia, hắn cảm giác được, tuy hắn là người đứng thứ hai của căn cứ, nhưng vẫn còn bí mật mà hắn chưa được biết.

Vì vậy, hắn nghiêm mặt đang muốn mở miệng trách mắng vài câu, nhưng Gia Luân Hủ từ sớm đã chú ý vẻ mặt của hắn chỉ có điều tên đó vẫn bình tĩnh chuyển hướng sang Cố Bộ trưởng nói: “Ngài Bộ trưởng, bọn họ nói muốn cùng ngài giao dịch bí mật của tinh hạch, không sai, bọn họ quả thật có. Nhưng mà, bọn họ lại mất đi lợi thế lớn nhất.”

Vẻ mặt tràn đầy tự tin, hắn tự đắc nói tiếp: “Mà nay, chúng tôi vì để bày tỏ lòng thành của mình, không có cái gì giao dịch cả! Bí mật của tinh hạch, chúng tôi hai tay biếu tặng!”

Nói, ánh mắt của hắn tràn ngập ác ý nhìn Sở Thiên tươi vui. Không nghĩ tới, bọn họ cũng có ngày hôm nay!

Dưới tình huống bị nhóm dị năng giả bao vây trùng trùng điệp điệp, Sở Thiên bọn họ chỉ có mấy người, mà thứ bí mật mà bọn họ xem là núi dựa đã bị mình chính tay đập nát!

Bọn họ bị rơi vào khủng hoảng sẽ có biểu hiện như thế nào? Có phải giống như con chó vậy vẩy đuôi mừng chủ không?

Toàn Hiểu Vũ, mày nhìn đi, người đàn ông mà mày tìm, đối diện với nguy cơ sẽ có bộ dạng khó coi như thế nào!

Trong lòng nghĩ, trên mặt càng thêm đắc ý, đặc biệt nhìn thấy cái loại do dự nhịn không được ngạc nhiên vui sướng của Cố Bộ trưởng, khiến hắn có một loại cảm giác hân hoan của người chiến thắng.

Quả nhiên, thời điểm hắn nói xong lời này, thái độ của Cố Bộ trưởng thay đổi rõ ràng, trở nên ôn hòa hơn nhiều, tuy rằng vẫn cứ mang theo vài phần không tin và dò hỏi nhưng mà Gia Luân Hủ vẫn có thể nghe ra sự khẩn cấp trong giọng nói của hắn.

“Thật sao? Vậy việc này khi nào có thể bàn giao?”

“Hiện tại là có thể!” Trong dáng tươi cười của Gia Luân Hủ vẫn ẩn chứa đầy ác ý: “Chúng tôi là đại diện cho An gia của Kinh Đô đến kết thiện duyên với căn cứ Lê Minh. Ngài Bộ trưởng, chắc ngài cũng là dị năng giả?” Hắn đột nhiên hỏi lại.

“Đương nhiên.” Cố Bộ trưởng trả lời.

Rất nhanh, Gia Luân Hủ liền từ trong lòng lấy ra vài miếng tinh hạch trong suốt: “Vài miếng tinh hạch này mời ngài Bộ trưởng nhận cho! Một hồi ngài dựa theo phương pháp tôi nói, liền có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa bên trong tinh hạch.”

Cố Bộ trưởng hoài nghi tiếp nhận, hắn từng nhìn thấy tinh hạch, khi hắn vừa tiếp nhận, có thể cảm nhận được, mấy khối tinh hạch này hoàn toàn khác biệt với mấy khối hắn có.

Đáy lòng hắn có chút nóng lòng muốn thử, nhưng vẫn còn tồn tại chút lo lắng, không có lý nào một người chỉ vừa gặp mặt không đến một tiếng đồng hồ, nói cái gì hắn cũng sẽ tin.

“Cậu Cố yên tâm mà dùng, cha cháu đã dùng thử rồi, tinh hạch này ẩn chứa lượng lớn năng lượng, có thể giúp dị năng giả thăng cấp.” Cô thiên kim Tướng quân từ lúc bắt đầu luôn im lặng, vào thời điểm mấu chốt lại mở miệng, vì chỉ để trợ giúp Gia Luân Hủ tranh thủ được càng nhiều sự tin tưởng.

Người đàn ông này, cô vẫn luôn rất yêu thích, anh tuấn hơn cô tưởng, nhưng mà cô càng thích hắn ngoài mặt phong độ nhưng nội tâm ác độc, bởi cô cảm thấy, quả thực rất xứng đôi với mình!

Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, hắn là một dị năng giả cấp bốn Mnhj mẽ, cùng lúc đó, còn hoàn toàn nắm giữ bí mật thăng cấp của dị năng giả! Nếu thành đôi với hắn, cô cũng có thể chậm rãi trở nên mạnh mẽ!

Cha cô một chút cũng không xem trọng sự tồn tại và dị năng của cô, ngoài mặt nhìn như cực yêu chiều cô, kỳ thật trong lòng vẫn luôn khinh thường, hận cô không phải con trai không thể làm được chuyện lớn gì, khiến hắn không người nối nghiệp. Cô muốn cho cha cô biết, cô cũng có thể rất mạnh!

Chỉ là, cho dù cô nói chuyện, Cố Bộ trưởng vẫn có vài phần do dự, nhịn không được nhìn Sở Thiên một cái, muốn nói lại thôi.

Hắn đương nhiên không thể đi hỏi Sở Thiên, phương pháp thăng cấp này là thật không? Nhưng mà hắn lại lo lắng ngộ nhỡ là lừa gạt, thứ này bọn họ từng thử qua, dị năng sẽ bị lây nhiễm và biến dị thành tang thi.

Hắn tuy rằng nhìn Sở Thiên, cũng không trông cậy vào việc sẽ thu được câu trả lời, lại không ngờ, Sở Thiên cười khổ một cái, gật gật đầu với hắn.

Này có ý là khẳng định và xác nhận, không ngờ, Cố Bộ trưởng càng thêm kinh ngạc khó hiểu, nghĩ đến Sở Thiên và gã ta có quen biết, nhịn không được suy diễn nó thành âm mưu, nhỡ đâu bọn hắn thông đồng dẫn hắn vào tròng thì sao?

Một ánh mắt của hắn, Sở Thiên liền nhìn thấu tâm tư của hắn, vì thế nhẹ nhàng thở dài nói: “Cố Bộ trưởng sao không tìm một dị năng giả trong đội cảnh vệ đến thử xem.”

Một câu làm tỉnh người trong mộng! Cố Bộ trưởng quá mức chấp nhất, trong lúc nhất thời đúng là không nhớ tới tìm người tới thử! Nhất thời vui sướng nghi ngờ đan xen, lập tức gọi thị vệ trưởng của mình vào.

Người nọ, chính là cái người vào buổi sáng đã tiếp đón mấy người Sở Thiên.

Cái này, nghĩ không ra đổi thành Gia Luân Hủ và thiên kim của Tướng quân, bọn họ vốn muốn mượn việc này khiến Sở Thiên khó chịu, không ngờ, Sở Thiên phối hợp với bọn họ, giống như bọn họ là một nhóm vậy.

Khi thí nghiệm trên người kẻ khác, Cố Bộ trưởng liền không cần cố kỵ ai, một mặt ngầm dặn dò hộ vệ giám sát chặt chẽ mỗi người trong phòng hội nghị, một mặt tự mình nhìn chằm chằm Gia Luân Hủ, thúc giục hắn nói ra phương pháp.

Gia Luân Hủ mặc dù không biết Sở Thiên trong hồ lô muốn bán cái gì, lúc này cũng là tên đã lên dây không thể không bắn, vì thế, hướng dẫn cho thị vệ trưởng kia cách thao tác.

Nội dung bên trong, quả nhiên là những gì mà căn cứ Thự Quang khi đó giao dịch với Vệ Lí.

Toàn Hiểu Vũ, lặng lẽ cho Sở Thiên một cái ánh mắt nghi hoặc, mà Bạch Minh Hi tuy rằng trong quần áo giả bộ làm Tạ Minh Hiên, lúc này cũng sốt ruột muốn hỏi Sở Thiên vì sao.

Rất nhanh, giọng nói của Sở Thiên vang lên trong đầu bọn họ: “Tòa nhà bên ngoài vây đầy dị năng giả, không có phát hiện quái vật tối hôm qua, trong đó còn có hai người tinh thần hệ. Nhưng những người này không thành vấn đề, phiền phức chính là quân đội tập kết, càng phiền toái chính là, có một khu vực mà tôi không cảm nhận được.

“Khu vực không thể cảm nhận được? Đó là cái gì?” Toàn Hiểu Vũ và Bạch Minh Hi gần như là đồng thời hỏi Sở Thiên.

“Là cái trường học, đám người khoai tây ngày hôm qua!” Sở Thiên đưa ra gợi ý.

“Đệt! Cái phòng thí nghiệm ác độc kia! Bọn họ còn có những người khoai tây khác!” Bạch Minh Hi phản ứng trước nhất.

“Cảm nhận không được, chứng minh bọn họ có hành động. Cho dù chúng ta có thể giải quyết dị năng giả bên này, quân đội tập kết và đám quái vật không biết ở nơi này, mới là phiền toái lớn nhất của chúng ta. Xem ra, chuyện phòng thí nghiệm và vị Tướng quân kia chắc chắn có liên hệ, tình hình trước mắt, có lẽ hắn sợ bí mật bị bại lộ, mới cấp bách muốn diệt khẩu chúng ta.”

Bạch Minh Hi da đầu run lên, này gần như là dùng tòa bộ lực lượng vũ trang của căn cứ để đối phó bọn họ, đừng nói ba người bọn họ, dù cho đối phó với tang thi triều cỡ lớn cũng còn được!

“Nếu không hay là trốn trong không gian của Hiểu Vũ?” Bạch Minh Hi do dự nói, người ít không đánh lại đông nha!

“Không còn cách, để xem sao. Nếu bất đắc dĩ thì sẽ tính tiếp.” Những lời này của Sở Thiên là nói với hai người bọn họ, nhưng mà, sau đó hắn vẫn nói với Toàn Hiểu Vũ một câu: “Lúc cấp bách, em cứu Tiểu Bạch trước đi.”

Toàn Hiểu Vũ nghe vậy, tức thì trừng mắt, cậu nhìn Sở Thiên, không rõ ý tứ trong lời nói của hắn.

“Để ngừa lỡ như mà thôi.” Sở Thiên cười an ủi.

Ba người bên này không tiếng trò chuyện, Cố Bộ trưởng bên kia đã nhìn thấy quá trình hấp thu tinh hạch.

Không có ngoài ý muốn gì xảy ra, vị thị vệ trưởng bị trì trệ ở đỉnh cấp hai, dĩ nhiên dưới sự trợ giúp của tinh hạch, thuận lợi phá tan màn chắn leo lên cấp ba. Hắn vì vui sướng cực độ mà khóc rống.

Hắn đứng ở vị trí này thật lâu thật lâu, những dị năng giả có thể tự nhiên phá tan màn chắn lên cấp ba, gần như đều là đột phá ở trong chiến đấu, chỉ vào thời điểm cận kề cái chết, dị năng mới có thể tự nhiên đột phá.

Hắn bởi vì làm thị vệ trưởng cho Cố Bộ trưởng, nên trong thời gian dài không có tiếp xúc với đám tang thi và quái vật, lâu dần, dị năng không thể đột phá, hắn biết, nếu cứ tiếp tục như thế, địa vị của hắn sẽ rất khó đảm bảo.

Hôm nay, một cái ngoài ý muốn, hắn không chỉ đột phá được dị năng, còn hình như biết được bí mật thăng cấp dị năng, bảo sao hắn không vui mừng cực kỳ.

Cố Bộ trưởng cũng vô cùng vui vẻ, đã xác định phương pháp này là an toàn đáng tin. Chỉ là, tên cáo già như hắn rất nhanh cũng nhìn ra điểm bất thường bên trong.

“Ngài Gia, phương pháp hấp thu tinh hạch chỉ sợ là thứ yếu đi? Trọng điểm chính là tinh hạch mà ngài lấy ra, nó có lẽ khác hẳn với những cái chúng tôi có trong tay.” Lợi ích thay đổi, thái độ và cách xưng hô hiển nhiên cũng thay đổi.

Vốn Gia Luân Hủ là một vị khách không mời, nhưng lại chịu bỏ ra một chỗ tốt đến như vậy, xưng hô lập tức biến thành “Ngài”.

“Ngài Bộ trưởng quả nhiên cơ trí.” Nói đến kỹ thuật vuốt mông ngựa, ở chỗ này có lẽ không ai sánh bằng Gia Luân Hủ: “Quả thật, bí mật nằm ở tinh hạch. Mà quá trình chuyển hóa tinh hạch là bí mật then chốt.”

“Chuyển hóa?” Cố Bộ trưởng kích động, hắn bắt được từ mấu chốt, lập tức hỏi lại.

Gia Luân Hủ gật đầu, như cười như không nhìn Sở Thiên một cái, nói: “Cho nên tôi mới nó, cái đứa nhóc hệ trị liêu bên cậu Sở chết đi, quá đáng tiếc!” Hắn không ngừng nhắc tới chuyện này, đơn giản chỉ muốn làm đám người Sở Thiên khó chịu.

Lí Nam còn đang vui vẻ ở trong không gian, cho nên Toàn Hiểu Vũ sẽ không bởi vì mấy câu nhảm nhí đó mà tranh cãi với hắn, Sở Thiên dĩ nhiên càng không thèm để ý đến hắn.

Chỉ là Toàn Hiểu Vũ cảm thấy ghê tởm buồn nôn, hận không thể đánh bản thân hai cái, tự hỏi mình vì sao kiếp trước lại thích tên này?

Gia Luân Hủ trong lòng đắc ý, Cố Bộ trưởng càng gấp gáp, hắn càng thích thừa nước đục thả câu, hắn cũng không quên, khi vừa tới, tên Bộ trưởng kia ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhìn hắn.

Cố Bộ trưởng trong lòng không vui, hắn ngay từ đầu đã rất không thích người này, chỉ là hiện tại có việc cầu người, đối phương đồng ý không cần giao dịch cũng giao ra bí mật, hắn làm gì có tư cách để phát cáu kia chứ, chỉ có thể nhịn, gượng cười hỏi lại lần nữa.

Lúc này đây, Sở Thiên tiếp nhận câu chuyện: “Bí mật then chốt chính là dị năng giả hệ trị liệu. Năng lực của bọn họ có thể tiến hóa tinh hạch, khiến cho tinh hạch trở thành đá năng lượng mà dị năng giả có thể trực tiếp hấp thu, đồng thời, tinh hạch như vậy, còn có thể giúp người thường kích phát dị năng tiềm ẩn trong họ ở một tỷ lệ nhất định.”

Sở Thiên nói xong, Gia Luân Hủ nghe được liền cười lạnh: “Sở thiếu gia làm sao vậy? Sao lại gấp rút thế? Này sẽ làm hạ thấp thân phận của cậu nha.” Câu câu chữ chữ đầy châm chọc mỉa mai.

Hành động của Sở Thiên ở trong mắt hắn, biến thành một người sau khi mất hết lợi thế đang giãy giụa lần cuối, vị thiếu gia kiêu ngạo thường ngày cũng có hôm nay, thật là sảng khoái!

Nghe hắn nhắc tới “thân phận” lại biết thêm hắn có An gia chống lưng, Sở Thiên đại khái hiểu được, người này sợ là đã từ Kinh Đô biết được thân phận của hắn.

“Hiện tại có một tin tức tốt và một cái tin tức xấu.” Khi Gia Luân Hủ nói xong, Sở Thiên không có tiếp lời hắn, mà ở trong đầu Toàn Hiểu Vũ và Bạch Minh Hi nói: “Hai người đã muốn nghe cái nào trước?”

Toàn Hiểu Vũ: “........”

Bạch Minh Hi: “Sở Tiểu Thiên! Cậu nói thì chết hay sao? Giờ đã là lúc nào rồi hả hả hả! Cậu còn có thể đùa giỡn!”

“Được rồi.” Sở Thiên bất đắc dĩ: “Tin tức tốt là, Kinh Đô bên kia đại khái đã nhận được tin tức của chúng ta. Nói cách khác, người nhà cậu và tôi, có lẽ đang trên đường tới căn cứ Lê Minh, đối chiếu với tốc độ của An gia, có lẽ họ cách chúng ta không còn bao xa. Cho nên chúng ta cũng không phải tứ cố vô thân.”

“Vậy tin tức xấu là gì?!” Bạch Minh Hi vô cùng hiểu Sở Thiên, cho nên hắn căn bản không dám vui mừng quá sớm, nghe xong tin tức xấu rồi nói sau.

“Tin tức xấu chính là, xét thấy Tướng quân đang e sợ bí mật của gã bị bại lộ, sau khi biết được thân phận của chúng ta, sẽ càng thêm kiên định chuyện giết người diệt khẩu. Chúng ta phải tùy thời làm tốt chuẩn bị tâm lý giết ra ngoài từ nơi này!”

“Quả nhiên!” Bạch Minh Hi oán hận ở trong lòng rống lên một tiếng. Hắn chỉ biết! So với việc mừng vì có viện binh, bọn họ nên suy nghĩ làm cách nào để bảo toàn tính mạng trước khi viện binh đến.

“Bạn Sở.... Này.....” Cố Bộ trưởng hiện tại cũng không biết là cái tâm tình gì, ấn tượng của hắn đối với Sở Thiên không tồi, hắn cũng không phải kẻ mù, hiện tại đã nhìn ra họ Gia kia là người không tốt lành gì, hơn nữa rõ ràng nhằm về phía Sở Thiên.

Người là loại sinh vật sợ nhất đối lập, vốn trước khi Gia Luân Hủ chưa tới, hắn chỉ quan tâm bí mật trên người Sở Thiên, mà sống chết của mấy người Sở Thiên hắn không chút nào để ý.

Nhưng mà khi gặp phải tên Gia Luân Hủ khiến người phát ghét này và vị thiên kim Tướng quân ngang ngược, Sở Thiên trong nháy mắt trở nên đáng yêu hơn, hơn nữa, vừa rồi khi họ Gia kia làm bộ làm tịch, là Sở Thiên chủ động mở miệng nói ra bí mật hoá giải cảm giác xấu hổ của hắn, trong lòng không khỏi có chút thiên về phía mấy người Sở Thiên.